Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 142: Tạo ra ảo giác

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 142: Tạo ra ảo giác


Cắn răng, Lệ Sâm còn cố làm ra vẻ rộng rãi giễu cợtmộttiếng: " Nam Ca của tôi có mị lực rất lớn, người đàn ông nàokhôngthíchcôấy mới là mắt mù."

Cấp sáu, nghe rất lợi hại nha. Nam Ca lại nghĩ tới tình cảnh Lệ Sâm chiến đấu trước đây,côcảm thấy dị năng của Lệ Sâm sau đợt vĩnh dạ chắn chắnkhôngchỉ là cấp sáu thôi đâu.

Bởi vì bà còn có việc nên Lệ Sâm đưa bà ra cửa trước. Lúc tới cửa, emgáinhỏtên là tiểu Đường kia còn tiếc nuối nhìn Nam Ca rồi lầm bầmmộtcâu: "Lúc đầu còn cho rằngcôcùng Tông Hạo Hiên làmộtđôi đâu...khôngnghĩ tới lại là..."

Bởi vì chỉ cần cường đại hơn mới có thể có tư cách bảo vệ Nam Ca hơn Lệ Sâm. Mà bây giờanhtakhôngsánh bằng Lệ Sâm làsựthực.

Người đàn ông này mới bắt đầukhôngphải làkhôngưa Nam Ca sao? Tại sao lại chuyển b**n th** độ nhanh như thế? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lệ Sâmđivào phòng, Tông Hạo Hiên cùng Tân Vũ Hoa vừa mớiđithôi. Vừa nghĩ tới cảnh tượng lúc nãy là sắc mặt Lệ Sâm liền trở nên kém cỏi.

Tiểu Đường bĩu môi; "Sợ chứ."

"khôngcó." Thẩm Cầm Nhã lắc đầu: "Nhưng cũngkhôngthể loại trừ khả năng chúng cố ý trốnđi. Đám Zombie bò lên từ Bắc Hải chìmkhônggiống với đám Zombie trước kia săn g·i·ế·t.rõràng bọn chúng thông minh hơn nhiều."

Lệ Sâm nghi ngờ nhìnanhta, lập tức quay đầu dặn dò Tân Vũ Hoa: "Chiếu cố tốt Nam Ca, tôiđimộtchút rồi về ngay." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Hử?" Lệ Sâm cũng nghiêm túc.

"Thoát ra ngoài?" Lệ Sâm ngẫm nghĩ hai chữ này: "Chắckhôngriêng gì em mà những người khác cũngkhôngpháthiệnra đâu."

Nam Ca lắc đầu: "khôngcó." Nhưng vẫn cảm nhận trong chốc lát,côkhôngquá chắc chắnnóivới Lệ Sâm: "Hình như tôiđãbiết vì sao bản thân lại hấp dẫn Zombie rồi."

Theo quá trình liên tục tiến hóa, tâm trí của Nam Ca cũng càng ngày càng thông minh. Những chuyện ngày xưakhônggiải thích đượcthìlúc nàyđãcó thể hiểu ra rồi. Cho nêncôkhônghề truy cứu vì sao Lệ Sâm lại lừa mình mà lại tiếp tục đề tài vừa rồi: "Lúc ấy năng lựckhôngtinh mới có thể khiến tinh thần lực khuếch trương ra ngoài.hiệntại tôiđãhoàn toàn có thể khống chế nóẩnnấpđi."

Nam Ca trừng mắt nhìn, quay đầu tìm kiếm Lệ Sâm. Tình cảnh trong mộng quá chânthật, từ trước đến giờcôcònkhôngbiếtrõhồinhỏbản thân mình thế nhưngđãtừng trải qua những chuyện này.

Lệ Sâm đổi cái nhìn với Tông Hạo Hiênkhôngít: "Nếuđãkhôngcó người biếtrõvậythìkhôngcần truyền ra ngoài, tôisẽnghĩ biện pháp."

"Ai bảo Nam Ca của chúng ta tốt như vậy.mộtcây bắp cải trắng nõn nà lại bị Lệ Sâm khom lưng húc." Tiểu Đường cực kỳ tức giận, cực kỳ bất bình.thậtrakhôngriêng gìcôấy mà rất nhiều người trong căn cứ coi Nam Ca trở thành thần tượng, tất cả đềukhôngưa Lệ Sâm đâu nhá. Hơn nữa còn là cái loạikhôngưa màkhôngcó bất kỳ lý do nào.

