Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 19

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 19


Trần Du Chinh: "Đi đi."

[Máy Bay mà cũng cảm ơn, lúc nãy có tới mấy trăm quả Siêu Hỏa Tiễn mà sao không thấy cậu cảm ơn thế?]

Trần Du Chinh lại xếp hàng vào một trận game khác, lấy một điếu thuốc, ngậm trong miệng, thản nhiên nói: “Quên mất.”

Dư Qua tranh thủ dẫn Dư Nặc ra ngoài ăn một bữa.

Dư Qua ký xong liền nói: "Em gái tôi."

...

Dư Quan: "..."

Trần Du Chinh chẳng buồn ngẩng đầu: "Đánh răng rồi hẵng nói chuyện với tôi."

[Có tuyển thủ chuyên nghiệp nào nghèo hơn Trần Du Chinh không? Đến cái bàn phím cũng không mua nổi? Dùng đồ rách rưới này chơi luôn à?]

Ngoại trừ Killer và Ultraman có đăng vài bài tương tác với fan, những người còn lại chỉ đơn thuần chia sẻ lại thông báo livestream.

Dư Qua dẫn đầu với khoảng cách vượt trội, vững vàng ở vị trí số một.

Nữ streamer ngồi chờ một lát, thấy anh không phản ứng gì, liền rời đi.

#Trần Du Chinh bất hiếu#*

Một nữ streamer rất nổi tiếng bên khu vũ đạo cũng vào phòng livestream, tặng hai quả Siêu Hỏa Tiễn. Nhân tiện tỏ tình hai câu.

Tại sao spam lâu thế rồi mà anh vẫn chưa chịu lộ mặt thế?

Dưới bức ảnh có một dòng chữ:

Trần Du Chinh đút hai tay vào túi quần, hơi ngẩng cằm nhìn vào ống kính, toát lên vẻ ngông cuồng cực kỳ tự nhiên.

...

[Chinh, anh chưa nổi mà đã chơi bài làm giá rồi à?]

"À..." Dư Nặc không ngờ anh ấy lại nhắc đến chuyện này, cô suy nghĩ một lát rồi trả lời đơn giản: "Khá ổn, mọi người... đều rất cởi mở."

"Vậy mình ra công viên đi dạo đi." Dư Nặc kéo tay anh ấy: "Ngày nào anh cũng ngồi trước màn hình máy tính, không vận động gì cả, thế này không tốt cho sức khỏe đâu."

Một lần, hai lần, ba lần…

Dư Nặc: "? Sao thế?"

Dư Nặc dùng tài khoản phụ để theo dõi họ.

Sao anh chỉ tùy tiện cảm ơn một món quà mà phòng livestream lại có phản ứng dữ dội như vậy chứ?

Trần Du Chinh vừa mở game vừa nói qua loa: "Hôm nay chưa gội đầu, không mở đâu."

@Trạm Cá Live Official V:

Phó Dĩ Đông: "Mẹ nó!!!"

"... "

Tất cả tuyển thủ chuyên nghiệp hiện tại đều có tên trong bảng xếp hạng này, thứ tự được sắp xếp dựa trên số cúp mà fan gửi tặng.

Dư Nặc tìm một chiếc ghế dài gần đó ngồi xuống.

"Ồ ồ." Người kia nhìn Dư Nặc kỹ hơn: "Xinh phết, trông rất giống cậu."

Dư Nặc cũng gõ một câu: [Tại sao cậu cứ dấu mặt thế?]

Người xin chữ ký rất nhiệt tình, còn trò chuyện với Dư Qua vài câu.

Anh có thấy nữ streamer vừa ném Siêu Hỏa Tiễn cho mình không? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trần Du Chinh bắt đầu chơi game thì không tương tác với bình luận nữa, ngay cả quà tặng cũng chẳng buồn đọc.

Vừa nghe anh định lộ mặt, bình luận lập tức bùng nổ, tràn ngập màn hình. Người xem liên tục spam tin nhắn, nhưng giữa dòng bình luận cuồn cuộn, một dòng chữ trắng nhỏ ở góc dưới cùng hiện lên:

Tối ngày 15, toàn bộ thành viên TG có buổi livestream đầu tiên trên Trạm Cá. Trang chủ Trạm Cá còn đặc biệt dành riêng một vị trí đề xuất cho họ, ngay khi livestream, lượng người xem cũng không hề thấp.

