Linh Dị Người Ghi Chép
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 25: Hết Đ·ạ·n
"Đã rõ thưa đội trưởng."
Có được hiệu lệnh từ Mạnh Đức nàng ngay lập tức lấy ra một cái radar mở lên.Hùng nhìn chằm chằm thứ này hỏi.
"Hai người con bao nhiêu viên."
"Được rồi tôi làm ngay đây."
Thân là đội trưởng lúc này Mạnh Đức cần phải có trách nhiệm bảo vệ tính mạng cho cả đội nên hắn ngây lập tức nghĩ ra cách giải quyết.
Hùng cảm thấy tổ đội của mình toàn là thành phần đặc biệt,đội trưởng thì không thấy vẻ nghiêm túc,cô gái kia cũng tương tự với đội trưởng,một kẻ khác thì tâm thần,hắn thì lại là một lính mới.
"Nó tới rồi."
"Tìm một chỗ tương đối trống chờ đợi nó đến.Kế hoạch là chúng ta sẽ bỏ đi 5 viên đ·ạ·n để vô hiệu hóa nó trong một khoảng thời gian ngắn để bỏ chạy,tất cả nghe hiểu chứ?"
Hai người lần lượt trả lời làm cho Mạnh Đức cũng thở ra một hơi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Chúng ta đi về hướng khác,Hồng Y tự sẽ có người giải quyết không cần phải lo."
"Có ai thắc mắc vì sao quỷ ít nhất từ 10 giờ đêm mới hoạt động không?"
Tất cả đều dùng hết sức của mình chạy đi thật xa khỏi thứ kinh khủng này.
"Đây là tổ đội bất ổn trong truyền thuyết sao?"
"Không có cơ thể mà vẫn bắn trúng sao! Đúng là lợi hại."
Cả nhóm bắt đầu đi tiếp vào bên trong làm tiếp công việc của mình.
Lan Hương đắc ý nhìn hắn giải thích giống như đang nói:như thế nào xem ta có lợi hại hay không.Nàng tiếp tục chú ý nhìn vào radar.
Biết Hùng vẫn không hiểu rõ nhiệm vụ nên Mạnh Đức bắt đầu giải thích rõ ràng.
"Chúng ta gần hết đ·ạ·n rồi,tôi nghĩ chúng ta nên quay lại khu vực ngoài bìa để chặn những con quỷ mà những người khác để lọt như vậy sẽ an toàn hơn."
"Được rồi cũng sắp đến giờ rồi chuẩn bị đi thôi."
Hùng cũng đồng ý với kế hoạch này của Mạnh Đức nhưng hắn phát hiện một điểm mù trong kế hoạch này đó là bọn họ không biết thực lực của con quỷ.
"Mạnh Đức anh đang tự ý dẫn đội ra mà không nói gì sao?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trong lúc chờ đợi quỷ xuất hiện Hùng cố gắng đi lại giao lưu hòa nhập với đám đông.
"Nhiệm vụ của chúng ta là đi vào bên trong vô hiệu hóa càng nhiều quỷ càng tốt.Lý do là vì chúng ta không đủ người để bao vây cả khu rừng nên bắt buộc phải đi vào trong."
"Đúng vậy đợt này số lượng quỷ có chút nằm ngoài dự đoán."
"Hết rồi? Chúng ta bắn nhiều như vậy sao?"
"Nó không những có thể dò được vị trí của quỷ mà còn phân biệt được sức mạnh của chúng."
"Kinh khủng? Là Hồng Y sao."
"Đùng Đùng Đùng."
Bốn người bắt đầu tìm chỗ trốn cho mình chờ đợi Hồng Y quỷ tiến đến,vì Lan Hương đã hết đ·ạ·n nên nhiệm vụ của nàng là thông báo vị trí của con quỷ cho mọi người.
"Cậu không biết sao? Quỷ cũng giống như người thôi ban ngày âm khí không thịnh nên chúng đi ngủ."
