Lật Bàn Rồi! Ngôi Sao Tuyến 18 Bỗng Chốc Vụt Sáng!
Cũng Muốn Điên Cuồng Nổi Tiếng
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 150
Chương 150
Cô không trách đạo diễn Từ bất ngờ đưa ra đề nghị này, nhưng việc ông không dành chút tin tưởng nào cho cô khiến cô hiểu rằng sẽ không còn hợp tác trong tương lai nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hiện giờ, Dư Vãn đang rất nổi. Nếu giải ước với cô, ông thực sự không cam lòng. Hơn nữa, trong thời gian ngắn, ông biết tìm ai để thay thế?
“Được.” Dư Vãn không hiểu chuyện gì, nhưng vẫn đồng ý.
“Dù anh không báo cảnh sát, thì tôi cũng báo.” Kiều Sở Sở lấy điện thoại ra và gọi ngay cho cảnh sát.
“Mời các anh chị theo chúng tôi về đồn.”
Đạo diễn Từ không muốn vạch trần cô, chỉ thở dài: “Có lẽ chúng ta không có duyên hợp tác. Cô Dư, nếu tiện, chúng ta ký hợp đồng giải ước ngay bây giờ được chứ?”
Đúng lúc cô cũng muốn nhân cơ hội này dành thời gian ở bên Lục Trầm.
Nhưng giờ ảnh nhân viên của Dư Vãn lên xe cảnh sát đã lan truyền khắp nơi, còn gì để nói nữa?
Ảnh hậu Cannes vốn danh giá hơn giải Bạch Ngọc nhiều. Vậy mà sau khi bị phanh phui chuyện trốn thuế, cô cũng bị phong sát hoàn toàn. Không có đoàn phim nào dám mời.
Cô quả thật vừa chửi người, nhưng hai người này rõ ràng là kiếm chuyện trước. Không lẽ bắt cô phải câm nín để họ vu oan mà không phản kháng? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đạo diễn Từ thở dài: “Nhưng chuyện vẫn chưa rõ ràng. Nếu đây là tin đồn trên mạng, chúng ta giải ước với Dư Vãn bây giờ chẳng phải đắc tội c.h.ế.t với cô ấy sao?”
Lúc này Trương Lôi khổ không nói nên lời.
Theo quy trình bình thường, cục thuế kiểm tra sổ sách mà không phát hiện sai phạm thì nhân viên sẽ rời đi ngay, không bao giờ làm lớn chuyện.
Hắn chỉ muốn khuấy động vụ việc này, sau đó lợi dụng mạng xã hội để tạo dư luận, chứ không hề muốn sự việc bị đẩy đến tay cảnh sát. Nếu thế, người gặp xui xẻo chỉ có thể là hắn.
Lần này Trương Lôi chẳng biết ngăn ai nữa.
“Được.” Nói đến mức này, Dư Vãn chỉ có thể gật đầu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Cô Dư, hai năm qua nhà nước siết chặt vấn đề thuế trong showbiz. Mọi sai phạm đều không khoan nhượng. Những vấn đề khác có thể thảo luận, nhưng liên quan đến thuế, tôi chỉ có thể công tư phân minh.” Đạo diễn Từ thở dài.
Ảnh hậu trong giới giải trí có hạn, lịch trình lại kín mít. Ai sẽ có thời gian cứu nguy?
Liên quan đến chuyện kiểm tra thuế phi pháp, vấn đề đã trở nên nghiêm trọng. Cảnh sát không thể hoà giải, đành phải làm theo quy trình:
Trụ sở cảnh sát ở gần đây, ngay khi nhận được báo án, họ lập tức tới hiện trường chỉ trong chưa đầy mười phút.
“Cô Dư, hai ngày qua chúng tôi hợp tác rất vui vẻ. Nhưng rất tiếc, chúng tôi không thể tiếp tục hợp tác. Đoàn phim quyết định đơn phương hủy hợp đồng với cô.”
【Tập đoàn Lục Thị chắc chắn cũng trốn thuế, không thì sao hai người này có thể đến với nhau?】
“Vừa rồi tôi chỉ đi vệ sinh, để đồng nghiệp Trương Lôi kiểm tra sổ sách thay. Chẳng lẽ vậy cũng gọi là kiểm tra thuế phi pháp? Khả năng vặn vẹo lý lẽ của cô thật khiến người khác mở mang tầm mắt.” Người đàn ông đối diện không chịu nhượng bộ.
【Tẩy chay! Nghệ sĩ trốn thuế thì nên cuốn xéo khỏi showbiz.】
Nhưng nhớ đến vụ Ảnh hậu Cannes trước đó, ông chợt ngộ ra: Ai mà chẳng muốn kiếm nhiều tiền hơn?
