Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 99: Đối tốt với cô

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 99: Đối tốt với cô


nóixong,khôngđợi Đường Tư Nguyệt bày tỏ cái gì,anhta trực tiếp túmcôtađi.

Lệ Sâm nhíu nhíu mày,khôngthừa nhận: "khôngcó."

Lệ Sâm biết Diệp Thiệukhôngtrả lời được, dứt khoátnói: "anhcũng thấyrõràng tình thế bây giờ, Nam Ca chỉ có ở bên cạnh tôi mới an toàn nhất.anhcũngkhôngcần lo lắng Nhạc Văn Phongsẽđối với Nam Ca làm cái gì, ông ta dámthìcũng đừng mong nhìn thấy mặt trời sáng mai."

Diệp Thiệu bị Lệ Sâm chất vấn á khẩukhôngtrả lời được. Đúng vậy,anhtathậtsựlàđãcùng căn cứ có quá nhiều liên luỵ, những người trợ thủ kia bây giờ cònđangtrong căn phòng cách vách chế thuốc. Đồng dạng, bọn họ cũng chịu trách giám thị mình.

nóixong,côta còn mong đợi nhìn Lệ Sâm: "Lệ đại ca,anhcũng tin tưởng lời Nam Canóisao?"

"Xethìkhôngcần, tôi có biện pháp rờiđi." Lệ Sâm cự tuyệt ý tốt của Diệp Thiệu. Cầm lấy bốn mươi viên thuốc rờiđi.

Diệp Thiệu nhìnanhtakhôngđược tự nhiên như thế, cũng thở dài. Khó trách Ca nhiđitheoanhta thời gian dài như vậy,anhta cũngkhôngcó đem ca nhi bắt lại.

Trong lòng Diệp Thiệu mặc dùkhôngbuông được, nhưng cũng chỉ có thể đồng ý lời thuyết phục của Lệ Sâm: "Vậyanhcó thể cho tôimộtphương hướng đại kháikhông? Tôisẽđuổi theo hai người."

Căn cứ Tân Bình có mấy vạn người, đến cùng là thế lực nào dám làm như thế? Oanh động mở cửa chính để Zombie tràn vào đối với bọn họ có ích lợi gì?

côtathậtsựlà hậnanhlàm vậy, lại hận chính mìnhyêuanh.

Lệ Sâm lại cười nữa: "Chăn nuôi. Cho em ăn no." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chỉ sợ Mạnh Nham kia bị Thái Phong Mậu phái tới chính làmộtcái bẫy mê hoặc mọi người, thừa dịp lúcanhta cùng Lâm tiên sinh đàm phán, sau đó phái ngườiđidò xét phòng thí nghiệm Diệp Thiệu!

Diệp Thiệu nhìn bóng dáng Lệ Sâm càngđicàng xa, trong lòng thở dài. Có thể đuổi theo bọn họ haykhôngvẫn là vấn đề đây. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhìn Nam Ca hình như còn cómộtchút trầm tư, Lệ Sâm hỏi: “Sao em lại thất thần."

Nam Cathậtsựkhôngcó chứng cớ. Khi đó Đường Tư Nguyệt dùng tinh thần lực ảnh hưởng mình,côlàm sao tìm được chứng cớ đây?

Diệp Thiệu cũngđãnóinhiều ngày như thếanhta cũngkhônghề rời phòng thí nghiệm quá xa! Chỉ có bởi vì chuyện của Nam Ca,anhta mới cùng mình đến gặp Lâm tiên sinh!

Vì vậy Lệ Sâm chỉ nhàn nhạt hỏi Đường Tư Nguyệt: "Khi đó đến cùng là thế nào?"

Lệ Sâm thấy bộ dáng vội vàng này của Nam Ca rất là thú vị. Zombie ngốc này,anhcòn chưa hiểurõcôsao? Nam Ca chán ghét aithìchính làthậtsựchán ghét,côcũng khinh thườngđivu oan người khác.

Đường Tư Nguyệt cũng biếtrõnhỏkhôngnhịn sẽ loạn chuyện lớn, chỉ có thể mặc cho Cao Trường Húc túmcôtađi.

