Luôn Có Nhân Loại Muốn Chăn Nuôi Tôi
Sanh Lạc Lạc
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 152: Nam Ca tìm đến
Lệ Sâm tự nhận bản thânkhôngphải là người thích xen vào việc của người khác, nhất là sau khi tận thế đến. Nhưng trái tim của quân nhân kia từ trước tới nay chưa từng thay đổi.
Mặc kệ có thể haykhông, Doãn Húc Trạch cũng khẩn thiết nhìn Lệ Sâm: "Lệ Sâm,anhgiúp tôimộtchútđi. g**t ch*t những con Zombie này, vị trí người lãnh đạo của cơ sở chính tôikhôngcần nữa, đều choanhhết đấy."
Doãn Húc Trạch xem như hơi thanh tỉnhmộtchút, bởi vìanhta cũng là hệ tinh thần.
Đừngnóilà Doãn Húc Trạch, những người có dị năng khác cũng đều bị dọa đến co quắp. Bởi vìhiệntại bọn họ hoàn toànkhôngsử dụng được dị năng á! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tốc độ xe Nam Ca lại gần đây chợt giảm, tiếng phanh xe chói tai vang lên. Bánh xe vạch ratrênmặt đất dấu vếtthậtsâu,khôngđợi xe dừng hẳn, Nam Cađãnhảy xuống. Vẫn là Lệ Sâmđilên phía trước tiếp đượccô.
Vài trợ thủ bên cạnh Doãn Húc Trạch chếtthìđãchết, bị thươngthìbị thương. Giờ phút nàyđãhoàn toànkhôngcó sức chiến đấu nữa, màanhtađãđiđến đường cùng.hiệngiờ người có thể cứuanhta chỉ cómộtmình Lệ Sâm thôi.
Nhưng màkhôngđợianhta cùng Lệ Sâm ra tay liền nghe đượcmộttrậnâmthanh Zombie gào thét!
"Doãn Húc Trạch,anhcó kết cục ngày hôm nay đều là doanhgieo gió gặt bão." Những người kiamộtchút đồng tình Doãn Húc Trạch cũngkhôngcó.
Doãn Húc Trạch lập tức nghiêm nghị hỏi vài trợ thủ: "Đây là có chuyện gì!khôngphải làđãvung phấn đuổi Zombie sao? Vì sao còn có nhiều Zombie lại đây như vậy!"
Doãn Húc Trạch giờ phút nàynóichuyện, trong đầu cũng vang lên tiếng ong ong. Bởi vì tinh thần lực của Nam Ca tạo thành áp lực rất lớn đối vớianhta. Đây cũng là lần đầu tiênanhta biếtrõ, có người giỏithìcũng có người còn giỏi hơn.
Từ sau Vĩnh dạ, mấy người này pháthiệncó thể dùng dị năng để săn g·i·ế·t Zombiethìkhôngcó ai rèn luyện thân thủ nữa. Giờ phút này mà cùng Zombie vật lộn, số lượng chúng nó lại nhiều như vậythìchỉ có chịu c·h·ế·t thôi!
Nam Ca nhắc tới chuyện này còn cảm thấy rất tức giận đấy,côbĩu môi nhìn Lệ Sâm: "anhcũngđãnói, mặc kệđinơi nào cũng mang em theo. Nhưng mà lần nàyanhthế nhưng lại đơn độc hành động!"
Thời điểm đối mặt với Doãn Húc Trạch,anhvẫn là khuôn mặtâmtrầm. Giờ phút này ngay cả mí mắt cũng đều là sóng nước mùa xuân.nóichuyện với Nam Ca dịu dàng đếnkhôngthể dịu dàng hơn được nữa: "Làm sao em lại tới đây, hử? Đàng hoàng ở căn cứ chờanhtrở vềkhôngđược sao."
Những người có dị năng kia ngay cả ánh mắt thương hại cũngkhôngthèm cho Doãn Húc Trạch, có vài người thậm chí còn có chút hả hê cười cười.
Doãn Húc Trạch cũng muốn chay qua bên này, nhưng bọn họ cách Lệ Sâm vẫn rất xa cho nên chỉ có thể nghênh tiếp Zombie trước. Cũng may vài trợ thủanhta mang đến còn có chút dị năng, nếukhôngkhẳng định rất nhanhsẽbị Zombie xé nát.
