Lão Đại Là Nữ Lang
La Thanh Mai
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 150: (một) (1)
Kiều Gia và hai người tùy tùng giúp họ xách đồ.
Hôm sau nàng vẫn dậy sớm như cũ, sắp xếp công vănđinha thự.
Hôm nay Phó Vân Chươngkhôngtới Hình Bộ, bọn họ vẫn tìm cơ hội gặp nhaumộtlần, về cơ bản toàn là những người trẻ tuổi, hơn nữa còn đều là những quan viên trẻđãđược thăng chức nhanh chóng vào khoảng thời gian trước và sau khi Chu Hòa Sưởng đăng cơ, biết tính toán thiệt hơn, làm việc nhanh nhẹn nênđãnhanh chóng bàn bạc và lên kế hoạch cơ bản.
Lúc về đến nhàđãlà sau nửa đêm, bóng đêm đặc sệt, Phó Vânanhgần như ngả lưng xuống giường là ngủ ngay.
[1] Nguyên văn là "để báo", làmộtloại báo chí cổ đại, hình thức giống "cáo thị" trong phim TQ, nhưng thường do triều đình phát hành, được gửi đến các địa phương, chỉ đề cập những vấn đề quan trọng như sắc lệnh của hoàng đế, chiến tranh, v.v... Dân chúng được quyền sao chép để loan truyền tin tức. Để là công báo vì từ này VN mình dùng để chỉ ấn phẩm chính thức của nhà nước.
Tề Nhân trầm tưmộtlát, bỗng nhiên lạithìthầm: "Việc này là do người của Đại Lý Tự chúng ta phục trách à? Hay phải hợp tác với cả Hình Bộ và Đô Sát Viện nữa?"
Vừađivừanóichuyện, chẳng mấy chốcđãtới cạnh cổng thành, gần đó cómộthàng rồng rắn, những phụ nữ mặc trang phục lộng lẫyđangxếp hàng sờ đinh, nghenóinhư vậy có thể sinh con trai. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
đangbàn tán sôi nổi, nội quanđãtới truyền chỉ, bên cung Càn Thanh triệu Phó Vânanhvào cung gấp.
nóiđùa mấy câu rồi lại lang thangkhôngmục đích, hòa vào dòng người cuồn cuộnđidạo khắp chốn, ra chợ đèn hoa mua mấy xấp giấy, mấy câu bút, mấy thỏi mực và mấy thứ đồ chơi là lạ ít thấy, cuối cùng muamộthộp lớn toàn đồ ăn vặt để mang về nhà cho Phó Vân Khải và Viên Tam.
Người hợp tác ở Hình Bộ và Đô Sát Viện là do Phó Vânanhchọn.
Tề Nhân bĩu môi, hợp tác với Hình Bộ và Đô Sát Việnsẽthường tạo ra va chạm, đúng là rách việc.
Trong số các bìnhsựở Đại Lý Tự, có mấy người ở Chiết Giang, Nam Trực Lệ. Họnóiở phía nam,trênphố phường, từ lâuđãxuấthiệnmộtloại báo gọi là "công báo dân gian", bình thường toàn đăng mấy thứ văn thơ th* t*c hoặc là mấy câu chuyện vô căn cứ, viết thế nào cho càng giật gân càng tốt, quan phủ từng phái người tới đóng cửa mấy lần nhưng hầu nhưkhôngcó tác dụng gì. Nếu như triều đình có thể nhân cơ hội này để xử lý thứ công báo dân gian kia,khôngnóicó thể có tác dụng gì khác haykhông, ít nhất cũng có thể giúp làm sạch bầukhôngkhí. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 150: (một) (1) (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ở Đô Sát Viện, nàng chọnmộthọc sinh của Uông Mân, Trước khi, lúc còn cùng làm trợ thủ cho Uông Mân, người nọ từng tới kể khổ với Phó Vânanhnhiều lần. Chọnhắn,mộtlà bởihắnthànhthậtphúc hậu, hai là bởihắnviết văn rất hay, có thể khiến cho công báo của quan phủ cũng trở nên gay cấn, thú vị, hấp dẫn người đọc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
[2] Tư tưởng này nghĩa là: người hiền tài nào cũng cần được công nhận đề cử,khôngbởi người đó là người thân của mình mà kiêng dè.
