Linh Đạo Nhân Tâm
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 11: Ẩn Thân Linh
Sau đó thử sử dụng trước ánh mắt kỳ lạ của Dương Nhất và Liễu thị, thân hình của Dương Hạ dần dần biến mất hóa vào môi trường xung quanh, đây rõ ràng là tàng hình. Thấy được sự thần kỳ của Linh thể, trong lòng Dương Hạ cũng kích động không thôi, cảm giác giơ tay ra cũng không thấy gì thật sự là chơi rất vui.
Tấm tắc lấy làm kỳ lạ, Dương Hạ cũng ghi nhớ trong lòng.
-Vượt qua được cái dãy núi tuyết c·h·ế·t tiệt này cũng thật sảng khoải, tự dưng phải nhận cái nhiệm vụ này thật xúi quẩy mà.
Chương 11: Ẩn Thân Linh
Trời thu quang mây, hôm nay muôn vàn ngôi sao lấp lánh, không khí mát mẻ dễ chịu, căn nhà của Dương Hạ lúc này sáng đèn, tiếng người cười nói không dứt. Lâm lão cũng xuất hiện ở đây vì ngay mai chính là ngày mà Dương Hạ sẽ lên đường tiến tới thành Bắc Bình, một đường xuôi về phía tây nam cùng với cha của hắn là Dương Nhất.
-Ngoài ra cũng nhớ phải chăm chỉ tu luyện mỗi ngày, không được lười biếng, dù tư chất có tốt đến đâu mà lười biếng thì cũng không thể có kết quả tốt được.
-Dạ, con sẽ cố gắng hết sức, mẹ cũng yên tâm là kỳ nghỉ con sẽ về thăm nhà mà.
Loạt xoạt, tiếng cởi bỏ quần áo vang lên khẽ khẽ trong rừng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thay đổi hết 1 thân trang phục, chỉ có điều duy nhất không thay đổi là cả 3 đều đeo một mặt nạ nửa mặt, chỉ lộ ra đôi mắt của mình. Một gã có vẻ là đầu lĩnh, có một vết sẹo dài chạy chéo qua mắt phải xuống tới tận mang tai, tăng thêm phần lệ khí có sẵn trong đôi mắt:
-Ừm, tiểu Hạ lại đây, lão già ta cũng không có gì tặng con, có món đồ này chắc sẽ có ích cho con trong hành trình này.
-Đã chuẩn bị đầy đủ thưa Lâm lão, dù từ thôn của ta tới thành Bắc Bình hiếm khi có dã thú xuất hiện nhưng mà vẫn nên chuẩn bị để tránh dã thú cho an toàn.
Thấy mẹ mình lời ít mà ý nhiều, Dương Hạ cũng không khỏi cảm động trong lòng. Dù có ký ức cả một kiếp người, thế nhưng có những trải nghiệm lần đầu, những tình cảm vô điều kiện vẫn làm tâm linh hắn không thể không lay động được.
Liễu thị lúc này cũng đã sắp xếp hết đồ đạc gồm quần áo và lương thực cho hai cha con đi xa, trong mắt hơi có chút không nỡ nói:
-Cha tiểu Hạ, ngươi đã chuẩn bị Tiêu Hương Phấn đầy đủ chưa?
Trong khi đó, Lâm lão và Dương Nhất thì nói chuyện cuộc sống thành thị thật sôi nổi, lâu lâu lại quay sang dặn dò Dương Hạ mấy câu.
Trong ba người đang cởi bỏ đi áo choàng ngoài còn dính nhiều băng tuyết đang tan dần, một kẻ còn đang lầu bầu. Động tác cả ba đều cực kì thuần thục thay đổi trang phục để thuận tiện di chuyển trong rừng cây rậm rạp phía dưới vì sau lưng họ là bình nguyên, phía xa xa là dãy nũi tuyết hung vĩ kéo ngang qua thiên địa.
Để một đứa nhỏ chỉ có 11 tuổi đi quãng đường hơn 10 ngày đường xuyên qua rừng núi cùng thảo nguyên cũng không có ai an tâm cho được, kể cả khi khu vực này cũng không có thú dữ c·ướp b·óc xuất hiện nhiều.
Dương Nhất là thợ săn, việc đối đầu dã thú cũng không sợ sệt nhưng vì an toàn của Dương Hạ vẫn chuẩn bị Tiêu Hương Phấn, thứ bột làm từ nhiều loại dược liệc tán nhỏ, bôi lên người sẽ làm mất đi mùi con người trong khứu giác của mãnh thú, tránh được đối đầu không cần thiết.
