Luôn Có Nhân Loại Muốn Chăn Nuôi Tôi
Sanh Lạc Lạc
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 118: Hạnh phúc nổ tung
Tông Hạo Hiên còn tưởng rằng giao dịch nên kết thúc, ai biết Thẩm Cầm Nhã lại tăng giá cả: "Chúng ta mỗi người choanh200CC máu, cácanhphân cho chúng tôi chút ít thùng đựng nước như thế nào".
Đúng vậy, Zombie nam kianóikhôngsai, bộ phận tình cảm thuộc về nhân loại kia ở trong thân thểcôchậm rãi thức tỉnh.
Mũi quá linh, rất nhanhcôđãtìm đến ống đựng máu, tất cả đều đặt ở trong ống trúc.côđếm, thế nhưng có mười cái! Ô ô ô, mười cái nhé!côcảm giác cuộc đời này chưa có hạnh phúc như thế!
Tông Hạo Hiên từ giàyanhta rút ramộtcây chủy thủ, bắt đầu nghiêm túc chẻ tre.khônglâu sau vài cái ống trúc liền ra đời.
Thẩm Cầm Nhã còn hỏi: "Thùng đựng nước này, các người là từ xưởng nước tìm đượcđi? trang bị làm sạch nước bên trong còn có thể sử dụngkhông?"
Thẩm Cầm Nhã nhìn khóm trúc tím, ánh mắt nóng rực hậnkhôngthể thiêumộtlỗ thủngtrênmặt đất. Người khác cũng vậy, trong căn cứ bọn họkhôngcó người có dị năng hệ mộc lợi hại như thế nha!
Thẩm Cầm Nhã cũng là người sảng khoái: "Lần này chinh phạt Zombie lấy được tinh hạch cùng vật tư, toàn bộ đều cho các người. Chúng tôi chỉ cần dụng cụ làm sạch nước. Hơn nữa, ở thời điểm gặp được nguy hiểm, các người có thểkhôngcần phải để ý đến chúng tôi."
Lấy thêm nước chỗ Tông Hạo Hiên, Thẩm Cầm Nhã chính mình lấy máu liền tuyệt đốikhôngchỉ 200CC. Những người đàn ông khác cũng đều nhiều hơn so với con số này.
Nếu lúc trước, Nam Ca quản người khác nghĩ như thế nào, tôinóiđiBắc Hải chính là phảiđi. Nhưng lần này,côthế nhưng có chútkhôngđành lòng cự tuyệt bọn họ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhiều ngày mưa như thế, hôm nay thế nhưng có ngày nắng, tâm tình Nam Ca vui thíchkhôngít. Chỉ làcônhắm mắt lại cảm thụmộtcái, pháthiệnmình cũngkhôngcó lên cấp. Ai, đáng tiếc Tông Hạo Hiên cho mình máu tươi,côcòn tưởng rằng máu người có dị năng cao cấp có thể giúp mình chọc thủng cánh cửa tầng năm.
Nam Camộtchút cũngkhôngthích chiến đấu,cômuốnđiBắc Hải. Nhưng mà ánh mắt Thẩm Cầm Nhã sáng rực, Tông Hạo Hiên cùng Tân Vũ Hoa ăn người ta hai bữa cơm đều có ý tứ muốn giúp bọn họ.
Cũng may Tông Hạo Hiên phản ứng nhanh hơn, đối với Tân Vũ Hoanói: "Cậu trợ sản ramộtđoạn trúc tímđi."
Chờ sau khi ngồi dậy,cônghe được rầmmộttiếng. Cáiâmthanh nàycôđãquá quen thuộc, là tinh hạch va chạm.côduỗi tay sờ sờ, hóa ra là túi to đựng tinh hạch của bọn họ ở bên người mình.
Tông Hạo Hiênkhôngcó chú ý chuyện này, chủ yếu là khi đóanhta cũngđãhết sức. Tân Vũ Hoa ngược lại lại rấtrõràng: "Tôiđãkiểm tra, có thể sử dụng. Tuy nhiên thiết bị làm sạch nước rất lớn,khônglấy ra được."
