Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 138: Anh sẽ sợ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 138: Anh sẽ sợ


Nhìn gương mặt tuấn tú của Lệ Sâm phóng đại ở trước mắt mình, Nam Ca còn tưởng rằnganhđangmuốn đánhcôđâu. Ai biết,anhthế nhưng hôn mình.

Nam Ca mạnh mẽ trợn to hai mắt, cũng bất chấp việc l**m cổ tay Lệ Sâm, hai cái taynhỏbé che miệng mình lại.

Lệ Sâm nhìncôcười, chỉ làmộtcâu cũngkhôngnói. Ngược lại là ôm taycôcàng ngày càng gấp.

Nam Ca gào ômộttiếng, sùng bái nhìn Lệ Sâm: "anhcũngthậtlà lợi hại nha!"

Trong nháy mắt Nam Ca được nhấm nháp máu tươi của Lệ Sâmthậtsựlà kích động sắp khóc.

Nếu mà bây giờ g**t ch*t khẩu phần lương thực luôn, về saucôsẽkhôngcó thức ăn ngon nữa đâu! Nam Ca tính toánnhỏnhặt đánh bàn phím cành cạch cành cạch.

Cái kén trắngtrênngười Nam Ca dướisựsoi sáng của ánh mặt trời từ từ thay đổi thành cứng rắn, sau đó giống như là thạchanhbao vây lấy cơ thểcô.

Xong đời xong đời,nóilộ ra miệng rồi.

Chương 138: Anh sẽ sợ

Ánh mắt Lệ Sâm vừa mới nãy còn lạnh lẽo như băng, lúc nhìn chăm chú vào khuôn mặt Nam Ca lại trở nên mềm mại giống như là có thể ch** n**c vậy.

Về sau vẫn làcôpháthiệnra khuôn mặt Lệ Sâm trong nháy mắt trở nên yếu ớt,cômới lưu luyếnkhôngrời mở miệng buông tayanhra.

Lệ Sâm nhìncôlàthậtsựkhổ sở, cũng đau lòngkhôngdám trêucônữa.anhôm Nam Ca vào trong ngực, lại hôn khóe miệngcômộtchút rồi hỏi: "Tôi dẫn emđivề nghỉ có đượckhông."

Nam Cakhôngcó có nhịp tim cùng hô hấp nênanhcũngkhôngbiết làm thế nào để gọicôtỉnh lại. Chỉ có thể lần lượt gọi têncô: "Nam Ca, Nam Ca, tôi đến rồi, em tỉnh lạiđi..."

Đôi mắtanhngậm lấy từng ánh sángnhỏvụn, cầm lấy tay Nam Ca đặt lên bờ môi mà hôn từng cáimột: "Lúc em bất tỉnh, tôithậtsựsợ hãi."

Đợiđãlâu Lệ Sâm mới kết thúc nụ hôn này, mặt mày tĩnh mịch nhìn Nam Ca. Lại thuận tay vò vò đầu tóc giúpcô, buộc chặt cánh tay làm cho thân thểnhỏbé củacôkhảm vào trong ngực mình.

Nam Cakhôngcó trả lời khiến Lệ Sâm càng ngày càng sợ hãi.anhrút ramộtcon dao găm từ bên hông, vẽmộtđường lên cổ tay mình, cònnhẹnhàngnói: "Tôi cho em máu tươi này, rất nhiều máu tươi đấy. Em tỉnh lạiđi, đượckhông? Chỉ cần em tỉnh lại, tôithậtsựcái gì cũngsẽđồng ý cho em hết..."

Lệ Sâm thấycôkhônguống nữa, rất bối rối. Còn đem cổ tay tới gần phía trước: "Sao lạikhônguống? Có phải thân thểkhôngthoải máikhông?"

Lệ Sâm vừanóinhư thếthậtlà làm cho Nam Ca vừa mừng rỡ vừa cảm thấy có chút ngượng ngùng. Vì vậycôhì hì cườimộttiếng, còn nắm lấy cổ tay củaanh: "Vậythìtôi giữ lại về sau uống nữa cơ."

Lệ Sâm nhớ tới bộ dạng vừa nãy cắt từng tầng từng tầng thịtmột, lại nghĩ đến hình dung của Nam Ca. Quả thực là dở khóc dở cười.

