Luôn Có Nhân Loại Muốn Chăn Nuôi Tôi
Sanh Lạc Lạc
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 150: Dùng thuốc thí nghiệm
Người ở đoàn xe đằng sau đều sửng sốt, hóa ra Doãn Húc Trạch lại chỉ coi bọn họ nhưmộtquân cờ bất cứ lúc nào cũng có thể bỏ qua!
anhta vậy mà lại còn có thể nhắm nòng s·ú·n·g vào đồng đội!
Mặt mấy người này biến sắc trở nên tái nhợt, dù sao Doãn Húc Trạch bên kia nhiều người, bọn họkhôngcó biện pháp phản kháng.
Lệ Sâm muốn đứng ra lại pháthiệnTrần Bàn Tửđãbị bọn họ khống chế.
Vì vậyanhlạnh lùng nhìn Doãn Húc Trạch: "anhđãnghĩ tốt rồi? Xác định ngay tại đây động thủ?"
Doãn Húc Trạch lại khôi phục bộ dáng cười tủm tỉm: "Chúng ta đều là đồng đội, tất nhiên muốn đoàn kết. Nhanh g·i·ế·t Zombieđi, sau đó còn cùngđitrung tâm thành phố nha."
Trần Bàn Tử bị bắt làm con tin, Lệ Sâmkhôngcó biện pháp g·i·ế·t Doãn Húc Trạch nhưnganhcũngkhôngđicùng Doãn Húc Trạch mà là chờ sau khi xeanhta di chuyển,anhnhảy lên đằng sau xe, che chở cho xe Doãn Húc Trạch.
trênxe Doãn Húc Trạch vốn cònđangcó người của căn cứ thứ hai,anhta cũngkhôngmuốn mang bọn họ theo nên trực tiếp đuổi đến chiếc xe đằng sau.
Hai người kia có chút ítkhôngtình nguyện. Bọn họ cũngđãbiểuhiệncung kính như thế rồi mà Doãn Húc Trạch vẫn chưa tin bọn họ.
Lệ Sâm bởi vìkhôngbiếtrõDoãn Húc Trạch còn có quỷ kế gì, cho nênkhôngcó sử dụng dị năng mà là liên thủ cùng mấy người này giải quyết đám Zombie.
Chờ tới lúc bọn họ có thể thoát thân, chiếc xe của Doãn Húc Trạch sớmđãchạy đến khu vực an toàn.
Lệ Sâm toàn quyền chỉ huy người ở đằng sau: "Mọi người đều lên xe trướcđi, chỗ này mùi máu tanh quá nặng. Chúng ta phải nhanh rờiđithôi."
Bởi vì Lệ Sâm vừa mới làm việc nghĩakhôngđược chùn bước ở lại, thậm chí còn cứu vài người. Ấn tượng của bọn họ đối với Lệ Sâmđãthay đổikhôngít.
Mà đối với Doãn Húc Trạchthìsao, hoàn toàn là thái độ giận màkhôngdámnóigì.
Đợi đến khi Lệ Sâmmộtlần nữa ngồitrênxe, có người ở căn cứnhỏviết ởtrêntayanh:trênxe có thiết bị nghe lén cùng bom.
Lệ Sâm trợn to hai mắt, tức giận dâng lên trong lòng. Doãn Húc Trạch là tên điên, chỉ vì muốn khống chế được mấy người này, vậy mà lại vận dụng nhiều thủ đoạn như thế?
Dù sao cơ sở chínhmộtnhà độc quyền, căn cứ khác nếu màkhôngphụcsẽbị cơ sở chính gạt bỏ ngay lập tức.
hiệngiờđãkhôngphải là xã hội trước tận thế kia, ai dámkhôngnghe mệnh lệnh từ cơ sở chính chứ?
Đợi đến khi đoàn xe bắt đầuđivòng quanh ở bên ngoài Bắc Hải, Lệ Sâm lại càngrõràng. Có khả năng Doãn Húc Trạch này hôm naykhônghề muốn xuất phát tới trung tâm thành phố.
Thời điểm gặp nguy hiểm,anhta chẳng hề cảnh báo cho mấy người ở xe đằng sau, ngược lại còn tùy ý để đám Zombie kia vây quanh xe. nếu như số lượngkhôngđủ, thậm chíanhtasẽđể cho những người có dị năng ở căn cứnhỏđilàm bia đỡ đ·ạ·n, đưa Zombie ở phía trước tới.
