Luôn Có Nhân Loại Muốn Chăn Nuôi Tôi
Sanh Lạc Lạc
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 172: Cuối cùng BOSS
Thanh niên sửng sốt, cậu takhônghiểu Thôi Lam Lam sao lại có thể dùng giọngnóinhư vậy đểnóichuyện với mình. Hơn nữa... Chẳng lẽcôtakhôngphải nhân loại sao?
Nam Ca tựa ở trong ngực Lệ Sâm, hítthậtsâu hương vị lạnh thấu xươngtrênngườianh.
Sau tận thế, Nam Chí Thành bởi vì gia nhập căn cứ Thượng Kinh cho nên cũngkhôngchịu quá nhiều thiếu khổ. Mặc dù ông là người bình thườngkhôngthểđigiết Zombie nhưng mà đối với kiến trúc cũng rất có thiên phú.
Lúc nàycôtađangnghiền ngẫm nhìn Nam Chí Thành, chống cằm hỏi: "Ôngnói, chúng tôi là đồng nghiệp?"
Sau đó ông mới nghenóiNam Ca cùng Lệ Sâm thế nhưng đến Thượng Kinh! Mà ông ấy bị Thôi Lam Lam bắt lấy mang tới Bắc Hải, cứ như vậy lại bỏ lỡ Nam Ca!
Nhưngkhôngđợicôta động thủ,côta đột nhiên cảm giác được có ngườiđangđến gần.
Kinh khủng nhất làcôta có thể thao túng Zombie cùng nhân loại. Thái Phong Mậuđãhoàn toànkhôngcó tâm tư phản kháng, ông ta biếtrõThôi Lam Lam miệt thị bọn họ, ông ta chỉ hy vọng chính mình có thể sống sót lâu hơnmộtchút.
Thôi Lam Lamthậtsựlà hận c·h·ế·t Nam Ca như vậy, cho nên hình tượng của Nam Ca ở trong lòngcôtađãlà xấukhôngchỉmộtcấp bậc.
Nam Chí Thành nghe được Thôi Lam Lam trả lời cũng kinh hãi trợn to hai mắt. Nhưng mà làm cha của Nam Ca, ông vẫn rất phẫn nộ: " Đến cùngthìcôcó rắp tâm gì chứ!cômuốn làm gìthìnhắm vào tôi đây này, để congáitôi yên!"
Căn cứ Bắc Hải có nhiều cường giả trấn giữ như vậy, vì saomộtnăm này vẫn c·h·ế·t nhiều người có dị năng như vậy. Rất nhiều người đềukhôngphải là bị Zombie g**t ch*t mà là bị chút động vật cùng thực vật biến dị g·i·ế·t.
Thôi Lam Lam là bác sĩ cùng Nam Ca ở cùngmộtđơn vị. Trước kia nghe Nam Ca nhắc quamộtlần Thôi Lam Lam này trình độkhôngcao. Có thể ở lại bệnh viện cũng bất quá là vì cómộtgia thế tốt.
Mặc dù ông với congáilạc nhau nhưng ông thủy chung luônkhôngtin Nam Cađãgặp chuyệnkhôngmay. Congáicủa ông ưu tú như vậy nhất địnhsẽtrở nên rất cường đại, bọn họsẽđược đoàn tụ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trong căn cứ có kiến trúc sư lợi hại hơn nên ông di chuyển đến vài cái căn cứ gần đó hiệp trợ những người khác kiến tạo căn cứ. Dựa vào hai tay chính mình, ông cũng có thể kiếm đủ vật tư cho bản thân. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trong mắt Thôi Lam Lamhiệnlênmộttiakhôngkiên nhẫn, mặt lạnhnói: "Nếukhôngmuốn c·h·ế·t liền thành thựcmộtchút."
Chương 172: Cuối cùng BOSS
Ảnh chụp Nam Ca chưa được tung ra, nhưng kỳthậtcoi như là tung rathìchắc là Nam Chí Thành cũngkhôngbiếtcô. Thể chất Zombieđãthay đổi dung mạo Nam Cakhôngít. Bây giờcôphấn nộn đến mức có thể nhéo ra nước.
Muốn chinh phục Zombie, xem ra so với trước kia dễ dàng rất nhiều. Nhưng muốn chinh phục động thực vật biến dị, lại là con đường rất dài phảiđi.
