Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Lặng Nghe Mưa, Lặng Yêu Em

A Kỳ Tam Thiên Tuế

Chương 4

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4


Đây là qu -ần l- ót bốn con số mà tôi đã đặc biệt lựa chọn, tên là “Đương đầu với vận đỏ”, bao bì cũng rất bắt mắt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Vớ vẩn! Nếu tôi mà quay lại với Cố Thần, thì cả đời này tôi đừng hòng kiếm ra tiền!”

Chương 4

Cô ta là diễn viên múa chính, đúng là vô cùng nổi bật với những động tác xoạc chân, uốn lưng điêu luyện, khiến cả khán phòng vỗ tay liên tục. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tôi nhìn đôi tai đỏ ửng của anh, cười xấu xa:

Đặc biệt là khi tiết mục kết thúc, mọi người cúi chào khán giả, bạn trai cũ của tôi, giờ là bạn trai hiện tại của cô ta - Cố Thần - ôm một bó hoa thật to bước lên sân khấu.

Vừa nãy còn căng thẳng như cục đá, giờ bị tôi mắng lại, tự nhiên nét mặt giãn ra, đôi mắt đẹp đẽ kia dường như còn ánh lên một tia… vui vẻ?

Tôi “ồ” một tiếng, ngoan ngoãn ngồi xuống đối diện anh, đưa hộp qu -ần l- ót ra.

Anh lập tức ngắt lời tôi: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ngay cả MC đứng cạnh tôi cũng không nhịn được quay sang nhìn tôi, ánh mắt đầy thương cảm.

Trường tổ chức đêm văn nghệ chào mừng ngày 5/4. Kiều Lộ Lộ với tư cách là phó chủ nhiệm câu lạc bộ múa, dẫn dắt các thành viên trong câu lạc bộ biểu diễn một tiết mục múa cổ điển.

Nhìn bóng lưng cô gái kia đáng thương quá, tôi không nhịn được hét lên theo:

Khi xưa Cố Thần theo đuổi tôi thế nào ai cũng biết, đương nhiên lúc chia tay cũng chẳng mấy ai không hay.

Tôi: “Là anh nói đấy nhé.”

Tôi vẫn ngồi đối diện chưa đi. Anh liếc nhìn:

“Bạn học ơi, bạn hiểu lầm rồi! Mọi chuyện không như bạn nghĩ đâu! Tôi chỉ đến để tặng qu -ần l- ót thôi, giữa tôi với anh ấy thật sự chỉ là quan hệ tặng qu -ần l- ót đơn thuần thôi mà…”

“Không rảnh.” Lâm Duệ Chu trả lời rất dứt khoát, rồi quay sang tôi: “Cô có chuyện gì?”

Vừa nói xong, cả Lâm Duệ Chu lẫn cô gái kia lập tức hóa đá.

Lâm Duệ Chu liếc nhìn cái hộp trong tay tôi, ban đầu có vẻ không định nhận. Nhưng chắc thấy tôi cứ để nó chình ình trên bàn mãi, anh bực mình giật lấy rồi nhét thẳng vào balo.

Mặt Lâm Duệ Chu đỏ bừng, nghiến răng ken két: “Cô im miệng cho tôi.”

Nói xong, tôi trừng mắt nhìn Lâm Duệ Chu:

“Còn chuyện gì nữa?”

Anh vẫn nghiến răng mà nói.

Mấy người xung quanh bắt đầu ngoái đầu nhìn.

Anh nhìn tôi, thở dài:

Tôi chớp mắt:

“Cái qu -ần l- ót đó em mua size free size. Anh không thử sao? Nhỡ mặc không vừa thì sao?”

Giờ hai người đó lại bày trò này ngay trước khi tôi lên diễn, không cần nghĩ cũng biết là Kiều Lộ Lộ cố ý muốn làm tôi khó xử.

“Đàn anh, em thành tâm xin lỗi. Đồ của anh bị em làm hỏng, anh muốn em đền bao nhiêu cũng được. Em đền nổi thì đền, không đền nổi thì bán nhà bán mạng cũng đền.”

Tôi còn chưa kịp đợi Lâm Duệ Chu đưa hóa đơn cho mình, thì đã phải chứng kiến Cố Thần và Kiều Lộ Lộ công khai phát cơm c·h·ó.

Ơ… thế là sao?

Lãng mạn thật đấy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Được rồi, tôi sẽ định giá rồi báo cô. Nhưng lần sau đừng tặng đồ kiểu này ở nơi công cộng nữa, dễ gây hiểu lầm.”

Không biết có phải tôi hoa mắt không, chứ tên này hình như bị điên hay gì…

“Chà chà, không ngờ đàn anh lại ngây thơ đến vậy nha~”

Cô gái kia cũng quay lại nhìn tôi. Lời tỏ tình bị cắt ngang, ánh mắt cô ấy nhìn tôi rõ là không thân thiện chút nào.

Anh khẽ “ừ” một tiếng, không nói gì thêm.

9

Tôi khoái chí đứng lên:

Nhưng Lâm Duệ Chu lại kiên quyết: “Tôi bảo cô nói bây giờ.”

Thấy anh gật đầu xác nhận, tôi cắn răng, lôi từ trong túi ra một hộp qu -ần l- ót nam. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tôi chưa nói hết câu, ánh mắt anh vừa rồi còn có ý cười, giờ lập tức sầm xuống.

Tôi hơi lúng túng:

Khi tôi còn đang ngơ ngác chưa hiểu gì, cô gái vừa tỏ tình với Lâm Duệ Chu đột nhiên khóe mắt đỏ hoe, dậm chân một cái, chỉ thẳng vào tôi hét:

“Dạ rõ~!”

Nhưng đáng tiếc, người lên sân khấu tiếp theo lại là tôi.

“Đàn anh, em đến để đền qu -ần l- ót cho anh. Tối qua em làm hỏng đồ của anh, thật sự rất xin lỗi. Đây là em đặc biệt chọn, mong anh thích.”

8

“Cút!”

Lần này đến lượt tôi ngắt lời anh ta. Tôi đập mạnh tay xuống bàn:

Nói rồi quay đầu chạy mất.

“Đồ không biết xấu hổ!!”

Tôi lúc này mới sực tỉnh… c·h·ế·t rồi, lời mình nói dễ gây hiểu nhầm thật.

Cả hội trường như bùng nổ, tiếng vỗ tay và reo hò vang dội. Được mọi người cổ vũ, hai người họ trao nhau nụ hôn ngay trên sân khấu. Các cô gái trong câu lạc bộ múa còn nhặt những cánh hoa rơi vãi tung lên không trung để chúc mừng.

“Tôi còn nể mặt gọi anh một tiếng đàn anh. Sau này tốt nhất đừng nhắc đến tên anh ta trước mặt tôi nữa. Nghe phát tởm. Giữa tôi và anh, chỉ là quan hệ nợ nần, chấm hết.”

“Đàn anh, em không vội đâu, để người ta nói hết đã…”

Tôi đưa cho anh:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4