Lầm Tưởng Quân Tử Là Phản Diện
Khuyết Danh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 9: Chương 9
Thoạt nhìn, mối quan hệ giữa chúng ta thật tốt đẹp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lời hắn nói sau đó, ta nghe không rõ nữa. Ta chỉ nắm lấy vạt áo hắn, thều thào:
Ngay sau đó, ta rơi vào một vòng tay quen thuộc.
Cố Nguyên Thừa hoàn toàn lạnh lùng:
Giọng nàng chắc nịch: “Thái tử điện hạ chắc chắn chưa biết.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nước lạnh như băng thấm qua lớp y phục. Hồ không sâu, nhưng đáy toàn bùn cát, không tránh khỏi trượt ngã.
“Cố Nguyên Thừa, ta đau.”
Dẫu vậy, bụng vẫn nhói lên, sắc mặt ta tái nhợt.
Ngay sau đó, nàng đột ngột thân thiết gọi ta là muội muội, kéo tay ta, thủ thỉ những lời nhỏ nhẹ.
Kinh thành này quả thật tà môn, nơi nơi đều như muốn nuốt chửng người khác.
Trần Uyển Nhi cũng có mặt.
Mọi người xung quanh kinh hãi kêu lên, nhưng không ai dám bước lên đỡ nàng.
Chương 9: Chương 9
Cạnh hoa viên phủ công chúa có một hồ nước, Trần Uyển Nhi lên tiếng:
Cố Nguyên Thừa cau mày, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Trần Uyển Nhi vừa được kéo lên, rồi thẳng chân đá nàng một cái.
Tim ta khẽ giật thót.
Trưởng công chúa dường như lo ta lạc lõng, suốt cả buổi dẫn ta đi giới thiệu các vị phu nhân, tiểu thư. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Muội muội phải chăng đã có thai?”
Hắn hoảng hốt hét lớn gọi thái y.
“Điện hạ, cứu thiếp!”
“Ngươi dám sao?”
Trước khi ngất đi, trong đầu ta chỉ còn nghĩ đến hai điều: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ta gắng sức bảo vệ bụng mình, tận dụng dòng nước để giảm bớt lực va chạm.
“Bổn điện sao lại không dám? Nhà họ Tả thế lực lớn đến mức dám vượt qua cả hoàng quyền sao?”
Trần Uyển Nhi vùng vẫy trong vùng nước nông, gào lên:
Và, chuyện đứa bé trong bụng ta không thể giấu được nữa rồi.
Nàng kéo tay ta, dùng lực khéo léo, nhìn từ bên ngoài hệt như ta đẩy nàng một cái nhưng lại không đứng vững, cả hai cùng ngã xuống hồ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Ngươi thử về nhà mà xem, lúc này phụ thân ngươi có phải đang bận tối mắt tối mũi không…”
Bên cạnh nàng có một mụ bà, ánh mắt chốc chốc lại nhìn xuống bụng ta.
Ta kinh hãi kêu lên—
Dù trong lòng họ có khinh thường ta, cũng không dám tỏ vẻ gì ra mặt.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.