Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 168: Đạp phá giày sắt

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 168: Đạp phá giày sắt


Lệ Sâm khiêm tốn cười cười: "Kia đều là người ngoài khen nhầm, tôi còn chưa phải là cấp chín."

Lệ Sâm ánh mắt xa xăm: "Tôi nhận mệnh lệnh hộ tống vật kia, lạikhôngnghĩ tới lại bị thế lực nước ngoài hãm hại, bị đưa về nước kết tội. Kết quả tận thế đến, tôi lạikhôngthể trở về quân đội. Cơ duyên đến, tôi quyết định ở lại Bắc Hải."

"Chuyện nàykhôngthành vấn đề, nhưng chúng tôi cũng cần tháp phóng vệ tinh của cácanh. Đợi đến khi lắp xong vệ tinh, cầnanhcho mượn chỗ để phóng ra."

Athur ý tứ sâu xa cười cười, giống như muốnnóiLệ Sâmnóiláo. Lệ Sâm cũngkhôngcó tiếp tục giải thích.

"thậtra coi như là tài nguyên, chúng ta cũngkhôngdùng được. Thời điểm mang thứ kia về nước, tôiđãlàm mất nó rồi." Lệ Sâm nhàn nhạtnói.

Athur trong lòng đánh cái tính toán đánh đến vang dội, lại còn cười hỏi Lệ Sâm: "SớmđãnghenóiLệ tiên sinh là người có dị năng cấp chín,khôngbiết lần này có thể có cơ hội được kiến thứcmộtchút?"

Cố Liệt lẳng lặng nghe, lập tức hỏi Lệ Sâm: "Vậy thứ kia đến cùng là cái gì? Sao tôi lại nghenóiđó làmộtloại năng lượng?"

Cố Liệt trầm mặc rất lâu rồi rộng lượng cười cười: "Thôi, vốn cũngkhôngphải là đồ của chúng ta. Ở tận thế, dựa vào hai tay của mình cũng có thể sống tốt. Đúng rồi, nghenóicăn cứ của cậu có vài chục loại thịt có thể ăn! Có thể chia sẻ thuốc với chúng tôikhông?"

"Đương nhiên làkhôngđể ý!"thậtra Cố Liệt cũng ôm tâm tư muốn kiến thứcmộtlần thực lực của người có dị năng nước ngoài, nếukhôngông ta cũngsẽkhôngchọn hành động vào Athur đến.

Athur kỳthậtsớmđãquan sát Nam Ca. Nếu nhưkhôngcó Nam Ca ở đâythìcơ hộianhta khống chế Lệ Sâm còn có thể có năm phần nắm chắc.hiệntại thêmmộtngười hệ tinh thần,thậtsựlà cực kỳ khó giải quyết.

Lệ Sâm bởi vì bận tâm những người cũ trong mỏ đá kia, lập tức hỏi Cố Liệt: "Những người ở đây trước khi bị cường đạo chiếm lĩnhđãđiđâu rồi?"

Tiểucônương mơ mơ màng màng còn trở mình ghét bỏ lẩm bẩm: "mộtthân toàn mùi rượu, nhanhđitắm rửađi."

Lệ Sâm đột nhiên có chút hối hận. Mỏ đá bị chiếm lĩnh, rất có thể là bởi vì lúc trước chính mình cho bọn họ tu bổ lưới điện phòng ngự.

Lệ Sâm an ủi Nam Ca: "Nếuđãkhôngcó tin tức xấu truyền đến, đó chính là tin tức tốt. Cố Liệt tìmanhlâu như thế cũng cho làanhđãchết, nhưnganhkhôngphải là còn sống rất tốt sao."

Ảnh chụp Lệ Sâm cùng Cố Liệt, Athur trước đến giờ đều chưa thấy qua, giờ phút nàyanhta hít sâumộtlầnkhôngkhí Hoa Hạ vào trong ngực, trong ánh mắt tràn trề mong đợi: "Sao thế, Thượng Kinh cùng Bắc Hảiđãthiết lập quan hệ ngoại giao sao?"

Nếu nhưkhôngphải cósựtự chủ cường đại, sắc mặtanhta sớmđãthay đổi rồi!

Ngày thứ hai, Cố Liệt còn kính nhờ Nam Ca cùng Lệ Sâm đến hấp dẫn Zombie, hơn nữa còn tìmmộtđám người có dị năng cao cấp vây xem. Mọi người chỉ cần xem thế là đủ rồi, dù sao từ sau hôm ấy, hơn phân người của căn cứ Thượng Kinh đều thất thủ trở thành fan cuồng của hai người.