Nghĩ tới đây Nam Ca liền mởmộtcái ống trúc, ngửimộtchút hương vị, nước miếng đều muốn chảy ra rồi!
nóiđến chuyện máu tươi này... Tông Hạo Hiên mới nghĩ đến, bọn họ quênđibệnh viện lấy túi đựng máu rồi. Tân Vũ Hoa cũng chột dạ nhìn Tông Hạo Hiênmộtcái, nghĩ thầm nếu mà Nam Ca tỷ tỉnh lại biếtrõkhẩu phần lương thực củacôbay, có thể hủy diệt luôn hai người bọn họkhông...
Cái này liền bày tỏ, Thẩm Cầm Nhãkhôngcó nghĩ cho bọn họ cản trở.
Nam Ca nghĩmộtcái mới biết đượcanhtanóihai lần là cái gì. Vô tình lắc đầu, Nam Canói: "Ngày hôm qua nếu nhưkhôngphải là nhờanh, tôi cũng sớmđãchết ở trong tay con Zombie kia cho nên chúng ta huề nhau."
Nhưng Thẩm Cầm Nhãkhôngcónóiláo, bà ấy có dị năng hệ thủy, mỗi ngày đều dùng để cung cấp nguồn nước trong đội ngũ. Phân lượng bốn mươi người đều làm cho bà cảm thấy cố hết sức.
Tân Vũ Hoa này cũng quákhôngcẩn thận, cứ như vậy đem tinh hạch để lại đây. Mở túi to ra,côgẩy gẩy hai cái thế nhưng tìm đượcmộttinh hạch hệ tinh thần.
sựtình cũngđãnóitốt lắm, Thẩm Cầm Nhã thấykhôngnên quấy rầy bọn họ nên rờiđi, Tân Vũ Hoa canh giữ hai người kia thời gian dài như thế, chịukhôngđược quay đầu cũng muốnđingủ.
Mà ngay cả Tân Vũ Hoa cũngnóiđội ngũ bọn họ gọi là "Đội Nam Ca", Tông Hạo Hiên cũngkhôngphản đối.
Tổng cộng có mười cái... Nếu mà uống xong làkhôngcó. Khẩu phần lương thực cho lần sau cònkhôngbiết đến lúc nào,côvẫn phải tiết kiệmmộtít.
Thẩm Cầm Nhã gật đầu, biếtrõsựkiện này rất trọng yếu. Dù sao trang bị làm sạch nước bà muốn để lại, cụ thể trong lúc đó ích lợi phân chia như thế nào còn cần bàn lại.
Tông Hạo Hiên lẳng lặng đứng lặng im tại chỗ, quanh thân nhiễm lên hoang vu.
Cuối cùng vài cái ống trúc Tông Hạo Hiên làm kia cũngđãđầy máu tươi,anhta mặtkhôngthay đổi tiếp nhận sau đó để Tân Vũ Hoa tháo nước xuống cho bọn họ.
"Chúng tôi chính là ở căn cứ Bắc Hải!" Thẩm Cầm Nhã cả gan mời mọc bọn họ: "khôngbằng các người cùng chúng tôi cùng nhauđiđem trang bị làm sạch nước thu hồi lại. Sau đó chúng tôi hộ tống các ngườiđiBắc Hải, như thế nào? Các người yên tâm, nếu nhưkhôngtin tưởng chúng tôi,trênngười tôi có vũ khí có thể giao cho các người.nóisau, tôi chính là cái người có dị năng hệ thủy,khôngcó sức chiến đấu gì." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nghĩ tới đây,côliền động, chờ tới thời điểm viên tinh hạch bị ngậm trong miệng.côhạnh phúc muốn tỏa bong bóng.
Thẩm Cầm Nhã xem Tông Hạo Hiên làm việc lưu loát như thế, lại càng thích cực kỳ. Nghĩ thầm nếu mà có cơ hội có thể để cho congáimình cùnganhta quen biếtmộtchútthìquá tốt rồi.
Chương 118: Hạnh phúc nổ tung
Tông Hạo Hiên chỉ cảm thấy đầu quả tim như bị cái gì đụng phải,nóichuyện giọngnóinhu hòa tới cực điểm: "Nam Ca, cảm ơncôđãcứu tôi hai lần."
