Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Làm Nô

Cuồng Thượng Gia Cuồng

Chương 39

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 39


Vì vậymộtđám vốn như gà chọi chực đánh nhau rốt cuộc tâm bình khí hòa ngồi xuống thương lượng. Cuối cùng Cơ Phủ đưa giá cao nhất, mua ba con tuấn mã, nhưng giá tiềnhắnđưa ra thậm chí vượt xa số tiền Ngụy Vương đưa, nên phải rút hầu bao bổ khuyết, áp đảo hai nước Triệu Tề, coi như là bảo toàn mặt mũi Ngụy Vương. Nhưng trong lòngthìhậm hực oán thầm.

Sau đóhắnchậm rãi tới trước mặt Tân Nô, duỗi tay nâng cằm thon của nàng,nhẹnhàng bỏ khăn che mặt, nhìn kĩ gương mặt nàngnói: "Hôm qua dù c·h·ế·t cũng giữ chặt mấy văn tiền, dù bị nguy hiểm cùngkhôngbuông tay, hôm nay lại chơi lớn, nô nhi tiến bộ thần tốc như vậy, khiến takhôngbiết thưởng cho nàng thế nào..."

Ai cũngkhôngthểnóivị Tân cơ này mua bánkhôngphúc hậu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sứ thần Triệu và Tề lúc này mới tỉnh người, cười ha hanói: "Vị mĩ nhân nàynóikhôngsai có tình có lí.khôngnghĩ tới đại quốc Trung Nguyên rộng lớn, làm việc lại bủn xỉn như vậy? Ngụy Vương vì dời đô mà hết bạc sao?rõràng là giá tiền chỉ đủ mua ngựa già lại đòi thiên lý mã? Chính là tới mua thịt ngựa thôi!"

Tân Nô hítmộthơithậtsâunói: "Tân pháp của Ngụy Vương vẫn còn chỗ hở,mộtkhi bị những kẻ... muốn ăn hối lộ làm trái pháp luật lợi dụng, đối với thương nhân chính là họa. Đến lúc đó chẳng những người buôn ngựa khó sống, mà các thương nhân khác cũngkhôngcó lợi nhuận nuôi sống gia đình. Tân Nô dù tiếc tuấn mã khó cầu, nhưngkhônglàm vậy, sao có thể trừ bỏ cái hại của tân pháp, khiến Ngụy Vương tỉnh ra."

Đến lúc đó nhất định Ngụy Vươngsẽmang tiếng xấu,khôngđón chào lương mã, cổhắncũngsẽkhôngcòn được yên ổntrênđầu, phú quýkhôngcòn...đúng là ngốc mới nghe lời tên họ Lý này. Cơ Phủ tức giận trừng mắt nhìn Lý Mục,khôngphải do chủ ý cùi bắp của thằng nhãi này,hắncần gì vì những... hoàng kim kia mà làm việc ngu xuẩn bậc này?

nóira câu cuối cùng,hắnthấp giọngthìthầm bên tai nàng: "Sách lược đúng đắn quyết địnhkhôngsai, Tân Nô biết được cái gì có thể làm,khôngthể làm,khônguổng ta cho nàng tự do rong ruổimộtngày..."

Buổinóichuyện này, Tôn Úc nghe xong á khẩukhôngtrả lời được.hắnđau lòng cho tuấn mã, nhưngkhôngnghĩ xa được như Tân Nô. Hôm nay nghe xong, đúng là cảm thấy Tân Nônóicó đạo lý trong lòng thấy xấu hổ,khôngđợi ân sưnóichuyện, vội vàng thi lễ với Tân Nô: "Ở đây có hơnmộttrăm tiểu nhị dựa vào sinh ý buôn bán ngựa mà nuôi sống cả nhà già trẻ. Úc lại chỉ đau lòng tuấn mãkhôngđể ý sống c·h·ế·t của bọn họ, hôm naythậtsựxấu hổ, kính xinh Tân cơ trách phạt!"

Quốc quân giận dữnói,hắnmuốn tìm là thiên lý mã còn sống, sao lại dùng 500 lượng hoàng kim muamộtcon thiên lý mãđãchết?"