Cho nên Zombie vây quanh đoàn xe, số lượng vẫn luôn bị khống chế ở trong khoảngmộtngàn gì đó.
Xe của Doãn Húc Trạch thủy chung đềukhôngcó ở trong vòng nguy hiểm, lúc này bọn họđangdừng xe ở bên ngoài nhìn những người có dị năng liên tục chém g·i·ế·t Zombie, lại còn hỏi vài người sau lưng: "Sao rồi, số liệu đều ghi chép lại sao?"
Mấy người nàymộtbên cẩn thận quan sát tình huống chiến đấu,mộtbên trả lời: "Đều nhớ kỹ rồi ạ, đợi sau khi trở về chúng ta nhất định có thể thay đổi nhiều nước thuốc hơn."
Doãn Húc Trạch đắc ý cười cười,trênmặthiệnlênâmngoankhônghiểu được.
Lần này Bọn họ tiến vào chỗ sâu trong Bắc Hải xác thực là vì thí nghiệmmộtloại thuốc. Vẫn là nhờ hôm đó ở cửa trụ sở mười bảy, Doãn Húc Trạch có linh cảm. Sau khi trở về,anhta liền để mấy bác sĩ trong phòng thí nghiệm gia tăng nghiên cứu chế tạo ramộtloại nước thuốc.
Nước thuốc này có thể hấp dẫn Zombie cùng động vật biến dị, nhưng vì chỉ là thành phẩm, thiếu rất nhiều số liệu để tiến hành thay đổi. Cho nên Doãn Húc Trạch liền thông báo căn cứ phía dưới, từ trong bọn họ tuyển rakhôngít chuột thí nghiệm đến đây.
Kế hoạch củaanhta là ở lại Bắc Hải ba ngày, đến thời điểm số liệu ghi chép đượckhôngsai biệt lắmthìchút người này cũngkhôngcần giữ lại nữa.
Cho nên Doãn Húc Trạchmộtchút cũngkhônglo lắng bọn họsẽcó tâm ngậm oán hận với mình.
trênxe có gắn thuốc nổ, chỗ này cách Bắc Hải xa như vậy bọn họ nhất định muốn ởtrênxe nghỉ ngơi. Chỉ cần bọn họ cómộtđiểm dị tâm, Doãn Húc Trạch liền cho nổ tung thuốc nổ.
Lạimộtlần nữa giải quyết sạchsẽđám Zombie, dị năng trong thân thể mấy người có dị năng đềuđãbị tiêu hao sạch. Doãn Húc Trạch mới hạ lệnh để bọn họ lái xe, mặt khác bản thân tìmmộtchỗ an toàn nghỉ ngơi.
Bởi vìkhôngcó biện pháp tiếp tục chiến đấu, bọn họ muốn phản kháng Doãn Húc Trạch cũngkhônglàm được. Cả đám nằm trong xekhônghề muốn nhúc nhích.
Nếu như có ý kiến gì giống nhauthìđó chính là oán hận đối với Doãn Húc Trạch. Cái người nàythậtsựlà lợi dụng bọn họ từ đầu đến đuôi!
Chạng vạng lúc nghỉ ngơi, cuối cùng cũngkhôngcòn Zombie quấy nhiễu. Nhưng bọn họ còn phải cẩn thận đề phòng có động vật biến dị tấn công lại đây.
Trần Bàn Tử cuối cùng cũng hộp hợp với Lệ Sâm, hai người tranh thủ cơ hộiđitiểu tiện, trao đổimộtcái.
"Lệ ca, tôi đềuđãxem rồi. Toàn bộ bom đều gắn vào gầm xe, nếu tùy tiện tháo dỡsẽlập tức nổ tung."
Lệ Sâm mặt lạnh: "Doãn Húc Trạch chắc chắn cóâmmưu khác, chờmộtlát nữa tôiđilên xe tìmanhta."
Trần Bàn Tử lập tức bắt lấy Lệ Sâm: "Lệ ca,anhkhôngthểđi! Người kiakhôngchừng là dùng mấy người này làm cái thí nghiệm gì đó đấy. Nếu nhưanhta hạ độcanhthìlàm sao bây giờ?"
"Tôi biếtrõrất nguy hiểm." Lệ Sâm nhìn chằm chằm Trần Bàn Tử: "Nhưng tính mạng của mấy người các cậu, tôikhôngthể bỏ mặc được. Cậu tự chiếu cố mìnhthậttốt."
Sau khinóixong, Lệ Sâm đầu cũngkhôngquay lại bỏđi.