Thấycôkhôngcó việc gì,khôngriêng gì Tông Hạo Hiên mà ngay cả Thẩm Cầm Nhã cũng thở phàonhẹnhõm. Bà đem chuyện ban ngày cùng Tông Hạo Hiênnóilại cùng Nam Ca tái diễnmộtlần. Nam Ca trả lời được gọn gàng dứt khoát: "Vậy các người có thể cho chúng tôi chỗ tốt gì?"
Nếu như có trang bị làm sạch nước, chuyệnsẽkhác. Toàn bộ căn cứ dùng nước,nóikhôngchừng đều có thể giải quyết! Bàthậtsựcảm thấy mấy người này chính là phúc tinh của căn cứ bọn họ nha!
Người có dị năng hệ thủy cònkhôngcó sức chiến đấu? Nếu mà bà nhìn thấy Tô Phương cùng Tô Hiển, cái cằm khẳng định cũng rớt xuống.
Tông Hạo Hiên cân nhắcmộtcái, liền gật đầu. Dù sao nhiều nước như thế, mang cũngkhôngtiện cònkhôngbằng cùng Thẩm Cầm Nhã trao đổi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tông Hạo Hiên thủy chungkhônglên tiếng.côcảm thấykhôngthú vị liền định rờiđi. Kết quảanhta lại gọicôlại. Giữa sắc trời chậm rãi tối xuống, Nam Ca quay đầu lại.
Rạng mây lan tràn đẹpkhôngsao tả xiết.
Nam Ca đem cửa xe sít sao khóa lại, oa oa ở ghế sau. Đem mười cái ống trúc kia ôm ở trong lòng. A ha ha ha... Lệ Sâmkhôngở đây,khôngcó ai quảncôrồi!cômuốn uống bao nhiêu liền uống bấy nhiêu!
Tông Hạo Hiên còn muốn gọicôlại, lại nghe Nam Ca lầm bầmmộtcâu: "Ài, Lệ Sâmhiệntại cũngkhôngbiết đến đâu rồi, đoán chừng sớmđãđến Bắc Hảiđi."
Ý tưởng của Tông Hạo Hiên cùng Tân Vũ Hoakhôngsai biệt lắm, trước kiaanhta làthậtsựthống hận Zombie cực kỳ, hậnkhôngthể toàn bộ g**t ch*t bọn chúng. Nhưng mà cùng Nam Ca tiếp xúc về sau,anhta mới pháthiệnhóa ra cũngkhôngphải là tất cả Zombie đều thị huyết tàn bạo. Huống chi Nam Ca cứuanhta hai lần,anhta cũng làmkhôngra chuyện lấy oán trả ơn.
Bởi vì trú đóng ởmộtkhu vực cao, vừađira khỏi. Đập vào mi mắt làmộtvòng mặt trời đỏ sắp lặn xuống núi, tầng mâytrênkhôngtrung đều bị mặt trời nhuộm thành màu đỏ.
Tông Hạo Hiên chỉ chỉ xa xa: "điBắc Hải."
"Sau khi các người lấy máu liền để ở trong nàyđi." Tông Hạo Hiên đem vài cái ống trúc đưa tới, người khác ngược lại cũngkhôngnghĩ nhiều. Sau khi nhận lấy liềnnóilát nữa đưa máu cho Tông Hạo Hiên.
Tông Hạo Hiênkhôngmệt lắm, ánh mắtanhta có chút phức tạp nhìn Nam Ca.
Vị trí xưởng nước khoáng chỉ có cáccôbiếtrõ.
Tinh hạch này cùng trước kiacôtiếp xúc đềukhônggiống. Nó trắng noãn sáng long lanh, còn bịmộttầng ánh sáng trắng bao vây lấy.
Sau khi Nam Ca tỉnh lại rất nhanh tìm thấy Tân Vũ Hoa, gọi tên cậu: "Vũ Hoa, cậu cầm cho tôimộtbộ quần áo lại đây!"
Tân Vũ Hoa nghe được giọngnóicủa Nam Ca, cao hứngkhôngchịu được.hiệntại cậu cũng thông suốt rồi, Nam Ca là Zombiethìlà Zombieđi. Dù saocôđối với mình vẫn luôn rất tốtkhôngphải sao? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thẩm Cầm Nhã lại sáng mắt lên: "khôngbiết hành trình sau này của hai người là gì?"
