Lật Bàn Rồi! Ngôi Sao Tuyến 18 Bỗng Chốc Vụt Sáng!
Cũng Muốn Điên Cuồng Nổi Tiếng
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 151
Hóa ra, cảnh sát bắt người không phải vì trốn thuế mà là vì họ... đánh nhau.
“Chúng tôi chưa bao giờ trốn thuế. Là anh thi hành công vụ trái phép.” Kiều Sở Sở lườm anh ta một cái rõ dài, giọng chua xót: “Thịnh vô đức!”
Càng thấy họ đoàn kết, Thịnh Hành Viễn lại càng cảm thấy chướng mắt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chị biết rõ mình đã gây ra tổn thất lớn thế nào. Số tiền lớn đến vậy, làm sao có thể không bắt chị bồi thường? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cô nghĩ rồi mà, cảnh sát làm việc dựa trên chứng cứ, sao có thể vu oan người tốt. Hóa ra đây chỉ là hiểu lầm.
Chị không hề sai.
“Sao? Lại ngứa da rồi hả? Có tin bà đây đập vỡ đầu anh không?”
Họ thật sự là nạn nhân vô cớ trong chuyện này.
Sau khi Tư Niệm rời đi, Dư Vãn mở cửa xe. Cô không lái xe ngay mà kiểm tra thông báo chưa đọc trên điện thoại.
Từ khi Kiều Sở Sở gia nhập công ty, cô ấy thật sự nghiêm túc trong công việc. Tất cả những điều đó Dư Vãn đều nhìn thấy rõ.
Cô không còn là cô gái nhỏ bé đầy tai tiếng ngày trước nữa. Với cô, mỗi cơ hội đều vô cùng quý giá và cô sẽ dùng hết khả năng để nắm bắt.
“Kiều tiểu thư, sao giờ đây cô không còn kiêu ngạo, hống hách như vừa nãy nữa rồi?”
Nhắc đến công ty, trong mắt Tư Niệm lộ rõ sự lo lắng:
Kết quả, Trần Phong lại lên mạng tỏ ra đáng thương, dẫn dắt fan của mình công kích Dư Vãn và Lục Trầm. Thậm chí những chuyện như trốn thuế, gian lận của Dư Vãn cũng bị bọn họ thổi phồng lên mạng xã hội.
Dư Vãn dở khóc dở cười.
Mặc dù rất mong Dư Vãn đến giải quyết, nhưng cô cũng phải cân nhắc thực tế.
“Không sao đâu, dạo này tôi vừa bận xét giải thưởng vừa bận chuyện công ty, lại còn làm giám khảo. Công việc nhiều và phức tạp, mấy ngày liền tôi chưa ngủ đủ giấc.” Dư Vãn lắc đầu, không hề để chuyện này vào lòng.
Cô lau vội giọt nước mắt ở khóe mắt: “Nếu biết chuyện nghiêm trọng thế này, lúc nãy chúng ta nên phối hợp điều tra. Chịu chút ấm ức thì chịu, ít nhất cũng không làm ảnh hưởng đến chương trình của chị Dư.”
“Em nói đúng, vừa nãy chị thật sự quá nóng nảy. Chuyện này không liên quan gì đến em, tất cả là tại chị. Chị Dư sắp đến rồi, khi đó chị sẽ giải thích rõ với chị ấy. Nếu có tổn thất gì, chị sẽ gánh hết.”
Anh ta nhếch mép chế giễu: “Dư Ảnh hậu, nếu cô thật sự nghĩ cho nhân viên của mình, vậy tại sao lại trốn thuế? Còn để cô ấy hành hung người thi hành công vụ? Chẳng lẽ cô không biết rằng chuyện này sẽ phải gánh chịu trách nhiệm pháp lý sao?”
“Chị Dư tốt bụng như vậy, biết đâu chị ấy sẽ không bắt chị đền bù đâu.” Cô nhân viên tài vụ an ủi.
Dư Vãn tuyệt đối không thể làm ra những chuyện như vậy.
Phải biết rằng, Dư Vãn giờ đã là Ảnh hậu, không còn là ngôi sao nhỏ nữa.
Hiện tại, cô có quyền lựa chọn.
Đúng lúc Dư Vãn đến đồn cảnh sát, cô vừa nghe thấy ba chữ này.
Việc tham gia chương trình mang lại nguồn thu nhập rất lớn nhưng giờ cô lại đột ngột chấm dứt hợp đồng. Điều này không chỉ khiến họ mất đi một khoản tiền lớn mà còn có khả năng phải bồi thường vi phạm hợp đồng cho đoàn phim.
“Kiều trốn thuế.” Thịnh Hành Viễn lập tức trả lại chị một biệt danh.
Kiều Sở Sở ngẩng đầu lên, không chút khách khí đáp trả:
“Vị tiên sinh này, xin hãy chú ý lời nói của mình.”
“Chị Kiều, sao vậy?” Nhân viên tài vụ tò mò hỏi nhỏ.
Gương mặt cô lập tức trầm xuống, bước đến bên Kiều Sở Sở:
Sau khi ký xong bản chấm dứt hợp đồng, Dư Vãn đơn giản thu dọn chút đồ đạc, chuẩn bị lái xe về nhà.