-Nói ít, đi thẳng xuống phía Tây Nam khoảng một ngày đường chính là nơi báo hiệu của mục tiêu lần trước phát ra, mau chóng tìm tới. Đường chủ đã phát lệnh, phải có bàn giao trong lần này nên đừng để sai sót mà đáp cả bản thân vào trong.
Dương Hạ ở một bên gật đầu vâng dạ nghe lời dặn dò của Lâm lão, lão cũng là người trải qua nên hiểu khá rõ. Không có bối cảnh chống đỡ, nếu muốn đi lên thì chỉ có thể ghi danh làm binh lính cho thành Bắc Bình, từ đó thu được tài nguyên tu luyện. Còn nếu tư chất xuất sắc, hoặc có biểu hiện xuất sắc thì việc có một vị trí cao trong xã hội thì ở đâu cũng sẽ xảy ra mà thôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hai kẻ còn lại cũng không trả lời, cũng có vẻ không cho là đúng, chỉ nhún mình nhảy một bước theo sau tên mặt seo. Chớp mắt cả ba đã khuất bóng trong rừng cây.
-Cách sử dụng thì con chỉ cần truyền linh khí trong linh hải vào là được, mỗi một thành linh khí hiện tại của con sẽ duy trì ẩn thân được nửa canh giờ, mau mau luyện hóa nó đi.
Dương Hạ chắp tay cúi người làm lễ với Lâm lão làm lão cũng hết sức hài lòng. Sau đó lão cũng đứng dậy ra về để cho hai cha con có thể nghỉ ngơi, ngày mai còn lên đường cho sớm.
Cả đêm hôm đấy, trời thu sương xuống làm không khí cũng lạnh hơn một chút. Gian nhà nhỏ của ba người thì có hai người trằn trọc khó ngủ, chỉ có thợ săn Dương Nhất là ngáy o o, không tim không phổi.
Liễu thị một bên chuẩn bị quần áo, đồ ăn đi đường cho 2 cha con, ánh mắt thì chốc chốc quay ra nhìn Dương Hạ, rõ ràng là không nỡ xa rời con trai của mình chút nào.
Giải trừ trạng thái ẩn thân của mình, Dương Hạ cũng cảm giác được Ẩn Thân Linh hiện tại nằm ở trên mu bàn tay trái của mình, hòa vào lớp da làm một.
Đột nhiên không khí trong phòng sau khi Lâm lão rời đi trở nên yên tĩnh bất thường, Dương Nhất cũng cảm nhận được nãy giờ chỉ có mình và Lâm lão là nói chuyện, khụ khụ 1 tiếng rồi trốn ngay vào phòng ngủ: “Ta đi ngủ trước, hai mẹ con cũng nghỉ sớm đi nhé.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
…
Vừa nói, Lâm lão vừa lấy ra một vật thể, nó có hình giống một cái vảy cá to bằng cỡ bàn tay trẻ nhỏ, dù là vảy cá nhưng cảm giác là nó được làm từ đá núi bình thường, như hóa thạch một dạng.
-Yên tâm trong lúc theo học năm nào cũng có thời gian nghỉ phép về thăm gia đình, lâu lâu chúng ta cũng sẽ lên thăm con.
-Tới đó, hỏi thăm người dân chỉ đường cho đứa bé này ghi danh vào học đường ở Bắc Bình, tư chất của tiểu Hạ chắc chắn sẽ được nhận, theo biên chế thì sẽ vừa ở lại học tập tới 20 tuổi thì sẽ được tự do lựa chọn ở lại gia nhập vào phủ thành chủ của thành, còn không muốn trở về cũng không sao cả. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
-Con phải nhớ 7 ngày một lần phải ngâm Linh Thể này trong nước bùn 1 canh giờ, đây là cách duy trì nó còn sống, nếu không nó sẽ nứt nẻ mà c·h·ế·t. Mỗi loại Linh thể sẽ có cách nuôi dưỡng riêng, sau này phải nhớ lấy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
-Mai con theo cha đi đường nhớ phải nghe lời cha, đến nơi xa lạ cũng phải chăm sóc kỹ cho bản thân của mình, chuyện gì cũng phải để ý tới bản thân nghe không.
-Đây là Ẩn Thân Linh cấp 1, có thể làm cho thân hình của con hòa lẫn vào khung cảnh xung quanh, phối hợp với Tiêu Hương Phấn, nếu lỡ có đụng độ dã thú, dùng 2 món đồ này có thế trốn đi, không làm cha của con phân tâm, yên tâm với trí tuệ của dã thú không thể nào khám phá được.
-Dạ, con sẽ ghi nhớ lời Lâm lão chỉ bảo.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.