Ô ô, cái này có phải tinh hạch của Zombie hệ tinh thầnkhôngvậy? Sao lại ăn ngon như thế? Quả nhiên là tiến hóađãsinh ra thần trí có khác. Tinh hạch ở trong miệngcôchậm rãi tan rã,côgiống như ngậmmộtviên kẹo vị trái cây chua ngọt từ trong lều trạiđira ngoài.
Nam Ca là lúc tối tỉnh lại,khôngcó sốt ruột động đậy.côtrước kiểm tramộtchút thân thể mình. Rất tốt,đãkhôngcòn rách nát, chỉ là toàn thânkhôngcòn chút sức lực nào.
Tân Vũ Hoa rất nhanh liền đưa quần áo sạchsẽcho Nam Ca, còn lần lượt lấy chocômộtcái khăn lông ướt, có thể lau lau vết máu đentrênngười.
Nam Ca xử lý tốt chính mình mới từ doanh trướngđira. Lúc này "Chua xót " trong miệngcôđãhoàn toàn bị tiêu hóa.
Giương cái cổ lên,cônồng nhiệt thưởng thức.khôngbao lâu saucôcũngđãuống cạn ba cái ống. Thời điểm còn muốn uống nữacôcũng có chútkhôngbỏ được.
Mặt trời triệt để lặn xuống, ánh nắng chiều còn ởtrêntrời thiêu ra ánh chiều tà. Vào đêm, bên ngoài có chút lạnh. Nam Ca bởi vì nghỉ ngơi được sung túc, sắc mặt thế nhưng còn dẫn theomộtchút huyết sắc.
Trước kia Nam Ca đều đem tinh hạch trở thành đồ ăn vặt ăn,thậtsựlàkhôngcó hương vị gì. Lần này,côthế nhưng nuốtmộtngụm nước bọt cảm thấy cái tinh hạch này đặc biệt ăn ngon!
Nam Cakhôngbiếtrõcảm giác Tông Hạo Hiên đối vớicôđãthay đổi phức tạp hơn.cônhớ thương Lệ Sâm là phát ra từ nội tâm. Kết quả... Mới vừa đếntrênxe,côđãnghe đến hương vị máu tươi! Con mắt mãnh liệt sáng lên, cái gì mà Lệ Sâm chứ. Toàn bộ bịcôném ra sau đầu...
Còn tưởng rằng Nam Ca lạnh lùngsẽrất khónói, ai biết Nam Ca cuối cùng lại gật đầu: "Vậy cứ như thếđi. Tuy nhiên đầu tiênnóitrước, tôikhônggiúp đỡ được cái gì."
Trước đây trong căn cứ có trúc tím, về sau Tân Vũ Hoa trợ sản liền dẫn theomộtđoạn măng ởtrênngười. Lúc này cậu đem măng chen vào trong đất,khôngbao lâu liền dài ramộtmảnh trúc tím xanh biếc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thẩm Cầm Nhã cao hứng cực kỳ, người hơn 40 tuổi đángyêugiống như làcôgáinhỏhơn hai mươi tuổi: "khôngquan hệ,cônóicho chúng tôi biết đườngđilà được!"
Lưu luyếnkhôngrời mà bỏ bảy cái khác xuống, Nam Ca càng muốn Lệ Sâm hơn. Ríu rít ríu rít, nếu mà người người đàn ông kia ở đây, nhất địnhsẽđể cho mình ăn no căng bụng.
Tông Hạo Hiên lần nàykhôngcó trực tiếp đáp ứng Thẩm Cầm Nhã, suy nghĩmộtchút Nam Ca còn mê man,anhtanói: "Chờmộtngười nữa trong nhóm chúng tôi tỉnh lại, chúng tôi thương lượngmộtchút."
Nghiêng đầu sang chỗ khác, Nam Ca hướng xe kia màđi.côkhôngđịnh nằm trong lều trại.
Hai tay Nam Ca chen vào ở trong túi, bả vainhẹnhàng cúi lười biếng hỏi: "Nhìn tôi làm gì?"
"Thuận lợithìchúng ta dùng sáu giờ là có thể giải quyết tốt chuyện này, ngày kia chúng ta gấp rút lên đường về Bắc Hải." Thẩm Cầm Nhãđãlàm tốt kế hoạch.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.