Dư Nặc: "Tối nay anh có tập luyện không?"

Loa loa loa! Đội TG chính thức gia nhập Trạm Cá!! Hẹn gặp mọi người vào 7 giờ tối ngày 15/5, không gặp không về!!!

Chuyện này lập tức làm dấy lên làn sóng tranh luận.

Trận đấu chính thức bắt đầu, quản lý phòng cấm chat vài kẻ spam bình luận tiêu cực. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

[Anh cũng chảnh gớm, có biết người ta có bao nhiêu fan không?]

Tới lượt phòng livestream của Trần Du Chinh, trên màn hình chỉ có giao diện máy tính.

Trên đường đi, cứ cách một lúc Dư Nặc lại len lén nhìn anh ấy. Từ sau khi dạo qua diễn đàn cô không thể xua đi những hình ảnh tràn ngập trong đầu.

Mỗi tài khoản Weibo đều có thể tặng miễn phí năm chiếc cúp mỗi ngày. Dư Nặc bấm vào nút tặng cúp bên cạnh ảnh đại diện của anh ấy.

[????????]

@XXX: Tại sao Conquer lại là công chứ? Ngư Thần trông cũng không giống thụ lắm.

Rất nhiều người qua đường hóng chuyện cũng nhảy vào xem.

Có rất nhiều câu hỏi trong bình luận. Khi trò chơi vẫn đang ở màn hình đăng nhập, Trần Du Chinh tiện tay chọn vài câu để trả lời.

"Em đang xem gì vậy?"

Fan liên tục yêu cầu anh mở camera.

Một lát sau, trong tai nghe bỗng vang lên giọng nói của Trần Du Chinh:

...

[Trần Du Chinh, anh đáng nghi thật đấy.]

Chưa đầy hai phút sau, đột nhiên có một ID tên [Chinh tuyệt vời] bắt đầu tặng Siêu Hỏa Tiễn liên tục.

Vừa nghe anh nói định mở camera, bình luận lập tức bùng cháy, fan hâm mộ điên cuồng spam.

Cô xem anh chơi game một lát. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

...

Trần Du Chinh hờ hững nói: “Thấy rồi.”

Một tiếng "tách" nhỏ vang lên, là âm thanh của bật lửa.

Lúc này đã khá muộn, trong công viên có nhiều cụ ông, cụ bà đi dạo. Gió đêm thổi nhè nhẹ, không khí rất dễ chịu. Hai anh em vừa đi vừa nói chuyện phiếm.

Cả hai đều không nhìn đối phương.

Fan cứ spam liên tục cả buổi, cuối cùng Trần Du Chinh cũng mở camera. Nhưng trong khung hình chỉ có tay và bàn phím của anh.

May mà anh không hỏi thêm.

Killer và Van mở camera.

Vị đại gia này không biết từ đâu xuất hiện, lặng lẽ liên tục ném hàng chục quả, khiến lượng người xem trong phòng livestream bùng nổ lên tận mười triệu.

Đúng lúc này, chiếc xe đã gọi tới. Trần Du Chinh đứng thẳng dậy: "Thôi, tôi chỉ đùa em thôi."

Ultraman ngủ một giấc dài mới dậy.

Cô có cảm giác mình không thể nhìn thẳng vào Dư Qua và Trần Du Chinh được nữa rồi…

[Bồ không hiểu rồi, niên hạ công mới đỉnh! Sói con phóng khoáng × đóa hoa cao ngạo, mẹ nó, tuyệt vời quá đi! (Nhưng cũng không phải không đổi công được.)]

Chương 19

[Nghèo nghèo nghèo nghèo nghèo nghèo nghèo nghèo nghèo]

Nền tảng Trạm Cá chia quà thành nhiều cấp bậc, món đắt nhất là Siêu Hỏa Tiễn trị giá 2000 tệ, tiếp theo là Du Thuyền giá 1314 tệ, rồi đến Hỏa Tiễn thường 500 tệ, Máy Bay 100 tệ, ngoài ra còn một số quà tặng nhỏ chỉ vài đồng lẻ.

Đúng lúc này, fan chú ý đến bàn phím của anh, một chiếc bàn phím đen tuyền, cũ kỹ, thậm chí các phím QWER còn bị phai màu.

