Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 17: "Bóc Phốt" Hàn Nguyệt Tiên Tử Trên Livestream!
Lâm Phong giật bắn mình, biết là mình đã bị phát hiện! Hắn không kịp nghĩ ngợi gì nữa, vội vàng xoay người, dùng hết tốc lực Luyện Khí Tầng Hai đỉnh phong, co giò chạy biến đi nhanh như một làn khói, trong lòng gào thét: "Hệ thống! Mau tắt livestream! Tắt livestream gấp!!!"
[GamerTráiĐất69]: Má ơi! Nhìn từ phía sau thôi cũng đẹp mê hồn!
Mùi cơm gạo linh và thức ăn đơn giản nhưng cũng tỏa ra hương thơm hấp dẫn đối với cái bụng đang réo ầm ĩ của Lâm Phong.
Hàn Nguyệt tiên tử!
[Ma Giới-Đại Lão Thích Đùa]: Tốt lắm nhóc! Góc quay này được! Tiếp tục giữ vững vị trí!
[MinhGiới-QuỷVươngThíchNgheHát]: Mau lên! Có gì hay thì quay! Ngồi im chán quá!
[TuChânGiới-ĐệTửNghèoKhổ]: Trời! Hàn Nguyệt sư tỷ... Chuyện này mà truyền ra ngoài chắc động trời mất! Phong ca, huynh mau chạy đi!
Phòng livestream lập tức tràn ngập tiếng xuýt xoa khen ngợi và những bình luận "chảy nước miếng".
[GamerTráiĐất69]: Idol ơi là idol! Lần đầu gặp gái xinh ở Tu Chân Giới mà lại tặng ngay quả sấp mặt để chào hỏi! Đúng là độc nhất vô nhị! Hahaha!
Hắn ngẩng đầu nhìn về hướng nàng vừa đi khuất, trong lòng vẫn còn chút dư âm từ vẻ đẹp băng thanh ngọc khiết và khí chất cao ngạo, lạnh lùng đó. Đúng là tiên tử có khác, dù chỉ liếc mắt một cái cũng đủ khiến người ta cảm thấy tự ti.
Hàn Nguyệt tiên tử giật mình, khẽ "A" một tiếng rất nhỏ, gần như không thể nghe thấy. Khuôn mặt lạnh như băng của nàng thoáng hiện lên một tia... bối rối và luống cuống cực kỳ hiếm thấy!
[MaGiới-TiểuMaĐầuTinhNghịch]: Hahahahaha! Bắt được khoảnh khắc vàng rồi! Streamer đỉnh! Screenshot lại làm meme gấp!
[GamerTráiĐất69]: Idol ơi! Cơ hội ngàn vàng kìa! Mau lại gần xem trộm tiên tử làm gì đi! Biết đâu lại quay được cảnh gì hay ho!
Cùng lúc đó, phòng livestream như muốn nổ tung!
Lâm Phong cũng nín thở theo dõi, tim đập loạn xạ. Hắn không dám thở mạnh, chỉ sợ gây ra tiếng động khiến mỹ nhân băng giá kia phát hiện. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
[YêuGiới-CâyCỏBiếtĐi]: ... Thì ra tiên tử cũng có lúc bất cẩn... Hình tượng băng sơn sụp đổ rồi...
[MinhGiới-QuỷVươngThíchNgheHát]: Ha! Trò này còn vui hơn cả hát! Tốt! Rất tốt!
[TráiĐất-ThíchHóngHớt]: Quay lén là không tốt đâu nha! Nhưng mà... tò mò quá! Haha! Streamer liều đi!
"Khụ khụ..." Lâm Phong hắng giọng, cố lấy lại bình tĩnh và chút thể diện còn sót lại.
May mà nàng kịp thời phản ứng, dùng linh khí ổn định lại thân hình vào giây cuối cùng, chỉ hơi lảo đảo một chút rồi đứng vững lại.