Bởi vì Lệ Sâm cùng mọi người tan rã trongkhôngvui,anhcũngkhôngđịnh ở lại trong căn cứ. Lúc tối,anhtheo chỗ Diệp Thiệu lấy bốn mươi viên thuốc k*ch th*ch. Sau khi đem tinh hạch cho Diệp Thiệu, Lệ Sâm rấtrõràngnóichoanhta biết: "Sáng mai, tôi cùng Nam Ca rờiđithôi."

Đường Tư Nguyệtkhôngchịu thua: "Tôikhôngbiếtrõcác ngườiđangnóicái gì."

Cao Trường Húc mắt thấy Đường Tư Nguyệt cũng sắp đến trạng thái nổ tung cũng khuyêncôta: "Tư Nguyệt, tại sao em lại ở chỗ này? Có phải có chuyện tìm tôikhông? Chúng tađitrướcđi."

Lệ Sâm đưa lưng về phíaanhta phất phất tay: "Chúng tôi chỉ cùng với vài người cáo biệt."

Lệ Sâm cònđicửa sau căn cứ cái gì chứ,anhmuốnđitìm Nam Ca! Sảy ra chuyện này, Nam Ca rất có thểđãở cửa lớn căn cứ!

Con người này có thể chocôcảm giác an toàn trước đây chưa bao giờ có.

Hóa ra đây chính là cảm giác được người khác bảo vệ cảm giác nha,thậtsựrất tốt.

Vì vậy Đường Tư Nguyệt giống như làmộtcon khổng tước cao ngạo,hiệngiờ bọn họ đứng cách chỗ Lâm tiên sinh ởkhôngxa. Cao Trường Húc bọn họ cũng từ trong tòa nhàđira.

Diệp Thiệu gật đầu bày tỏanhta biếtrõ,mộthồi lâu sau còn có chút tò mò hỏimộtcâu: "Có phảianhlo lắng Nam Ca ở căn cứ mang nguy hiểm đến căn cứ Tân Bình."

Lệ Sâmkhônglại cùngmộtđám người sau lưngnóichuyện, mang Nam Ca cũng rờiđi.

Chuyệncôkhôngnghĩ tới, chỉ là Lệ Sâm có thể bảo hộ mình như vật. Cho dùcôkhôngbiếtrõđến cùng lai lịch của bản thân như nào, tương laisẽra sao.mộtkhắc nàycôthậtlòng nguyện ýđitheo bên cạnhanh.

"cô!" Đường Tư Nguyệt tức giận: "Ai cầncônhìn nhận tôi!

Nam Ca ha ha cườimộttiếng,mộtkhắc nàyđãhoàn toàn bỏ xuống tâm tư trốnđi: "Vậy chúng tađãnóitốt lắm nha? Nếu màanhkhôngnuôi tôi nothìtôi bỏ chạy luôn đó."

Nam Ca lúc nàyđangthu thập hành lý, cũngkhôngbiết như thế nào rồi.anhcòn phảiđivề xemmộtchút. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"anhthậtcó thểđisao?" Lệ Sâm cùng Diệp Thiệunóichuyện cũngđangnhớ Nam Ca, chắc lúc này Nam Ca cònđangở trong phòng loay hoay mấy bộ váy đâu. Biết được sáng mai rờiđi,côgáikia trước hết tiếc nuối làkhôngthể mặc váy lên đường.

Nhưng chờ tới thời điểmanhđẩy cửa ra mới pháthiệncăn bản là Nam Cakhôngở trong phòng! Tô Phương cùng Tô Hiển cũngkhôngở đây!

mộtđoạn thời giankhônggặp, Đường Tư Nguyệt hình như cũngđãnội liêm hơn trướckhôngít. Mà Nam Ca trong nháy mắt nhớ tới thời điểm lúc trước mình cùng Cao Trường Húc tỷ thí. Đường Tư Nguyệt dùng tinh thần lực ngăn trở hành độnh củacô.

Trong lầukhôngngừng có người chạy xuống, Lệ Sâm tiện tay kéo lấymộtngười hỏi: "Đến cùng là chuyện gì xảy ra? Nam Ca đâu?anhthấy Nam Ca đâukhông?"

Đường Tư Nguyệt mãnh liệt đau lòng. Vì cái gì Lệ Sâmkhôngtruy vấn Nam Ca?anhcứ như vậy tin tưởng Nam Ca sao? Nếu như Nam Ca có tâm giả vờ ngây thơ lợi dụnganhthìsao? Có phảianhcũngkhôngchút do dự vì Nam Ca trả giá sinh mệnh haykhông?

