Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 61: Tiến Dật

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 61: Tiến Dật


m thanh to lớn vọng vào toàn bộ quảng trường. Một thanh niên khoảng độ hơn ba mươi tuổi lách ra giữa đám đông, tay trái của hắn đã cụt đến tận sát vai. Trên mặt là một mảnh hỗn loạn sẹo lồi trông rất ghê rợn. Hiển nhiên người này cũng từng tao ngộ phải quỷ vật nhưng may mắn thoát c·hết, cũng nhờ vậy mà hắn mới không b·ị b·ắt đi đào khoáng.

- Tiến Dật đại ca quả nhiên tàn nhưng không phế. Chúc mừng ngươi tìm được duyên tu của mình.

Mặc cho những âm thanh trao đổi vẫn còn tiếp diễn bên dưới, Lê Minh vẫn một mặt lạnh lùng cất giọng.

- Những dân nghèo này nếu như được thế lực nào đó trọng dụng từ khi còn nhỏ, thì rất nhiều người nơi đây sẽ trở thành một phương cường giả. Hoặc cũng có thể chính nhờ sự khổ cực bao lâu nay bọn họ phải nhận, mới khiến năng lực cơ thể từ đó phát sinh biến đổi. Một đao này của Tiến Dật nếu ta đoán không nhầm thì hắn đã kích hoạt khả năng thôn phệ tinh huyết. Người này tương lai có thể trở thành một thanh đao tốt, một cỗ máy g·iết chóc đúng nghĩa.

- Người kế tiếp.

Một bên Lê Minh thông qua Thiên Tổ mà tìm hiểu thêm kiến thức mới. Còn ở bên ngoài thì vẫn tiếp tục diễn ra buổi kiểm tra thành quả, Hiên lão hiển nhiên đã đạt được cơ duyên của mình. Tử vong lực lượng không ngừng tiến vào cơ thể lão ta. Nếu là người bình thường có lẽ đ·ã c·hết. Nhưng bởi cơ duyên của lão chính là tìm đường sống trong cõi c·hết, nên t·ử v·ong đối với người bình thường lại chính là sinh cơ của Hiên lão.

- Vậy mà làng mình có hai người tìm được duyên tu rồi!

- Đúng vậy, tiên đạo cũng tương tự như những đạo khác. Nhưng ở thế giới này thì chỉ được xem là Bán Tiên.

Nhìn thấy Tiến Dật rời khỏi, khán giả bên dưới không thấy có gì đặc sắc, cũng thở dài cảm thấy luyến tiếc cho sự gian khổ tập luyện bất kể ngày đêm của hắn trong một tháng qua. Một cơn gió cuốn theo bụi mù thổi mạnh qua khán đài. Có người như phát hiện ra điều kì lạ vội la lớn.

Mất vài phút để tâm tình mọi người trở lại bình thường, một ông lão khác cũng chậm rãi nối tiếp bước lên. Lão ta nhà ở đầu làng, cũng trạc tuổi Thành lão, thường được mọi người gọi với cái tên Hiên lão đầu. Thấy lão có vẻ mệt mỏi bước lên đài, Lê Minh thở dài nhưng cũng không nói gì. Đợi đến khi ông đã ổn định thân thể, thở ra vài hơi lấy lại sức cậu mới lên tiếng.

Theo thím Trương vừa rời khỏi đài, bên dưới giống như ong vỡ tổ, những người đứng xem liên tục phát ra tiếng xì xào trao đổi. Có chúc mừng, có kích động, có ngưỡng mộ, có chờ mong. Phải đến khi Lê Minh lên tiếng ngăn cản đám đông hỗn loạn thì tình hình mới tạm thời được khống chế.

Lời lão còn chưa dứt, chỉ thấy một ít cây cỏ xung quanh khán đài trong phút chốc khô héo, một luồng năng lượng mỏng manh mắt thường không thể nhìn thấy bắt đầu chậm rãi tiến vào cơ thể lão ta. Hai tay ông vẫn chắp trước ngực, quầng sáng trên mắt theo luồng năng lượng kia tiến vào cơ thể lại càng tỏ ra quang mang đại thịnh.

- Bán Tiên? Là chưa phải tiên ư?

- Tu tiên? Ý ngươi là lão Hiên nhập tiên đạo? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

- Ta cũng như vậy, cảm giác thật khó chịu.

Tiếng cây gỗ rơi lốc cốc theo sau giọng nói từ từ vang lên. Khán đài cao hơn hai mét bị gió thổi qua vậy mà chẻ ra làm hai. Vết đao quá mảnh khiến một chém của Tiến Dật giống như không hề có chút lực sát thương nào. Phải nhờ tác động của cơn gió vừa rồi mới khiến lực lượng một đao kia hiện hữu trong tầm mắt mọi người.

- Tiên đạo vốn mờ mịt, ta không truy cầu sức mạnh, chỉ cầu trường sinh.

Hiên lão cũng biết Lê Minh có ý tốt, vội gật đầu chắp tay cảm ơn. Thân thể gầy còm hơi ốm yếu lúc nãy của Hiên lão bây giờ đã mang thêm một tia t·ử v·ong lực, nhìn lão giống như một tử thần đang đi dạo trong nhân thế.

- Mày khiến tao bất ngờ đấy Tiến Dật!

- Nhìn Hiên lão, ta có cảm giác linh hồn của ta hơi run rẩy bởi khí tức trên người lão!

