Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 11: Tộc Riller
Alice chỉ cười.
“Chị...có chuyện gì sao?” – Rina lo lắng hỏi, vì cô thấy sắc mặt của Alice không được tốt.
Ăn đi.
Anders cảm thấy có phần ngại ngùng.
Một người phụ nữ mặc trên mình một bộ đồng phục của đội cảnh vệ, bước ra:
Đã gần nửa đêm, nhưng Anders vẫn đang miệt mài đọc sách.
Ethan lấy chén, rồi nói: “À, mẹ anh là vậy đấy.
Gia tộc Riller tuy không nằm trong tứ trụ của Fressia, nhưng vẫn là một gia tộc có tiềm lực ma pháp rất lớn.
Anders nhướn mày: “Kính trọng? Đừng bảo là anh thấy em giống ông của anh nhé?”
Ethan...” – Cô bỗng nhớ đến lời hoàng đế Sylvanus nói với mình hôm nay.
Rina ngồi bên cạnh chị gái, rồi thở dài: “Phù, may mà không sao...”.
Chương 11: Tộc Riller
“Dồn trọng tâm ở chân, nhanh thêm chút nữa” – Alice vung kiếm trước mặt Rina, dùng giọng nghiêm khắc để huấn luyện em gái.
Chỉ cần ở đâu có người gặp khó khăn, anh và ông ấy sẽ luôn chìa tay ra giúp đỡ.
Rina dồn sức vào chân, nhanh chóng luồn qua được đường kiếm của chị gái, rồi tung một cú đá nhắm vào mặt, nhưng Alice giơ tay ra đỡ kịp.
“Ethan, dẫn cậu ấy vào trong đi, mẹ chuẩn bị sẵn cơm tối rồi”.
Anh chẳng biết nữa, anh rất giống bố anh, là một người rất hay lo chuyện bao đồng.
Người cha quá cố của Ethan, Chris Riller đã hi sinh từ khi Ethan còn chưa ra đời, ông chỉ để lại một thứ, là băng bảo vệ tay mà Ethan vẫn luôn đeo hằng ngày khi luyện tập..
“À...không có gì đâu, em đừng lo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Rina biết mình hơi quá tay với chị, liền buông kiếm xuống, chạy ngay tới chỗ chị:
Anders là một cậu bạn tốt đó, chị có thể khẳng định.
“Ethan, về rồi đấy à...Còn cậu bé này là Anders phải không?”
“Hmm, nói sao nhỉ.
Ethan cũng thoải mái với điều đó, nên cũng để Anders tự nhiên.
“Bác gái không ăn tối sao ạ?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đôi mắt màu xanh ngọc của Rina phát sáng, nhìn thấy sơ hở ở vùng bụng, cô liền dùng cán kiếm đánh chị cô một cú hạ màn.
“Đứa trẻ này, tiến bộ hơn rồi..”
Anders lễ phép nói: “Vâng, cháu là Anders Paulie...”
Alice nở nụ cười hiền hậu, rồi dùng sức mạnh để tự chữa vết thương vừa rồi...Gadfield trông thấy cú đánh vừa nãy của Rina, ông nở nụ cười hài lòng.
Alice choáng váng, cô lùi lại.
Vài tháng nữa là hoàn thành huấn luyện ở Học viện, cố lên nhé.
Từ giờ ngôi nhà này sẽ chào đón thêm em đấy, nhóc”.
Alice chỉ xua tay:
Còn chuyện Hỏa viêm, Ethan sẽ lo được thôi”.
Tương lai gần, Ethan có thể sẽ trở thành gia chủ của nhà Riller. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Gadfield ngồi ở một góc, âm thầm quan sát hai con.
Trong thư phòng có rất nhiều tài liệu về gia tộc Riller, về ma pháp họ sở hữu, và cả những đời gia chủ của gia tộc nữa.
Về nấu được bữa cơm là ghê rồi đấy.
Ăn đi”.
Lúc nào cũng bận bịu ở biên giới hết.
Ethan khựng lại, rồi chống cằm nhìn cậu thanh niên.
“Chị! Chị không sao chứ?”
“Vâng” – Ethan nở nụ cười vui vẻ, rồi kéo Anders vào trong.
Họ hàng xa của gia tộc Riller cũng có nhiều người thuộc Hội đồng ma pháp, nên quyền hạn cũng được xem là có giá trị. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Chị, hôm nay anh Ethan tập cho Anders đấy, cậu ấy mạnh thật!”
“Mẹ, con về rồi đây!!” – Ethan nói vọng vào trong.
....
Đam Mỹ Sắc
Gia tộc Riller...
Ethan cười phá lên: “Thằng nhóc này, cũng biết đùa đấy sao.
Khỏi nói cũng biết là Ethan đã chuẩn bị sẵn cả rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Gia tộc Lowry...
Căn bếp đã được dọn dẹp sạch sẽ, đồ ăn cũng đã chuẩn bị xong xuôi.
Còn về chuyện của Anders, em đừng lo gì cả.
Anders có chút bất ngờ khi nghe bà ấy nói tên mình.
Rina lại tiếp:
Anders nhìn quanh, rồi hỏi:
Alice nghe đến Anders, liền hỏi: “Mạnh sao? Cũng phải, cậu thanh niên đó là một nguồn sức mạnh vô cùng lớn.
Anh rất có hứng thú với những cuốn sách trong thư phòng người cha quá cố của Ethan.
Anh cúi đầu: “Tại sao...anh lại tốt với em như vậy ạ?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.