Lũng Tây Trần Thị
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 47: Tiến về Thạch Đầu thành
“Vừa rồi Ngô đạo hữu là cái trung niên, mặt đen dùng đao tu sĩ mà ta thuê lần trước, đến nhận lấy ta hứa hẹn thù lao.
Từ Mộng Nghiên, vừa nghe vừa tiến về bàn trà, nhẹ nhàng an vị lại nâng lên ấm trà, dùng pháp lực tạo ra nước nóng pha trà rồi rót cho mỗi người một chén nói:
“Trần đan sư đừng khách khí, thỉnh được ngươi về Hắc Hùng đoàn mà để ngươi ra trận thì mọi người cười chê ta ngu ngốc quá, tất nhiên sẽ an bài tốt hai vị, về thù lao Từ tiên tử là người trong nghề cũng hiểu quy tắc, thì chúng ta cứ theo quy tắc an bài được chứ?”
Ngô Hà nghe vậy bèn đáp:
Thấy hắn như vậy Ngô Hà bèn nói: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ta chưa đáp lời, nói rằng bản thân ta ba ngày sau sẽ trả lời, bây giờ chuyển lời cho ngươi để ngươi cân nhắc.”
Lý do nàng một cái hoàng hoa khuê nữ chịu theo hắn đi ra ngoài chính là đi khám phá bên ngoài thế giới.
Ngô Sở mở miệng đáp lời:
Trần Nhân Đức đáp lời:
Ngô Hà vui vẻ cười đáp:
“Hai vị tiến vào trong, chúng ta làm một bình trà rồi tiện trao đổi.”
---
“Vậy chúng ta cứ theo quy củ, ngoài ra chúng ta sẽ giúp Trần đan sư cùng Từ tiên tử an cư tại vị trí linh khí tốt nhất bọn ta có thể đảm bảo, tiền thuê sẽ do Hắc Hùng đoàn chi trả.
“Mộng Nghiên, ta có thể tiến vào chứ?”
Cũng không thể tự mình tách ra để ngươi thành người thất hứa được.”
Trần Nhân Đức trong lòng châm trước rồi gật đầu đáp:
Ba ngày sau, Trần Nhân Đức cùng Từ Mộng Nghiên tại vị trí hẹn lấy cùng Ngô Hà phu phụ đồng hành tiến về Thạch Đầu thành.
Tại cửa thành có hai cái thủ vệ, ngược lại cũng quen thuộc, nhưng cổng thành lại cực kì to lớn mới có thể dễ dàng dung nạp dòng người ra ra vào vào Thạch Đầu thành.
“Đáng ra phải như vậy, là phu phụ chúng ta đường đột. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Được, vậy ba ngày sau gặp mặt tại chỗ này.”
“Ngô đạo hữu làm người ta tin tưởng được, nhưng cá nhân ta cũng xin mấy ngày cân nhắc, còn về phía Mộng Nghiên nàng ta sẽ thay hai vị chuyển lời, đến lúc đó chắc hẳn cũng sẽ cho được hai vị câu trả lời chắc chắn.”
“Ồ, không biết vị đạo hữu này là?”
Lần này tiến về Thạch Đầu thành bọn hắn thuê lấy hai chiếc xe ngựa, nam nhân ngồi một xe, nữ nhân một xe.
Sau đó hắn tiễn hai vợ chồng bọn họ ra khỏi nhà trọ rồi mới lên tầng, đứng bên ngoài Từ Mộng Nghiên cửa phỏng hỏi:
Trần Nhân Đức tuy chưa từng nói yêu đương, nhưng hắn lại là một người rất tinh ý, nghe nàng nói vậy hắn biết nàng ý định như thế nào.
“Ta nửa muốn về nửa muốn tiếp tục đi khám phá tiếp bên ngoài.”
“Ngô đạo hữu chờ lâu, đây là ngươi yêu cầu đan dược, ta đã luyện chế xong, mời kiểm tra.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Ta cùng Mộng Nghiên đã thảo luận rồi, chúng ta đồng ý hai vị lời mời, nhưng trước đó phải nói thẳng, ta luyện đan thì có thể nhưng chiến đấu là một đầu thái kê, tại Hắc Hùng khó thể đảm nhiệm chiến đấu công tác.
“Trần đan sư chờ đã, chúng ta hôm nay tới đây là có đôi lời muốn nói với Trần đan sư.”
“Mời hai vị đạo hữu, hôm nay như ước định bọn ta chính xác trả lời hai vị lời mời.”
Bọn hắn bèn dời thạch đầu đi chỗ khác nhưng sau đó cứ xây thành là lại bị yêu thú t·ấn c·ông hoặc gió lốc phá hủy.
Từ Mộng Nghiên gật đầu đồng tình, thế là ba ngày tiếp theo hắn dẫn nàng đi chuẩn bị đồ đạc cho chuyến đi, đúng hẹn bèn gặp lấy Ngô Hà cùng Tô Ngọc Hoa đã ở nhà trọ cửa vào chờ đợi bèn tiến tới chào hỏi:
Sau đó Ngô Hà mới nhìn về phía Trần Nhân Đức nói:
“Trần đan sư chúng ta đã tới nơi rồi.”
“Trần đan sư hạnh ngộ, th·iếp thân nghe phu quân khen ngài nhiều lần, nay mới vinh hạnh được gặp mặt.”
“Không dối gạt Trần đan sư, hai phu phụ chúng ta đến từ Thạch Đầu thành, lần này vì đấu giá hội nên đường xa mà tới.
Yên tâm là ta cùng thê tử là hai người đứng đầu Hắc Hùng đoàn, có thể đảm bảo hai vị cũng không để hai vị chịu thiệt thòi.”