Mỗi lần có Siêu Hỏa Tiễn, toàn bộ nền tảng đều sẽ có thông báo.

Đây là diễn đàn CP của Trần Du Chinh và anh trai cô…

Fan lập tức phản ứng mạnh mẽ, spam đầy màn hình:

[Chinh, anh có tiền đồ rồi đấy.]

...

Cô chột dạ giữ im lặng hồi lâu, chẳng nói được lời nào.


#Conquer Chinh làm người ta đau lòng quá#

[Các anh em, cùng nhau spam chữ ‘Nghèo’ lên màn hình nào!]

Hai người đi được một lát thì Dư Qua bị người đi đường nhận ra. Một vài người đàn ông cầm điện thoại bước đến, hỏi liệu có thể chụp ảnh chung với anh ấy không.

Một người trong số họ chợt chú ý đến cô, hỏi: "Ngư Thần, dẫn bạn gái đi dạo hả?"

Trần Du Chinh đang chơi game, trong phòng yên tĩnh như tờ, chỉ có âm thanh gõ phím và tiếng trò chơi.

Dư Nặc mắt chữ A mồm chữ O, khiếp sợ không thôi.

Lúc này, fan hâm mộ vẫn đang điên cuồng spam yêu cầu Trần Du Chinh mở camera.

Dư Nặc: "Không có gì, chỉ là mấy câu chuyện cười Đông Đông gửi cho em thôi... Em đọc sơ sơ thôi."

#Nếu Chinh không mở camera thì fan của Chinh không còn lý do để vui vẻ sống nữa#

[Thích ăn cá là ai thế??? Nhiều bà chủ như thế mà sao cậu chỉ cảm ơn mình cô ấy vậy???]

Ngoài những bức fanart, còn có một bức ảnh chụp thật tại nhà thi đấu Thành Đô, ghi lại khoảnh khắc khi OG giành chiến thắng và Dư Qua bắt tay với Trần Du Chinh.

[Mẹ ơi, vẫn còn ném tiếp, chưa dừng luôn. Tổng cộng chắc mấy trăm ngàn rồi..]

Cô liếc nhìn số lượng người tham gia, thế mà có tới hơn ba nghìn người!

Đôi khi anh cũng đáng ghét thật.

Sau đó quay lại giao diện tặng cúp, kéo xuống dưới. Kéo mãi mới tìm thấy TG.Conquer ở giữa bảng xếp hạng.

@LLL: [Đây là cái quỷ quái gì thế này? Còn có người ship CP Trần Du Chinh X Dư Qua á? Hai người này không phải kẻ thù không đội trời chung nổi tiếng à?]

Chị họ: "Đừng để ý đến chị."

Tặng được ba cái, cô bỗng khựng lại một chút.

Dư Nặc tiếp tục kéo xuống xem.

#Hiếu thảo đứng đầu trăm đức hạnh, Trần Du Chinh mau mở camera cho mẹ xem nào!!!#

Dư Nặc quay đầu lại, nói chuyện với cô ấy mấy câu.

Dư Nặc vào xem một lúc, bị sự nhiệt tình của fan làm cho kinh ngạc.

Bên ngoài trời đã tối hẳn, chẳng biết là mấy giờ. Anh ấy mơ màng bước xuống giường, thấy Trần Du Chinh đang đeo tai nghe chơi điện thoại kế bên.

Trần Du Chinh đã không còn đứng ở đó nữa.

[Trần Du Chinh, anh "hot" rồi hả??]

Đúng lúc này, một tin nhắn WeChat hiện lên. Là Phó Dĩ Đông:

Dư Qua không nói nhiều, hầu hết thời gian đều là Dư Nặc nói.

[Mấy chuyện xã giao này còn phải để fan dạy cậu à? Sao cậu đơ như khúc gỗ vậy? Nhìn thấy rồi mà không biết nói lời cảm ơn người ta à!]

[Năm đó, tôi đánh bại tất cả mọi người, cuối cùng cũng đứng trước mặt em. Chỉ để em có thể nhìn tôi lâu hơn chút.]

Tài xế bước xuống, giúp cô xếp hành lý lên xe.

Ngoài những bình luận đó, trong phần tinh hoa của diễn đàn còn có đủ loại fanart của hai người họ. Tranh nào cũng tràn đầy sức phá hoại, càng xem càng thấy mất liêm sỉ.