Nàng vội vàng cúi người xuống, định nhặt lại những viên dược liệu bị rơi. Nhưng có lẽ do chiếc váy dài hơi vướng víu, hoặc do nàng quá vội, nên khi cúi xuống, chân nàng hơi loạng choạng...
Nhưng cái dáng vẻ luống cuống, chật vật trong khoảnh khắc đó, cùng với tiếng "A" khe khẽ và vẻ bối rối thoáng qua trên gương mặt băng giá... đã hoàn toàn bị camera livestream của Lâm Phong ghi lại không sót một chi tiết!
Hắn hướng về phía khu nhà ăn của tạp dịch, nơi thường tập trung đông người nhất, hy vọng có thể hỏi thăm được gì đó.
[CosplayLover123]: Tiên tử kia đẹp quá! Đúng chuẩn nữ thần lạnh lùng trong truyền thuyết! Streamer phen này khó tán rồi!
[TuChânGiới-ĐệTửNghèoKhổ]: Trúc Cơ trung kỳ... Cao vời vợi! Phong ca, huynh nên tránh xa vị sư tỷ đó ra thì hơn! Đắc tội với nội môn đệ tử là không xong đâu!
[MinhGiới-QuỷVươngThíchNgheHát]: Tiểu tử này hết trò tấu hài rồi à? Chán thế!
"C·hết!"
Hắn phủi vội bộ y phục tạp dịch xám xịt, trong lòng không ngừng rủa thầm cái danh hiệu "Thần Đen Tái Thế" c·hết tiệt và cả tên đại lão Ma giới thích pha trò.
"Cái gì? Hắn cũng tham gia? Thế thì chúng ta còn hy vọng gì nữa..."
"Thật hả? Cơ hội tốt vậy sao? Nhưng mà điều kiện là gì?"
Hắn đứng dậy, phủi sạch bụi đất trên người, cố gắng đi đứng thật vững vàng để không bị cái buff "Chân Trái Đá Chân Phải" làm cho ngã thêm lần nữa, dù đã hết hạn nhưng dư âm tâm lý vẫn còn.
Lâm Phong cũng tò mò không kém. Hàn Nguyệt tiên tử đến khu tạp dịch lấy thuốc cho Linh Thú? Hắn hướng tầm nhìn về phía căn phòng nhỏ kia. Cửa phòng khép hờ, hắn không thể nhìn rõ bên trong.
"Đẹp thì đẹp thật, nhưng lạnh quá! Nhìn thôi cũng thấy rét run rồi!"
"Khụ... Các vị đạo hữu bình tĩnh." Lâm Phong cố giữ giọng nghiêm túc.
Nói là nói vậy, nhưng chân hắn lại vô thức nhích từng bước nhỏ, men theo bức tường, tiến lại gần căn phòng mà Hàn Nguyệt vừa đi vào. Hắn cố gắng thu liễm khí tức Luyện Khí Tầng Hai của mình đến mức tối đa, di chuyển nhẹ nhàng như một con mèo.
Từ phía con đường nhỏ dẫn đến khu nội môn, bóng trắng quen thuộc lại xuất hiện!
Và thế là, vị Hàn Nguyệt tiên tử cao cao tại thượng, lạnh lùng băng giá, Trúc Cơ trung kỳ đại cao thủ lại suýt nữa thì bổ nhào về phía trước y như Lâm Phong lúc nãy!
Nhà ăn tạp dịch chỉ là một căn nhà lớn khá sơ sài, bên trong kê vài dãy bàn ghế gỗ dài đơn giản. Lúc này đang gần giờ cơm trưa nên cũng khá đông đúc.
Đám tạp dịch bắt đầu xì xào bàn tán khe khẽ khi Hàn Nguyệt đã đi vào căn phòng kia.
Có lẽ vì chiếc hộp hơi nặng, hoặc do nàng không quen làm việc tay chân, nên khi với tay lấy xuống, động tác có chút lúng túng. Chiếc hộp gỗ hơi nghiêng đi, và...
