Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 46: Ám Sát
Đi tới cảnh cửa, 6 người không nói gì, phân biệt làm một cái lỗ hổng nhỏ quan sát bên trong.
“Không rõ, trước tiên kiểm tra xem sao!”
Mặt khác 5 người hai mắt chảy máu tươi, trầm trọng gật gật đầu! Rõ ràng là có ánh sáng mà lại không có người! Quái dị a!!
Lục Ảnh Sát mỗi lần nhiệm vụ đều hoàn thành không phải vì họ mạnh mẽ mà là do tính cách cẩn thận! Luôn kiểm tra kĩ càng trước khi hành động làm cho mục tiêu không kịp phản ứng!
“Lưu Tiểu Thư ngài đánh mạnh lên! Ta vẫn muốn nữa!”
Tiến hóa của một loài c·h·ó làm người khác nghi ngờ, bây giờ lại thêm cái cương thi...
“Ư ứ! Kimochi~~”
Nhị Ảnh nhíu mày: “Mục tiêu thật sự ở đây?”
Trốn trong bụi cây, đám người cố gắng hí mắt ra xem tình cảnh bên ngoài.
6 người tiềm ẩn tiến vào, không ai hay biết.
Lưu Tử Tinh: Ta là không có ở nhà a...
Lục Ảnh không nói gì, chỉ chỉ căn phòng đang sáng kia.
“Khụ khụ! Vì để chúc mừng mới gia nhập tín đồ, Bổn Cẩu hôm nay đặc biệt phá lệ nhảy vài điệu!”
“Ô lum bê!!” Âm thanh kì lạ lại xuất hiện.
Mỗi lần vòng quá một cái, Phệ Thiên lại liếm một chút cây điếu cày, vốn dĩ cực kỳ cay ánh mắt điệu nhảy lại bị đàn nghiện xem cho say sưa ngon lành!
Nghe âm thanh này, Lục Ảnh Sát nhíu mày, đây là tiếng kêu của thứ gì a!
“Các ngươi cái gọi là Lục Ảnh Sát thực sự g·iết được tiểu tử kia? Đều từng giờ này rồi sao vẫn chưa thấy hồi đáp!”
Thấy cảnh trước mặt, hai mắt trực tiếp co rụt lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Doãn Manh Tỷ! Lâm Phong! Lý Tuấn! Các ngươi có sẵn sàng trở thành con nghiện để phục vụ Thuốc Tiên mãi mãi!”
Lý Tư Đồ: Công nhận chuyên nghiệp thật...
“Ô lum bê!!!” Một tiếng thét kỳ lạ, ngôn ngữ không biết ý nghĩa gì...
Chung quanh người của Ngũ Tà Môn giơ lên điếu cày: “Ô lum bê!!”
Nhất Ảnh cũng là cái người lớn nhất, hắn làm ra thủ hiệu đi lên, 6 người đồng thời phối hợp nhiều năm đã quá hiểu ý, tay nắm chặt binh khí sẵn sàng t·ấn c·ông mọi lục mọi nơi.
“Bành bành!”
Ngũ Tà Môn người không những không kì quái, ngược lại càng hưng phấn thêm, giống như Phệ Thiên một dạng...Liếm điếu cày!
Máu tươi lại tiếp tục chảy, Lục Ảnh Sát nhóm người cắn răng cố gắng quan sát.
“Lưu Tiểu Thư! Đánh cả ta a!!”
Nhất Sát: “Tốt kì quái nghi thức! Chẳng lẽ đây là hợp sức lại để gọi ra vị kia Thuốc Tiên!!”
Lưu Tử Tinh nếu ở đây chắc chắn nhìn lên trời hoài nghi nhân sinh, bản thân mấy năm nay nuôi toàn ra sinh vật kì quái a!
Ám Ảnh Lâu Lâu Chủ: “...”
Nhất Sát: ‘Thuốc Tiên! Chẳng lẽ bọn họ thờ thần tên là Thuốc Tiên?’
“Đi nơi khác thử xem!”
Lưu Minh mỉm cười: “Nói rất hay!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Không lâu sau, Phệ Thiên dừng lại.
Lưu Tử Tinh nếu ở đây chắc chắn sẽ phun tào: Không phải liền là hút vài cái linh hồn sao? Có cần chơi lớn vậy không!
“Từ từ, đừng có xông vào vội! Trước tiên kiểm tra bên trong là ai cái đã! Có khi chúng ta nhầm nơi thì lại toi!”