Khuôn mặt của Lan Hương lúc này đã không còn vui đùa nữa mà rất nghiêm túc nói.
Mạnh Đức hướng về Hùng khoe khoang khả năng bắn s·ú·n·g của hắn ý muốn nói là thấy đội trưởng của cậu lợi hại không.Nhưng tiếc là Hùng chỉ quan tâm công dụng của viên đ·ạ·n mà thôi.
Mạnh Đức trấn an tất cả mọi người sao đó dẫn mọi người đi về một hướng khác tránh né con Hồng Y quỷ.Nhưng chỉ mới đi được một lúc Lan Hương lại cho bọn họ môt tin buồn.
"Tất cả chuẩn bị! Bắn!"
Mạnh Đức đang dẫn cả đội quay trở lại bìa rừng thì bộ đàm của hắn có người gọi đến.
Mạnh Đức thấy ý kiến này cũng khá hợp lý liền hỏi thăm ý kiến của hai người còn lại.
"Tất cả đi thôi chúng ta cùng giải quyết nó." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Đã rõ thưa đội trưởng x3"
Theo lệnh của Mạnh Đức tất cả cùng nhau bắn về phía con quỷ,theo kế hoạch thì Hùng sẽ bắn 3 viên và hai người còn lại mỗi người một viên chủ yếu là do hắn còn nhiều đ·ạ·n nhất trong đám.
"Đùng."
"Chúng tôi sắp hết đ·ạ·n rồi nên đi ngoài bìa rừng cho an toàn."
"Rất tốt,Lan Hương bắt đầu tìm kiếm đi."
"Nó còn khả năng di chuyển,nhanh bắn hết đ·ạ·n rồi chạy mau!!!."
"Trên radar hiển thị thì có vẻ như đúng là Hồng Y."
"Đúng vậy thứ này chỉ có mình tôi có thôi Liên Minh cố gắng mượn nó để phục chế một cái tương tự nhưng chưa bao giờ thành công."
Chương 25: Hết Đ·ạ·n
"Nếu không có vậy cứ quyết định như vậy đi."
Tiếng nói vừa dứt bộ đàm cũng đã cúp máy,Lan Hương lúc này với vẻ mặt có chút hốt hoảng nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Đội trưởng tôi hết đ·ạ·n rồi."
Mạnh Đức cũng có chút kinh ngạc khi nghe tin này,phải biết số đ·ạ·n của mỗi người đều là 20 viên nếu nàng gần hết thì bọn họ chắc chắn cũng vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Đợt này vì sao nhiều quỷ như vậy?Mấy lần trước nếu có người hết đ·ạ·n thì cũng phải rạng sáng rồi mới đúng."
"Tôi không nói anh,tôi nói là viên đ·ạ·n."
"Cái này dò được quỷ đúng không?"
"Đi ngủ? Chỉ đơn giản như vậy!!"
Hùng thấy cảnh này cũng biết tình huống có chút không ổn nên đề xuất ra một ý kiến.
"Đó là cách hoạt động của thứ này,thấy sao? Đơn giản lắm đúng không."
Con quỷ không có tư duy cho nên nó không có né tránh cứ đơn giản như vậy liền bị đ·ạ·n bắn trúng,nhưng điều làm cho mọi người kinh hãi là nó vẻ như vẫn còn hoạt động được.
"Nó chạy theo chúng ta?"
"Trước mặt chúng ta khoảng hơn 100 mét có một con quỷ đang tiến đến."
Hùng cảm thấy tư duy của mình có chút không bắt kịp những người này,quỷ đi ngủ mà là bình thường sao? Bọn chúng làm gì có cơ thể mà biết mệt mỏi chứ.
"Còn 8 viên rất tốt,tôi cũng còn 2 viên đ·ạ·n nữa chúng ta ít nhất có thể vô hiệu hóa 10 con quỷ nữa không cần lo lắng."
Hắn liếc mắt nhìn về phía Hùng và Chí Kiên hỏi thử.
"Biết sự lợi hại của đội trưởng của cậu rồi sao?"