Mấu chốt để có thể biến thành tồn tại có đẳng cấp cao hơn nhân loại nhiều, chính là g·i·ế·t Nam Ca!
Giờ phút này Nam Chí Thành truy vấn Thôi Lam Lam màcôtakhôngchút phật lòng.thậtra vẫn là lúc Nam Chí Thành nhìn thấy Thôi Lam Lamthìnhững người khác mới biết được têncôta.
Nam Chí Thành bị lời của Thái Phong Mậu làm á khẩukhôngtrả lời được. ông ấy cũng hận chính mình bất lực, hơn nữa ông thế nhưng còn trở thành thứ vướng víu Nam Ca!
Giờ phút này ông ta lạnh lùng nhìn Nam Chí Thành, cái người đàn ông này có tác dụng duy nhất, chính là dẫn dụ Nam Ca đến đây mà thôi.
Thứ Thôi Lam Lam đem lại cho Thái Phong Mậu chỉ có sợ hãi, người phụ nữ này quá cường hãn. Ông ta thậm chíkhôngbiếtrõcôta dùng loại phương thức nào g·i·ế·t người.
côta cũngkhôngphải là ở trong tổ chức cường đạo tận thế này ngay từ đầu, nhưng mà sau khicôđến lại dùng thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn khống chếtrêndưới tổ chức. Những ngườikhôngphục tùngcôta đều bị g·i·ế·t sạch.
Dựa vào cái gìcôta cầnkhôngngừng dựa vào nam nhân để sống sót, mà Nam Ca thế nhưng lại thuận lợi vui vẻ gả cho Lệ Sâm?
Vẻ mặtcôta rất say mê lờinóira lại ôn hòa như vậy lại dẫn theo sát ý chỉ tiếc rèn sắtkhôngthành thép.
Thời điểmcôta nghĩ như thế liền nghe thấymộtgiọng namâmlãnh vang lên ở trong đầucôta: "Tôi phảiđãdạycô, làm như thế nào để tiếp nhận ký ức."
Sau lưngcôta có hai người đàn ông đứng,mộtngười trông hơn 40 tuổi, sợ hãi rụt rè.mộtngười khác cũng hơn hai mươi rồi, dung mạo thanh nhã. Thời điểm nhìn người phụ nữ trước mặt, trong mắt mang theo hào quang nóng rực.
Trong bệnh viện, Diệp Thiệu cũng thích Nam Ca như vậy, nhữngcôgáikhác,anhấy nhìn cũngkhôngnhìnmộtcái. Nhưng mà Nam Cathìsao, yên tâm thoải mái hưởng thụ Diệp Thiệu chiếu cố, lạikhôngđáp lại Diệp Thiệumộtchút nào!
Coi như là sau tận thế, Nam Ca c·h·ế·t lại biến thành Zombie. Nhưngcôta(NC) vẫn có thể ở thế giới loài người hô mưa gọi gió.
"Ưm, cũngkhôngtính là thế. Tôi để tự mình Thôi Lam Lamnóivới ông vậy." Sau khinóixong, chỉ thấycôta nhắm mắt lại. Đợi đến khi lại mở ra, vẻ mặtcôta thế nhưng giống như là biến thànhmộtngười khác vậy! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngồi có hai người,mộtngười chính là người mà Nam Ca vẫnđangtìm kiếm, cha nuôi Nam Chí Thành. Người còn lại chính làmộtngười phụ nữ có khuôn mặt đẹp đẽ.
Lệ Sâm là nhân loại, nhân loại đềukhôngthể tin được!
Sao ông có thểkhôngtức giận chứ!
"khôngnghecôtathìnghe theo ai?"
Cho nêncôtađiđến bên cạnh Nam Chí Thành, dùng tư thái bễ nghễnóivới ông: "Trước tận thế, tôiđãước gìcôta c·h·ế·t sớmmộtchút."
Vì vậy thừa dịp Thôi Lam Lamkhôngchú ý, ông muốn đem đầu hung hăng đụng vào tường. Nhưng còn chưa đụng phải, trong đầu ông liền truyền đếnmộttrận đau nhức kịch liệt, khiến ông lập tức dừng lại.
Cái con Zombie đáng c·h·ế·t kia đến cùngđãlàm gì thân thểcôta thế này!hiệntại đây là ở nơi nào a?
