Linh Dị Người Ghi Chép
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 20: Nhiệm Vụ
"Đã xác định được nguyên nhân gây ra những hành động kỳ lạ của con gái tôi,tôi bắt đầu chú ý đến mọi hành động của nó nhất là vào ban đêm."
Hắn dừng lại muốn nghe xem tên này sẽ nói gì để thuyết phục hắn,dù sao cũng là vật phẩm linh dị bốn chữ trên đã đủ để cho hắn bỏ thời gian đi lắng nghe.
"Mời vào trong nói chuyện." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dù sao tên này cũng không có bất kỳ thông tin hữu ích gì về con quỷ mà hắn sẽ đối mặt,hắn không thể liều mạng mà không bất kỳ lợi ích gì cho mình.
"Là như này quyển sách cùng cây viết là thứ mà tôi đào được trong sân nhà mình trong lúc xây dựng,lúc đầu tôi cũng không biết nó là gì chỉ nghĩ là những vật bình thường mà thôi."
Hùng nghe được lời này cũng không có ý định dây dưa mà ngay lập tức đứng lên với ý định đi về.
"Vậy Gia Hưng,anh có từng thấy con quỷ đó chưa? Có hay không chi tiết gì về khả năng của nó?"
"Không sai thứ này đúng là vật phẩm linh dị,tôi muốn kiểm tra nó một chút có thể chứ?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Người đàn ông ngồi xuống cầm lên một ly nước nhấp môi một cái bắt đầu nói.
Nhưng Gia Hưng sau khi nghe hỏi cũng không có lập tức trả lời mà trâm ngâm một chút mới chịu nói.
Hùng nghe câu chuyện mà Gia Hưng nói cũng trầm ngâm một chút quyết định nghiên cứu thử,hắn thử dùng bật lửa để đốt thì đúng thật là nó không cháy.
Suy nghĩ một chút Hùng quyết định cầm lên cây viết,viết lên quyển sách một số thứ rồi chờ một lúc thì nó xác thực đã biến mất.
"Hôm đó tôi đã vô cùng tuyệt vọng vì nghĩ đến cảnh đứa con gái bé bỏng của mình đã c·h·ế·t,nhưng may mắn thay sáng hôm sau nó đã quay về nhà và không có thương tích gì."
"Nhưng rồi khi đi đến những bệnh viện khác nhau và kết quả kiểm tra vẫn là như vậy bắt đầu khiến tôi nảy ra một suy nghĩ đáng sợ,đó là con tôi đã bị quỷ ám."
"Điều này khiến tôi đã khóc,tôi nghĩ con gái tôi đã bị con quỷ đó dẫn đi đâu và g·i·ế·t c·h·ế·t.Tôi rất muốn nhờ cảnh sát tìm kiếm nhưng vì luật là mất tích 24 giờ thì họ mới chịu tìm."
"Hai chú cháu nghiên cứu rất lâu cũng không có tìm được công dụng của nó nên muốn nộp nó lên Liên Minh để lấy tiền,nhưng con gái tôi ngay lúc này cũng gặp quỷ nên đành đem nó ra làm phần thưởng cho nhiệm vụ để cứu mạng con bé."
"Cậu có phải là người đã nhận nhiệm vụ không?"
"Phải biết căn nhà này chỉ có nó là đứa trẻ duy nhất ở đâu lại xuất hiện tiếng trẻ con khác,tôi sợ hãi nhưng vẫn cố gắng đi lên phòng của nó."
Hắn không phải là không có tình người mà là việc đối mặt với quỷ lúc nào cũng là rất nguy hiểm,nếu gặp tình huống nguy hiểm hắn đương nhiên sẽ đặt tính mạng của mình lên hàng đầu mà không phải là kẻ khác.
"Chờ một chút xin nghe tôi giải thích."
"Khi nghe được tin này tôi đã rất lo lắng cho nó và đã đưa nó đi bác sĩ kiểm tra,nhưng bác sĩ lại một mực khẳng định rằng con tôi có tâm lý rất bình thường và cũng không có bất kỳ vấn đề gì về trí não."
Một lát sau một người đàn ông trung niên từ phía trong nhà hấp tấp chạy ra mở cửa.
"Được rồi vậy một điều cuối cùng,món linh dị vật phẩm và cũng là phần thưởng của tôi khi hoàn thành nhiệm vụ là gì?Nếu nó không có tác dụng với tôi thì anh tự cầu nguyện cho con gái mình đi."
"Cũng chính là người đã tuyên bố nhiệm vụ trên ứng dụng riêng của Liên Minh."
"Xin lỗi nhưng ngoài trừ sự tồn tại của nó bên cạnh con gái tôi thì tôi không biết gì về nó cả."
"Cây viết cũng tương tự như thế chỉ có thể viết chữ lên trên quyển sách đó,nếu viết lên những thứ khác thì nó hoàn toàn không để lại bất kỳ vết mực nào."
"Thứ này có lẽ rất đáng tiền nhưng so với mạng của con gái tôi thì đương nhiên là cái trước quan trọng hơn."
Chương 20: Nhiệm Vụ
"Một ngày nọ giáo viên gọi cho tôi và nói rằng con gái tôi mắc bệnh tự kỷ thường xuyên ngồi một mình nói chuyện với vách tường và làm ra những hành động kỳ lạ."
"Xin lỗi nhưng tôi không biết nó có tác dụng gì."
"Mới đầu tôi cũng hoài nghi là trình độ của bác sĩ có vấn đề,dù sao những người thân quen của con bé bao gồm chính tôi đều có thể thấy được những hành động bất thường của nó."
Gia Hưng nghe hắn nói vậy cũng rất gấp,vội vàng lấy ra một quyển sổ cùng một cây viết để lên trên bàn.