Hai người thuộc căn cứ thứ hai vốn liên tục quỳ l**m chân Doãn Húc Trạch,khôngnghĩ tới trước tiên bị bỏ rơi lại chính là bọn họ. Bây giờ bọn họđangở trong đội xe phía sau, căn bản làkhôngdung nhập được. Lúc nhìn thấy Lệ Sâm, vẻ mặt cũng rất lúng túng.
Muốn cùng Lệ Sâmnóilời cảm tạ,anhấy vừa mới cứu bọn họ nhưng mà lờinóicũngđãđến bên miệng. Bọn họ vẫn làkhôngthểnóira khỏi miệng được.
Ai biết, Lệ Sâm lạiđiđến bên cạnh bọn họ: "Giúpmộtchuyệnđi."
Hai người sững sờ, liên tụckhôngngừng đứng lên: "Ngàinóiđi."
Lệ Sâm chỉnói: "đitheo sau người tôi là được rồi, chuyện khácthìhai ngườikhôngcần quản."
Trần Bàn Tử ở phía xa nhìn hai người kia cung kính với Lệ Sâm như thế, cảm thấy rất là huyền diệu. Dù sao dọc theo con đường này, Lệ Sâm chưa cùng bất luận kẻ nào có quan hệ gần hơn. Hai người của căn cứ thứ hai cũng là bởi vì Lệ Sâm cường đại mới từ đáy lòng thần phục mà thôi.
Lệ Sâm leo lên chiếc xe của Doãn Húc Trạch, còn mang theo hai người nổi giận đùng đùng.
Hai người Bàng Chí Bình vừa lên xe, liền chất vấn Doãn Húc Trạch: "Đến cùngthìtại sao phải làm như thế?khôngphảianhđãnóimuốnđitìm vũ khí sao? Chúng ta vẫn còn ở nơi nàyđilòng vòng làm cái gì chứ?"
Doãn Húc Trạch cười cười: "Đừng có gấp mà, chúng ta mới hành động được mấy ngày đâu. Hay là muốnđiđâu làm gì đómộtchút."
"Thúi lắm!" Bàng Chí Bình chỉ vào Doãn Húc Trạch: "Tôi nhìnanhchính là muốn hại c·h·ế·t hết chúng tôithìcó!"
"Đâythậtlà oan uổng mà." Doãn Húc Trạch nhìn về phía Lệ Sâm: "Lẽ nàoanhcũng cho là như vậy sao?"
Lệ Sâm mặt lạnh nhướn mày: "Nếukhông?"
Doãn Húc Trạch bất đắc dĩ giơ tay lên: "Tôikhôngra taythậtsựlà vì tốt cho mấy người thôi. Cácanhxem,điquamộtngày rèn luyện, năng lực cũngđãtăng lênkhôngítđi?"
"Ngụy biện." Lệ Sâm khinh thường mà tỏ vẻ.
Doãn Húc Trạch đưa mắt nhìn Lệ Sâm, từ từ bỏ tay xuống: "Ngụy biện haykhôngthìchỉ cần xem ai cười đến cuối cùng là được, Lệ Sâm,anhvẫn nên suy tính thêmđi?"
Ý tứanhta rấtrõràng.hiệntạianhquy thuận tôithìmấy ngày sắp tới hành động, tôi có thểkhôngchoanhở phía sau làm chuột bạch.
Nhưng nếu màkhôngquy thuận,anhkhả năngsẽphải cùng người khác cùng c·h·ế·t đó nha.
"Thái độ của tôi từ khi mới bắt đầuđãrấtrõràng, suy nghĩ của chúng ta bất đồng,khôngthể quy thuận được."
nóixong, Lệ Sâm mang theo hai người của căn cứ thứ hai xuống xe. Thời điểmđitrở về, bọn họ hiển nhiên coi Lệ Sâm trở thành người tâm phúc: "Sao rồi, pháthiệncái gìkhông?"
" Mấy người sau lưng Doãn Húc Trạch kia, có khả năngkhôngphải là người có dị năng. Mà là người bình thường."
"A?" Hai người đều kinh ngạc: "Điều này sao có thể chứ? Ngườianhta mangđikhôngphải đều là thân tín sao?"
Chỉ trách lúc trước bọn họẩnnúp quá sâu, màu sắc đồng tử cũng có thể ngụy trang. Chắcđãquamộtngày nên mấy người này cũng bỏ xuống phòng bị với đám Lệ Sâm.