Thôi Lam Lam đột nhiên rất mong đợi, nếu như Lệ Sâm cùng Nam Ca trong lúc chỉ có thể còn sống sótmộtngười.khôngbiết nhân loại xấu xísẽlựa chọn thế nào đây? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Kể cả bản thâncôta.
Thanh niên sau lưngđilên phía trước, muốn đưa khăn cho Thôi Lam Lam lại bịcôta vung tay đánh rơi. Thôi Lam Lam nhìn người thanh niên này, trong mắt đều là ghét bỏ: "Đồ nhân loại ti tiện,khôngcần ngươi dùng bàn tay bẩn thỉu chạm vào ta."
Buổi tối Lệ Sâm cùng Nam Ca nghỉ ngơi cùngmộtchỗ,cônhắm mắt lại nhưng như thế nào cũngkhôngngủ được. Lệ Sâm thân mật hôn tráncô: "Sao thế?"
Người đàn ông trung niên liên tục đứng ở sau lưng Thôi Lam Lamkhônglên tiếng ngẩng đầu lên, nếu như bên trong này có người của Tân Bìnhthìkhẳng địnhsẽnhận ra cái người này chính là người lúc trước mang quân đến vây quét bọn họ, Thái Phong Mậu.
"Binh đến tướng chắn, nước đến đất ngăn.đimộtbước tínhmộtbướcđi."Cố Liệt đối với Lệ Sâm vươn tay ra: "Ngày mai, chúng ta cứ chạy tới Bắc Hải chìmđi."
Nam Ca khẽ thở dàimộtcái: "Em cuối cùng vẫn cảm thấy có chuyện gì đó chuẩn bị phát sinh."
Lệ Sâm ôm chặtcô: "Sau tận thế, chúng ta đụng phải nhiều hiểm cảnh như vậy mà mỗimộtlần đều bình anđira.mộtlần này nhất định cũngsẽkhôngngoại lệ."
Thôi Lam Lam mạnh mẽ quay đầu lại, giống như có thể xuyên thấu qua kiến trúc tòa nhà. Đưa mắt nhìn đến phương hướng những người kia. Môicôta bởi vì hưng phấn cũngđãtrở nên run rẩy, tay cũng si mê hướng phía trước đưa tới.
Màmộtgóc của tầng hầm ngầm cómộtchỗ phát ra ánh sáng. Ở dưới ánh sáng, có vài người hoặc là đứng hoặc làđangngồi.
Đến cùng là dựa vào cái gì? Thời điểm ở viện y học, thành tích của Nam Ca tốt như vậy, vẫn luôn là kiêu ngạo của thầy giáo, thậm chí nếu nhưkhôngphải là bởi vì Nam Chí Thành ở quốc nội, học viện còn muốn tiến cử Nam Ca ra ngoại quốc đào tạo sâu.
Tinh thần tồn tại ở trong thân thể Thôi Lam Lamđãđổi chủ, mà tất cả mọi người nghe thấy Thôi Lam Lamnói: "côgáicủa tôi, cuối cùng tôi cũng đợi được em rồi."
Sau vài ngày, đội ngũ tầng tầng lớp lớp hướg tới Bắc Hải chìm mà xuất phát. Mà ởmộtga ra tầng ngầm có kiến trúc cũ rách bên ngoài Bắc Hải chìm cất giấukhôngít người. Bọn họkhôngnhúc nhích, hắc ám chìm ngập mặt bọn họ khiến bọn họ rất nhanh cùng bối cảnh hòa làmmộtthể.
Nếu như bị Thôi Lam Lam biếtrõsuy nghĩ của cậu ta nhất địnhsẽcườinói, ta mặc dù bây giờ còn là nhân loại nhưng có thể tasẽlập tứckhôngphải! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giống như ở trước tận thế, Thôi Lam Lam còn dùng thủ đoạn đoạt bệnh nhân với Nam Ca. Về sau giải phẫu kia có kết quả gì, Nam Chí Thành cũngkhôngbiết.
Vậy mà người phụ nữđangngồi lại nửa điểm cũngkhôngnhìn những người xung quanh. Cho dùcôta đeotrênmặt nụ cười quỷ dị nhưng ánh mắt vẫn rất lạnh lẽo, nhân loại theo ý củacôta cũng chỉ là đám kiến hôi mà thôi.
côta đột nhiên cất tiếng cười to, nước mắt rơi đầy mặt.
