Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 127: Lệ Sâm kinh sợ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 127: Lệ Sâm kinh sợ


Trần Bàn Tửkhôngkiên nhẫnnói: "Chúng màythìbiết cái gì, câm miệng. Cố ngẫm lại làm sao tìm được tinh hạchđi."

Lệ Sâm ngược lạikhôngsao cả nhún nhún vai: "Tối thiểuthìngười ta đều là người có dị năng, so vớianhthìsăn g·i·ế·t Zombie dễ hơn nhiều."

Dù sao ở trong hình dung của mập mạpthìbọn họ chính là người vô tội hao tâm tổn trí phí sức g·i·ế·t Zombie, Lệ Ngạn mới là người xấu muốn tranh tinh hạch.

Lệ Sâm giờ phút nàyđiqua, Diệp Thiệu còn ở phía xa đối kháng cùng hai con Zombie, mơ hồ còn có thể nghe được tiếnganhtađangchửi Lệ Sâm quan báo tư thù.

thậtsựlà tốt quá mà!

thậtvất vả vờn đến cuối cùng, mập mạp kia lại dẫn ngườiđilên! Lệ Ngạn lần nàythậtsựlàkhôngthể nhịn được nữa: "Các người sao có thể vô sỉ như thế!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mẹ ơi,thậtsựlàthậtđáng sợ mà! Đây là ai vậy!

Mập mạpmộttiếng thét chói tai đều cắm ở trong cổ họng, trong đầu trống rỗng. Viên đ·ạ·n quá nhanh,anhta đương nhiên tránhkhôngthoát. Muốn dựng tường đất chắn cũngkhôngkịp,anhta liền phát giác viên đ·ạ·n kia cọ xát bay qua lỗ taianhta.mộtâmthanh đầu nở hoa vang lên sau lưnganhta.

Sau n lần Diệp Thiệu PK Lệ Sâm, bác sĩ Diệp đáng thương bại hoàn toàn. Màanhtahiệntại cũngkhôngcó làmrõđược vì sao lúc nào mình cũng thua...

Mập mạp có con mắtnhỏnhỏ, cái đầu tròn trịa, bước chân liên tục quấn a quấn vào nhau, giống nhưkhôngcó mục đích.

"anhthế nhưng còn uy h**p tôi." Lệ Ngạn nếu nhưkhôngphải là niệm tình tất cả mọi người đều là nhân loạithìsớmđãgiết người đàn ông này.

"anh!" Tần Mộ Yênđiphía trướcmộtbước, s·ú·n·g trong tayđãnhắm ngay người mập mạp kia.

Tần Mộ Yên tức giận hơn, Lệ Ngạn túmcôvề phía sau mình, Tinh hạch hôm nay cậukhôngđịnh nhường.

Mập mạp này cũng quá vô sỉ rồi đấy.

thậtlâu về sau, lúcanhta ý thức được điểm nàyđãhoàn toàn thân thuộc với Lệ Sâm...

Lệ Sâm kỳthậtcũng chỉ định hù dọa mấy người nàymộtchút, Lệ Ngạn bọn họ rất nhanh liềnkhôngkiêng nể gì cả mà g·i·ế·t Zombie.

Ánh mắt Mập mạp kia sáng lên, liếc thấy đây là đầu lĩnh. Vì vậykhôngđợi Lệ Ngạnnóichuyện,anhta liền thêm dầu thêm mỡ mà đem cảnh tượng lúc nãynóira. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đối thoại của Trần Bàn Tử cùng Lệ Sâm,anhta cũng nghe thấy. Lúc này còn thở phì phònói: "anhthậtđúng là đủ vô sỉ, người ta đoạtanhba viên tinh hạch thôi màanhgạt cả gia tài người ta."

Lệ Ngạn bọn họ coi như là ở tận thế cũng là phẩm hạnh đoan chính, cùng chút du côn lưu manh này căn bản làkhôngcó chỗ giảng đạo lý. Bây giờ bọn người này thế nhưng ác nhân cáo trạng trước!

Cái này cũng chưa tính hết, sau lưng còn có ba con Zombie chưa có g·i·ế·t đâu, vừa vặn có con Zombie cùng mập mạp là đứng thànhmộtđường. Lệ Sâm vô lại cườimộttiếng, đối với mập mạp kia bóp cò.

