Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 11

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 11


Là Ninh Vân Chí.

Hai vị đại nương đó còn chưa biết chuyện ta và Ninh Vân Chí hủy hôn, liền giúp ta hô hào.

Bá mẫu im lặng hồi lâu, thở dài một tiếng:

Đó là buổi chiều tối bảy ngày sau. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ai ngờ Anh Nương đi ăn cỗ cưới nhà mẹ đẻ ở trấn bên cạnh, đại lang cũng đi cùng nàng.

Anh Nương sợ đến sinh non, được nhà mẹ đẻ đón về nghỉ ngơi, gia đình những người làm công tìm đến cửa, Ninh gia lại không có tiền bồi thường.

Chàng nhìn ta, lẩm bẩm: "Nó trộm giấy tờ nhà, cầm lấy tiền, rồi bỏ trốn." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Chu cô nương, ta biết cô đã hủy hôn với Ninh tam lang rồi. Cô đi đi, đừng dính vào vũng nước đục này của Ninh gia."

Tiểu Mãn đến tìm ta, lại không gặp, thời gian xuống quê thu thóc không thể trì hoãn thêm nữa, Anh Nương đành phải lấy hết tiền bạc trong nhà ra, lại cầm cố thêm hai món trang sức, gom đủ hai mươi sáu lạng đưa cho đại lang.

Thời buổi căng thẳng, đại lang xuống quê đều phải thuê người áp tải, nhưng lần này tiền bạc eo hẹp, đại lang liền không thuê tiêu sư, chỉ thuê sáu người làm công.

Ta nắm lấy tay bà, chỉ cảm thấy lạnh thấu xương.

"Không có tiền, thì bán tiệm đi!"

"Giấy tờ nhà của hai tiệm, đều bị Hoa Nga cầm cố rồi."

Chương 11

Ta vội vàng chen vào, vừa hay có hai vị đại nương nhận ra ta, nhao nhao nói.

Từ miệng bá mẫu, ta biết được đầu đuôi sự việc.

Hoa Nga ôm đồm việc sổ sách, lại không tính toán xong trong hai ngày đó, ngược lại còn làm rối tung sổ sách ta đã sắp xếp gọn gàng, Anh Nương từ nhà mẹ đẻ trở về mang thai nặng nhọc tính toán cả đêm cũng không đếm được.

Ninh bá mẫu cũng đẩy ta: "Chiếu Huỳnh, bà ấy nói đúng, con mau đi đi."

Môi bá mẫu run rẩy, hồi lâu không nói được một lời.

Chuyện nhà của Ninh gia ta đã không tiện xen vào, chỉ có thể lựa lời an ủi vài câu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Tiệm, tiệm…"

Ta định hỏi, lại nghe thấy tiếng khóc của Tiểu Mãn trong nhà, lập tức không còn để ý đến gì nữa, liều mạng chen vào.

Tiền dư trong nhà vốn đã bị đại lang mang đi thu mua thóc, bây giờ trang sức của bá mẫu và Anh Nương đều đã cầm cố, còn vay thêm một lạng bạc từ nhà mẹ đẻ Anh Nương, mới vừa đủ tiền thuốc men cho đại lang và hai người làm công bị thương.

Ai ngờ lại gặp phải bọn cướp, không chỉ cướp gạo, mà còn gi&t người.

Trong nhà chính cũng ồn ào náo nhiệt, Ninh Vân Chí bị hai gã đô con đè xuống đất, bá mẫu ôm Tiểu Mãn, cũng bị mấy người nữ nhân to béo vây quanh.

"Vị Hoa cô nương đó, là người có chủ kiến, ta thấy tam lang cũng răm rắp nghe lời nó. Thôi thôi, nó muốn xem sổ sách, thì cứ xem đi…"

Ta rốt cuộc vẫn không yên tâm, lại đến hẻm Hòe Hoa một chuyến, muốn nói chuyện này với Anh Nương.

Ngoài đám đông, lại vang lên một giọng nói khàn khàn: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ta liền đem chuyện này nói với Ninh bá mẫu.

Buồn bã trở về nhà, đi ngang qua hẻm Hòe Hoa, lại phát hiện từng lớp người vây quanh cửa Ninh gia.

Sáu người làm công bốn người ch*t, hai người bị thương nặng, đại lang cũng không thoát nạn, đến bây giờ vẫn bất tỉnh nhân sự.

Ta không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng đã theo phản xạ xông tới, xô ngã mấy người nữ nhân đó, nhào đến trước mặt bá mẫu và Tiểu Mãn.

Ta lắc đầu, nắm chặt tay bá mẫu: "Người phải cho con biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì."

Lại không ngờ, hành động này của Hoa Nga, thật sự gây ra tai họa.

"Chiếu Huỳnh, Ninh gia gặp chuyện lớn rồi!"

Một người nữ nhân mắt đỏ hoe hét lên: "Chồng chúng ta chẳng lẽ c·h·ế·t oan sao?"

"Nhường đường! Nhường đường! Vị hôn thê chưa qua cửa của Ninh tam lang đến rồi!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Một trong số những người nữ nhân đó, từng nhờ ta viết thư nhà cho đứa con trai nhỏ đi lính phương bắc, nên ngăn cản những người khác khuyên ta:

Ta liên tiếp mấy ngày sớm đi tối về đến thành đông dò la tin tức của Ninh Duẫn Chi, vẫn không có kết quả.

Bà run rẩy hồi lâu, cũng không nói được một câu trọn vẹn.

"Các người làm gì vậy?!"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 11