Vì vậyanhđè cổ tay mình xuống khiến máu tươikhôngngừng mà chảy vào trong miệng Nam Ca, còn ôn nhu hỏi: "Có đủ haykhông? Có còn muốn nữakhông? Em từ từ mà uống, trong thân thể tôi còn có rất nhiều mà."

Lời này nếu mà đặt ở thường ngày, Lệ Sâm nhất địnhsẽgõ đầucô. Nhưng mà hôm nay, Lệ Sâm đối vớicômộtchút tính tình cũngkhôngcó. Chỉ ômcôdụ dỗ: "Tôi về sau đều hào phóng như thế nhé, trước kia muốn để cho em thông qua chiến đấu cùng tinh hạchkhôngngừng tiến bộ.khôngmuốn làm cho em ỷ lại máu tươi, về sau tôisẽcho em uống máu thoải mái, đượckhông?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nam Cahiệntạiđangở trong trạng thái cực độ cao hứng, cộng thêm vừa mới được uống no bụng.côliềnmộtbên cầm lấy tay Lệ Sâm,mộtbên l**m chút máu chảy ra trong miệng vết thương, nghĩ thầmmộtchút cũngkhôngthể lãng phí được đâu.

thậtra vừa nãycôcũng có chút muốn tỉnh lại nhưng thân thể bởi vì hết sức nên vẫn luônkhôngcó mở mắt ra được. Vừa mới vất vả khôi phục thêm chút sức lực,côlại nghe được Lệ Sâm khẩn cầu mình như vậy cũng rất khổ sở, muốn mở mắt nhìnanh. Ai biết, Lệ Sâm quỷ keo kiệt này lại muốn cho mình máu tươi!

Lệ Sâm bởi vì vừa mới điên cuồng sử dụng dị năng trong cơ thể mình màhiệngiờ sức lực trong thân thểđãbị tiêu tán hơn phân nửa. Nhưnganhvẫn sít sao ôm chặt lấy Nam Ca,khônghề buông tay.

Vì vậykhôngcó quản người khác nhìncônhư thế nào,côôm lấy cổ tay Lệ Sâm uốngmộtcách thỏa mãn!

Nhưng Nam Ca vẫn làmộtchút phản ứng cũngkhôngcó.

Sau đó rốt cuộcthìanhcũngkhôngcần lưu tình nữa,khônggian cuồng bạo được đề thăng đến cực đại. Con vật khổng lồ kia tựa như là đám Zombie lúc nãy, bay lênkhôngtrung, ầmmộttiếng nổ tung. Đợi sau khi nó triệt để biến mất, phíatrênkhối đất chỉ xuấthiệnmộtcái hố sâu khổng lồ.

Nam Ca sắp khóc, giải thích thế nào đây. Nếu mà bây giờcônóicôthậtsựkhôngbiếtrõLệ Sâm làm như thế nào g**t ch*t con vật khổng lồ kia,anhấy có haykhôngmuốn g·i·ế·t mình luôn?

Xong đời, bị Lệ Sâm nhìn thấy rồi! Ô ô ô,hiệngiờcôgiải thích có còn kịpkhông?

Nam Cakhôngngừng cố gắng: "thậtsự, dọc theo con đường này. Tôiđãphải trải qua rất nhiều chuyện đấy,thậtmuốn kể hết choanhmà."

Lệ Sâm ôm Nam Ca vào trong ngực, sít sao dán vào cổcônỉ non: "Là tôi đến muộn, thực xin lỗi Nam Ca... Em dậynóivới tôi vài lời đượckhông?mộtcâu là được...nóixong em lại ngủ tiếp..."

Nam Ca dường như thấy khẩu phần lương thực đến miệng cứ như vậy bayđi, nịnh nọt Lệ Sâmkhôngthành.côchỉ có thể che đầu mìnhnói: "Chao ôi, đầu tôithậtđau nha. Nhất định là vừa nãy sử dụng tinh thần lực quá độ."

Lệ Sâm vốn cũngđãtuyệt vọng rồi,khôngnghĩ tới Nam Ca lại có phản ứng! Nhận thức này quả thực làmanhmừng rỡ như điên!

Nụ hôn củaanhmới bắt đầu vẫn chỉ lànhẹnhàng đụng vào, cực kỳ ôn nhu.Về sau liền biến thành giống như cuồng phong bão táp, tàn sát bừa bãi.