Lỗ tai Mập mạp đau đớn gàomộttiếng liền ôm đầu ngồi xổm ởtrênmặt đất.

Lệ Sâm sắc mặt ngược lạikhôngcó thay đổi gì, hiển nhiên bảo trì bình thản tốt hơn Lệ Ngạn: "Lại có Zombie lại đây, mọi ngườiđitrước. Đừng chậm trễ chínhsự."

Ngày thứ ba có chuyệnnhỏnày xen giữa cũngkhôngcó ảnh hưởng tiến trình. Bọn họ đánh cả người trời được 250 Zombie. Chiến công Diệp Thiệu cũng nhiều hơn mấy ngày hôm trước.

Mà mập mạp này im lặng trong chốc lát thế nhưng lại đụng lên. Cung kính gọi Lệ Sâm: "Đại ca, em họ Trần. Tất cả mọi người gọi em là Trần Bàn Tử,anhcũng đem chúng em thuđimà. Chúng em đều là người có dị năng, rất hữu dụng đấy."

Người mập mạp kia là dị năng hệ thổ, cònđangthao túng gai đất đem vài con Zombie vòng lên. Sau khi hạn chế hành động bọn chúng liền có người dị năng hệ kim muốn ra tay săn g·i·ế·t bọn chúng.

Chân mày lá liễu Tần Mộ Yên nhăn lại, dẫn đầu lý luận: "Đây vốn chính là Zombie chúng tôi g·i·ế·t, tại sao phải phân chia tinh hạch chứ?"

Tuy nhiên Lệ Ngạn cũngkhôngcó ý bỏ qua choanhta, chỉ lạnh lùngnói: "Xung quanh đây đều là người của chúng ta, coi như làthậtsựđoạt tinh hạch củaanhthìnhư thế nào? Ở tận thế vốn chính là cường giả sinh tồn."

Sùng bái của Lệ Ngạn đối với Lệ Sâm lại tăng lênmộtbậc. Đây chính làanhtrai của mình, bác sĩ Diệp bịanhấy khuyên bảo ngoan ngoãn, du côn lưu manh cũngkhôngphải là đối thủ của Lệ Sâm!

Trần béo mang người rờiđi,đirất xa Lệ Sâm còn nghe người khác hỏianhta: "Trần ca,anhkhôngphải là nhận thứcthậtchứ? Ân huệ của người đàn ông vừa nãy,anhđịnh tập trung tinh thầnđitheo người ta sao?"

Lệ Sâm quay đầu nhìnanhtamộtcái, nghiền ngẫmnói: "Trong ba ngày, giao ra ba trăm viên tinh hạchthìtôisẽđồng ý để cho cậuđitheo."

Mập mạp kia cười đến cây ngaykhôngsợ c·h·ế·t đứng: "Cái gì mà mấy người g·i·ế·t? Vừa nãy chúng tôi g·i·ế·t Zombie, các ngườimộtchút cũngkhônglên giúp sao? Chúng tôi chịu phân chia cho các ngườimộtmiếng tinh hạchđãkhôngsai!"

Mập mạpkhôngcó phản ứng lại được, vừa định tức miệng chửi ầm lên, ai mẹ nó bắn s·ú·n·g cướp Zombie. Nơi nào nghĩ đến, vừa quay đầu lại thế nhưng nhìn thấy khẩu s·ú·n·g của Lệ Sâm.

Rất nhanh, bọn họ liền lái xeđi. Lệ Sâm suy nghĩmộtchút về tinh hạch, thời điểmđivề bên cạnh Diệp Thiệu.anhta vừa vặn g**t ch*t hai con Zombie.

Trần Bàn Tử quả thực là khóckhôngra nước mắt,anhta đến cùng là chọc phải người nào a. Tuy nhiên thời gian quaanhta rất tin tưởng ánh mắt mình cho nên cân nhắc xong,anhta cũngkhôngcò kè mặc cả đem tinh hạchtrênngười đều lấy ra cho Lệ Sâm. Nghiêm túc hỏi: "Đại ca, cácanhhiệntại ở chỗ nào?"

Mặc dù biết Lệ Sâmnóiđúng nhưng Lệ Ngạn vẫn hung hăng đạp mập mạp kiamộtcái mớiđi. Tần Mộ Yên tức giận hơn, thân thểnhỏbé vừađiđường vừa giậm chân.

