Làm Nô
Cuồng Thượng Gia Cuồng
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 41
Vương Hủ và Cơ Phủ hào hứng trò chuyện,khôngbiết đước chỗ tốt gì Cơ Phủ cười tới nếp nhăn giãn ra, xóa bỏ toàn bộ nỗi lo lắng ban ngày ở Phi Liêm.
Nhưng Tân Nô nghe xong những lời này, lạikhôngcảm thấy vui vẻ. Nàngđãtừngđiqua cốc hoa lan đó, đấy là những đóa hoa lan đẹp nhất nàng từng thấy. Người dùng sinh mạng nuôi dưỡng ra được cây lan đẹp như thế, sao lại là kẻ d*m đ*ngkhôngbiết lễ nghĩa?
Thấy nàng bình tĩnh trở lại,hắnnhẹnhàng thở ra, cau mày khiển trách: "Nàng là trẻ con sao?khôngbiếtđigiày?"
"Ngoan,khôngđau, bôi thuốcsẽhết đau..." Bên tai vang lên giọngnóiấm áp củahắn, còn có tiếng quát lớn gọi người bưng nước và mang thuốc trị bỏng.
Bởi vì nữ nhân năm chân giường áokhôngđủ che thân, bọn hạ nhân tay chân luống cuống bê đồ tới lại bịhắnquát đuổi ra ngoài.
Nam nhân nhìn ổn trọngmộtkhi phóng túng... có thể sánh với các vương hầu thối nát trong triều đình. Vì để mĩ nhânkhôngcảm thấy chán, tư thế đa dạng, về phần nước ngọt,thậtsựlàmộtgiọt cũngkhônglãng phí.
Bởi vì cùng trở về Quỷ Cốc, Cơ Oánh hẹn Tân Nô cùngđi.
Chẳng trách lúc đó Vương Hủkhôngkhống chế được lật tung bàn.
Cuối cùng Tân Nôkhôngthể chống đỡ, ngay cảâmthanh cầu xin cũngkhôngkêu ra nổi.
Nhưng Tân Nôkhôngthèm để ý, ban ngày lao lựcmộthồi, tối lại bị Cơ Oánh nhìn ra bí mật, tự dưng hao phí tinh thần, nhưng xem ra Cơ Oánh bị Vương Hủ hù dọa, hẳnkhôngsinh ra biến cố gì, trong lòng thầm buông lỏng, mệt mỏi ập tới, liền chuẩn bị dựa vào thành xe nghỉ ngơi.
Tân Nôkhônghỏi cũng biết nguyên do, liếc mắt nhìn Tử Hổ đứng bên cạnh Vương Hủ. Thầm nghĩ, trượng phu sức dài vai rộng cũng học thói tọc mạch!
mộtgiây sau toàn bộ người được nâng lên, sau đó bịhắnôm lấy bước vào nội thất, đặt lên giường.
Nhưng Quỷ Cốc Tử luôn là người có thù tất trả, đợi đến lúc Tân Nô hiểurõnét tinh túy trong câu "khôngvội vàng"thìđãlà xé chiều ngày thứ hai.
Đợi lúc đàm đạo tận hứng, thời gian cũng khuya. Hai người mới tạm biệt, Vương Hủ tự mình tiễn Cơ Phủ và Cơ Oánh lên xe ngựa.
Về phần những lời nàng dùng ứng phó Cơ Oánh, cũngkhôngcó gì quá đáng, tất nhiênkhôngcần để tâm.
"Nô nhi cảm thấy làm sao mớikhôngchán, mới lạ?" Giọngnóitrong trẻo lạnh lùng vang bên tai. Tân Nô mở mắt, Tử Hổthậtsựlà nhân tài, truyền lời cũngrõtừng chi tiết?
Tân Nô nghe xong thấp giọngnói: "Chúc mừng Cơ Oánh muội muội..."
"Đau, đau..." Nàng hoảng loạn khêu khóc, về phần cảm giác củahắnthìhoàn toànkhôngđể ý.
nóixong câu này, nụ cười lại treotrênmặt Cơ Oánh: "Cho nên đừng phí hoài tuổi trẻ, chờ lúc vào quan tài mớikhônghối hận. Xem ra, ân sư mặc dùkhôngmạnh mẽ, nhưng cuộc sống luôn khá giả, toàn thân trí thức... Tỷ tỷ, nếu ngươi và ân sư thân thiết, vậy tặng Trương Nghi cho ta trêu chọc mấy ngày, được chứ?"
Tân Nôđivài bước, lạikhôngchú ý dãm phải than bị rơi xuống sàn, bởi vì chân trần nên bị bỏng kêu "A"mộttiếng.
Vương Hủ khoác áo đứng dậy,đira ngoài sảnh,khôngbiết qua bao lâu, chỉ nghe thấy bên ngoài vang lên tiếng loảng xoảng, giống như có vật gì bị đập vỡ. Tân Nôđangngủ ngon bị tiếng động này làm giật mình...tỉnh dậy mới pháthiệnVương Hủ lật đổ bàn thức ăn nô bộc vừa dâng lên, màhắnthìvẻ mặtâmtrầm nhìn sách giản trong tay.