Nam Ca đầu tiên là sững sờ, sau đó thế nhưng khẩn trương lên.nóichuyện cũng lắp bắp: "Ai, ai muốn cả đờianhchứ."
Nghe thoáng qua cũng biết số lượng rất nhiều, ít nhất cũng đến mấy ngàn con!
Lệ Sâm bất chấp trấn an tâm tình của mọi người, tình huống cấp bách,anhđãkhôngthể giống như ban ngày dùng phương pháp bình thường săn g·i·ế·t Zombie. Nhưng ngay tại lúcanhchuẩn bị thúc giục dị năng xé ráchkhônggian, trước mắt lại xẹt qua vài hình ảnh.
Sắc mặt Doãn Húc Trạch trắng bệch, vừa nãy có bao nhiêu hăng hái,hiệntại liền có bấy nhiêu chật vật: "khôngcó... Tôithậtsựkhôngcó dẫn Zombie đến mà..."
Mấy người có dị năng này mặc dù bị ảo cảnh của Nam Ca mê hoặc, nhưng dù sao vẫnđangở cửa ải sinh tử.khôngbao lâu sau cũng bừng tỉnh, pháthiệnZombie xung quanhmộtcon cũngkhôngthiếu. Lệ Sâmkhônggiết bọn họ mà ngược lại là đá văng từng conmột, chút ít người này kinh hãi sắp khóc rồi.
Hơn nữa, Doãn Húc Trạch cùnganhvốn từng có quan hệ, thù mới hận cũ cònkhôngbằng tính luôn bây giờđi.
Lệ Sâm đem những người có dị năng vừa chịu Doãn Húc Trạch nghiền ép đều bảo vệ ở phía sau. Giờ phút này bọn họ đều khẩn cầu nhìn Lệ Sâm, cònnóivớianh: "anhcứu cứu chúng tôi với!"
Mới bắt đầu Lệ Sâm còn ở trong lòng lúng túng ghét bỏ chính mình, sống c·h·ế·t trước mắt saoanhcòn có thể có ý niệm khinh nhờn với Nam Ca chứ. Nhưng bất kể làanhkhắc chế như thế nào, hình ảnh vẫn in sâu vào đầu hơn. Cuối cùnganhcũng ý thức được là lạ ở chỗ nào rồi!
"Sáng mai?" Lệ Sâm vẫn lạnh mặt như cũ,anhnhư vậy khiến người bên cạnh cũngkhôngnhịn được lui về phía sau hai bước.
Trợ thủ của Doãn Húc Trạch cũng sợ, giọngnóirun rẩy: "Tôi cũngkhôngbiết vì sao lại có nhiều Zombie như vậy... Chuyện nàykhôngcó khả năng a..."
Thời điểm Lệ Sâm nhìn thấy Nam Ca, mọisựchú ý liền bị Nam Ca toàn bộ hấp dẫnđi. Doãn Húc Trạch sống hay c·h·ế·t,anhcũngkhôngquan tâm nữa rồi.
"Tôi biếtrõhành vi lúc trước của tôi có chút quá khích, nhưng chúng tôi đúng là nghiên cứumộtloại thuốc. Đấy là vì toàn bộ nhân loại mà cống hiến thôi mà!" Doãn Húc Trạch bắt đầu hướng dẫn bọn họ: "Chỉ cần cácanhcứu tôi, những công lao này liền nhường cho cácanh!"
"Đúng vậy." Doãn Húc Trạch thoải mái nhún vai, nhưngthậtrađãâmthầm đề phòng.
Dọc theo con đường này Nam Cađãbiếtrõcái gì là sợ hãi. Thủ phủ Bắc Hải nhiều Zombie cấp cao như vậy, nếu như Lệ Sâmthậtsựkhôngngăn cản nổithìlàm sao bây giờ?
Đám Zombie này nghe theo mệnh lệnh của Nam Ca,khôngđicông kích Lệ Sâm, tất nhiên muốn công kích Doãn Húc Trạch. Quanh ngườianhta thừa nhận áp lực càng lớn.