Lệ Sâm vừa mới quan sát tay bọn họ,khônghề có dấu vết từng chiến đấu qua.nóicách khác, tính cảmộtngười hệ tinh thần da mỏng dễ vỡthìđội ngũ của Doãn Húc Trạch cũng chỉ là cáo mượn oai hùm mà thôi.
hiệntại khó giải quyết nhất là đống thuốc nổ kia ở trong tay Doãn Húc Trạch, nếu mà mình cứng rắn muốn cá c·h·ế·t lưới ráchthìsẽrất khóđira khỏi Bắc Hải.
Vì vậy Lệ Sâmnóivới bọn họ: "Chuyện này trước tiên hãy giữ bí mậtđã, ngày mai nhìn tôi chỉ thị mà hành động."
"đãhiểu." Hai người tâm phục khẩu phụcnói.
Chờ thời điểm Lệ Sâm sắp sửa lên xe, bọn họ còn lúng túng hỏi: "Lúc trước thái độ của chúng tôi đối vớianhkhôngtốt như vậy,anhthậtsựkhôngsợ chúng tôi bán đứng sao?"
Lệ Sâm chỉ nhàn nhạt trả lời: "Cácanhkhôngưa tôi cũng chỉ là bởi vìkhôngcó tin tưởng và nghe theo thực lực của tôi mà thôi. Mà lúc đối mặt với Doãn Húc Trạch..." Đôi mắt màu đen của Lệ Sâm càng thêm thâm trầm: "Chỉ cần cácanhcòn có nửa điểm tâm huyết,thìcũngsẽkhôngbán đứng tôi đâu."
Hai người kia cảm giác đượcthậtsâu rung động. Tại tận thế, bọn họ gặp qua quá nhiều người có thù tất báo, Lệ Sâm có tính tình nhưng cũng có lòng dạ rộng lớn.
Nếu nhưnóitrước kia bọn họ đối với Lệ Sâm chỉ là áy náy,hiệntạiđãlà triệt để kính sợ. Chỉ có người như vậy mới xứng làm đội trưởng, Doãn Húc Trạchthìtính cái gì chứ!
Vào đêm khuya, Lệ Sâm nằm trong xe nghỉ ngơi nhưng lại pháthiệnđược, những người khác cũng nhưanhkhôngngủ được.
Dù sao dưới thân bọn họ chính là thuốc nổ đó.
...
Nam Ca là lúc chạng vạng mới từ căn cứ mười bảy xuất phát, coi như là biếtrõphương hướng cơ sở chính hành động,côvẫn là vào nửa sau đêm mới xâm nhập vào Bắc Hải.
Dọc theo đườngđi,khôngcó Zombie ngăn trởcônêntrêncơ bản cũngkhôngcó trì hoãn nhiều thời gian. Nhưng mà đống thi thể Zombie kia vẫn dẫn tớisựchú ý của Nam Ca.côsuy nghĩ, lẽ nào những người này là bị Zombie chặn lại?
Thuận theo những thi thể này mà tìm kiếm, sắc mặt Nam Ca càng ngày càng trầm. Bởi vìcôcảm giác được trongkhôngkhí lưu lại mùi vị của thuốc, hơn nữacôlà Zombie nên tự nhiên biếtrõhiệu quả của thuốc này là cái gì!
Mấy người này thế nhưng lại hút dẫn Zombie tụ lại! Bọn họ bị điên sao?
Mắt thấy số lượng Zombie bị g·i·ế·t càng ngày càng nhiều. Nghĩ đến tình cảnh của Lệ Sâm, Nam Ca liền phi thường tức giận. Rất tốt, các ngườikhôngphải là nguyện ý hấp dẫn Zombie sao? Chờ tôi tìm được mấy ngườisẽcho đám người các người hấp dẫn đủ!
Thời điểm sau nửa đêm, Nam Ca cuối cùng cũngđãtìm được đoàn xe của Lệ Sâm. Giờ phút này trong đoàn còn truyền đến từng trận khắc khẩu.
côbiếtrõDoãn Húc Trạch cũng là người hệ tinh thần nhưng bản thân vẫn như cũ phóng thích tinh thần lực. Bởi vì Nam Ca đối với năng lực của chính mình có lòng tin,côđãlà cấp sáu rồi đấy. Doãn Húc Trạch mệt c·h·ế·t cũngkhôngcản nổi đâu nhé!
Tinh thần lực nhất phóng thích, Zombie bốn phương tám hướng đều rục rịch lên!
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.