Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 8: C·h·ế·t Khiếp
" Đừng thương tâm, chúng ta so ngươi còn thấp kém hơn nữa cơ mà " (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Ngươi đường đường là một nam nhi đại trượng phu sao còn nhát c·hết hơn một yếu nhược nữ nhân như ta vậy ?"
" Hình phạt tuyệt đối sẽ cực kỳ tàn khốc " Quản lí nói chắc chắn như đinh đóng cột.
Cô nàng áo trắng nghe thấy có người kêu mình nên quay đầu ra sau, vừa quay thì thấy một nữ nhân tóc xanh lam đang hương về phía mình vẫy tay.
Ai sợ chứ cô nàng áo trắng thì không sợ một chút nào.
Nó sẽ không t·ấn c·ông chứ ?
Một tên đàn em muốn tranh công thuận tiện khoe khang nên đã đứng ra.
" À đúng rồi, ta nhớ hình như quản lí cũng là người mang theo huyết mạch Viêm Hoàng phải không ?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Quản lí, ngươi thật sự không biết sao ?"
...
" Ngục giam từ lúc nào có nữ tù nhân vậy ?"
" Uy uy uy Hàn bác sĩ ngươi đến rồi, mau cứu người đi chứ !!! "
" Con gì kêu thì phải "
Trò chuyện thoải mái từ nãy đến giờ đã làm bọn hắn quên mất âm thanh này do thứ gì phát ra.
Địa vị được xác định dựa trên nơi bọn họ sinh ra, tổng cộng một trăm lẻ tám khu.
" Nó không hề rời đi "
" Ực "
" Các ngươi không thấy người đó trông rất quen mắt sao "
" Xà ca nói đúng đấy, lúc trước ta còn học qua y cơ mà "
" C.m.n muốn c·hết sao "
Lý Hạo hai người chạy vài phút cũng tới được quãng trường, nhưng đợi đến lúc thấy tình cảnh ở đây thì Lý Hạo bị dọa đến mất hồn.
"..."
" Tội của hắn chính là tập kích người mang huyết mạch Viêm Hoàng, càng là người có hộ tịch ở Huyền quốc nữa. "
Bọn hắn chỉ là nhân viên phòng ăn nên xuất thân thấp kém hơn nhiều nếu so với quản lí.
Tiếng nói của quản lí vang lên mới làm cho bọn họ tỉnh hồn lại, không ai nói thêm gì nữa mà vô cùng ăn ý đi làm việc mình nên làm.
Ông trời ơi...
Trong lúc bọn hắn đang trò chuyện để giải tỏa giảm bớt sự sợ hãi tích tụ trong lòng thì từ trên trần nhà lại truyền xuống một âm thanh vô cùng quen thuộc.
" Âm thanh gì ?"
Quản lí vô cùng khổ sở như bị chạm vào v·ết t·hương trong lòng.
Thấy nó làm bọn họ cực kỳ kinh sợ, có người đứng như trời trồng đầu óc trống rỗng không biết nên làm gì cho phải.
Trong ngục giam những kẻ có mang huyết mạch Viêm Hoàng cùng với nơi xuất sinh ở Huyền quốc là rất ít ỏi.
Quản lí nghe thế thì vô cùng kinh hãi, cứ như đang nghe thiên phương dạ đàm.
Lít nha lít nhít mấy trăm con quái vật, nhìn thôi là tê hết da đầu.
Nó không rời đi với vị thiếu niên lúc nãy sao ?
Lam Xà chỉ về phía Trần Hổ, hắn nằm dưới mắt đất bị băng bó không khác gì xác ướp.
" Ngươi chờ cái gì nữa, vào thôi. Bọn chúng cũng đâu có tập kích ta và ngươi đâu mà sợ "
Quản lí đầu óc rất nhanh nhẹn, hắn mở miệng để tránh nguy hiểm không đáng có.
Quản lí nhớ lại thì thấy tên thiếu niên đó trông khá quen mắt nên đã hỏi mấy người nhân viên.
Nàng ta nhìn hắn bị vải bịt kín chỉ lộ ra hai mắt thì rơi vào trầm tư.
Miệng Lý Hạo đã khô khốc nhưng vẫn cố gắng nuốt một ngụm nước bọt.
" Là mấy tên đàn em của ta băng bó đấy, băng kín vậy chắc chắn sẽ ngăn máu chảy ra..."
" Ta cũng nghĩ vậy, bên cạnh có nhiều quái vật như thế thì đúng là kinh khủng "
Trên trần nhà một con quái vật có thân thể là cơ thể người với sáu đôi chân như nhền nhện đang bò tới bò lui.
" Không có gì, nhận lầm người thôi. Mà cứu ai ? Bị thương thế nào ?"
" E ? Trước đây vị đó rất nổi danh sao ?"
" Nếu muốn g·iết hắn chỉ cần rạch cổ hay bẻ họng là đủ rồi, không cần thiết biến hắn thành xác ướp để cho c·hết ngạt đâu..."