Trợ thủsẽdo người trong tam pháp tư tự lựa chọn, mỗi nơi năm người.
Việc này được giao cho người của Hình Bộ phụ trách, bọn họsẽsàng lọc và chọn ra mười vụ án để người của Đại Lý Tự và Đô Sát Viện lựa chọn.
Đầu tiên là phải chọnmộtvụ án, vụ án này tốt nhất phải là vụ án chấn độngmộtthời để dân chúng nóng lòng muốn biết ngọn nguồn nhưng lạikhôngthể liên quan đến thế lực của quan lại hoặc thế gia, như vậy mới tránh được việc vừa bắt đầuđãđắc tội các vị quan lớn trong triều đình.
Còn ở Đại Lý Tự là Tề Nhân và Phó Vânanh, Triệu Bậtđãbị pháiđiHà Nam lo đê điều rồi.
Sau khi nghe ý kiến của mấy bìnhsự, Tề Nhânnói: "Nếumộtthángmộtvụ ánthìĐại Lý Tự nhiều việc quá lokhônghết. Nếu đổi thành hai thángmộtvụthìmới có thể làm được, ba thángmộtvụ cũng được."
Phó Vânanhgật đầu, "Hạ quan cũng chỉ đưa ramộtý tưởng bước đầu, rốt cuộc thực hành thế nàothìcòn cần các vị đại nhân đưa ra quyết định." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu giao việc này cho Đại Lý Tự, Hình Bộ và Đô Sát Viện nhất địnhsẽkhôngchấp nhận đâu! Người của Đại Lý Tự mà phụ trách việc phát hành công báo, như vậysẽkhôngtránh được việc gài câu gài chữ để khuếch đạisựanhminh của Đại Lý Tự, rồi sau đókhôngbiết là vô tình hay cố ý, châm chọc Hình Bộ và Đô Sát Viện mấy câu, Hình Bộ và Đại Lý Tự làm sao có thể chịu thiệt như vậy được?
Lúc ăn sáng nàngkhôngnhìn thấy Phó Vân Chương, Liên Xác tớinóivới nàng hôm nay y phải ra ngoại thành làm việc,khôngđiHình Bộ.
Phó Vânanhbật cười, "Đại nhân, loại việc như thế này đương nhiên phải do mọi người đồng tâm hiệp lực làm rồi."
Thấy Phó Vân Chương nhìn về phía hàng người trước mắt, hình như cũng có ý định xếp hàng, Phó Vânanhdở khóc dở cười, nhanh chóng kéo y ra, "Đừng, nhị ca, muộikhôngsờ cái kia đâu!"
hiệngiờ nàngđangmặc trực thân, dùng khăn lưỡi, đội khăn phúc, nếu như công khai xếp hàng sờ đinh trước mặt tất cả mọi ngườithìchẳng phảisẽlộ tẩy hay sao?
Ở Hình Bộ, nàng chọn Phó Vân Chương, y ôn tồn lễ độ, rất biết cách giao tiếp với những người làm ở cơ quan khác, nàng cử hiền bất tị thân [2], người đầu tiên nàng nghĩ đến chính là y.
Nàng đành phảiđiĐại Lý Tựmộtmình. Tới nơi, Tề Nhân tới tìm nàng, bàn bạc với nàng chuyện mà Chu Hòa Sưởngđãnóitrước đây, chọnmộtvụ án rồi viếtrõngọn nguồn và quá trình xử án, phán quyết, sử dụng hình thức bản thoại hoặc công báo [1] để thương nhân bán sách khắp nơi khắc bản rồi bán cho dân chúng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.