Quakhôngbao lâu, Lệ Sâm cuối cùng cũng pháthiệnmục đích bọn họ. Lệ Ngạn bọn họ vừa mới dẫnđiba con Zombie, thời điểm lập tức muốn g·i·ế·t ba con Zombie này, người mập mạp kia thế nhưng mang người xông lên.mộtbộ phận ngăn cách Lệ Ngạn,mộtbộ phận người có dị năng dùng các loại phương pháp chào hỏi lên người ba con Zombie kia. Chẳng mấy chốc, ba con Zombie đều bị g**t ch*t.

Trần Bàn Tử này cònkhôngngừng cố gắng: "Đại ca, nếukhôngthìthế nàyđi.anhnóixem phải thế nào mới có thể thu chúng em?"

"Chính là ýtrênmặt chữ nha."anhta ngồi dưới đất, ngẩng đầu cười đến nỗi mặt nhăn như hoa cúc với Lệ Ngạn: "Những người chúng tôi ra tay đềukhôngnhẹkhôngnặng, nếu mà làm bị thương người của mìnhthìkhôngtốt lắm đâu."

Nhưng ngay tại lúc bọn họ lập tức muốn đắc thủ, bang bang hai tiếng s·ú·n·g vang lên. Có hai con Zombie trực tiếp bị bể đầu!

Lệ Sâm rất hài lòng thái độ những đứa trẻ này, khi bọn họ chịu huấn luyện cũng bớt lo hơn Nam Ca nhiều. Ít nhất mấy người nàysẽkhôngluôn suy nghĩ sao có thể trốnđi.

"Lời nịnh nọtthìkhôngcần phảinói, bên tai tôikhôngmềm." Lệ Sâm chú ý động tĩnh Diệp Thiệu bên cạnh kia,hiệntại động tácanhta cũng lưu loát rất nhiều. Phỏng chừng rất nhanh là có thể giải quyết xong hai con Zombie kia.

Mắt thấy hai phe muốn đánh nhau, mập mạp kia còn rất hưng phấn: "Muốn đánh nhau phảikhông? Tốt,mộtngày này, các ngườimộtcon Zombie cũng đừng nghĩ g·i·ế·t." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lệ Ngạn mới vừa muốn động thủ, mập mạp kia liền bi thương nằmtrênmặt đất: "Chao ôi ô chao ôi, chúng tôi g·i·ế·t Zombie, các ngườikhôngđể cho lấy tinh hạch. Nào có cái đạo lý này chứ? Tôithậtsựlà quá oan uổng mà!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"anhcó ý gì?" Ánh mắt Lệ Ngạn mãnh liệt nguy hiểm.

Mà ở ngày thứ tư, Lệ Sâm đột nhiên cho bọn họ tự đánh. Để bọn họ từng binh sĩ tác chiến. Mọi người có chút nghi hoặc, tuy nhiên thói quen nghe theo mệnh lệnh Lệ Sâmđãhình thành cho nên ngoan ngoãn thi hành. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mập mạp kia chuyển mắt liền từ dưới đất đứng lên,mộtbên cùng Lệ Sâm cười tủm tỉmnóianhlà người phânrõphải trái,mộtbên còn chào hỏi để vài người thủ hạ khoét tinh hạch.

Mới bắt đầu, ngay cả Lệ Sâm cũngkhôngrõràng lắm mấy người này theo đuôi họ là muốn làm cái gì, cho nên đối với bọn họ rất là đề phòng.

Mập mạp kia quả thực bị dọa muốn khóc lên, vì vậy năm con Zombie này đều bị Lệ Sâm giải quyết. Mập mạp cũngkhôngdám lại cùng bọn họ đoạt tinh hạch nữa. Thậm chí mấy người này cũng xám xịt đứng ởmộtbên, nơm nớp lo sợ nhìn cũngkhôngdám nhìn Lệ Sâmmộtcái.

Lệ Ngạn buồn bực nhìn Lệ Sâm: "anh, đừng ngheanhtanóibậy!"

"Chuyện gì xảy ra?" Lệ Sâm nhàn nhạt hỏi qua, vừa liếc nhìn mập mạp ngồi dưới đất.