Sau khi Vương Hủ tiễn Cơ Phủ lên ngựa, lại tự mình tiễn Cơ Oánh lên xe ngựa, cũngkhôngbiếthắnthấp giọngnóicái gì, sắc mặt Cơ Oánh đột biến, dáng vẻ khủng hoàng, mà Vương Hủthìchỉ mỉm cườinóivài câu, giống như an ủi ái đồđangkinh hoảng thất thố.
Nhưng mắt vừa khép, ngườiđãbị kéo tới trong ngựchắn.
Những lời nhục mã như vậy được sắp xếp truyền bá khắp nơi, lại được đám nho sinh ghét Quỷ Cốc trợ giúp, nhất thời trở thành định luận.
Người khởi xướng lại có bộ dạng cây ngaykhôngsợ c·h·ế·t đứng, quảthậtcó phong phạm gia chủ. Hận ý bị đè ép trong lòngđãlâu cộng với cảm giác đau đớntrênchân toàn bộ bùng phát, Tân Nô tức giận đạp thẳng vào ngườihắn, Vương Hủkhôngphòng bị ngã ngồitrênmặt đất, lúc này nàng mới rụt chân về, vùi mình vào chăn, quấnthậtchặt chẽ, mắtkhôngthấy tâmkhôngphiền!
Loại cảm giác đau nhức tới tận xương này khiến Tân Nôkhôngthể nhịn nổi, nỗi đau đớn khi bị lạc ấntrênvai cũng như bùng cháy, nàng nhớ lại nỗi đau đớn mà hai năm trước phải chịu đựng, nóng lạnh dan xen đau tận xương tủy, cho dù thân thể co lại thànhmộtđoàn cũngkhôngthể trốn tránh.
Nàng và Tân Nônóichuyện hồi lâu, sau đó mớinóirõnguyên nhân tại sao ở đây.
Trong lúc mơ mơ màng màng nghe được gian ngoài có tiếng người bẩm báo trình sách giản lên.
Vương Hủ biếtrõtính nàng, cũng là do bị ấm ức nên mới trùm kín người phòng bị, lúchắnmặtâmtrầm chạm tay lên người nàng mới pháthiệnthân thể trong chăn lại khẽ run rẩy... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Về phần nguyên nhân khiến Vương Hủ giận tím mặt, sau đó Tân Nô cũngrõrồi.
Đợi lúc Tân Nô xuống,hắncười nhưkhôngcười nhìn nàng.
Tiến vào buồng xe, Vương Hủkhôngnóichuyện, ánh mắt sâu xa nhìn chằm chằm vào Tân Nô.
Chân trần trắng như ngọc, giờ phút này bị bỏng sưng đỏ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tân Nô đứngtrênđài cao, mượn ánh đèn treo tường lập tức tấy Tử Hổ cúi đầu bẩm báo bên tai Vương Hủ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vương Hủ khẽ nhíu mày, trong lòng nảy ra hàng ngàn hàng vạn cách sửa trị nàng, cuối cùng chỉ đành lấy chăn mỏng ở bên cạnh đắp lên người nàng, ngăn cản gió đêm lạnh thổi vào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lúc hai ngườinóixong chuyện riêng, Tân Nô đứng dậy muốnđivệ sinh, mới thấy Tử Hổ mặtkhôngbiểu tình đứng sau cột gỗ.
Vương Hủ chậm rãi đứng dậy, nhìn ngườiđangco rúc trong đống chăn mềntrêngiường, bình thảnnói: "Lúc ta đối xử với nàngkhôngtốt, nàng lại luôn nhớrõ..."
Cho đến lúc nghe tiếng bước chânhắnrờiđi, Tân Nô chậm rãi vén chăn lên, khẽ thở ramộthơi.
Hóa rakhôngbiết kẻ nào nghe đượcmộtít lời đồn về Quỷ cốc Vương Hủ, viếtmộtbản hịch văn, liệt kê từng tội trạng của Vương Hủ, như việc mê hoặc chúng sinh phá vỡ lễ nghĩa trí tín v...v..., đợimộtchút, cái đó mắngthìkhôngtính là oan uổng, nhưng lại nhắc tới việchắnkhôngcó cha, nươnghắnkhôngđoan trang, cùng người khác tư thông, cuối cùng mang thai sinh rahắnmàkhôngrõphụ thânhắnlà người phương nào, Vương Hủ từnhỏthất học,khôngcó phụ thân chỉ dạy nên trưởng thànhkhôngcó tâm đức. Người làm thầy như vậy, chỉ dạy hư đệ tử vv...vv
Nhìn tiểu nô nhi trong ngựcnóimấy câu, lạikhôngkìm được ngủ gà ngủ gật, Vương Hủ vừa tức vừa thương, chỉ ôm nàng vào trong ngực,thìthầm bên tai: "Tối nay nàngkhôngngủ được rồi, tasẽkhôngđể nàng cảm thấy ta "ra nhanh" khiến nàng tận hứng...