“Đừng để ý, đây chỉ đơn giản là con Yêu Thú thôi! Chúng ta mục tiêu là ở hướng này đi mãi sẽ thấy một căn viện trạch!”
Đắn đo một lúc, hắn quyết định ở lại xem diễn biến...
Phệ Thiên cầm lên điếu cày múa lung tung, sau đó đặt xuống đất bắt đầu....liếm!
3 người hai mắt đỏ chót, sắc mặt phê pha nói: “Thưa Cẩu Đại Sứ Giả! Bọn ta nguyện ý trở thành con nghiện mãi mãi!”
“Ô lum bê! Ô lum bê!” 3 cây thuốc tiên...Phi! Điếu cày được mang ra!
“Tốt...Tốt thần bí...Ngũ Tà Môn...”
Một con c·h·ó thất nghiệp, nghiện ngập, vô công biếng làm đi dưới ánh trăng hướng về căn phòng của nó...
Vừa lấy ra 6 cái Mệnh Bài tượng trưng cho sinh mệnh của Lục Ảnh Sát thì trực tiếp nứt ra...
Hắn cầm lên điếu cày, đi về phía trước 3 người đang quỳ! Lưu Tử Tinh ở đây nhất định sẽ kinh ngạc! Trong đó có tới 2 cái Khí Vận Giả!
2 canh giờ trước vừa đọc sách xong, 2 canh giờ sau trực tiếp thực hành! Thiên tài a!!
...
Nói chi Ngũ Tà Môn bên trong nhiều cao thủ như vậy, làm ra lớn động tĩnh một cái thì ối dồi ôi...
Lưu Minh một mặt lạnh lùng bắt lấy cái kia nam nhân miệng: “Nói cho ta biết ngươi có muốn hay không ăn đòn?”
“Con c·h·ó phía trước thật kì lạ a...”
... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ám Ảnh Lâu Lâu Chủ uống miệng trà: “Ngươi đừng lo, Lục Ảnh Sát 6 người này luôn thành công! Là nhóm chuyên nghiệp nhất trong Tụ Khí Cảnh! Như vậy đi, ta đưa cho ngươi bọn họ Mệnh Bài!”
Lục Ảnh Sát cả người lạnh run, sợ hãi lan tràn trong lòng, bọn họ sợ chính mình biết quá nhiều để rồi bị thủ tiêu!
Quá kinh khủng a! Xem bộ dáng này Ngũ Tà Môn giấu rất sâu!
“Hừ! Khách hàng là thượng đế! Chú ý ngôn ngữ của ngươi!”
Lưu Minh người mặc váy đen, bộ dáng như hoa hồng đen xinh đẹp mà gai góc, cầm lấy roi mà đánh về hai người bị trói treo lơ lửng phía trước.
“Ô lum bê!! Ô lum bê!! Ô lum bê!!” Ngũ Tà Môn đám người giống như cái bộ lạc nguyên thủy, hét lên liên tục!
Đi một lúc, liền đến một rừng cây nhỏ.
Tuy nhiên...Có chút cay con mắt...
Nhất Ảnh ánh mắt trầm trọng, đám người này huấn luyện cho đệ tử mình tới mức nào mới có thể làm ra như vậy cuồng dã khí tức a!!
Suy nghĩ một hồi, những người còn lại bác bỏ hắn ta ý kiến: “Chúng ta cần nhất kích tất sát! Ít nhất phải kiểm tra xem bên trong có mục tiêu hay không cái đã!”
Nhưng không hề hay biết ở phía sau có mấy cái ‘hộ vệ’ trốn trong bóng đêm cũng cùng hướng đi.
“Tốt!”
“Ô lum bê! Ô lum bê!!” Hò hét liên tục, đơn giản là cái bộ lạc nguyên thủy!
“Ô lum bê!!” Bỗng dưng một tiếng hét vang lên!!
6 người lặng lẽ gật đầu, tiếp sau cả người như hòa cùng bóng tối, thân pháp có chút điêu!
Lưu Minh --- Lưu Manh --- Nữ Trang Đại Lão --- Nữ Trang Đại Lão Có Sở Thích Biến Thái...
Một người bên trong nói nhỏ: “Trực tiếp tiến vào?”
Cảm nhận trong người tàn phá sinh cơ, Nhất Ảnh than thở: “Tốt mạnh vũ điệu! Thế nhưng chỉ xem một chút liền có lớn như vậy nội thương! Không ngờ lững lầy Lục Ảnh Sát lại c·hết một cách như vậy...Phốc!!”