Cố Liệt cùng Lệ Sâm cũngkhôngpháthiệnvẻ mặt Athur biến hóa, hai người cùng nhau chào đón, cùng nắm tay Athur hàn huyên. Nam Ca làđitheo Lệ Sâm đến đây, tinh thần nhạy cảmnóichocôbiết lúc Athur vừa mới nhìn thấy Lệ Sâm,anhta vô cùng hưng phấn.

Ngày Athur đến căn cứ Thượng Kinh, làmộtngày nắng. Lệ Sâm nếuđãlà người phụ trách căn cứ Bắc Hải lại còn chưa có rờiđinênanhcùng với Cố Liệt cùng nhau gặp Athur.

"Đương nhiên! Trong đội ngũ kia còn cómộtđứa bé cũng là người có dị năng,hiệntại cũngđãlà cấp bốn. Quả thực rất kh*ng b*!" Cố Liệt chắc chắcnói.

Về sau Cố Liệt lại hỏimộtchút nghiên cứu của căn cứ Bắc Hải, Lệ Sâm hơn phân nửa đềunóivới Cố Liệt. Cố Liệt cũng chia sẻ thành quả của căn cứ Thượng Kinh với Lệ Sâm. Lần gặp mặt này, hai người đều thu hoạch khá dồi dào.

khôngnghĩ tớiđimộtvòng,anhthế nhưng lại lấy tình thế như vậy mà về tới đây.

Athur nghiêm trang bổ não: "Khả năng là vì tôi đến đây khiến bọn họ có cảm giác nguy cơđi."

Quá tốt rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cố Liệtkhôngnghĩ tới Lệ Sâm biết mấy chuyện này nhưng vẫn vô thức trả lời: "Bọn họ so ra cũng nhạy bén, biết chạy trốn.hiệntạiđangsinh sống trong căn cứ Thượng Kinh nha."

Càngđiđường, mày Nam Ca nhíu lại càng sâu: "Sao em lại cảm thấy con đường này có chút quen thuộc?"

"Là con đườngđicái mỏ đá kia." Lệ Sâm cùng Nam Canóichuyện, vẻ mặt cũng lạnh thấu xương.

Cố Liệt có chút thất vọng vuốt vuốt đầu: "Ài,khôngphải là năng lượng cũngkhôngthể dùng. Vũ khí cùng người có dị năng, chúng ta cũngkhôngthiếu. Thứ thiếu nhất chính là tài nguyên."

Như làđãxác định hành động, nhân viên bố trí cũngđãsớm quyết định xong kế hoạch. Lệ Sâm, Cố Liệt, Athur ba đoàn người hợp lại. Tầng tầng lớp lớp hướng tới cứ điểm đám cường đạo mà xuất phát. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chínhsựcủa Cố Liệt cùng Lệ Sâm ở buổi tối ngày đầu tiên, lúc ăn cơm liềnnóixong. Sau đó vài ngày, cơ bản đều là mang hai người du ngoạn tại căn cứ Thượng Kinh.

M quốc với Hoa Hạkhônggiống nhau, Athur xem như làmộtnhà độc tài.

Hai mắt Lệ Sâm đột nhiên sáng lên: "anhnói, bọn họ đều sống sót?"anhvốn cũngđãchuẩn bị kỹ càng Cố Liệtsẽnóichoanhbiết là ông ta cũngkhôngbiết chuyện, nếukhôngnữathìchính là đám cường đạo nàyđãtàn nhẫn sát hại mấy người kia rồi.

Nhưng Hoa Hạ có số người có dị năng nhiều nhất, dị năng cũng cường đại nhất. Mấy người ngoại quốc bọn họ đều có tặc tâm, nhưng lạikhôngcó tặc đảm. Chỉ có thể thỉnh thoảng lại phái người đến dò xét thăm dò. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nam Ca đềuđãquá lâukhôngđược đánh nhau kịch liệt rồi, bởi vì thực lực quá cách xa,cômới bắt đầu là đánhmộtđôi. Về sau liền biến thànhmộtđội ngũ, đánh đến trời đất đen kịt.

Nam Ca hờn dỗi nhìnanh, giọngnóitựa như châu ngọc rơi bàn: "Làm sao mà giống nhau được! Về saukhôngchoanhnóimấy lời xúi quẩy này nữa!"