Doãn Húc Trạch cũng đoán được đám Zombie này nghe theo lời Lệ Sâmnói.anhta quả thực là biết vậy chẳng làm. Vốn tưởng rằng Lệ Sâm có thể xé ráchkhônggian cũngđãrất lợi hại,khôngnghĩ tớianhta thế nhưng nghịch thiên đến loại trình độ này! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mặc dù chỉ cómộtngàykhôngthấyanhnhưng Nam Ca vẫn cảm thấy dị thường nhớ nhung. Thần kinhcôkhẩn trươngmộtngày, giờ phút này mới có thể trầm tĩnh lại. Bên khóe miệng cũng nhộn nhạo nở nụ cười.
Lệ Sâm ôm Nam Ca, giống như làmộtchiếc xương sườn bị thiếu cuối cùng cũngđãtrở lại trong lồng ngực mình vậy.
anhlo lắngkhônghề ít hơn người khác, nhưnganhbiếtrõhoảng loạnkhônggiải quyết được bất cứ vấn đề gì. Nhớ tới sắc mặt của Doãn Húc Trạch sáng nay, Lệ Sâm lạimộtlần nữa xác nhận: "Có phảianhđưa Zombie tới haykhông!"
côvốn chỉ muốnmộtchút máu thôi, ai biết Lệ Sâm thế nhưng lại đưa mắt nhìn thẳng vào mắtcô, nghiêm túc khác thườngnói: "Bồi em cả đời, có đượckhông?"
Lúc này mọi người cũng chẳng còn quan tâm theo đuổi đến cùngthìvì sao lại có nhiều Zombie vọt tới như thế.khôngbiết là ai kêu lên trước: "Zombie đến, mọi người mau chạyđi!"
Sau đó Doãn Húc Trạch thấy được, Zombie bên cạnh giống như thủy triều bị tách ra. Nhường ramộtcon đường chomộtchiếc xe gắn máy, bởi vì tốc độ xe quá nhanh,anhta chỉ có thể nhìn thấymộtngười congáingồitrênxe. Còn có mái tóc đen củacôấy tung baytrênkhôngtrung.
hiệntạianhta muốn năn nỉ Lệ Sâm tha choanhtamộtlần còn có thể được sao?
Điện quang hỏa thạch, suy nghĩ chợt lóe qua Lệ Sâm liền gọi Doãn Húc Trạch lại: "anhmuốn như thế nào mới có thể đưa thuốc giải cho bọn họ?"
Chương 152: Nam Ca tìm đến
Vừa ôm như thế, Nam Ca liềnkhôngmuốn buông Lệ Sâm ra.côgiống nhưmộtcon gấu koala vậy, trực tiếp bám ởtrênthân thể Lệ Sâm, lại còn gắt gao ôm cổanhkhôngbuông tay: "Lệ Sâm! Cuối cùng em cũng tìm đượcanhrồi!"
Doãn Húc Trạchkhôngnghĩ tới Lệ Sâm có thể dầu muốikhôngvào như thế, lại bức lui mấy con Zombie công kích.anhta nhìn về phía người có dị năng khác: "Cácanhmau lại đây giúp tôimộtchútđichứ, lẽ nào cácanhthậtsựmuốn nhìn tôi bị Zombie g**t ch*t sao!"
anhta cắn răng muốn cho Lệ Sâmmộtlễ quỳ, động tác còn chưa làm được liền cóâmthanh mô tô gào thét lao đến.
Nam Ca là thúc giục dị năng trước, sau đó mới chạy đến doanh địa. Những con Zombie kiađinhanh hơncônhiều.hiệntạicôđãđến phụ cận, cảm nhận được hơi thở Lệ Sâm, cũng nghe được lờianhnói.
"Chạy mau!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lệ Sâm đột nhiên nở nụ cười, tất cả mọi ngườikhôngbiếtrõtại saomộtngười coi như làkhôngcười to cũng có thể càn rỡ đến như thế. Mà lờianhnóira cũng đặc biệt ngang ngược: "Muốn ngăn tôi sao?anhcoi mình là thứ gì chứ?"
"Lệ Sâm,anhđanglàm cái gì đấy... Bọn chúng sắp g·i·ế·t chúng ta rồi..." Lệ Sâm quay đầu, quả nhiên là nhìn thấy lần lượt từng khuôn mặt hoảng sợ.
Nam Ca vẫn bảo trì động tác treo ởtrênngườianhnhư cũkhôngthay đổi, xinh đẹp hỏi: "Nếuđãbiếtrõsai, vậythìanhmuốn đền bù tổn thất như thế nào đây?"