Nhưng dù sao cũng lăn lộn nhiều năm, da mặt tu luyện đủ dày, mắt thấysựviệc sắp lật mặt,hắnvội cười to vẻ mặt thân thiệnnói: "Vị mĩ nhân này quảthậtgan lớn, khó trách chống đỡ được việc buôn bán lớn như vậy. Ngụy Vương cầu hiền, đây là việc ai ai cũng biết, đối với ngựa tốt càng dụng tâm. Nếu Tân cơkhôngthỏa mãn với giá ta đưa ra, chỉ cầnnóirõ, tasẽthêm giá, làm gì tức giận g·i·ế·t ngựa, ảnh hưởng danh tốt của Ngụy Vương?"

Quý sử ba nước hai mặt nhìn nhau, trong lòngkhôngtình nguyện, lại chỉ có thể đồng ý. Thứ nhất hai người nước Ngụyđangnóng lòng mua, thứ hai, vốn hai nước Tề Triệu lỡ dịp mua ngựa tốt, nhưng giờ có thể mua hai con, coi như là có thu hoạch, còn hơnđimộtchuyến uổng công.

Câu chuyện dùng 500 hoàng kim mua xác ngựađãthành giai thoại, hôm nay Ngụy Vương lại tạo thêm "giai thoại" mới tin tưởngkhôngbao lâu sau, chuyện Ngụy Vương dùng "giá rẻ mua thịt"sẽđược lưu truyền rộng rãi, đến lúc đó hiền danh của Ngụy Vương được truyền bá, tất cả đều là công lao của ngài Tư Đồ đây!"

Chương 39 (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lý Mục ở cạnh đứng ngồikhôngyên,nhỏgiọng: "Tư Đồ, xem dáng vẻ như vậy, nàng ta cũngkhôngphải dễ đối phó. Nghenóichủ nhân sau lưng "Phi Liêm" khá thần bí, chẳng những sở hữu toàn bộ mã ý của nước Ngụy, mà việc buôn bán ngựa ở các nước khác cũng nắm quyền,. Hôm nay nếu bắt người phong đ**m... chỉ sợ sau nàykhôngcó ai dám tới nước Ngụy buôn bán ngựa, đến lúc đó..."

Vương Hủ nghe hiểu ý trong lờinóicủa nàng, xem ra nàng còn chưa quên chuyện dùng nô lệ đổi lấy ngựa ở chợ... Đúng là nữ tử và tiểu nhân đều khó nuôi dưỡng! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lời này có thể so được với thuốc k*ch t*nh, Vương Hủ nghe xongkhôngthể kiềm chế,mộttay ôm nàngđivào phòng ngủ sau nội sảnh...

Vương Hủkhôngnóicách làm lần này đúng hay sai, chỉ phất phất tay, khiến Tôn Úc nghekhôngngậm miệng lại được lui ra ngoài.

Lời nàynóira rất chặt chẽ. Xương tuấn mã to, cơ bắp rắn chắc, sao lại so sánh với ngựa già chạy chậm, gọt thịt từ xương lưngđi, lấy giá Tư Đồ đưa ra cũng là chiếm tiện nghi, còn dư thêm vài cân thịt ngựa, nấu được mấy nồi canh thịt băm đấy!

Tôn Úc nghe xong sững sờ, có chút ngoài ý muốn. Ở trong mắthắncôgáinày tuy chạykhôngnhanh, nhưng mưu kế khí độ có thể so với đại trượng phu, kì tài như vậy sao chỉ làmộttư nô bên người ân sư?

Nhưng vẻ mặt Tôn Úckhôngdấu đượcsựgiận dữ,đithẳng về nội đường. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

nóixong, liền muốn gọi người bắt Tân Nô. Thế nhưng Tân Nô lại cười lạnhnói: "Từng có quốc quân muốn dùng thiên kim mua thiên lý mã, đau khổ nhiều nămkhôngcó được.mộttùy tùng thân cận nguyện tìm thiên lý mã. Mất thời gianthậtlâu rốt cuộc tìm dược, nhưng ngựađãchết, tùy tùng dùng 500 lượng hoàng kim mua xương cốt thiên lí mã, báo cáo với quốc quân.

Cuối cùng số ngân lượng bán bảy con ngựa so với giá ban đầu định bán tám con tăng gấp đôi.

Quả nhiênmộtlát sau trong nội đường, Tôn Úc quỳ rạp xuống đất khóc rống lên: "Ân sư, nữ nhân người mang đến tuy biết tính toán kinh doanh, nhưng lòng dạ quá độc ác,khôngchớp mắt g·i·ế·t ngaymộtcon tuấn mã thiên kim khó cầu, Úcthậtsựnghĩ mãikhôngrõ!"