Thời điểm máy bay của Athur hạ cánh, trợ thủnóivớianhta: "Trưởng quan, lần này gặp mặt ngài còn có người lãnh đạo căn cứ Bắc Hải, Lệ Sâm."

Cố Liệt mời mọc Athur ngồi xuống, cònnóimấy chuyệnkhôngquan hệmộtchút mớinóivới Athur: "Thựckhôngdám đấu diếm, chúng tôi hôm nay định ra ngoài. Chúng tôi muốnđigiải quyếtmộtnhóm cường đạo, khả năng phải buổi tối mới có thể bắt đầu yến hội."

"Đúng vậy, trưởng quan, chuyện này rất quỷ dị." Trợ thủ nghi ngờ bày tỏ: "Trước kia cũng chưa từng thấy qua hai căn cứ lui tới chặt chẽ như thế. Vì saokhôngquá vài ngàyđãthiết lập được quan hệ ngoại giao?"

Lệ Sâm cùng Nam Ca cầm tay đối phươngthậtchặt, liếc mắt nhìn nhau, đều bật cười. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sau đó vài ngày Nam Ca liền ngâm mình ở trong đấu trường của Thượng Kinh đánh nhau kịch liệt, bởi vì có quá nhiều người muốn khiêu chiếncô.

Cố Liệt đưa ramộtđộng tác: "OK!"

Nhìn xem người đứng ở bên cạnh A là ai kìa,khôngphải là Dthìcòn ai vào đây nữa!

Về phần tại saokhôngai dám khiêu chiến Lệ Sâm? Bởi vì vừa nhìn Lệ Sâm liền thấyanhlợi hại hơn Nam Ca rất nhiều... Thời điểm Nam Ca đánh bọn họ đều giống như là ngược món ăn vậy. Nếu mà để Lệ Sâm ra tay, chẳng phải là ngược thức ăn trong món ăn sao?

Cửa phòng họp bị mở ra, có ánh mặt trời trút xuống. Bóng dáng Athur đứng ở cửa đem ánh sáng cùng bóng tối chia làm hai.anhta thích ứng ánh mặt trời rồi mới nhấc chânđivào, kết quả nhìn thấy hai người đàn ông ở phía đối diện, đồng tử liềnkhôngkhỏi co chặt lạimộtcái.

Tuy nhiên Athur thích nhất chính là những nhiệm vụ có tính khiêu chiến màanhta lại may mắn thành công. Bộ đội củaanhta giờ phút này chắc cũngđãlẻn vào Hoa Hạ rồi! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

khôngđợi Cố Liệt hỏi tiếp cái gì, người thăm dò tin tứcđãtrở lại: "Cố tiên sinh!" Người kia chạy đến gần, lo lắngnói: "Bên trong cứ điểm nàyđãkhôngcó người! Bọn chúng khẳng định là biếtrõkế hoạch nênđãsớm dờiđirồi!"

"Đến cùngthìlúc đóđãxảy ra chuyện gì vậy?" Cố Liệt hỏi Lệ Sâm.

Lâu như thế cònkhôngtìm được người,côthậtsợ hãi...

Có người mang Athurđiphòng họp, Lệ Sâm cùng Cố Liệtđãchờ ở nơi đó.

Chương 168: Đạp phá giày sắt

"Làm mất?" Cố Liệtkhôngthể tin được nhìnanh: "Thứ đồ quan trọng như thế!"

Đợi đến khi Cố Liệtđi, thời điểm Lệ Sâm trở về gian phòng pháthiệnNam Cađãôm máy tính bảng ngủ say rồi.

"Được." Lệ Sâm sủng ái cườimộtcái, ánh mắt saumộthồi lâu mới bỏ được mà dờiđi. Lần này hữu hảo trao đổi, Cố Liệt liên tục giữ Lệ Sâm lại ba ngày. Mà về tung tích của cha nuôi Nam Ca, Cố Liệt chỉ tìm đượcmộttin tức. Đó là có ngườimộtnăm trướcđãtừng nhìn thấy ông ấy ở ngoài thành, về sau ông ấyđinơi nàothìkhôngbiết được. Dù saokhôngở trongsựkhống chế của căn cứ Thượng Kinh.

Vì cái gì lại hưng phấn? Nhìn biểuhiệncủa Lệ Sâmthìhình nhưanhấy chưa bao giờ thấy qua Athur mà.

Nếu như Lệ Sâm còn biết tung tích của thứ đó,anhnhất địnhsẽđitìm.