" Nào chỉ quen mắt, ta còn từng cùng hắn bắt chuyện qua "
" Lúc đầu ta cũng nghĩ thế, nhưng bây giờ thì chưa chắc..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Phụ thân ta chính là con dân Huyền Quốc còn mẫu thân ta đến từ Khu Hoa Anh Đào nên ta không được công nhận "
Học ở đâu vậy, trường y ở chuồng bò sao ?
Nàng liếc tên đàn em đó một mắt, nội tâm rất im lặng.
" Nữ nhân nào ?" Lam Xà nghe nàng lẩm bẩm thì hiếu kỳ hỏi.
Nàng rất nhanh đã đi đến chỗ đám người, tiếp đó những ánh mắt đỏ tươi xoay sang nhìn chằm chằm Lý Hạo.
" Ai băng bó cho hắn vậy ?"
" Hơn nửa tháng trước có một thiếu niên vô cùng hung hãn bị tống vào ngục giam "
Thiên tài !
Quản lí nghe thế thì phản bác, hắn thấy vài con quái vật so với liên bang thì tính là thứ gì cơ chứ.
" Vả lại mẫu thân ta không phải là chính thê nên ta càng không được coi trọng "
Rét rét e e e.
Nàng ta đến gần mới nhận ra người vẫy tay lúc nãy là ai.
Những kẻ như thế dù có đánh có mắng bọn họ thế nào đi nữa thì bọn họ chỉ có thể nhịn nhục chịu đựng, nếu dám bật lại hậu quả sẽ để ngươi không chịu nổi.
Chương 8: C·h·ế·t Khiếp
" Hừ, lực lượng của liên bang thế giới há là các ngươi có thể hiểu rõ, muốn xử lí một người quá dễ dàng "
Nàng kinh ngạc suy tư giây lát cũng nghĩ không ra nguyên nhân, nhưng có người kêu cứu thì vẫn nên cứu.
Quản lí nuốt một ngụm nước bọt sau đó chậm rãi ngẩng đầu, sợ sệt nhìn lên trần nhà.
" Ai kêu ta thì phải "
Nàng vác theo ba lô to bự nghênh ngang đi qua đàn quái vật, dù bị vô số ánh mắt đỏ tươi nhìn chăm chú nàng vẫn vô cùng bình tĩnh bước đi, thậm chí dám liếc ngược lại.
Nãy giờ bàn luận sẽ không sao chứ ?
Có người nhìn hắn như kiểu nhìn kẻ ngu xuẩn, thiếu kiến thức.
Chỉ có sở trưởng Lý Mộ cùng số ít giám ngục mới có thân phận như vậy thôi.
Những người khác cũng nhận ra quản lí đang nói về thứ gì, số ít người gan lớn đã ngẩng đầu nhìn lên trên.
" Quản lí, ngươi bình thường đang làm gì vậy, đến cả chuyện lớn như vậy mà không biết..."
" Ai làm việc nấy "
Hắn ngày lập tức rùng mình, vì mạng nhỏ của mình hắn lấy hết can đảm lao nhanh về phía đám người.
Cao nhất nhiên là Huyền Quốc - Huyền Khu tiếp đến là khu số một, thấp nhất tất nhiên là khu một trăm lẻ tám.
" Nên đến tư cách đi xác nhận huyết mạch Viêm Hoàng cũng không có "
Lam Xà nghe hỏi thì giơ ngón tay chỉ về mấy tên đàn em đứng cạnh mình.
Rét rét ré e e.
Hít một hơi thật sâu, nàng ý tứ sâu xa nói.
Rét ré ré e e e..... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Có con khỉ ấy, ta chỉ tính nửa cái huyết mạch Viêm Hoàng thôi "
" Là nó, chắc chắn là nó..."
" Dọn dẹp sạch sẽ vào "
" Mọi người giản tán đi"
Phòng ăn chìm vào tĩnh lặng, nhưng không hề tuyệt đối mà lâu lâu lại xuất hiện một tiếng kêu kỳ quái.
" ? " Lam Xà.
" Không sai, ta còn sinh ra ở khu thứ chín mươi tám đây này..."
Cô nàng áo trắng thấy hắn biểu hiện như vậy thì không nhịn được trêu chọc.
Rét ré e e e....! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" ??? "
Nhưng có một ngoại lệ, đó là quản lí, sắc mặt hắn đã cứng đờ vì sợ hãi rồi.
" Ừm ?"
Thứ quái vật này không chỉ hình thù quỷ dị, mà còn tỏa ra thứ áp lực kinh khủng, nếu nhìn vào nó trong lâu dài thậm chí có thể làm người ta điên cuồng.
" E ? Hóa ra là Lam Xà, cứ tưởng là nữ nhân nào chứ..."
Bọn chúng thấy có người đi đến thì ngay lập tức tách ra một con đường để cho bọn họ vào trong.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.