[CosplayLover123]: OMG! OMG! OMG! TIÊN TỬ LÚNG TÚNG KÌA! DỄ THƯƠNG C·H·Ế·T MẤT!!!! KHÔNG NGỜ LẠI CÓ MẶT NÀY!!!!
Hắn bước vào, cố tình tìm một góc khuất ngồi xuống, giả vờ chờ cơm nhưng thực chất là căng tai nghe ngóng xem có ai bàn tán về kỳ khảo thí hay không.
[Yêu Giới-Tiểu Tiên Thảo]: Đừng làm bậy mà! Như vậy là bất lịch sự lắm! Với lại lỡ bị phát hiện thì nguy hiểm!
Lâm Phong đọc bình luận, đặc biệt chú ý đến lời của "YêuGiới-CâyCỏBiếtĐi" và "TuChânGiới-ĐệTửNghèoKhổ".
"Nội môn đệ tử? Trúc Cơ trung kỳ? Sao lại xuất hiện ở khu tạp dịch này nhỉ?"
Thiên tài băng hệ? Tính tình lãnh đạm không thích tiếp xúc? Nghe thôi đã thấy khó gần rồi. Đúng là nên tránh xa thì hơn. Hắn bây giờ chỉ muốn tập trung vào kỳ khảo thí sắp tới.
Lâm Phong nghe được mấy lời bàn tán về mình, khóe miệng khẽ nhếch lên. Xem ra màn PK hôm trước cũng tạo được hiệu quả răn đe không nhỏ.
"Hàn Nguyệt tiên tử..." Lâm Phong lẩm bẩm cái tên mà gã "TuTiênGiảMạo?" đã nhắc tới trong phòng chat lúc nãy.
Nàng cảm nhận được có ánh mắt đang nhìn mình! Đôi mắt lạnh lẽo lập tức quét về phía cửa phòng, sắc bén như băng đao!
Phòng livestream lúc này vẫn đang cười rần rần vì cú ngã của hắn.
"Reng... reng... reng..."
Camera ảo của hệ thống cũng tự động zoom lại, hướng về phía khe cửa đang khép hờ của căn phòng.
Một tiếng chuông trong trẻo nhưng lại mang theo cảm giác lạnh lẽo kỳ lạ vang lên từ phía xa, không quá lớn nhưng lại rõ ràng truyền vào tai tất cả mọi người trong nhà ăn.
[TiênGiới-LãoNhânThíchCâuCá]: ... (Hình như lão phu ngửi thấy mùi drama?)
"Tại hạ là người quang minh chính đại, sao có thể làm chuyện lén lút như vậy được? Chẳng qua là tại hạ cũng hơi tò mò về căn phòng kia thôi, hình như là nơi chứa dược liệu của Tạp Vụ Đường..."
Chương 17: "Bóc Phốt" Hàn Nguyệt Tiên Tử Trên Livestream!
"Chậc, đúng là nội môn đệ tử có khác, nuôi cả Linh Thú cấp cao."
Lâm Phong lồm cồm bò dậy từ nền đất bụi bặm, mặt mày vẫn còn nóng ran vì cú ngã sấp mặt đầy xấu hổ trước vị tiên tử áo trắng lạnh lùng kia. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
[TuTiênGiảMạo?]: Hàn Nguyệt tiên tử tu vi Trúc Cơ trung kỳ, thần thức nhạy bén, ngươi lại gần chắc chắn bị phát hiện. Đừng có ngu ngốc.
Đúng lúc này, trong phòng livestream, khán giả lại bắt đầu "gạ kèo".
"Nghe nói phải Luyện Khí Tầng Hai trở lên, lại còn phải có biểu hiện tốt nữa. Chắc là chỉ mấy tên tay chân của Hổ ca mới có suất thôi!" Tên khác xen vào, giọng có chút chua chát. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lâm Phong đứng hình! Miệng há hốc!