Vì vậy Nam Ca bắt đầu làm nũng với Lệ Sâm: "côtathậtsựphá hư tôi mà! Nếukhôngphải là tôi cảnh giácthìkhôngchừngđãbị gai đất của Cao Trường Húc làm bị thương rồi!"

Còn như chuyện tại sao vài cái căn cứ khác lại đến oanh tạc căn cứ Tân Bình, dùng đầu ngón chân để suy nghĩ cũng biết là thuốc của Diệp Thiệu bại lộ rồi! Vốn là Lệ Sâmkhôngnghĩ tới bọn họ có thể điên cuồng như thế. Nên biết, Mạnh Nham hôm nay mới bị bọn họ dọa chạy xong!

"Chúng tôi hướng Bắc Hảiđi." Đây vốn chính là mục đích lúc ban đầu, vẫn luônkhôngcó thay đổi.

Người càng ngày càng nhiều, coi như là muốn giải quyết Đường Tư Nguyệt cũngkhôngphải là tại đây. Vì vậy Lệ Sâm chỉ ôm bả vai Nam Ca, lại lạnh lùng nhìn thoáng qua Đường Tư Nguyệt: "Nếu Nam Cađãcầmkhôngra chứng cứ, hôm nay chúng takhôngtruy cứu chuyện này."

Nam Ca chán ghét nhìn Đường Tư Nguyệt: "Dám làm cũngkhôngdám nhận,thậtlà làm cho tôi coi thườngcô."

Vẻ mặtcôtathậtsựlà quá tự nhiên khiến người ta cũng tìmkhôngramộtchút sai lầm nào. Đặc biệt là Đường Tư Nguyệt còn giật giật khóe miệng khinh thườngnói: "Coi nhưcônóitôi ám toáncôvậythìcôđưa chứng cớ ra đâyđi?"

Cao Trường Húc gần đây cùng Đường Tư Nguyệt thân thiết, chuyện này mọi người đều biết. Vì vậyanhta lập tức tới điều giải ngay, cùng Lệ Sâm giải thích: "Trong chuyện này khẳng định là có hiểu lầm gì rồi."

Diệp Thiệu cònnóigiỡn với bóng lưnganh: "hiệngiờ Nam Ca là đại hồng nhân trong căn cứ, chuyện hai người phải rờiđivẫn nên gạtmộtchút. Nếukhôngmọi người khẳng địnhkhôngcho hai ngườiđi."

khôngcòn là giọngnóiđãtừng uy h**pcô, thậm chí trong con ngươianhcũng tràn đầy ôn hòa.

Người kia kinh hãi cực kỳ chỉ phương hướng cửa chính: "Hình như là những trụ sở khác đến chinh phạt chúng ta! Nhanh chạyđi, chúng ta căn bản là đánhkhônglại bọn họ! Chờmộtlát nữa bọn họ đem cửa chính bắn vỡ, Zombiesẽlao ra! Chao ôi!anhchạy chỗ nào đấy? Sai hướng rồi, cửa sau căn cứ ở chỗ này!"

rõràng chính làkhôngmuốn liên lụy người dân trong căn cứ Tân Bình lại còn nhất định giả bộ phânrõgiới hạn cùng bọn họ.

Sắc mặt Đường Tư Nguyệt trong nháy mắt yếu ớt, Lệ Sâm có ý gì?anhcòn muốn sau này trong bóng tối giúp Nam Ca lấy lại danh dự?côtanóinhư thế nào cũng là nữ nhân! Dựa vào cái gìanhđối với Nam Ca tốt như vậy mà vớicôta ngay cả nhìn cũngkhôngmuốn nhìnmộtlần!

Lệ Sâm mặc dù trong chớp mắt nghi hoặc, nhưng vẫn trả lời: "sẽ."

Lệ Sâm nhéo nhéo chóp mũicô: "Em dám."

Vì vậy tiểu Zombie nào đó lại bắt đầu được voi đòi tiên,mộtbênnhẹnhàng lôi kéo tay áoanh,mộtbên hồn nhiênnói: "Vậy về sau mỗi ngàyanhđều chăn nuôi tôi sao?"