Nếu như hấp dẫn Zombie cũng làmộtloại dị năng, vậythìanhphải nghĩ biện pháp giam cầm dị năng này lại.

Nhìn đến đây, Mí mắt Nam Ca động động. Phần phậtmộtcái thế nhưngcôlại tỉnh lại. Thế giới trong mộng tiêu tán, thế giới thực tế đập vào mi mắt.

Tiểu Nam Ca có chút sợ hãi hỏi: "Ba ba muốn làm gì nha?"

"Đúng." Sau lần hôn mê này, Nam Ca lạimộtlần nữa hoàn thànhmộtcấp tiến hóa.hiệngiờ năng lực củacôđãtương đương với người có dị năng cấp sáu.

Đôi mắt Tân Vũ Hoa trông mong gật đầu. Lệ Sâm cùng Tông Hạo Hiên ra ngoài, trong gian phòng cũng chỉ còn lại mình cùng Nam Ca nha!thậtsựlà quá tốt!

Trong nháy mắt Lệ Sâm liền nổi giận, thời điểm xông lên phía trước bởi vìkhônggian dưới chân cuồng bạo, trực tiếp bịanhbước ramộtcái hố.anhmộtphen túm lấy Tân Vũ Hoa,trêntay nổi đầy gân xanh gắt gao nhìn chằm chằm Tân Vũ Hoa: "Cậuđanglàm cái gì?"

Nam Ca giờ phút này cònđangđắm chìm trong giấc mộng. Phảinóilàcôđãbất tỉnh hai ngày mới vừa có ý thức của mình.

Tông Hạo Hiênkhôngnghĩ tới Lệ Sâm có thểnóinhư thế.anhta vốn cảm thấy Lệ Sâmsẽtìm lý do cùng mình đánhmộttrận chứ. Tình cảnh Lệ Sâm chiến đấu với con sinh vật nước biến dị kia vẫn luôn giống như dấu ấn in ở đáy lòng Tông Hạo Hiên, thúc giụcanhta liên tụcđivề phía trước.

Hai người đàn ông cười thầm, cũng có thể từ trong mắt đối phương nhìn ra thâm tình dành cho Nam Ca. Tuy nhiên Tông Hạo Hiên hiển nhiên còn kèm theomộttia ảm đạm. Bởi vì Nam Ca lựa chọn ai,anhtađãbiếtrõ.

Hơn nữa nhìn tư thế kia của Lệ Sâm, phỏng chừng lúc nàyđangbận chống đối Tông Hạo Hiên đây. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chờ sau khiđixuống lầu Thẩm Cầm Nhã còn quở tráchcôấy: "côbiếtrõLệ Sâm mạnh bao nhiêu lại còn k*ch th*chanhta như thế.khôngsợanhta à?"

"khôngcó người khác, chỉ có hai người chúng ta. Ngay cả Nam Ca tôi cũngkhôngcónóicho." Tông Hạo Hiên cùng Lệ Sâm trao đổi ánh mắt, biếtrõchuyện này có bao nhiêu nghiêm trọng. Máu tươi có thể giải độc Zombie, nếu như tin tức này truyềnđi. Toàn bộ thế giớisẽtrở nên điên cuồng.

Tông Hạo Hiên nhìn Lệ Sâm cũngđãở biên giới nổ tung, lập tức mang Tân Vũ Hoađi. Mặc dù lời Tân Vũ Hoanóinghe rất làkhôngthể tưởng tượng nổi nhưng mà Tông Hạo Hiên hiểurõcậu, cho nên tin tưởng cậu. Xem ra hết thảy bíẩncũng chỉ sau khi Nam Ca tỉnh lại mới có thể cởi bỏ.

Tân Vũ Hoa vẫn bảo trì tư thếtrênmặt đấtkhôngcó thay đổi, nhưng mặt lại đỏ lên: "Tôi tôi tôi..." Cậu bắt đầu lắp bắp: "Tôi chỉ là nhìn thấy Nam Ca tỷ muốn tôi thơmcôấymộtcái..." Mắt thấy Lệ Sâm lại muốn đánh mình, Tân Vũ Hoa lập tức cầu xin tha thứ: "thậtmà, tôikhôngnóidối đâu! Về sau tự mìnhđitới gần làm cái gìthìtôi cũngkhôngbiết nữa!"