"À... ờm... màn khởi động làm nóng người hơi quá đà một chút thôi các vị đạo hữu! Không có gì đáng ngại cả! Bây giờ, tại hạ phải đi tìm hiểu thông tin về Đại Hội Khảo Thí đây!"
[MaGiới-TiểuMaĐầuTinhNghịch]: Lạnh lùng thì có gì hay? Theo ta thấy, cứ phải như mấy ma nữ Ma giới bọn ta, dám yêu dám hận, lại còn biết cách chơi đùa mới thú vị! Hí hí!
"Hàn Nguyệt sư tỷ đến lấy thuốc?"
[Ma Giới-Đại Lão Thích Đùa]: Xem trộm mỹ nữ à? Trò này ta thích! Nhóc con, lại gần xem nào! Quay được cảnh nàng ấy thay đồ hay tắm rửa thì ta donate Ma Khí xịn cho ngươi!
Nhưng máu tò mò và cái chất "game thủ thích khám phá" lại trỗi dậy. Hơn nữa, lời hứa donate Ma Khí của đại lão Ma giới cũng rất hấp dẫn!
Nàng vẫn vận bộ trường sam trắng thuần khiết, tay cầm một chiếc giỏ tre nhỏ trông khá đơn giản, bước chân nhẹ nhàng như lướt trên không, chậm rãi đi về phía khu nhà tạp dịch. Lần này, có vẻ như nàng có mục đích rõ ràng chứ không phải chỉ đi ngang qua.
Bên trong căn phòng không lớn lắm, bày biện khá đơn giản với vài kệ gỗ đựng đầy các loại dược liệu khô và bình lọ.
Tà áo trắng thuần khiết không thể che hết được đường cong hoàn mỹ của nàng. Dáng người thon thả, yêu kiều như liễu rủ trong gió. Mái tóc đen dài búi cao để lộ chiếc gáy trắng ngần quyến rũ. Chỉ nhìn bóng lưng thôi cũng đủ khiến người ta tim đập chân run.
Lâm Phong cũng tò mò nhìn theo hướng đó. Tim hắn chợt đập lỡ một nhịp.
"Choang!"
"Nhưng mà khảo thí ngoại môn thì thi những gì nhỉ?" Lâm Phong thầm nghĩ. Hắn quay sang định hỏi tên tạp dịch trông có vẻ hiền lành ngồi bàn bên cạnh, thì đột nhiên...
[TiênGiới-LãoNhânThíchCâuCá]: Khụ... khụ... Gió lớn quá... (Lão ho khan, cố giấu nụ cười)
Hàn Nguyệt tiên tử dường như vẫn chưa tìm được loại dược liệu mình cần. Nàng khẽ nhíu đôi mày thanh tú lại, rồi đưa tay lên với lấy một chiếc hộp gỗ đặt ở trên kệ cao nhất.
"Này, nghe tin gì chưa? Lần khảo thí ngoại môn này đặc cách cho cả tạp dịch chúng ta tham gia đấy!" Một tên tạp dịch có vẻ nhanh nhảu nói với mấy người cùng bàn.
[TráiĐất-FanCuồngNhanSắcNo1]: Chị đẹp! Chị đẹp ơi! Quay lại đây cho em nhìn mặt cái!
"Nhìn sư tỷ ấy kìa, đẹp như tiên nữ giáng trần vậy..."
"Hổ ca nào nữa? Vương Hổ bị tên ma mới Lâm Phong kia đánh cho nằm mấy ngày nay rồi còn gì!"
Xong rồi! Phen này thì "bóc phốt" nữ thần băng giá thật rồi! Đại Hội Khảo Thí chưa tới mà hắn đã đắc tội với một đại nhân vật Trúc Cơ Cảnh của nội môn! Cuộc sống tạp dịch của hắn xem ra còn "drama" hơn cả hắn tưởng tượng!