Lúc này, phòng livestream của Trần Du Chinh đã leo lên top 1 trong khu vực l*l.

Dù lượng người xem không quá cao, nhưng tốc độ bình luận lại cực nhanh, chưa đầy vài chục giây đã lên đến 99+, quà tặng lớn nhỏ cũng không ngừng xuất hiện.

Ăn xong, anh ấy nhìn đồng hồ: "Anh đưa em về trường nhé?"

"Hả...?" Dư Nặc giật bắn mình: "Cậu ấy làm sao?"

Đồng thời cũng mở tài khoản Weibo cho cả năm thành viên của TG.

Dư Nặc tắm rửa xong, ăn chút gì đó rồi đeo tai nghe lên. Không có việc gì làm, cô lại mở phòng livestream của Trần Du Chinh.

Dư Nặc nắm chặt tay kéo vali: "Vậy... vậy tôi đi nhé?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mấy chàng trai trẻ chỉ biết chơi game, lần đầu livestream nên có chút ngại ngùng trước ống kính, nói chuyện không nhiều.

Dư Nặc: "..."

Dư Qua: "?"

Giọng Dư Quan vang lên từ phía trên. Dư Nặc giật bắn mình, lập tức tắt màn hình, nhanh chóng giấu điện thoại ra sau lưng.

"Cởi mở?" Trong mắt Dư Qua hiện rõ vẻ chán ghét: "Cái cậu Conquer gì đó, tên là gì nhỉ,Trần Du Chinh?"

Dư Qua lái xe đưa Dư Nặc về trường.

Phó Dĩ Đông gửi một đường link Weibo: "Ha ha ha ha ha ha ha ha tớ vừa phát hiện ra một diễn đàn CP tà đạo đỉnh cao, cậu nhất định phải cùng tớ tận hưởng niềm vui này! Quá tà đạo rồi, cả đời tớ chưa từng thấy cái nào tà đạo đến mức này!!!"

"Xem ảnh."

Khung ảnh đại diện của tuyển thủ là bức chụp tạo hình chính thức trong giải đấu mùa xuân.

Cô còn đang ngẩn người, lại nghe Trần Du Chinh nói: “Em ném thêm một cái nữa đi, tôi sẽ mở camera.”

Sau trận chung kết mùa xuân, mỗi thành viên của TG đều được nghỉ phép nửa tháng.

[Người dùng Cá thích ăn cơm đã rời khỏi phòng livestream]

[Tôi chọn Conquer công, kiểu công lưu manh mới là bảo vật tuyệt thế!!!]

Trần Du Chinh: "Nhìn thao tác đi, tôi bán nghệ không bán thân."

Trần Du Chinh cười ngả ngớn: “Đúng đó, đang hút thuốc. Nhưng không phát trên livestream được đâu, không phù hợp với thiếu nhi, đừng xem."

Dư Nặc: "..."

[Chinh tuyệt vời] chỉ dừng tay sau khi đã ném đúng 200 quả Siêu Hỏa Tiễn.

[Chinh, hứa với mẹ, dùng số tiền tối nay kiếm được đi mua cái bàn phím mới đi, mẹ đau lòng lắm.]

Ultraman bị câu nói sắc bén của anh làm nghẹn họng..

Dư Nặc lướt Weibo, theo thói quen mở bảng xếp hạng cổ vũ tuyển thủ LPL.

Dư Nặc: "Ờm… không hài hước lắm đâu."

Anh không mở camera.

"Đúng rồi." Dư Qua chợt hỏi: "Công việc của em ở TG thế nào?"

Trần Du Chinh: "?"

[A a a a a a, anh đang lén hút thuốc đúng không? Mau quay camera đi, em muốn xem anh hút thuốc!]

[Conquer được bà chị giàu có nào để mắt tới vậy????]

Dư Nặc cũng đang xem anh livestream, không nhịn được mà bật cười.

[Không được, tôi vẫn chấp niệm Fish công, anh ấy bá đạo đến thế cơ mà!!!]

"Là chuyện cười gì thế? Để anh xem thử."

Dư Nặc tò mò, nhấn vào xem thử.

Dư Nặc bị cô ấy khơi dậy sự tò mò, nhấp vào liên kết. Weibo lập tức chuyển hướng đến một diễn đàn có tên "Chinh Dư".

