Lặng Nghe Mưa, Lặng Yêu Em
A Kỳ Tam Thiên Tuế
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 11
[Tôi mua bữa sáng cho em rồi, mau xuống lấy đi.]
19
Anh nhìn tôi rất chân thành, như học sinh tiểu học đang háo hức học hỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Cứ làm chính anh là được rồi."
"Vậy tôi nên làm gì?"
Lâm Duệ Chu thấy tâm trạng tôi không ổn, giọng nói lập tức cẩn trọng hẳn lên.
"Đồ ăn sáng nguội cả rồi."
Nghe cũng có lý, nhưng mà nghĩ lại…
Lâm Duệ Chu im lặng một lúc lâu, rồi nhắn lại một câu khiến tim tôi lỡ một nhịp:
Thứ nhất, tôi vẫn chưa chắc Lâm Duệ Chu có thật sự thích tôi không. Để anh tự suy nghĩ, biết đâu nghĩ lại rồi không muốn theo đuổi nữa.
"Anh đưa WeChat của bạn anh cho em, em muốn quyết đấu với người đó!"
"Em không thích kiểu theo đuổi này à?"
Tôi nghĩ một lúc, rồi vỗ vai anh: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 11 (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tôi không trả lời. Nửa tiếng sau, anh gọi điện tới.
20
[Đàn anh, em với anh mới quen nhau chưa đầy nửa tháng, anh đã thích em rồi sao?]
Tôi lại hít sâu một hơi:
Lâm Duệ Chu nói được làm được, thật sự bắt đầu theo đuổi tôi từ ngày hôm sau.
"Anh chưa từng theo đuổi ai bao giờ à?"
Vừa nói, tôi vừa ngẩng đầu lên, nhìn thấy gương mặt điển trai của anh, lại nhớ lúc khai giảng, anh vừa bước ra sân đã khiến cả hội trường reo hò.
Thứ hai, tôi từng trải qua màn tỏ tình rầm rộ của Cố Thần. Tuy Lâm Duệ Chu sẽ không làm như thế, nhưng với mức độ nổi tiếng của anh, bất kỳ hành động nào cũng sẽ bị chú ý.
Tóc tai bù xù, mặt mũi chưa rửa, còn anh thì sạch sẽ bảnh bao, hình như còn tạo kiểu tóc nữa.
"Đàn anh, em không biết cái gọi là "anh thích em" của anh là thật lòng bao nhiêu, giả dối bao nhiêu. Nhưng nếu anh thực sự muốn theo đuổi em thì không cần phải mang đồ ăn sáng đến từ sáng sớm thế này đâu."
Không biết Lâm Duệ Chu có hiểu được ý tôi không, nhưng may là sáng hôm sau không thấy anh gọi điện tới.
Chỉ là… cách anh theo đuổi hơi lỗi thời.
"Đàn anh, ai dạy anh theo đuổi con gái là phải mang bữa sáng đến lúc bảy giờ sáng vậy?"
[Em mới quen tôi nửa tháng, nhưng tôi thì đã biết đến em từ lâu rồi.]
Tôi không muốn bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió thêm lần nữa.
Anh có vẻ cạn lời: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tối qua chỉ vì một câu nói của anh mà tôi trằn trọc đến nửa đêm, giờ lại bị anh gọi dậy từ sáng sớm để ăn sáng.
"Là bạn tôi dạy đó mà..."
Ờ ha, có lẽ anh thật sự chưa từng theo đuổi ai.
Tôi mắt nhắm mắt mở, mặc nguyên đồ ngủ đi xuống lầu.
Tôi hít sâu một hơi, mới nén được cơn khó chịu khi vừa ngủ dậy:
Bảy giờ sáng, anh nhắn tin cho tôi:
Lâm Duệ Chu cũng nhận ra vấn đề. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
[Trong mắt em, tôi trẻ con đến vậy à? Tôi muốn theo đuổi em, chỉ vì tôi thích em thôi.]
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.