Ban đầu chỉ là nghi ngờ trốn thuế, nhưng cuối cùng, cái danh “trốn thuế” bị đè chặt lên công ty quản lý của Dư Vãn. Không ít người ùa vào phòng livestream của chương trình “Ưu Ưu Trình Diễn” để spam bình luận:
Dư Vãn nhíu mày, không hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra.
“Lão Từ, anh không thấy tin tức trên mạng sao?” Phó đạo diễn đưa điện thoại cho ông xem: “Nếu không có vấn đề gì, tại sao lại bị cảnh sát đưa đi?”
Kiều Sở Sở khẽ cười, đưa tay chỉ lên trên:
Cô không thiếu tiền, càng không thiếu đạo đức.
Hắn đành nén giận, nói qua loa: “Thôi thôi, đàn ông không chấp nhặt với phụ nữ. Tôi là đàn ông, không tính toán với họ.”
Kiều Sở Sở chỉ nói đúng một câu: “Tôi không đồng ý hòa giải, chuyện này cần xử lý ra sao thì cứ làm như vậy. Tôi thừa nhận mình chửi người, tôi sẽ bồi thường tổn thất tinh thần. Nhưng chuyện họ kiểm tra thuế phi pháp, tôi nhất định phải theo đến cùng.”
【Vừa nhận giải Ảnh hậu đã trốn thuế, có cần hám tiền đến thế không? Ít nhất cũng nhịn hai năm đi chứ.】
Đồng nghiệp cầm điện thoại lùi vài bước, trừng mắt nhìn Kiều Sở Sở:
Nếu muốn giải ước, chẳng phải nên đuổi tên sâu mọt Trần Phong đi sao? Sao lại là cô bị giải ước?
Ra khỏi trường quay, đạo diễn Từ liên tục xin lỗi:
Ông thật sự không hiểu nổi. Dư Vãn là Ảnh hậu, bạn trai là Lục Trầm. Hai người này tiền tài không thiếu. Sao lại trốn thuế?
Dư Vãn và cảnh sát, kẻ ngốc cũng biết tin ai.
Nhưng giờ, những lời này cô nói ra chẳng ai tin.
“Chúng ta cứ giải ước trong hòa bình. Nếu sau này có cơ hội, hy vọng chúng ta lại được hợp tác.”
Ban đầu cảnh sát chủ yếu hoà giải, nhưng cả hai bên đều không chịu hợp tác.
Nếu mời một diễn viên nhỏ hơn, đẳng cấp chương trình cũng sẽ đi xuống.
Sau đó, ông đi tới chỗ Dư Vãn: “Cô Dư, chúng ta ra ngoài nói chuyện một chút được không?”
Lúc này, dưới lầu đã có rất đông phóng viên, trong đó có cả Lý Đức Cần. Nhìn thấy Kiều Sở Sở và nhân viên cục thuế cùng lên xe cảnh sát, họ liền chụp ảnh lia lịa và đưa tin lên mạng ngay lập tức.
Dư Vãn biết đây chỉ là lời xã giao.
“Đừng báo cảnh sát!” Trương Lôi theo phản xạ liền lao tới cướp điện thoại từ tay đồng nghiệp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hắn nào phải nghĩ cho hai người kia, hắn chỉ đang nghĩ cho bản thân mình thôi. Nếu sự việc đến tay cảnh sát và điều tra ra sự thật, hắn không chỉ mất việc mà còn bị cư dân mạng chửi đến thân bại danh liệt.
“Thật trùng hợp, công ty chúng tôi cũng có camera giám sát. Đừng tưởng chỉ mình anh có thể đưa ra bằng chứng.”
Theo điều khoản hợp đồng, nếu diễn viên gây ra bê bối cá nhân dẫn đến hủy hợp đồng, họ phải bồi thường thêm tiền cho đoàn phim.
“Hai người bọn họ coi thường pháp luật, giữa ban ngày ban mặt vừa đánh vừa chửi người. Phải để họ nhớ đời, anh đừng nghĩ cho họ nữa.”
Nhưng giờ tin đồn trốn thuế của Dư Vãn chưa bị công bố toàn diện, đạo diễn Từ chỉ muốn nhanh chóng loại bỏ rắc rối, nên không đề cập tới tiền vi phạm hợp đồng:
Đạo diễn Từ nhìn những bình luận ấy mà nhíu chặt mày.
Đạo diễn Từ thở dài lần nữa: “Tạm dừng quay đi.”
“Ý ông là tôi trốn thuế? Tôi tuyệt đối không làm chuyện như vậy. Đây là nguyên tắc làm người của tôi.” Dư Vãn vẫn giữ vững lòng tự trọng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.