“Ngô đạo hữu, Tô đạo hữu khỏe chứ?”
Trần Nhân Đức khiêm tốn cười đáp lời, rồi đơn giản trò chuyện mấy câu sau đó định trở về phòng, lúc này Ngô Sở mới lên tiếng:
“Trần đan sư nhân phẩm ta vẫn còn tin được.” Sau đó hắn nhanh chóng cất lọ đan dược vào trong ngực.
Trần Nhân Đức bèn kiên quyết nói:
“Thế ngươi đã muốn trở về hay chưa?”
“Mời Ngô đạo hữu cứ nói.”
“Giới thiệu với Trần đan sư, đây là ta thê thử Tô Ngọc Hoa, nương tử đây là ta vẫn nói Trần Đan sư, tuổi trẻ tài cao, luyện khí năm tầng, mới hơn hai mươi nhưng đã là cấp một thượng phẩm đan sư.”
Từ Mộng Nghiên nhẹ nhàng uống trà, thoáng suy nghĩ rồi mới nói:
Nàng nửa muốn cái này nửa muốn cái kia chính là thực chất muốn đi tiếp, thế là Trần Nhân Đức nói:
Còn Mộng Nghiên thì hi vọng hai vị an bài tốt cho nàng là được, dù sao Mộng Nghiên cũng có nhiều kinh nghiệm, lại chiến lực không sai.”
Trần Nhân Đức bèn nói:
Trần Nhân Đức nghe vậy bèn gật đầu hỏi:
Cuối cùng phải làm lễ thỉnh lại thạch đầu về chỗ cũ rồi lại lấy nó làm trung tâm xây dựng vậy mà lại yên ổn xây nên lại đặc biệt vững chãi dù cho nhiều lần thú triều cũng chưa từng làm hư hại tường thành một góc.
Trần Nhân Đức nhìn bên cạnh hắn phụ nhân bèn tò mò hỏi:
Tường thành uy nghi cao lớn, nhưng xung quanh địa hình lại chính là đá tảng san sát, trừ đường lớn cùng ven đó bằng phẳng thì tổng thể đều rất gồ ghề.
Chúng ta tại Thạch Đầu thành tập hợp mấy cái đáng tin huynh đệ tổ chức thành Hắc Hùng đoàn chính dựa vào liệp yêu mà sống.
Rồi hắn cùng Từ Mộng Nghiên tiến vào chọn lấy vị trí quen thuộc dẫn theo Ngô Hà vợ chồng ngồi xuống.
Trần Nhân Đức nhẹ nhàng đẩy cửa tiến vào quen thuộc gian phòng, thấy nàng vừa kết thúc tu luyện, bèn quen thuộc ngồi xuống bàn trà nói: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Được, cứ quyết định như thế, mà hai người chúng ta dự định tạm thời tiến về Thạch Đầu thành hai năm, sau đó mới làm ra kế tiếp dự định, mong hai vị hiểu cho.”
Trần Nhân Đức vừa định chuyển thân nghe vậy bèn dừng lại nói:
Mấy ngày sau, tới ngày ước định giao ra đan dược, hai vị tu sĩ một nam một nữ tiến tới Trần Nhân Đức phòng trọ tại lầu một chờ đợi hắn.
Chốc lát sau, trong phòng vọng ra nàng tiếng nói:
“Năm năm thì nhiều quá, cứ dựa theo quy củ, đan sư nhận lấy giữ gốc chiếm bốn thành, còn lại là các vị, dù sao cũng là các vị cung cấp linh dược, ta cũng ngại chiếm lấy nhiều.”
Ngô Hà sảng khoái đáp ứng, hắn tự tin rằng chỉ cần hai người tiến về, hai năm sau sẽ có cách giữ chân bọn hắn.
Hắn vén lấy màn cửa bất chợt nhìn thấy Từ Mộng Nghiên cũng vén lấy màn cửa bèn nhìn nàng mỉm cười sau đó cùng nhìn về phía Thạch Đầu thành.
Chứng kiến Trần đan sư cùng Từ tiên tử năng lực muốn mời hai vị tiến về Hắc Hùng đoàn không biết hai vị ý thế nào?
“Còn về phía Trần Đan sư, chúng ta ra cung cấp dược thảo, ngài chỉ cần luyện đan là được cứ chia năm năm.”
“Ngươi vào đi.”
Chương 47: Tiến về Thạch Đầu thành
Hắn dẫn theo phu nhân, nói rằng bọn hắn tại Thạch Đầu thành thành lập một cái Hắc Hùng đoàn làm liệp sát nghề nghiệp, mời chúng ta gia nhập.
Trần Nhân Đức cũng không chối từ bèn nói:
Như vậy sáu ngày sau chúng ta sẽ trở về, không biết ba ngày thời gian có đủ hay không?”
Ba tháng chậm rãi theo hành trình tiêu hao, cuối cùng bốn người cũng tới Thạch Đầu thành.
“Vâng, mời Trần đan sư nói.”
Theo Ngô Hà nói, Thạch Đầu thành tên gọi như vậy là do xưa kia khi xây thành tại đây có một tảng đá lớn hình đầu người, những người lúc đó định phá hủy nó làm tài liệu nhưng không cách nào phá được.
“Được, vậy cảm tạ Trần đan sư.”
“Chào hai vị, chúng ta vẫn tốt.”
“Vậy cứ đến đó một hai năm, sau đó tiếp tục chu du hay trở về thì lúc đó tính tiếp.”
Mong Trần đan sư đừng từ chối.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Ta thì theo ngươi, dù sao trước đó ngươi nói dẫn ta ra ngoài có trách nhiệm an toàn dẫn ta trở về.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.