Cả ba người đồng thanh đáp lời lộ ra vẻ rất chuyên nghiệp.
Sự việc cuối cùng vẫn rơi vào kết quả xấu nhất,tất cả mọi người cùng nhau bắn hết đ·ạ·n tranh thủ một chút thời gian rồi bỏ chạy.
Một tiếng s·ú·n·g vang lên,âm thanh không phải quá lớn chủ yếu là do viên đ·ạ·n mà nó bắn ra không phải là đ·ạ·n thông thường mà chính là đ·ạ·n linh dị.
Con quỷ này mang hình hài của một học sinh tiểu học,khuôn mặt cực kỳ dữ tợn răng nanh lộ ra bên ngoài nhìn rất hung ác.Hơn nữa toàn thân của nó đều là một màu đỏ tươi nhìn rất khủng kh·iếp.
Những tiếng s·ú·n·g khắp nơi vang vọng bên trong khu rừng,không chỉ tổ đội của bọn họ mà những người khác cũng đã bắt đầu làm việc của mình.
Nghe được lời xác nhận từ phía nàng cả nhóm đều cảm thấy rùng mình,nhất là Hùng hắn bây giờ rất muốn mở ra năng lực ẩn nập bỏ chạy ngay lập tức.
"Đội trưởng có thứ kinh khủng ở cách chúng ta không xa."
Ba người thấy Hùng đang đứng yên suy nghĩ gì đó liền gọi hắn tỉnh lại.
"Được rồi nhớ cẩn thận là được."
"Hết đ·ạ·n? Nhanh như vậy sao?"
"Đùng Đùng Đùng."
Lan Hương nghe vậy cũng kinh ngạc nhìn hắn như người nhà quê.
Mạnh Đức dẫn đầu cả đội đi về hướng con quỷ đang tiến về phía bọn họ,phía xa xa là một thân ảnh màu đen đang chậm rãi đi đến.Nhìn Hùng một cái rồi Mạnh Đức nói.
Tiếng bước chân dẫm đạp lên cỏ bọn họ nghe rất rõ ràng,chỉ một lúc sau nó xuất hiện trong mắt tất cả mọi người làm cho họ kinh ngạc.
"Có ai có kiến gì không?"
Viên đ·ạ·n bay trúng thẳng vào đầu bóng đen kia làm nó ngay lập tức nằm xuống c·hết lặng tại chỗ đó.
Mạnh Đức cũng mở miệng giải thích một chút.
"Nè trốn vào vị trí đi đứng ngây ra đó làm gì!"
"Nhìn tôi biểu diễn cho cậu cách dùng s·ú·n·g đây."
"Xẹt Xẹt Xẹt."
"Tôi còn 3 viên."
"Nếu có quỷ đi ra ngoài thì sáng hôm sau nó cũng tự lết về đây mà thôi nên chũng ta chỉ cần cố gắng vô hiệu càng nhiều quỷ để giảm bớt thiệt hại xuống mức tối thiểu là được."
Mặc dù là Hồng Y nhưng chắc chắn giữa Hồng Y với nhau sẽ có sự khác biệt về sức mạnh.
"Tôi còn 5 viên."
"Đội trưởng,chúng ta có vẻ như đang bị nó theo đuôi,với tốc độ của nó rất nhanh sẽ bắt kịp chúng ta."
"Thật ra ngủ là chúng ta gọi mà thôi,chủ yếu do đa phần quỷ không hoạt động khi âm khí bên ngoài không nhiều,nhưng không phải con quỷ nào cũng giống vậy nên đừng có nghĩ ban ngày gặp quỷ là sẽ an toàn."
"Không cần kinh hoảng,mọi chuyện chưa tệ đến mức đó đâu."
Hắn bước lại gần kiểm tra con quỷ thì phát hiện con quỷ này là loại không có thực thể.
"Tốt cứ như vậy mà làm."
"Chỉ hi vọng mọi chuyện không tệ đến như vậy."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.