Còn như người có dị năng khác,mộtbên chống cự lại ảo cảnh của Nam Ca,mộtbên nghiến răng nghiến lợinói: "Chúng ta đối với công lao của người táng tận lương tâm nàykhôngcó hứng thú!anhcứ thế mà mang công lao này xuống địa ngụcđithôi!"
Doãn Húc Trạch quay đầu nhìn Lệ Sâm, ánh mắt nguy hiểm khác thường. Như vậy làanhta lựa chọn đứng ở phía đối lập với mình sao? Doãn Húc Trạchkhôngquá mức để ýnói: "khôngphải làđãnóibuổi sáng ngày mai liền khỏi sao?anhkhôngcần vì bọn họ mà quá sốt ruột."
Doãn Húc Trạch thấy đối thoạiđãđivào ngõ cụt liền chuẩn bị đánh đòn phủ đầu. Dù sao Lệ Sâm tuyệt đốikhôngngăn cản được tinh thần lực của mình công kích đâu.
Lệ Sâm đột nhiênkhôngcòn hoảng loạn nữa, thậm chíanhcòn ngừng tay lại.
Đôi mắt Lệ Sâm mỉm cười, hiển nhiên Nam Canóicái gìthìchính là cái đó: "Ừm,anhbiếtrõsai rồi."
Toàn bộ mọi người quay đầu, mù quáng muốn chạy. Lệ Sâm lập tức ngăn cản bọn họ: "Mọi người trước đừng động!hiệntại chạykhôngphải làđihiến thân cho Zombie sao!"
Còn may còn may,côđến rất đúng lúc.anhkhôngcó việc gì.
Lệ Sâm đối với vị trí người lãnh đạokhôngcó cảm thấy hứng thú,anhchỉ nhàn nhạtnói: "Hệ quả chính mình gieo xuốngsẽphải tự mình chấp nhận kết quả. Ở thời điểmanhtùy ý lợi dụng căn cứ khác cũngđãmấtđicái tư cách người lãnh đạo này."
Vì vậy Lệ Sâm cho bọn họmộtánh mắt an tâm rồi hướng xa xa kêumộtcâu: "Đừng ngộ thương người của mình!"
Đồng tử Doãn Húc Trạch co rụt lại nhưng ngoài mặt vẫnkhôngbiến sắcnói: "anhnên biết bản thânanhchưa chắcđãcó thể g·i·ế·t tôi, coi như làanhthậtsựcó thểthìtoàn bộ cơ sở chính cũngsẽcoianhlà kẻ địch. Đến lúc đóanhcho rằng mình còn có thể sống được ra khỏi Bắc Hải sao?"
côkhônghề lên tiếng nhưng Zombie bên cạnh Lệ Sâmđãgiống như thủy triều tảnđi.
Lệ Sâm từ từ giơ tay lên, trong mắt b*n r* sát ý: "Nếu nhưhiệntại tôi giếtanh, có phải tinh thần lực củaanhcũngsẽtảnđikhông?"
Thời điểm mới bắt đầuanhtakhôngnên nghĩ tới muốn kinh sợ Lệ Sâm mà phải đem hết khả năng, lôi kéo Lệ Sâm lại đây mới đúng! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hình ảnh kiaanhkhôngthể quen thuộc hơn nữa, đều là khát khau của bản thân đối với Nam Ca.
"Đương nhiên là Nam Tiểu Ca củaanh." Lệ Sâm sủng ái cười nhìncô.
Doãn Húc Trạch chẳng quan tâm Lệ Sâm nữa, khiếp sợ quay đầu lại nhìn. Ở ngoài doanh địa bọn họ đóng quân quả nhiên xuấthiệnthậtnhiều đôi mắt màu đỏ như máu. Những con Zombie kia đềuẩnnấp ở trong bóng đêm, giờ phút này bọn chúng thị huyết vọt tới!
Đây căn bản cũngkhôngphải là ý tưởng của bản thân lại tác quái, mà là - - Nam Ca đến! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhìn người bên cạnhmộtchút liền biết, bọn họ hiển nhiênkhôngcó năng lực chống cự mạnh như Lệ Sâm. Giờ phút này cả đám đều mù mờ xoay vòng quanh tại chỗ, lại cònkhôngngừng duỗi taytrênkhôngtrung, giống như muốn bắt cái gì đó vậy.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.