Vừa mới nãycôcó chút nghi hoặc, thời điểm Đường Tư Nguyệtđiqua sao mình lạikhôngphát giác? Tuy nhiêncôcũngkhôngnghĩsựtình quá phức tạp, cảm thấy chắc làcônóichuyện với Lệ Sâm quá chuyên tâm.

Lệ Sâm kia tuyệt đốikhôngđơn giản, chỗ này mặc dù là căn cứ Tân Bình nhưng nếunóilà Lệ Sâm có năng lực g·i·ế·t tất cả bọn họthìkhẳng định làanhtakhôngtin. Nhưng nếu muốn g·i·ế·t Đường Tư Nguyệt, tuyệt đối rất đơn giản.

Lệ Sâm cũngkhôngđibao xađãnghe thấyâmthanh gặp chuyệnkhôngmay.anhvội vàng cất thuốcđirồi lập tức hướng tới chỗ Nam Ca ở chạy tới.

Vì vậy Diệp Thiệu cũng chỉ có thể vỗ vai Lệ Sâm: "Xe ngày mai hai người lái, tôiđãchuẩn bị xong rồi. Vật tư ở chỗanhcókhôngítđi?"

Loại cảnh báo này... Chẳng lẽ là có người ở cửa chính đánh bọn họ! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Diệp Thiệu cũng bối rối: "Hai ngườikhôngthể đợi thêm hai ngày nữa sao? Tôi giải quyết phần nhiệm vụ này xong liềnđicùng hai người!"

thậtra vừa mới nãy Nam Ca muốn g·i·ế·t Mạnh Nham làthật, mặc dù căn bản làcôkhôngthấy tức giận với Mạnh Nham. Người như vậy mớikhôngđáng đâu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Lệ đại ca...Tại sao hai người lại ở chỗ này?" Hai người cònđangôm nhauthìsau lưng vang lên giọngnóicủa người khác. Nam Ca còn nhớ giọngnóinày, từ trong lòng Lệ Sâm xoay người, quả nhiên thấy Đường Tư Nguyệt.

"Còn ác nhân cáo trạng trước." Nam Ca ôm cánh tay Lệ Sâm, vậy mà lạikhôngnổi lên chút hứng thú nào với Đường Tư Nguyệt.

Nam Ca lắc đầu: "khôngcó việc gì."

Nam Ca từ trong mắtanhcó thể nhìn thấy khuôn mặt bản thân. mỹ lệ cực kỳ,đãkhôngcó cái gì khác biệt với loài người. Nhưngcôvẫnkhôngphải là loài người, cũngkhôngmuốn làm con người.

Vì vậy Nam Ca lạnh lùng cười với Đường Tư Nguyệt: "Chuyện lần trướccôám toán tôi, tôi còn chưa cùngcôtính đâu."

Mới vừa phảiđivề kiểm tramộtchút tiến độ thí nghiệm, đột nhiênanhta nghe thấymộttrận còi báo động bén nhọn! Xen lẫn ở trong đó còn có tiếng s·ú·n·g! An ninh của căn cứ rất tốt nhưng lạikhôngthể ngăn cáchâmthanh, Diệp Thiệu thậm chí còn nghe được phía xa xa cóâmthanh lửa đ·ạ·n vang lên!

Nam Ca chớp chớp đôi mắt đen như viên đá Obsidian, vẻ mặt ngây thơtrênmặt khiến người takhôngđành lòng cự tuyệt: "Lệ Sâm, Về sauanhsẽtốt với tôi nữa chứ?"

Chương 99: Đối tốt với cô

Người đàn bà này rấtkhôngthú vị, có thời gian cùngcôta vướng mắc, cònkhôngbằng trở về tìm Tô Phương chơi đâu, Tô Phươngcônương kia cũngnóiđể cho mình cắn rồi.

Lệ Sâm thấy Nam Ca thủy chung luônkhônglên tiếng, khẽ buông lỏng vòng tay chút ít, nâng cái cằmcôlên hỏi: "Emđangsuy nghĩ gì vậy? Hử?"

côcũng đừngnóisang chuyện khác, tôi vàcôđangnóilà chuyện ám toán!"

côchỉ hy vọng làmmộtcon Zombie an lặng yên tĩnh, sau đó tìm người có thể ngày ngày chăn nuôi mình, hì hì.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 99: Đối tốt với cô