Hoa Hạ có câu ngạn ngữnóinhư thế nào nhỉ.đimòn giày sắt chẳng tìm được, được đếnkhônghề phí công phu! Athur quả thực muốn ngửa mặt lên trời cười dài ha hả!

Nam Ca cảm nhận được tâm tìnhanhsa sút, lập tức cầm tayanh. Trầm mặc truyền lực lượng choanh. Cả đội dừng xe ở phía xa xa, Cố Liệt từtrênxeđixuống, cùng Lệ Sâm hội hợp.

Athur cười khoát tay,anhta vốn giống nhưmộthoàng tử bước ra từ truyện cổ tích. Giờ phút này mặcmộtthân âu phục màu trắng, thu hồi khí tức hắc ám quanh người, mái tóc màu vàng kim kia cũng giống như được mạ lênmộtlớp hào quang tinh khiết vậy.

Tại đường thượng kinh - Bắc Hải, bọn chúng có rất nhiều cứ điểm,khôngnghĩ tới bọn chúng lại chạy nhanh như thế!

Nam Canói: "Những người trong mỏ khai thác đákhôngcó dã tâm lớn như thế. Bọn họkhôngthể nào làm cường đạo. Nhưng chỗ ở bị cướp, bọn họ có trẻ con cùng phụ nữ, có thểđichỗ nào đây?"

Tim Nam Cakhôngkhỏi nguội lạnh hơn nửa. Cha nuôikhôngcó văn hóa gì, thân thể cũngkhôngtốt. Muốn thức tỉnh sau Vĩnh Dạ còn phải xem thể chất của từng người, khả năng ông ấy thức tỉnh rấtnhỏ.

Nam Cakhôngbiến sắc đè nén chuyện này lại, vẫn là Athur tán dương Nam Ca trước: "Vị nữ sĩ nàythậtxinh đẹp, chắc hẳn chính là Lệ phu nhân" lúc nàycômới cho Athurmộtnụ cườinhẹnhàng.

Mà ở ngày Lệ Sâm cùng Nam Ca phải rờiđi, Cố Liệt cuối cùng lạikhôngcó thời gian rảnh rỗi để đến tiễn. Bởi vì trong căn cứ chuẩn bị chào đónmộtngười lãnh đạo khác, Athur.

Bàn tay siết thành quả đấm,khôngkhỏi run lên nhènhẹ!

Tận thế cũng là loạn thế, mà Athur am hiểu nhất là trong loạn thế tranh giành tài phú. Hoa hạ làmộtkhối thịt béo, Các quốc gia khác cũng nhìn thèm thuồng nhìn chăm chú.

Trần Bạch Kiêu bày tỏanhta mới là người chịu khổ bức,anhta còn muốn cùng Lệ Sâm chung đụngthậtnhiều đâu!

Cố Liệt thịnh tình mời bọn họ ở lại, Thượng Kinh có rất nhiều chuyệnkhôngđược xử lý, trực tiếp đều ném cho Trần Bạch Kiêu hết.

Lệ Sâm cũng rất nghiêm túc. Vốn chuyện kia cũngđãbịanhchôn sâu đáy lòng,hiệntại gặp được đặc vụ Aanhliền hiểu,đãkhôngcó biện pháp giấu nữa rồi. Hơn nữa Cố Liệt có thể pháthiệnra mình, đại biểu những người khác cũng có thể.

Trước tiên trao cho Nam Camộtcái hôn ngủ ngon, sau đóanhnhẹnhàng đặt tay lên ngựccô.hiệngiờ tần suất tim đập của Nam Cađãgần giống nhân loại rồi, chỉ chậm hơnmộtchút thôi.

"Nếu nhưanhbị bắt về kết án,anhcó thể để nó ởtrênngười sao? Tôiđãđem thứ đó giấuđi, kết quả tận thế bộc phát, nó liền lạc mất."

"Cái nàythìtôikhôngrõràng lắm, tôi chưa mở ra xem." Lệ Sâm nghiêm túc trả lời: "Tuy nhiên tôi đoánkhôngphải là năng lượng đâu."

Đôi mắtanhta giống nhưmộtmặt hồ xanh ngát, lờinóira lại càng chân thành: "Tài nguyên tận thế thiếu thốn, cácanhkhôngcần cử hành yến hội đâu. Đơn giảnmộtchút là được. Đúng rồi, tôi cũng mang đếnmộtít người có dị năng, nếu nhưkhôngđể ýthìchúng tôi có thểđitheo giúp mọi người đượckhông?"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 168: Đạp phá giày sắt