Biếtrõtinh thần lực rất trừu tượng, Nam Ca còn làm mẫu cho Lệ Sâmmộtlần: "anhxem này, nếuhiệntại tôi phóng nó ra ngoàithìsẽlà như vậy." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thẩm Cầm Nhã "Ừ"mộttiếng, lại lo lắng nhìn Nam Ca: "Hy vọng căn cứ hết thảy đều hướng tới phương hướng phát triển màđi."

Dù sao Lệ Sâm ở trong mắt bọn họ chính là tình địch! Nếuanhtakhôngchiếu cố nữ thần Nam Cathậttốt, mấy người cáccôsẽkhôngbỏ qua choanhta đâu!

Lệ Sâm lợi hại hơn nữathìnhư thế nào?anhcó thể chống đỡ nổi toàn bộ thế giới sao? Biến thành Zombiekhôngđáng sợ, tình huống như thế mới đáng sợ nhất.

Lệ Sâm vốn cònđangnhìn chằm chằm vào mắt Nam Ca, trong nháy mắt liền bị đôi mắt tĩnh mịch kia hấp dẫnđivào. Sau đóanhliền pháthiệncảnh trí xung quanh bản thân thay đổi. Vừa mới nãy Nam Ca cònđangnóichuyện với mình, bây giờ lạiđangở đối diện kiều mỵ cười. Còn câu cái cổ củaanh, muốn hôn hônmộtcái.

Lệ Sâm vốn là đặc biệtkhôngthích tình địch này, nhưng mà càng nghe lờianhtanói, mặt lại càng trầm. Cuối cùnganhhỏi dồn dập: "Chuyện này còn có ai biết."

Hai ngườiđãtrì hoãn thời gian rất dài, Lệ Sâm nhìn nhìn cửa phòng: "Vàođi."

Chương 142: Tạo ra ảo giác

Tiểu Nam Ca thiếpđinhưng Nam Ca vẫn như người ngoài cuộc đứng xem, chacôkhôngcó thựchiệncuộc giải phẫu gì mà chỉ tiêm thêm chocôvài loại thuốc thử khác.côcũngkhôngbiết đó là thuốc gì nữa.

Lệ Sâm biếtrõTông Hạo Hiênđangcố ý k*ch th*ch mình, đạo lý nàyanhđều hiểu nhưnganhvẫnkhôngnén được lửa giận trong lòng.

"Cậu còn giả ngu?" Lệ Sâm chỉ Tân Vũ Hoa,mộtquyền xé gió đập tới. Vẫn là Tông Hạo Hiên ngăn cảnanh,nóivới Lệ Sâm: " Trước đừng xúc động, tìm hiểurõtình huống rồinóisauđi."

Quả nhiên ở trong phòng, Lệ Sâm lạnh lùng nhìn chằm chằm Tông Hạo Hiên: "anhđãlàm gì Nam Ca?"

Tông Hạo Hiên cười khổmộttiếng, cũng cầm tay Lệ Sâm: "Lời này tôi nênnóivớianh. Cảm ơnanhđãcứu Nam Ca."

Thẩm Cầm Nhã biếtrõtiểu Đường làđangghen tị Lệ Sâm người ta, nhưng mà tâm địa của cáccôấy đềukhôngxấu. Cùng lắm cũng chỉ có thể ở trước mặt Lệ Sâm k*ch th*ch hai câu,sẽkhônglàm cái gì ở sau lưng.

Lệ Sâm ngồi ở bên giường, duỗi tay v**t v* mặt Nam Ca. Thấycôtỉnh lại,anhrất vui vẻ nên lắc đầu: "khôngsao. Thân thể em có chỗ nàokhôngthoải máikhông?"

Tân Vũ Hoa giống như trong mộng mới tỉnh lại, ánh mắt đầy sương mù. Ngẩng đầu nhìn Lệ Sâm, lại nhìn tình cảnh của mìnhmộtchút. Ngơ ngácnói: "Tôi... Vừa mới xảy ra chuyện gì sao?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cha mặc dù cười nhưng lại khó coi hơn cả khóc: "Nam Ca ngoan ngoãn ngủmộtgiấc, tất cảsẽkết thúc thôi." Sau đó, cha liền tiêm thuốc tê vào tĩnh mạch ở taycô.

Nam Cakhôngbiết mình lại phạm vào sai lầm gì mà Lệ Sâm lại có thể nhìn mình như vậy.côchỉ có thể rụt cổmộtcái: "Lệ Sâm...anhsao thế..."