"Chắc là cho Linh Thú của sư tỷ rồi. Nghe nói con Tuyết Hồ của sư tỷ mấy hôm nay bị bệnh." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
[TuTiênGiảMạo?]: Hàn Nguyệt... Nàng ta... Thật không ngờ... (Vẻ mặt nghiêm túc của gã này cũng có chút dao động)
Lâm Phong nhìn dòng chat, trong lòng đấu tranh tư tưởng dữ dội. Lý trí mách bảo hắn nên nghe lời "TuTiênGiảMạo?" và "Tiểu Tiên Thảo" tránh xa vị băng sơn mỹ nhân kia ra.
[TráiĐất-ThíchHóngHớt]: BÓC PHỐT! BÓC PHỐT CỰC MẠNH! NỮ THẦN BĂNG GIÁ SUÝT NGÃ DẬP MẶT VÌ NHẶT THUỐC! TIN NÓNG HỔI VỪA THỔI VỪA XEM! SHARE NHANH SHARE NHANH!
[CosplayLover123]: Đúng đó! Em muốn nhìn kỹ tiên tử hơn! Nhan sắc đó đúng là cực phẩm! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khuôn mặt nàng vẫn lạnh như băng sương, không một biểu cảm thừa thãi. Ánh mắt trong veo quét qua đám tạp dịch đang cúi đầu cung kính đứng nép sang hai bên đường, không hề có ý định dừng lại nói chuyện với bất kỳ ai.
Vài viên dược liệu tròn tròn màu nâu đất từ trong hộp rơi xuống đất, lăn lóc trên sàn nhà.
Nàng đi thẳng đến một căn phòng nhỏ nằm tách biệt ở cuối khu tạp dịch, nơi mà Lâm Phong để ý thấy có vẻ sạch sẽ và yên tĩnh hơn những căn phòng khác.
Hàn Nguyệt tiên tử đang đứng quay lưng về phía cửa, đối diện với một cái kệ cao, dường như đang tìm kiếm thứ gì đó.
[CosplayLover123]: Dáng chuẩn không cần chỉnh! Ghen tị quá!
[TráiĐất-ThíchHóngHớt]: Mấy ông xem kỹ không? Lúc streamer ngã, hình như tiên tử kia có hơi nhíu mày đó! Chắc là ghét ra mặt rồi!
[YêuGiới-CâyCỏBiếtĐi]: Hàn Nguyệt tiên tử... Nghe nói là thiên tài băng hệ hiếm có của Thanh Vân Môn, tính tình lãnh đạm, không thích tiếp xúc với người khác, đặc biệt là nam nhân.
Tiếng chuông này dường như có ma lực đặc biệt, khiến không khí đang ồn ào, náo nhiệt lập tức im bặt. Tất cả tạp dịch đều dừng mọi hoạt động, theo phản xạ nhìn về một hướng với ánh mắt kính sợ, thậm chí có phần run rẩy.
[TiênGiới-LãoNhânThíchCâuCá]: Duyên phận... thật khó nói... (Lại tiếp tục thả câu)
Hắn chỉ kịp nghe thấy một tiếng hừ lạnh đầy sát khí vang lên từ phía sau, đủ khiến sống lưng hắn lạnh toát!
[GamerTráiĐất69]: WHATTTTTTTT?????? TIÊN TỬ CŨNG BIẾT NGÃ SẤP MẶT Á?????? ÔI THẦN LINH ƠI!!!! TÔI VỪA THẤY CÁI GÌ THẾ NÀY?????
Hắn dụi mắt mấy lần, không thể tin vào cảnh tượng mình vừa nhìn thấy! Hàn Nguyệt tiên tử lạnh lùng kiêu ngạo kia... lại có lúc hậu đậu và lúng túng như vậy sao? Cái dáng vẻ suýt ngã kia... sao mà giống hắn đến thế!
Hàn Nguyệt tiên tử sau khi đứng vững lại, khuôn mặt băng giá của nàng thoáng đỏ lên một cách bất thường.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.