Người đàn ông lạnh lùng cười khẩy:
Lúc cảnh sát hòa giải, họ đã biết được tên của nhau.
“Cô có đọc thông tin trên mạng không? Các tài khoản marketing đều lan truyền tin công ty của cô bị cảnh sát áp dụng biện pháp cưỡng chế vì trốn thuế.”
Nhưng công ty cô thật sự không hề trốn thuế.
Chương 151
Kiều Sở Sở là người của công ty cô, sao cô có thể để người khác bắt nạt?
Nếu là Dư Vãn trách mắng, chị có thể chấp nhận. Nhưng đối với hai nhân viên này, chị tuyệt đối không thể nhượng bộ.
Lần này tham gia chương trình, cô không phải hoàn toàn tay trắng trở về. Ít nhất, cô đã có thêm một người bạn tốt.
Giờ đã khác xưa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu họ truy cứu đến cùng, Kiều Sở Sở chắc chắn sẽ phải vào tù.
Dù không biết rõ sự thật, nhưng qua những ngày ở bên nhau, Tư Niệm tin vào nhân cách của Dư Vãn.
“Cô đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ. Có ý chí như vậy sao không làm gì khác, lại đi giúp một công ty trốn thuế che đậy sự thật?”
“Chị Dư vừa chấm dứt hợp đồng với chương trình. Mọi chuyện rắc rối hơn chúng ta nghĩ.”
Kiều Sở Sở nghiêng màn hình điện thoại cho cô xem tin nhắn:
Khi tranh cãi với hai nhân viên lúc nãy, cô luôn ngẩng cao đầu, chưa từng cúi xuống một lần.
“Gì cơ?” Dư Vãn thoáng ngẩn người.
Cảnh sát trước khi áp dụng biện pháp cưỡng chế chắc chắn sẽ điều tra rõ ràng. Không lý nào họ lại hành động mà không phân biệt đúng sai.
Cô vội nhắn lại cho Kiều Sở Sở: “Chị sẽ đến đồn cảnh sát ngay. Có gì chúng ta nói chuyện trực tiếp.”
Làm giám khảo thì tốt, không làm cũng chẳng sao. Điều đó không ảnh hưởng nhiều đến cô.
Và tất cả đều do họ và Kiều Sở Sở gây ra.
Người đàn ông này tên Thịnh Hành Viễn. Tên nghe thật hay, tiếc rằng hành động của anh ta lại quá tồi tệ, chẳng chút nhân tính.
Tư Niệm chủ động chạy theo tiễn cô: “Dư Vãn, dù có ai phải rời đi thì người đó cũng không nên là cô.”
Nhưng cô vẫn còn trẻ. Cùng lắm cô sẽ làm không công cho công ty cả đời, chậm rãi trả nợ.
Trong lúc chị đang tràn đầy tự trách và âu lo, bỗng nhiên bên tai vang lên một giọng nói đầy ác ý.
Kiều Sở Sở cảm động vô cùng: “Chị Dư, chị thật tốt. Em đã gây ra rắc rối lớn thế này mà chị vẫn sẵn lòng bảo vệ em.”
“Không sao, có chị đây.” Dư Vãn mỉm cười với chị.
Kiều Sở Sở lắc đầu, chẳng buồn nghĩ đến lời này.
“Chị Dư, chị đừng đến. Em sẽ xử lý ổn thỏa. Chị còn quay chương trình mà kỳ này lại là phát sóng trực tiếp. Nếu chị đột ngột rời đi, ảnh hưởng sẽ không tốt.” Kiều Sở Sở lập tức trả lời.
Vừa nãy đạo diễn Từ cũng đã nói qua, giờ Tư Niệm lại nhắc đến.
Mặc dù số tiền đó lớn đến mức, ngay cả khi bán cô đi cũng không đủ.
Ở đầu bên kia, Kiều Sở Sở nhìn điện thoại, ngây người không nói nên lời. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Không sao. Chị vừa ký hợp đồng chấm dứt với chương trình rồi.” Dư Vãn nhắn xong tin này, đặt điện thoại xuống. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Lúc nãy chúng ta đang quay chương trình, điện thoại đều để chế độ im lặng. Cô hãy xem tình hình cụ thể rồi xử lý đi. Tôi không làm phiền nữa. Có thời gian chúng ta cùng ăn một bữa nhé.”
Kiều Sở Sở cảm thấy hối hận vô cùng.
Kiều Sở Sở gửi cho cô rất nhiều tin nhắn, kể lại tỉ mỉ sự việc.
“Cảm ơn cô.” Dư Vãn chân thành cảm ơn.
Rõ ràng kẻ nhận hối lộ, đánh giá bừa bãi là Trần Phong.
“Gì cơ? Sao lại thế được?” Nhân viên tài vụ gần như sắp bật khóc.
Nhưng lúc này, đầu của cô bỗng chốc nặng trĩu, không cách nào ngẩng lên nổi. Cô khẽ nói, giọng đầy tự trách:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.