Phệ Thiên gật gật đầu, hít một miếng thuốc lào, lỗ mũi điên cuồng thải ra khói vụ, sau đó không nói một lời đóng định điếu cày xuống đất.
Múa...Cột....
Lục Ảnh Sát: “...”
Mấy người còn lại ánh mắt sáng lên, khuôn mặt dưới mặt nạ nhịn không được mỉm cười! Xem ra lần này nhiệm vụ hoàn thành dễ dàng a! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mission failed!!
“Sát Tinh Điện lần này cũng điên rồi, thế nhưng thuê chúng ta á·m s·át.”
Rõ ràng 6 người này là sát thủ! Sát Tinh Điện thuê tới sát thủ!
“Chúng ta là Lục Ảnh Sát! Chưa từng có một lần thất bại! Hi vọng các ngươi đừng có làm hỏng kế hoạch lần này!”
“Đây...Đây là nghi thức gì!!” Tràn đây hoảng hốt, nhìn trước mặt cảnh tượng biến có chút sợ hãi!
Lục Ảnh Sát lại tiếp tục đi tìm dấu vết của con mồi, bất quá hai mắt liên tục chảy máu làm ra bộ dáng có hơi đáng sợ...
“Ư ư ư! Kimochi! Yamate kudasai!!”
Nhất Ảnh hai mắt chảy xuống máu tươi quay người lạnh lùng nói: “Nơi này không có người! Tìm chỗ khác!”
Đi không bao lâu, cái người gọi Lục Ảnh chính là nhỏ nhất trong Lục Ảnh Sát thấy một căn phòng có ánh sáng!
Lục Ánh Sát nhóm người: “...”
Mặt khác 5 người cũng cùng suy nghĩ, gia tốc tiến về nơi phát ra âm thanh...
“Rõ!” 5 người còn lại đồng thời hô to.
“Ô lum bê! Ô lum bê!!”
Nhất Ảnh vẻ mặt hưng phấn, chắc chắn là mục tiêu a!!
Lục Ảnh bên kia hai mắt máu tươi điên cuồng chảy ra, phốc một tiếng lăn đùng ra c·hết!
Phệ Thiên --- Phê Thiên Cẩu --- Nghiện Ngập Cẩu --- Đam Mê Thuốc Tiên Cẩu...
Tứ Ảnh nhìn hắn ta hỏi: “Lục Ảnh, như thế nào?”
“Xuỵt! Phía trước có biến!”
“Ý kiến không tồi! Chia ra đi vào kiếm tra, nếu thấy dị thường thì dùng Truyền Âm Thuật tập trung lại!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lục Ánh Sát đoàn diệt!
Lưu Tử Tinh: Đây là do mất máu quá nhiều a....
Ở một nơi nào đó, vị kia Sát Tinh Điện Trưởng Lão Lý Tư Đồ một mặt âm trầm nhìn trước mặt Ám Ảnh Lâu Lâu Chủ.
Hắn ta ánh mắt phát ra khác thường hào quang, tay bóp chú ấn, không lâu sau còn lại người tìm tới.
“Hahaha!!” Lưu Minh điên cuồng cười, bộ dáng so chơi đồ càng giống chơi đồ...
“Bành bành!”
“Bành bành!!” Tiếng roi v·út mạnh lên thân thể thanh thúy cực kỳ.
“Á hự! Tiếp đi a!!” Mùi SM tràn ngập, cay con mắt cảnh tượng làm người chỉ muốn tìm chỗ c·hết đi cho xong...
Chương 46: Ám Sát
“Ô ô ô! Lưu Tiểu Thư làm ơn đánh ta a! Ta cả đời này nguyện làm người c·h·ó sai! Không làm c·h·ó sai cho ngài cũng không xứng! Chỉ nguyện Lưu Tiểu Thư t·ra t·ấn ta!!”
Phệ Thiên hai mắt đỏ tươi, rít điếu cày, khói vụ bay che kín khuôn mặt: “Rất tốt! Rất tốt! Bây đâu! Lấy ra thuốc tiên cho 3 cái tín đồ mới vào nào!”
Ngũ Tà Môn rốt cuộc che giấu thứ gì! Thế nhưng lại làm ra như vậy tà dị nghi thức!
“Ô lum bê! Thuốc tiên đê! Mong thuốc tiên ở trên cao có thể phù hộ cho ngài trung thành tín đồ!” Một con c·h·ó nghiện ngập hét lên tràn đầy khó hiểu thần chú.
3 người ánh mắt thèm thuồng, như dã thú một dạng xông vào đoạt lấy điếu cày...
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.