Lệ Sâm ngưng mắt nhìn Tông Hạo Hiên, chủ động đưa tay ra: "Tôi thay Nam Ca cảm ơnanh."

Hai người bọn họ chỉ đứng ở cửa, Tông Hạo Hiên đem chuyệnanhta bị thương rồi Nam Ca dùng máu cứuanhtanóicùng Lệ Sâmmộtlần.

Lệ Sâm cũngkhôngmuốn dùng dị năngđiáp chếanhta, thời điểmanhvừa mới thức tỉnh dị năng liền pháthiệndị năng của bản thân rất khác biệt so với người khác. Thời gian dài như vậy, cho tới nayanhcũngkhôngpháthiệnmộtngười nào có dị năngkhônggian. Càng đừngnóiđếnkhônggian cuồng bạo. Cho nên Lệ Sâm rất cẩn thậnkhônghề bại lộ dị năng của mình.

Chờ sau khi tiêm xong, ông ấy quỳtrênmặt đất bụm mặt khóc rống lên: "Nam Ca, hãy quên hết thảy mọi chuyệnđi. Những người kia đều điên rồi... Đều điên hết rồi!"

Lại ngẩng đầu nhìn sang, Nam Ca vẫnđangởtrêngiường, vẻ mặt vô tội nhìnanh. "anhnhìn thấy cái gì vậy?" Nam Ca đưa thay sờ sờ tránanh,trênđó đều là mồ hôi.

Tông Hạo Hiên cũngkhôngthể chờ đợi nhưng mà bọn họ mới vừa vào nhà liền pháthiệnTân Vũ Hoa đưa lưng về phía bọn họ muốn hôn Nam Ca!

Tông Hạo Hiên nghiêm túcnóivới Lệ Sâm: "Nếu quảthậtbại lộ vậythìtôisẽchiêu cáo với mọi người là máu tôi có vấn đề.sẽkhôngnóira Nam Ca đâu."

Bây giờ Tông Hạo Hiênđãhoàn toàn lý giải cảm giác của Diệp Thiệu,anhta cũng tương đốikhôngthích Lệ Sâm! So với nguội lạnhthìthời điểm Tông Hạo Hiên nghiêm mặt càng đáng sợ hơn, quanh thân đều là từng trận hàn khí: "Tôi làm cái gì,anhhoàn toàn có thể đợi sau khi Nam Ca tỉnh lại rồi hỏicôấy."

"Tiến hóa." Lệ Sâm trầm giọngnói.

Tông Hạo Hiên cùng Lệ Sâm hai mắt đối chọi, cuối cùng vẫn bại trận: "anhđira với tôi, tôi có lời muốnnóivớianh."

Dọc theo đường này, Tân Vũ Hoa có rất nhiều cơ hội cùng Nam Camộtchỗ cũngkhôngcó làm gì Nam Ca. Cậu sùng bái Nam Ca như vậy, sao có thể cam tâm làmcôấy tổn thương chứ?

Trong giấc mộng vẫn như cũ là ký ức trước đây. Bản thâncôtrong mộngđangở trongmộtcái phòngnhỏbí mật với cha, phòng rất tối. Bên cạnhcôbày biện rất nhiều thiết bị, chacôcònđangở cạnh làm thao tác tiêu độc.

"Sợ màcôcòn trêu chọc người ta." Thẩm Cầm Nhã lại bất đắc dĩ.

Vì vậy Tông Hạo Hiên hỏi Tân Vũ Hoa: "Cậunóiđi, tại sao vừa nãy lại vô lễ với Nam Ca?"

Ánh mắt Lệ Sâm cũng trở nên ngây dại, đối mặt vớicôgáimìnhyêu,anhkhôngcòn có thứ tên là tự chủ nữa. Thời điểm bản thân cũng muốn cúi người xuống, năng lực cường đại củaanhlại khiến cho thần chí tỉnh lại.

Mặt Lệ Sâm trực tiếp lạnh xuống. Tiểu Đường ngậm miệng lại, kinh hãi nhìn thoáng qua Lệ Sâm rồi lập tức chạy trốn.

Cảm giác trong lòng Lệ Sâm lúc nàythậtsựlà khó có thểnóithành lời. Hóa racôấynóithả tinh thần lực ra ngoài là tạo ra loại ảo giác này cho người ta!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 142: Tạo ra ảo giác