Gia Hưng một mặt bất đắc dĩ nói.
"Đúng vậy."
"Tôi có gọi hỏi chú của mình xem liệu có cách nào để giải quyết không nhưng tiếc là chú tôi không có cách,chú ấy chỉ là một nhân viên bình thường xử lý tài liệu mà thôi."
"Nếu là người khác thì không thể xác định việc này nhưng tôi có một người chú làm việc bên trong Liên Minh nên tôi rất chắc chắn đây là ma quỷ giở trò."
Hùng như thường lệ đi đến công ty làm việc,cho đến khi tan làm hắn đi về nhà tắm rửa thay quần áo một chút rồi đi đến nhà của người tuyên bố nhiệm vụ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Chỉ biết là quyển sách này chỉ có thể dùng cây viết kia để viết chữ lên nó,ngoài ra không thể dùng cây viết khác và chữ được ghi lên đó cũng sẽ biến mất sau một lúc."
"Cứ thoải mái,chỉ cần cậu hài lòng với nó là được."
Hùng chăm chú lắng nghe và quan sát biểu hiện của người đàn ông này,biến hóa trên khuôn mặt của người này khi kể về lúc con hắn mất tích không giống như là nói dối.
Người đàn ông mời hắn đi vào trong phòng khách,lấy ra một ấm trà cùng vài ly nước mời hắn uống.Hùng không có thói quen ăn uống đồ từ người lạ nên đã từ chối,hắn đang âm thầm đánh giá người đàn ông này.
Người này tướng tá bình thường sức khỏe có vẻ rất tốt,tóc tai cùng râu ria rất gọn gàng,nói chuyện cũng rất lịch sự nhưng trong ánh mắt lại mang theo nỗi buồn sâu thẫm.
"Một đêm nọ tôi nghe được tiếng con gái mình đang cười nói bên trong phòng của nó và một tiếng nói của đứa bé khác làm cho tôi vô cùng kinh hãi."
"Tôi sẽ lắng nghe nhưng đây là cơ hội cuối cùng để anh có thể cứu con gái mình hy vọng anh sẽ làm tốt."
Đi đến một căn biệt thự sang trọng và rộng lớn,hắn kiểm tra lại địa chỉ xem mình có đi nhầm không rồi mới bấm chuông.
Hùng cũng chỉ hỏi thử mà thôi hắn không hi vọng gì lắm tên này sẽ cho thông tin gì hữu ích.
"Tôi rất vui mừng khi nhìn thấy nó trở về,không muốn đối mặt với cảm giác đó một lần nào nữa nên tôi đã gọi cho chú và đã được chú hỗ trợ tuyên bố nhiệm vụ trên ứng dụng của Liên Minh."
"Lật ra bên trong xem thì nó cũng chẳng có gì nên tôi quyết định đem hai thứ này đốt đi,nhưng lại phát hiện nó không hề bị cháy,đem nó nhúng vào nước nó cũng không hề ướt thậm chí tôi dùng kéo cắt nó cũng chẳng đứt."
"Là như thế này,con gái tôi năm nay đã được 5 tuổi vốn là ở độ tuổi ngây thơ vô tư sinh sống vui vẻ,nhưng mà dạo gần đây nó có vẻ rất âm trầm kỳ lạ." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Việc này đương nhiên là tôi biết,anh có thể nói kỹ càng hơn về con quỷ đang đi theo con gái anh sao?"
"Có một hôm tôi đến đón con bé lúc tan trường thì không hề nhìn thấy nó,tôi đã cố gắng thông báo về nhà trường và đều không thể tìm thấy tung tích của nó."
Gia Hưng nghe được lời này cũng hiểu ý bước ra khỏi căn phòng để lại Hùng một mình ở bên trong.
Gia Hưng đang rất muốn tâm sự một chút để giải tỏa căng thẳng nhưng bị ngắt ngang làm cho hắn có chút mất hứng,nhưng hắn nghĩ lại thì những người giải quyết vấn đề linh dị có lẽ không tiếp xúc nhiều với người nên đầu óc không được bình thường cho lắm nên cũng không có ý định trách cứ hắn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sáng ngày hôm sau.
"Chú tôi cũng ở bên cạnh tôi lúc này nên cũng chứng kiến và nói với tôi rằng đây là vật phẩm linh dị,cả hai chú cháu quyết định tìm hiểu kỹ về nó nhưng lại không biết được nó là gì."
"Xin lỗi để cậu đợi lâu,xin tự giới thiệu tên tôi là Gia Hưng."
"Khi tôi mở cửa ra thì tiếng cười nói trong phòng ngay lập tức im bặt lại,con gái tôi khi nhìn thấy tôi đi vào phòng nó cũng chỉ nhìn tôi một cái rồi lại quay mặt tiếp tục nhìn chằm chằm vào vách tường."
"Cậu có giấy chứng nhận thân phận không? Tôi chỉ muốn xác định chắc chắn."
"Ting Ting"
"Đây là thứ mà tôi sẽ đưa cho cậu sau khi hoàn thành nhiệm vụ."
"Cho tôi không gian yên tĩnh một chút."
Hùng quan sát một chút quyển sách cùng cây viết,cả hai thứ không thấy có gì đặc biệt quyển sách cũng bên ngoài cũng chỉ là bìa sách đen trống không,không có chữ gì cả hắn thắc mắc hỏi.
"Nó còn nói với vách tường là 'đây là cha của mình,bạn không cần phải sợ'.Cảm xúc của tôi lúc đó khi nhìn thấy cảnh này rất khó diễn tả,nó kiểu như vừa đau lòng mà lại vừa sợ hãi vậy."
"Hai thứ này có gì đặc biệt?"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.