Lê Minh vừa dứt lời, tiếng ho sặc sụa từ khoang miệng của Hiên lão phát ra. Phải mất gần cả phút lão ta mới trở lại bình thường.

- Cũng như thím Trương, mời Hiên lão thể hiện những gì lão cho là tâm đắc nhất của mình là được.

Chương 61: Tiến Dật

- Để ta lên.

Vừa nói, trong lòng Lê Minh cũng thầm cảm thán một tiếng.

*** Cầu đề cử, cầu nhận xét, cầu bình luận, cấu đánh giá, CẦU ĐỘNG LỰC ***

- Đêm qua có lẽ ta đã sắp c·hết, phải đến một phút cuối cùng kia ta mới ngộ ra được một chút này.

Nghe thấy những lời này, Lê Minh cũng không khỏi gật đầu tán thưởng. Còn ở bên dưới thì là một mảnh sôi sục, dân chúng liên tục vỗ tay hoan hô. Bạn thân của hắn là Hạnh Nguyên, một tay chống nạng cũng đã vứt chiếc nạng gỗ đi. Tay hắn ta nắm thành nắm đấm, một chân vẫn giữ thân thể vững như bàn thạch, hiển nhiên đã bị lời nói của Tiến Dật kích phát nhiệt huyết.

Một đao vừa ra, hàn mang sáng loáng trên thân đao làm tất cả mọi người trầm trồ một tiếng.

Có hai người dẫn đầu đều tìm được cơ duyên của mình, nên đám người bên dưới cũng tăng cao sự tự tin. Nối đuôi nhau lần lượt đi lên đài.

- Đúng thế, tiên đạo cũng tương tự các đạo khác, chỉ có bốn cấp độ lần lượt là: Ngộ pháp, Nhập pháp, Sinh thần và cuối cùng là Bán Tiên.

- Không biết ta có thể đạt được yêu cầu không?

- Được rồi Hiên lão, người cũng không nên một lúc hấp thụ quá nhiều loại lực lượng này. Thân thể của người không thể chịu nổi nó.

Hiên lão như trở lại tuổi thanh xuân, ánh mắt lão sáng ngời nhìn thẳng lên trời, hai tay cũng bắt đầu kết ấn. Một luồng lực lượng theo ấn ký kia hình thành bắt đầu phát tán ra xung quanh. Trong bán kính gần nửa làng Nghĩa Bình, toàn bộ cây cỏ theo lực lượng này đi qua lập tức khô héo. Từ bốn phương tám hướng, lực lượng gần như vô hình kia tựa thiên la địa võng, bao trùm lấy thân thể của lão già đang ngồi trên khán đài. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ở trên đài, Tiến Dật lấy ra một thanh đao lớn được hắn đeo ở trên lưng khuất sau lớp áo. Thanh đao này chính là của tên Kim Thù kia bỏ lại, sau đó vì Tiến Dật yêu thích nên được Lê Minh tặng cho.

- Cái này là do một đao của thằng Dật mà ra sao?

- Không đúng. Mọi người nhìn khán đài kìa!

- Thằng nhóc này khá, vậy mà lại từ công pháp tu tiên ngộ ra t·ử v·ong lực.

- Một tháng qua ta chỉ ngộ được một đao, ta gọi nó là Trảm Tà, đao của ta từ nay cũng sẽ được gọi là Trảm Tà.

Cũng không kéo dài thêm nhiều thời gian, trong ánh mắt vẩn đục của Hiên lão bất ngờ hiện ra một quầng sáng màu tím nhạt. Hai tay ông ta chắp vái ở trước ngực, cơ thể gầy còm chậm rãi xếp bằng ngồi xuống trên khán đài. Khi mọi người còn chưa hiểu lão ấy định làm gì thì giọng nói âm vang vô cùng hữu lực của ông đã vang lên.

- Chào Lê Minh huynh đệ. Tiến Dật ta tuy tàn nhưng không thể phế, cũng muốn thử sức một phen.

Vừa lên tiếng ngăn cản, Lê Minh vừa phất tay, mười giọt nước hồi thể lực bay tới nơi lão ta, giúp lão nhanh chóng ổn định sức mạnh thân thể mình.

Hàng loạt âm thanh cảm thán cũng liên tiếp vang lên. Lê Minh ngay khi một đao của Tiến Dật vừa tung ra cậu đã nhanh chóng rời khỏi đài, đang đứng trên một mái nhà tranh gần đó vỗ tay tán thưởng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Giọng nói đầy bất ngờ của Thiên Tổ lại vang lên trong đầu Lê Minh, ngay cả một kẻ chuyện gì cũng từng trải qua như hắn ta lúc này cũng rung động bởi tràng cảnh trước mắt này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

- …

Tiến Dật hét lớn, lời vừa dứt tay phải của hắn đã mang theo Trảm Tà bổ mạnh từ trên cao xuống. Đao quang đỏ rực lóe lên trong chớp mắt rồi hoàn toàn biến mất. Tiến Dật cũng thở ra một hơi, chắp tay về phía trước cúi chào Lê Minh một tiếng rồi mới im lặng rời khỏi khán đài.

- Ta cũng muốn thể hiện một chút.

- Nhìn vết cắt kìa, bóng loáng giống như đã được mài nhẵn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nghe Thiên Tổ nói, Lê Minh cũng có chút tò mò, nhổm người lên bộ dạng hứng thú hỏi lại.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 61: Tiến Dật