Nhìnhắndáng vẻ chật vật quỳ gối trước giường, ống tay áo bị than tro từ bàn chân nàng và nước làm bẩn và ướt đãm, gương mặt còn dính chút thuốc mỡ, vầng trán đầy mồ hôi, bôi thuốc cho nàng xonghắnnâng chân nàng bấmnhẹvào huyệt vịtrênbắp chân để giảm bớt đau nhức.
Nhưng lúc Cơ Oánh lần nữa thấy Tân Nôthìbị hù dọa nhảy dựng lên: "Tỷ tỷ, chỉ hai ngàykhônggặp, sao lại tiều tụy nhiều như vậy?"
Vị này đúng làkhôngbiết xấu hổ, nghe toàn bộ chuyện nàng và Cơ Oánhnói. Về phần cái lời ong tiếng ve kia có đưa tới tai Vương Hủ haykhông,thìkhôngthể nào đoán được rồi.
Nàng biếtrõhành động vừa rồi quá tùy hứng, ngốc nghếch, nhưng nỗi khổ tâm trong lòng bỗng bị k*ch th*ch mà bùng phát ra, khó khống chế. Mà Vương Hủ vốn tâm tìnhkhôngtốt, lại bị nàng cáu giận, thế màkhôngkhiển trách nàng lại bình thản rờiđi.
Mà Tân Nô lạikhôngđể uy h**p củahắntrong tai, chỉ dựa sát vào lònghắn, gương mặt cọ cọ lồng ngực kiên cố, ngủ say sưa.
"Tỷ tỷ bị nước Tần Sử chọn trúng, ít ngày nữasẽvề Hàm Dương, ta là của hồi môn của tỷ tới làm thiếp, nên theo phụ thân tới gặp Tần Sửmộtlần, sau đó là chuẩn bị vì tỷ tỷ nhập cung nước Tần." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sắc mặt gia chủ Quỷ Cốc lập tức mười phần đặc sắc, chậm rãi ngẩng đầu nhìn sang phía Tân Nô, ánh mắt kia đúng là sắc bénkhôngnóinên lời!
Trong lúc vô tình Cơ Oánh khám phá ra bí mậtkhôngthể tưởng tượng nổi. Lúc này cảm thấy toàn thânnhẹnhàng, cảm giác buồn khổ giảmđikhôngít, ân sư gần đây cao cao tại thượng, lại lớn mặt ăn cỏ ngay trước cửa hang, cảm giác đắc ý này văn chương có thê hình dung.
Khi Khải Nhi tới thay thuốc cho Tân Nô, cũng bưng đồ ăn lên, nàng mới biết Vương Hủ phân phó hạ nhân đưa mình về cốc, sau đó dẫn nô bộc và người hầuđitrước.
Chương 41
Tân Nôkhôngngờ Cơ Oánh lạimộtlòng nhận định nàng và Trương Nghi cóẩntình.
"Bị nàng ta hỏi tới phiền, thuận miệng đáp mà thôi, gia chủthậtsựtuyệt vời,khôngbiết trong thiên hạ có bao nhiêu nữ tử thầm mơ ước!" Vội vàng ứng phó vài câu, cơn buồn ngủ ập tới, chính xác làkhôngthểnóiđược vài câu uyển chuyển.nóicho cùng, Tân Nôkhôngbiết công phu giường chiếu của đàn ôngkhôngthểnóilời xemnhẹ. Lờinóicủa nàng khiến Vương Hủ đeotrênlưng danh hiệu "Đến,đinhanh chóng", chính xác là động vào tổ ong vò vẽ!
Nàng học quỷ biện, sớm chiềumộtchỗ với Trương Nghi, tuy lúc đầu có vẻ xem thường huynh muội Trương Nghi, Trương Hoa dáng vẻ quê mùa, nhưng thân là nữ nhi của Tư Đồ nước Ngụy, sĩ khanh cao quý đều nhìn nhiều hơn, lại cảm thấy mệt mỏi vì bọn họ luôn tỏ vẻ cao ngạo. Trương Nghi uyên bác mà tinh thần phấn chấn thiếu niên mạnh mẽ, mới lạ, Cơ Oánh cảm thấy nên giao hảomộtphen, cũngkhônguổng công học hỏi ở Quỷ Cốcmộthồi, vụng trộm nếm trải hương vị nơi hoang dã.
Đợi lúc lòng bàn chân được ngâm nước lạnh, và bôi thuốc trị bỏng làm mát da, cảm giác đau đớn kịch liệt dần dần giảm bớt, lúc này Tân Nô mới nức nở chậm rãi mở mắt ra.
nóiđến đây, Cơ Oánh luôn tươi cười bỗng trầm tưnói: "Tần vương tuổi tác còn lớn hơn phụ thân. Hậu cung mĩ nhânkhôngngừng, nhan sắc của takhôngbằng tỷ tỷ, nhưng là cùng gảđi, có gì đáng để chúc mừng? Nực cười là phụ thân còn để ta nhập Quỷ Cốc, trông cậy ta học chút ít mưu lược trợ giúp tỷ tỷ được sủng ái..."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.