Vành mắt Lệ Sâm bỗng nhiên chuyển hồng, giọngnóicũng trở nên khàn khàn, lưng cúi xuống. Thân thể cao lớn dán lên người Nam Ca: "Nam Ca...đãkhôngcòn nguy hiểm rồi, em tỉnh lạiđi, đừng ngủ nữa..."

Mỗi lầncôngủ đều yên tĩnh như vậy, khuôn mặt sạchsẽhoàn mỹ, lông mi thon dài giống như hai cái bàn chảinhỏ.cônhư vậy trông đơn thuần vô hại cực kỳ.

Ríu rít ríu rít, quả nhiên là hương vị máu tươi mình thích nhấttrêntoàn bộ thế giới, so với của Tông Hạo Hiên muốn ngọt ngào hơn mấy trăm lần! So với hương vị của Đường Tư Nguyệtthìphải ngọt ngào hơn nghìn lần ấy chứ!

Ô ô ô, lúc này Lệ Sâmthậtsựlà vũ trụ đệ nhất soái!côthích Lệ Sâm nhất nhất luôn!

Có ánh mặt trời từ trong tầng mây lộ ra, chiếu sángmộtmảnhkhônggian tràn trề máu thịt. Những tia máu nhonhỏgiống như nhiều đóa nở rộ uyển chuyển lộng lẫy, quanh quẩn ởkhôngtrung. Từng tia ánh mặt trời phá vỡ hết thảyâmu, chiếu lên chỗ lõm đầy nước khiến nó trở nên lấp lánh tỏa sáng.

Nam Ca cảm nhận lực đạo củaanh,thậtgiống như là muốn ép vỡ gò má mình vậy. May mắncôkhôngcó cảm giác đau, nếukhôngchắcsẽrất đau đây. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

anhrõràng làđangsử dụngkhônggian cuồng bạo, sao ở trong mắt Nam Ca lại là cắt lát cá sống chứ?

Nam Ca nhìn Lệ Sâm vẫnkhônghề bị lay động, cũng hậnkhôngthể lăn lộn ở trong ngựcanh: "Lệ Sâm, tôi vừa mới g·i·ế·t mấy vạn zombie, tôithậtmệt quá mệt quá nha... Toàn thân tôi đều đau, ô ô ô..."

Quả nhiên, Lệ Sâmkhôngcó pháthiệnracôtỉnh lại. đem cổ tayđãbị rạch thả tới bên miệng Nam Ca, tùy ý để máu tươitrêncổ tay thuận theo khóe miệngcôchảy vào.

Lệ Sâm bịcônhìn có chút sung sướng, còn khiêm tốnmộtcâu: "Cũngkhôngcó. Tuy nhiên..."anhvừa nghĩ đếnmộtvấn đề, cười tủm tỉm hỏi Nam Ca: "Làm sao em biết quá trình vừa nãy tôi cứu em? Emkhôngphải là vẫn luôn mê man sao?"

Trong mắt Lệ Sâm dẫn theomộttia lo lắng, vô thức kiểm tra chocô. Tuy nhiên lấy hiểurõcủaanhđối với Nam Ca...anhvẫn thả tay xuống. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếuđãnhìn thấy Nam Ca, Lệ Sâm càngkhôngham chiến.anhcũng nhảy vào trong bụng con quái vật ôm Nam Ca từ trong đó ra, sau vài cái lách mình liền rờiđiphạm vi công kích của mình.

No bụng, đầu óccôliền trở nênkhôngquá thông minh, còn kích độngnói: "Tôi cũng biết làanhnhất địnhsẽtrở lại cứu tôi mà! Vừa nãyanhdùngmộtchiêu kia gọi là gì, cắt lát cá sống sao?"

Lệ Sâm chỉ lo cắt cổ tay nên cũngkhôngcó phát giác được Nam Ca trong ngực động động con ngươi.

Mà ngay cả Doãn Húc Trạch cũng là lòng đầy sợ hãi nghĩ, may mắn vừa mới nãy lúc Lệ Sâm đạpanhta xuống xe,anhtakhôngcó động thủ với Lệ Sâm. Nếukhông, phỏng chừnganhta cũng sớmđãhóa thành thịt vụn.

