Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 157-4: (tám) (4)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 157-4: (tám) (4)


Thíchthìcứ thoải mái mà thích.

Ngụy Vương đồng ý với lời đề nghị của Bàng Thông vànóirằng: “Quả nhân tự biết điều đó, khanh cứ yên tâmđi!”.

Bên cạnhhắnchẳng cómộtnam sủng nào, tại sao Hoảng hậu lại cứ khăng khăng tin rằnghắncó tư tình với Vân ca nhi cơ chứ?

[2] Lời đồn thất thiệt lặp lại nhiều lầnsẽcó thể che giấu chân tướng, khiến người ta tin tưởng làsựthật. Điển cố ở cuối chương.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bàng Thông bènnói:

Tuy vậy,khônglâu sau khi Bàng Thông đến Hàm Đanthìđãcó ngườinóixấu ông trước mặt Ngụy Vương. Ban đầu ôngkhôngtin, về sau số ngườinóixấu Bàng Thông ngàymộtnhiều lên, rốt cuộc Nguỵ Vương cũng tin. Đợi đến khi Bàng Thông cùng thái tử từ Hàm Đan quay về, Nguỵ Vươngthậtsựđãxa lánh vàkhôngtriệu kiến ông nữa.

Ngụy Vương ngay lập tức trả lời: “Ta đương nhiên làkhôngtin rồi, chợ đông đúc sao có hổ được?”.

Vào thời Chiến Quốc, để kết tình giao hảo với nước láng giềng là Triệu quốc, vua nước Ngụyđãquyết định đưa thái tử sang đô thành Hàm Đan làm con tin, đồng thời phái trọng thần tên là Bàng Thôngđicùng.

Chu Hòa Sưởng lắc đầu, mở bừng mắt, "Cây cao đón gió, Vân ca nhi quá nổi bật, đệ ấyđiKinh Tương,khôngbiết bao giờ mới quay về, nhất địnhsẽcó người nhân dịphắnkhôngở đây để ly gián quan hệ giữa hai người chúng ta."

Chương 157-4: (tám) (4)

Hơn nữa, nếu như Chu Hòa Sưởnghắnthựcsựthích đàn ôngthìcòn cần phải che che giấu giấu sao?

Bàng Thông hỏi tiếp: “Nếu lại có ngườinóivới đại vương rằng ở chợ xuấthiệnhổ, ngài có tinkhông?”.

Bàng Thông là người nước Ngụy, là đại thần được Ngụy Vương vô cùng trọng dụng. Vì lo sợ rằng sau khi rời khỏi cố quốcsẽcó lời gièm pha đến tai Ngụy Vương, nên trước khiđiBàng Thôngđãhỏi Ngụy Vương: “Tâu đại vương, nếu có ngườinóivới đại vương rằng ở chợ xuấthiệnhổ ăn thịt người,thìđại vương có tinkhông?”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Chợkhônghề có hổ, đó là điềurõràng. Nhưng liên tiếp có ba người khẳng định rằng ở chợ có hổ,thìđại vương liền cho là có hổ. Nay, thần đưa thái tử sang Hàm Đan của nước Triệu, nơi đó cách thành Đại Lương của ta còn xa hơn nhiều so với cung điện cách chợ. Những nghị luận sau lưng thần, lờinóixấu về thần e rằngsẽkhôngchỉ có ba người. Vậy nên đối với những lời nghị luận về thần, mong đại vương thẩm tra kỹ càng, nắmrõsựthật, đừng để bị lời đồn dẫn dụ, che lấp chân tướng”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Editor: Điển tích ba người thành hổ:

Lần này Ngụy Vương gật gật đầu, bảo rằng: “Mọi người đềunóinhư vậy, đương nhiên là ta tin rồi”.

Nguỵ Vương chần chừmộtlúc rồinói: “Đối với chuyện đó, ta nửa tin nửa ngờ”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cậy sủng mà kiêu thực ra cũng đángyêuđấy, nhưng cái kiêu này của Hoàng hậu lệch hướng rồi! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Nếu có người thứ ba đếnnóirằng ở chợ xuấthiệnhổ,thìngài còn tinkhông?”, Bàng Thông lại hỏi tiếp.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 157-4: (tám) (4)