Ý tứ trong lờinóirấtrõràng, Tân Nô nghe lập tức hiểu, nàng tận lực buông lỏng toàn thân, dịu dàng dựa vào ngực Vương Hủ, thấp giọngnói: "Tân Nô vĩnh viễn là của người..."

Tân Nô cũng mỉm cườinói: "Là thương nhân, cần phải tận tâm thỏa mãn nhu cầu khách, nếu Ngụy Vương muốn mua thịt ngựa,thìcứ nghiên cứu, tasẽthỏa mãnyêucầu của Vương. Nhưng là thương nhân, luôn hi vọng khách tới mua đều được vui vẻ, hôm nay sứ quân hai nước Triệu Tề đường xa mà tới, cũng khao khát mua tuấn mã. Takhôngthể bên nặng bênnhẹ, nếu ba vị ra giá hợp lý, tasẽđem bảy con còn lại phân ra ba, theo như giá tiền mà bán nhiều ít, người trả giá cao nhất được ba con, còn lại được hai con, nếu có tâm mua tuấn mã, tất cả đều là quân tử lờinóiđáng giá ngàn vàng, việc phát sinh tại đây chỉ dừng ở nội sảnh,khôngthể truyền ra bên ngoài, miễn cho hiền danh của các vị quý sứ bị bôi nhọ,khôngbiết các vị định thế nào?

Tùy tùng trả lời, thiên lý mãđãchết còn mất 500 lượng hoàng kim, huống hồ là ngựa sống? Người trong thiên hạ nhất định cho rằng quốc quân có thành ý mua ngựa,sẽcó người mang thiên lý mã tới. Quả nhiên, chưa đầymộtnăm, thiên lý mã tới rất nhiều.

Mà hai nước Tề Triệu dựa vào giákhôngquá chênh lệch mua được hai con.

Tân Nô khẽ tránh thản nhiênnói: "Tôn tiên sinh đa lễ. Tân Nô chỉ làmộtnô tì phục thị cho gia chủ, dù thắng những cũngkhôngthể xóa được tội tự chủ trương, cũng nên chịu phạt, mời gia chủ xử trí."

Khóe miệng khẽ cong: "Ngày hôm qua buôn b*n n**c mơ bị giáo huấn nàng quên rồi? Thương nhân phụ thuộc vào quyền thế, hành động của nàng hôm nayđãđắc tội Tư Đồ của nước Ngụy, về sau sinh ý ở thành phố này chỉ sợ khó làm!"

Tân Nô sớm chuẩn bịnói: "Thương nhân trục lợi, há có thể cố thủmộtchỗ? Tuy đắc tội Ngụy, nhưng lại bán cho Triệu Tềmộtcái nhân tình, Phi Liêm lũng đoạn sinh ý lương mã tam quốc, chỉ cần nguồn cung cấpkhôngngừng, tin tưởng hai nước Triệu Tềsẽtranh nhau mời Phi Liêm, gia chủ thường xuyên giảng cho đệ tử cái gọi là lợi dụng quyền lợimộtcách thỏađang, chọn lựa khe hở cầu sinh tồn... Hơn nữa, Tân Nô tự biết có gia chủ làm chỗ dựa, đối mặt với Ngụy Vương sao phải e dè?... Hay Tân Nô nghĩ lầm rồi?"

Chuyện xảy ra trước đó, Vương Hủđãsớm biết.hắnkhẽ nhíu mày, nhìn Tân Nôđangquỳmộtbên hỏi: "nóixem, sao lại làm như vậy?"

Nghe xong lời này, Cơ Phủ rùng mìnhmộtcái. Ngụy Vương rất để ý tới hiền danh, trong lòng cận thần đều biết. Nhưng chuyện hôm nayđãđể hai sứ giả Tề Triệu nhìn thấy, nếu xử trị tội nữ tử xảo trá này, khó che lại miệng thiên hạ. Tiếng xấu lan xa, hao tổn uy danh Ngụy Vương, đến lúc đó Ngụy Vương truy cứu, chỉ sợhắnkhó tránh khỏi trách nhiệm!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tất nhiên là cảm kích vạn phần nhìn nữ tửđangngồi ngay ngắn.

Nhưng Cơ Phủ sao lại chịu nhận nhân tình như vậy? Tức giận mắng to: "Khá lắm tiện phụ xảo trá! Nếu đáp ứng bán ngựa, nào có đạo lý g·i·ế·t trước mặt? Hôm nay ta phải bắt ngươi, chặt bỏ đầu ngươi trị tội!"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 39