Thôi Lam Lam ngoéo môimộtcái: "Xem ra ông cònkhôngngu xuẩn như vậy."
"Ông xác địnhcôta là congáiông?" Thôi Lam Lam cười càng rực rỡ, nhưng là cái loại rực rỡ đó lại giống như là trong hào quang cất giấu rất nhiều lưỡi dao sắc bén. Chỉ cầncôta câu môimộtcáiđãcó thể chém g·i·ế·t con mồi thành mảnh vụn.
Cường đạo tại tận thế cũng là sau khi Thái Phong Mậu chạy trốn mới xuấthiện. Ông ta vốn là thủ lĩnh của cường đạo nhưng bây giờ chỉ có thể khuất phục người khác.
côta đưa mắt nhìn Nam Chí Thành, cảm thấy nếu như chặt cánh tay cùng chân của người này. Nam Canóikhôngchừngsẽđiên cuồng hơnmộtchút, vì vậycôta liềnâmngoanđiđến trước mặt ông.
Thời gianmộtphầnmộtgiây quađi, có người từ trong bóng tốiđira kéo tấm vải rách trong miệng Nam Chí Thành ra sau đó lập tức ném cho ông ấymộtchút vật tư cùng nước.
Nam Chí Thành khiếp sợ nhìn Thôi Lam Lam,khônghiểu vì saocôta lại biết hết mọi chuyện. "côđến cùng là ai?" cử động gần đây của Thôi Lam Lam đều quákhôngbình thường, phân liệtkhôngnóilại còn coi rẻ nhân loại!
Nam Chí Thànhkhôngtiếp nhận vật tư, bây giờ ông vẫn có thểnóichuyện liền quay ra đối với người phụ nữ kia hô to: "Thôi Lam Lam, đến cùngthìtại saocôphải làm như thế?côkhôngphải là đồng nghiệp của Nam Ca sao! Nếu nhưcôcũng là người có dị năngthìnênđiđối phó với đám Zombie và động thực vật trong nước biển màkhôngphải là đem dao mổ duỗi tới đồng bào của mình!"
Nam Chí Thành hướng về phía mấy người xa xa hô: "Các người nghe được sao!côta thừa nhận! Cái này người này nhất định muốn hại c·h·ế·t các người, các ngườikhôngthể nghe theocôta!"
Vừa mới nãy Thôi Lam Lam ngồi ởtrênghế,mộtchút tư thái nữ nhi cũngkhôngcó. Hai chân thoải mái mở ra, giờ phút nàycôta lại quan sát bài trí chỗ nàymộtcái. Sau đó mạnh mẽ hítmộtngụm khí lạnh.
Lệ Sâm cầm tay Cố Liệt, cả hai đều từ đáy mắt đối phương nhìn rasựtin tưởng.
Nhưng mà ông đợiđãlâu vẫnkhônggặp Nam Ca tìm đến nên có chút nản lòng thoái chí.
Nam Chí Thành mặc dù có chút thất lạc nhưng hy vọng trong lòng cũngkhôngtan biến. Ông lại càng cố gắng công tác, hy vọngmộtngày kia có thể để cho người có dị năng khác trong căn cứ mang mìnhđiBắc Hảimộtlần. Xác địnhcôgáikia đến cùng có phải congáicủa mình haykhông. Ai biết,khôngđợi được cơ hội đến, Nam Chí Thành liền bị người ta lừa ra căn cứ sau đó tóm lấy.
Nam Chí Thànhkhônghiểu nhìncôta, nghi ngờnói: "Lẽ nàocôbị mất trí nhớ?"
Nghĩ đến lúccôta đoạt lấy chức danh của Nam Ca, vẻ mặt Nam Ca u ám khiến Thôi Lam Lam cảm thấymộttrận sảng khoái tràn đầy ngực.
Về sau Bắc Hải xuấthiệnmộtcôgáithậtsựrất lợi hại,côấy cũng có tên là Nam Ca, lại còn cùng người lãnh đạo cơ sở chính Lệ Sâm kết hôn. Nam Chí Thành liền hoài nghi người tên Nam Ca này chính là congáicủa ông.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.