“Thích ăn cơm... Cảm ơn Cá thích ăn cơm đã tặng Máy Bay.” Hình như anh đang cười khẽ: “Cảm ơn bà chủ.”

Dư Nặc bị đẩy ra một bên.

Dư Qua nhìn vẻ mặt có tật giật mình của Dư Nặc: "Vừa nãy em xem gì thế?"

Dư Nặc ngồi vào ghế phụ, ổn định tâm trạng một chút rồi quay đầu nhìn ra ngoài.

Bình luận bùng nổ:

Khu bình luận cũng phát điên:

Lưu bức ảnh xong, Trần Du Chinh tắt điện thoại, quẳng sang một bên: "Để thưởng thức."

Chị họ: “Lần đầu livestream, chẳng lẽ chị không nên giúp em trai chị có chút thể diện sao?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Dư Nặc vội đứng lên: "Anh, fan của anh đi hết rồi à?"

Anh ấy hậm hực đi vào nhà vệ sinh đánh răng, sau đó ra ngoài, ngồi phịch xuống bên cạnh Trần Du Chinh: "Haiz, buồn ngủ quá, cậu làm gì đấy, không ngủ à?"

Chẳng bao lâu sau, Trạm Cá đã chia sẻ lại bài đăng này:

Dư Qua cũng livestream trên nền tảng này. Dư Nặc từng nạp tiền vào đây, trong túi vẫn còn ít quà tặng, thế là cô lần lượt gửi cho mỗi người họ một chiếc máy bay.

Sau đó, cô nghe thấy Lương Tây gọi mình.

Ultraman ngáp một cái, bước đến gần: "Xem gì đấy?"

Dư Nặc bỗng nhớ lúc nãy quên chưa ném quà, thế là cô mở kho đồ của mình. Vừa hay vẫn còn sót lại một chiếc Máy Bay cuối cùng, cô tiện tay nhấn gửi.

Trần Du Chinh cầm điện thoại gửi tin nhắn cho người chị họ giàu có của mình: “Có tiền thì chuyển khoản cho em đi."

Nhớ đến đánh giá của Dư Qua, Dư Nặc không nhịn được mà bật cười, tiện tay nhấn hai cái, gửi nốt hai chiếc cúp còn lại cho anh.

"Hôm nay nghỉ."

Ultraman ghé mắt nhìn sang: "Ồ, ảnh do trang chủ đăng à?"

Dư Qua thản nhiên nói: "Vừa nhìn đã thấy khó ưa rồi."

"Ảnh gì cơ?"

Mấy antifan ẩn núp nhân cơ hội lập tức nhảy ra:

Bài viết mới nhất có nội dung:

Anh ấy trơ mắt nhìn Trần Du Chinh chọn một tấm chụp bản thân rồi lưu vào điện thoại. Ultraman bật cười: "Cậu tự luyến thế? Lưu ảnh mình làm gì?"

OG vì giành chiến thắng trong trận chung kết nên sắp phải ra nước ngoài tham gia MSI. Sau khi nghỉ ngơi hai, ba ngày, họ lại tiếp tục quay trở lại tập luyện.

Đến tận khi một trận game kết thúc, bình luận vẫn không ngừng spam:

Ban đầu, Ultraman và Thomas không mở, nhưng dưới sự thúc giục nhiệt tình của fan, cuối cùng họ cũng mở camera.

Dư Nặc không hiểu chuyện gì vừa xảy ra.

Dưới phần bình luận có người phản hồi: [Chính vì là đối thủ một mất một còn nên mới k*ch th*ch đó, hiểu thế nào là yêu hận đan xen không? Trước đây tôi nghĩ mãi không ra, tại sao Conquer lại hưng phấn đến thế khi thắng Ngư Thần? Thắng xong còn trơ trẽn bật biểu tượng chế nhạo nữa, đây là chuyện một người bình thường có thể làm ra sao? Cho đến một đêm nọ, tôi ngẫm nghĩ thật lâu, rồi vỗ đùi một cái, chẳng phải là để gây sự chú ý với người mình thầm yêu hay sao!!! Chúng ta quá xa cách, chỉ có thể dùng cách này để khiến anh nhìn đến em mà thôi!!! Trần Du Chinh che giấu tình cảm quá sâu, ai nhìn vào mà không thấy cảm động chứ?]

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 19