Mập mạp kia mặt liền biến sắc,khôngnghĩ tới nam sinh kia khó trị như thế.anhta dứt khoát nằmtrênmặt đấtkhôngđứng dậy: "Được, vài viên tinh hạch này các ngươi cầmđi. Nhưng các người lại g·i·ế·t Zombiethìchúng tôi có thểkhôngngoan ngoãn xem đâu."

Đầu lĩnh của đoàn người này làmộtngười mập mạp, thời điểm bốn tổ hành động,anhta liên tục ở phía sau phòng thủ. Thành thị cũngkhôngcó lệnh cấm gì, nếu bọn họđãkhônguy h**p được mìnhthìdứt khoát làm nhưkhôngthấyđi.

Diệp Thiệu vốnđangcó chút phân tâm, bị Lệ Sâm dạy dỗmộttrận.anhta đành phải chuyên tâmđigiết Zombie. Ngay cảanhta cũngkhôngpháthiệnbản thân mình cùng tình địch nàyđãbảo trìmộtloại cân bằng quỷ dị.

Chương 127: Lệ Sâm kinh sợ

Vài nhân loại mềm nắn rắn buông, chính mình dọc theo đườngđigặp nhiều rồi. Hôm nay cậu liền cho mấy người này chút dạy dỗ vậy.

Về sau Nam Ca đần độnnóivớianhta, bởi vìanhta dùng chỗ yếu của mìnhđiso với sở trường của Lệ Sâm a. Bác sĩ Diệp,anhnhư thế nào ngốc như vậy,anhnên cùnganhta so bì y thuật. Diệp Thiệu đơn giản thẳng tính cũng hối hận muốn khóc.

Mập mạp kia còn cười hơ hớ hỏi Lệ Ngạn: " Dị năng của tiểu huynh đệ rất lợi hại nha, vẫn là song hệđi? Chúng tôi giúp cậu, cậu cũngkhôngcần quá thẹn thùng. Ba viên tinh hạch sao, chúng tôi đemđihai viên là được."

Mập mạpnóixong,mộtđám lâu la đằng sau liền ồn ào: "Đúng vậy, Zombie là chúng tôi g·i·ế·t mà!"

"Được, các người trước khi rờiđicòn nhớ đem tất cả tinh hạchtrênngười đều nộp lên.khôngtính vào ba trăm viên này."

Mập mạp này làm bộ lui về phía sau hai bước, tuy nhiên trong mắt nửa điểm sợ hãi cũngkhôngcó. Còn trêu chọc Tần Mộ Yên: "Tiểu mỹ nữ,cônhanh bỏ thứ này rađi, nhỡ đâu ngộ thươngthìlàm sao bây giờ? Quy của tại tận thế các người cũng biếtrõ, vốn là Zombie do ai g·i·ế·t, tinh hạch chính là của người đó. Lẽ nào các người có thểnói, Zombie nàykhôngphải chúng tôi g·i·ế·t?"

Lệ Ngạn bọn họ cũngkhôngthể đối với nhân loại ra tay nhưng mấy con Zombie này vốn là bọn họ g·i·ế·t lại bị người khác cướpđi. Khi đó mặt Lệ Ngạn liền lạnh xuống.

Lệ Ngạn vừa nghĩ tớitrênngười bọn họ còn có nhiệm vụ tám trăm viên tinh hạch liền buồn cực kỳ.

"Ba ngày sau, chúng ta liền gặp ở cửa trụ sở Bắc Hải." Lệ Sâm tiếp nhận tinh hạch, cùng bọn họ ước định thời gian.

Trần Bàn Tử bịnóirất thẹn thùng: "Hắc hắc, chúng em đâykhôngphải vì sinh sống cũngkhôngcó biện pháp sao. Ai có thể nghĩ tới gặp được người lợi hại như đại ca."

Lệ Ngạn bọn họ lần này tương đối chịu khó, trực tiếp dẫn năm con Zombie lại đây, ứng phó khó khăn, rất có cảm xúc lấy trứng chọi đá.

Trần Bàn Tử khổ sở: "Đại ca, có thể dàn xếpmộtchútkhông..."

"A?" Lệ Sâm chợt nhíu mày: "Các người có thể có ích lợi gì? Hãm hại lừa gạt sao?"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 127: Lệ Sâm kinh sợ