Nam Ca chớp chớp con mắt, l**m l**m đôi môi ngơ ngác hỏi: "Sao hôm nayanhhào phóng như thế?"

"Emnóicái gìthìchính là cái đóđi." Lệ Sâmthậtsựlà quá sợ hãi chuyện Nam Ca gặp chuyệnkhôngmay rồi, về sau dù như thế nào cũng khó có thể khiếnanhbuông Nam Ca ra khỏi tầm mắt của mình, dù chỉmộtbước.

côthậtsựkhôngmuốn nhả ra đâu!

Vào thời khắc này mưađãtạnh.

Lệ Sâm đặtcôlêntrênmặt đất, sau đó dùng sứcmộtchút xé rách cái kén kia ra. Nhìn chằm chằm mặt Nam Ca.

Có người muốn lại gần Lệ Sâm nhưng mà vừa nghĩ tới cảnh tượng lúc nãy Lệ Sâm hành hạ sinh vật biến dị kia đến chếtthìđều bỏđiý niệm trong đầu.

Ngao ngao ngao,côcũngđãthậtlâukhôngcó được uống máuanhrồi nha! Vì vậy lúc này Nam Ca liền đưa ramộtquyết định,cômuốn tiếp tục giả c·h·ế·t.

Nam Ca theo bản năng gật cái đầunhỏ, nghĩ thầm,anhcũng biếtrõmình quá nha. Tuy nhiêncômới vừa gật hai cái, ánh mắt Lệ Sâm quét tới.côchỉ có thể cứng đờ thân thểkhôngchớp mắt nhìnanh.

Lệ Sâm thích nhất là nhìn bộ dáng Nam Ca ỷ lạianh, thở dàimộttiếngkhôngthể nhận ra: "Mà thôi, cũng là do trước đây tôi đối với em quá keo kiệt, nếukhôngsao emsẽvì được uống chút máu tôi màkhôngtỉnh lại chứ." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vốn Nam Ca chính làđangđợi ngụm máu tươi này nên mớikhôngmở mắt,hiệntạicôđãbị máu tươi mê hoặc. Nào còn có tiết tháo gì nữa, bĩu môi liền m*t máu Lệ Sâm vào miệng.

Nam Ca mở mắt ra, đôi mắt kia giống như chấmnhỏ, giờ phút này ảnh ngược đều là khuôn mặt ôn nhu của Lệ Sâm. Nam Camộtbên m*t máu tươi Lệ Sâm,mộtbên còn cười cong đôi mắt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lập tức, Nam Ca liền nghe đượcanhnghiêm túc hứa hẹn với mình: "Nam Ca, về sau em muốn máu tươi, tôi cũngsẽthỏa mãn em. Cho nên đồng ý với tôi, nếu như phát sinh chuyện nguy hiểm gìthìnhất địnhkhôngđược dùng loại phương pháp này gạt tôi nữa, được chứ."

Nam Ca ôm cổanhkhôngngừng gật đầu, dù sao chỉ cần Lệ Sâmkhôngtiếp tục trách mìnhthìnhư thế nào cũng được nha!

"nóiđichứ, tại saokhôngnóinữa?" Giọng của Lệ Sâm mang chút ít khàn khàn, còn chuyển tông giọngnói: "Trước kiakhôngphải là em cảm thấy nhân loại ngốc nhất, em lợi hại nhất. Emnóichuyện đạo lý luônrõràng sao?hiệntại có phải em nên cho tôimộtlời giải thíchkhông?"

Lệ Sâm ômcô, hôn môi với trán người trong lòng: "Ừ, đều giữ lại, về sau toàn bộ đều cho em hết."

Lệ Sâmđãquá hiểurõNam Ca. Từmộtánh mắt củacô,anhcũng có thể nhìn racôđangsuy nghĩ gì. Vì vậyanhcười càng thêm nguy hiểm, ngón tay còn bóp ởtrêncằm Nam Ca, nghĩ tớicôvừa mới dùng đầu lưỡi từng chútmộtl**m cổ tay mình. Cái loại cảm giác này làm thân thểanhkhôngkhỏi căng thẳng.

Lệ Sâm chau chau mày,khôngcónóitiếp.

côvẫn như cũ nằm ở trong khuỷu tay Lệ Sâm, yên tĩnhkhôngnhúc nhích.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 138: Anh sẽ sợ