Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 8: Chương 8

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 8: Chương 8


"Nhìn thái độ của nó tao còn chẳng muốn giới thiệu nữa."

Sau cơn mây mưa, tôi mơ màng nằm trong vòng tay Phong Vũ.

Hai người làm ầm ĩ cả nhà.

Tôi nhận lấy chiếc khăn trong tay anh, nhón gót chân giúp anh lau tóc.

Phong Vũ cuối cùng cũng chịu không nổi, ôm chặt tôi vào lòng, vùi mặt vào cổ tôi hít một hơi thật sâu.

Lý Xảo Nhi đắc ý vênh váo nhìn tôi: "Đào Đào, có phải mày đang ghen tị c.h.ế.t đi được trong lòng không."

Người cùng thôn làm ăn chung với Lý Cẩu Đản đã trở về.

Lặng lẽ chờ đợi một cơ hội.

Tôi bình tĩnh uống một ngụm trà, không định nói chuyện này cho họ biết.

Mẹ tôi bĩu môi: "Xem con em chồng của mày kìa, vốn dĩ anh rể mày ở thành phố phất lên, định giới thiệu nó cho anh em cùng hội cùng thuyền."

Phong Vũ nghe vậy đôi mắt đen sẫm lại, bế ngang người tôi lên đi vào trong nhà.

Khẽ kéo nhẹ thắt lưng anh, giọng lí nhí như muỗi kêu: "Em... tối nay em có thể ngủ cùng anh rồi."

Đêm đến, tôi ngồi trong sân hóng làn gió xuân dịu dàng.

Phong Kiều Kiều liếc bà một cái, quay người vào nhà.

Tôi xua tay, tỏ vẻ không sao cả.

Tôi đặt chén trà xuống, ngước mắt nhìn chị gái: "Bây giờ anh rể ở thành phố kiếm được bộn tiền, sao không đón chị đi cùng?"

Chỉ không biết Trương Quả Phụ đã đoàn tụ với người thân chưa, Lý Cẩu Đản liệu có đi vào vết xe đổ của kiếp trước không.

Phong Vũ nghiêng mặt hôn nhẹ vào lòng bàn tay tôi.

Một tháng sau, chị gái dẫn mẹ tôi đến nhà tôi chơi.

12. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Phong Vũ vừa tắm xong đi ra, một tay cầm khăn lau mái tóc ướt sũng.

Tôi sợ hãi ôm chặt cổ anh, đối diện với ánh mắt như cười như không của Phong Vũ, xấu hổ vùi mặt vào cơ n.g.ự.c rắn chắc.

Chương 8: Chương 8

"Nếu không phải em bảo chị giả vờ mang thai gây chuyện, đôi vòng vàng này cũng không đến được tay chị."

Tim tôi 'thịch' một tiếng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mặc anh cầm khăn ấm xử lý "bãi chiến trường".

Thấy tôi cười đi tới, lưng anh lập tức thẳng tắp.

"Chỉ tiếc là, tao có phúc hơn mày. Nhìn một cái là biết Lý Cẩu Đản là người làm nên nghiệp lớn, không giống mày phải gả cho thằng mổ lợn, con cháu đời sau của mày cũng đều thành thằng mổ lợn!"

Tôi bị mùi hương nam tính trời sinh của anh làm cho hai chân mềm nhũn.

"Sau này chúng ta còn có thể gặp lại, nếu gặp chuyện, chị nhất định sẽ dốc hết sức mình giúp em." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vốn dĩ tôi còn thấy lạ, cho đến khi mẹ tôi nói ra tên của vị đại kim chủ đó – Đoạn Trịnh Hòa.

Đêm khuya, gió xuân thổi hồng vạn vật, chim kêu ríu rít, người khó ngủ yên. Gió núi gọi về khúc ca mê hoặc, ánh bình minh nhuộm đỏ cả núi đồi.

"Chị có thật sự giữ được trái tim anh rể không?"

Phong Kiều Kiều vốn không muốn cho hai mẹ con họ vào nhà, nhưng nể mặt tôi, đành phải mở cửa .

Nửa đêm uống say, nằm trong lòng vợ, buột miệng gọi tên người phụ nữ khác.

"Em gái, ân tình này chị không biết lấy gì báo đáp em!"

Sớm đã quen nhìn cảnh giàu sang phú quý, đôi vòng vàng này đối với tôi, thật sự không quan trọng bằng tương lai của Trương Quả Phụ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Một đêm ngon giấc.

Vợ anh ta nổi điên ngay lập tức, khăng khăng nói hắn có bồ nhí bên ngoài.

13.

Kiếp này, dưới sự thúc đẩy của chị gái, Lý Cẩu Đản đã kết giao với Đoạn Trịnh Hòa sớm hơn.

Tôi run rẩy đưa tay lên, v**t v* khuôn mặt anh.

Tôi liền cười lạnh: "Cũng phải, ở thành phố nhiều cơ hội kiếm tiền, duyên phận đào hoa cũng không ít."

Kiếp trước, tôi giàu đến mức cần cả một căn nhà nhỏ để chứa đồ xa xỉ tôi mua.

Mẹ tôi kéo tôi ngồi xuống, chẳng mấy thiện cảm sai bảo Phong Kiều Kiều đi rót nước cho bà.

Từ miệng mẹ tôi biết được, Lý Cẩu Đản theo người cùng thôn lên thành phố làm ăn, kết giao được một ông chủ lớn có năng lực. Hai bên hợp tác làm ăn, rất nhanh đã kiếm được lợi nhuận gấp hai ba lần vốn.

Tôi sa sầm mặt, lại có chút hoang mang.

Nụ cười trên mặt Lý Xảo Nhi cứng đờ.

Tôi biết Lý Xảo Nhi bắt đầu d.a.o động rồi.

Trương Quả Phụ nhìn tôi đầy kinh ngạc: "Sao thế được, đôi vòng vàng này quý giá như vậy." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sau đó, ôm tôi chìm vào giấc ngủ sâu.

Khoảng cách rất gần, hơi thở nóng rực của hai người quyện vào nhau.

Trương Quả Phụ cẩn thận cất lại chiếc vòng, nước mắt nơi khóe mi dường như lau mãi không hết, ánh mắt nhìn tôi tràn đầy cảm kích.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 8: Chương 8