Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 31: Dây cung không ngờ tới

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 31: Dây cung không ngờ tới


Các bô lão cũng không ngoại lệ.

Hắn muốn xem xem lượng cơm bao nhiêu là đủ cho mỗi bữa.

Loại v·ũ k·hí mà hắn thích nhất, lên kế hoạch ngay từ những ngày đầu.

Chặc lưỡi, méo mó có hơn không.

Tất cả các ưu điểm đấy hiện tại gần như là vô nghĩa.

Đôi khi đội săn cũng phải dọn dẹp đám này để tránh lúc chạy trốn bị vướng vào.

Mỗi lần ném lại vỡ một đầu thương thì hắn cũng không chịu nổi.

Ô kê, giải tán, ai có việc thì bàn tiếp, không có việc thì đi ngủ thôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sớm ngày hôm sau, mọi việc vẫn diễn ra theo đúng những gì đã được lập lịch.

Đúng là cái gì có sợi đều được thu nhặt. Hắn tặc lưỡi.

Nhưng vàng thì làm được qué gì bây giờ nhỉ.

Giật nảy cả mình, vội vã bới đám dây leo phía trên để nhìn cho rõ.

Ra hiệu cho người này dùng hết sức kéo, phải đến khi mặt đỏ tía tai hắn mới nghe tiếng "bựt".

Ngoài ra, nhóm mở đường ngày mai có nhiệm vụ thu thập bất cứ loại dây, sợi hoặc dạng sợi dài gặp phải trên đường.

Những người suy nghĩ nhanh chóng đã bắt đầu tưởng tượng đến một loạt các công cụ mới được chế tạo bằng loại đá này.

Hắn bắt đầu quan sát kĩ lưỡng cục tơ nhện trong tay hắn.

Đám nhện sẽ bỏ cái mạng nhện cũ và chuyển chỗ làm một cái mạng nhện mới.

Vàng tính bằng kilogam, bằng cục, bằng sọt. Haizzz

Mọi người đều nhớ lần trước khi hắn vui vẻ như vậy chính là lúc nhìn thấy mấy cục thiên thạch sắt.

Thoáng cái buổi tối đã đến, một ngày loanh quanh mà chưa có thành tựu nào đáng kể.

Nghĩ đến đây hắn liền nói, có thể dùng đá này để đúc nồi niêu xong chảo và các dụng cụ nấu ăn.

Hắn cũng ăn uống cho có lệ một chút, vì lúc trước lỡ ăn nhiều thịt rết quá rồi.

Vì tương lai, một chút rủi ro cũng phải chấp nhận.

Ai trong nhóm hái hoa quả còn có thể bổ xung thêm ít hoa quả khi đã hái đủ suất. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Còn thời điểm phân phát thức ăn thì cả bộ lạc đều tụ tập rồi.

Nếu hắn cần loại tơ nhện này, trong rừng khắp nơi đều là.

Nhược điểm thì vô số nhưng có hai cái nổi bật. Nặng và mềm.

Mũi thương bằng sứ đã được nung xong hai mẻ, sắp tới cũng được nung liên tục không sợ thiếu nguồn cung.

Chốt, ngày sau khi vào rừng, chỉ cần nhìn thấy mạng nhện liền thu lại mang về.

Chuyển sang chuyên ngành đục đá cũng rất phù hợp, không bị lãng phí tài năng.

Có vẻ như hôm nay mọi người đi xa hơn, nên không kịp trở về đúng giờ.

Dĩ nhiên, theo cách nói của hắn, hắn chỉ thử xem thịt rết có hợp cho vào xào cùng măng hay không mà thôi.

Cảm giác tội lỗi xông lên đầu sau khi mặt dầy mày dạn ăn uống tì tụp khi mọi người vẫn đang đói meo.

Chính là đơn giản như thế, không có hạt nêm, cũng chẳng có mì chính.

Không nói đâu xa, chỉ cần xã hội tiến lên một chút thôi, giai cấp lãnh đạo sẽ luôn là nhóm được ưu tiên trước nhất.

Loại đá này rất hữu dụng, nó có thể làm nhiều thứ.

Nhờ mọi người gỡ cục tơ này ra cuộn lại thành cuộn bằng một cành cây.

Cả năm người đều có mặt, các công việc lặt vặt khác đã được phân công lại cho nhóm tàn tật.

Nhờ một người lớn kéo thử. Dãn ra nhưng vẫn không đứt.

Hắn chưa từng nhìn thấy một loại nào có khả năng làm gia vị cho món ăn cả.

Hắn cũng phải công nhận. Tinh thần tự giác của bộ lạc là cực kì cao.

Thi thoảng lại kiểm tra bài cũ.

Vàng có giá là ở kiếp trước. Hiện tại hắn có mỏ vàng cũng có tác dụng gì?

Chán nản khi nghĩ đến mỏ kim loại đầu tiên tìm được lại là vàng.

Phải nói, thịt rết cũng ngon ngọt không kém thịt tôm là mấy.

Chỉ riêng hai cái nhược điểm này đã khiến hắn không biết làm gì với nó rồi.

Mắt hắn nhìn thấy cái gì đó lấp lóe dưới đáy sọt.

Hắn ra hiệu cho nhóm dũng sĩ để đấy, lên ăn tối đã rồi lát tính tiếp.

Dưới đáy sọt là mấy cục đá màu vàng, có lẽ chính là vàng rồi.

Đến giờ ăn trưa, ai nấy đều trở lên háo hức.

Việc mài đá nay đã đi vào dĩ vãng, nên mọi người cũng rất rảnh rỗi.

Thực ra nó không cách bộ lạc quá xa.

Nó bền và không bị vỡ giống như đồ sứ.

Xem nào, ưu điểm của vàng là đắt và dẫn điện tốt, bền, không bị ô xi hóa.

Miệng cũng đang lẩm nhẩm đánh vần rồi.

Quên, phải hỏi xem mấy người này tìm thấy vàng ở đâu trước đã.

Một lúc sau, qua mô tả của nhóm mở đường, hắn đã hiểu ra vấn đề.

Hắn không rõ nhóm người lớn học được đến đâu, nhưng cũng không hỏi thêm.

Cả buổi sáng hắn cũng chỉ lượn lờ loanh quanh. Dạy thêm một số từ mới, hướng dẫn cách đọc từng từ.

Buổi tối, vẫn là món thịt thỏ xào măng. Ngoài ra, còn trộn thêm thịt rết còn tồn đọng.

Lúc này cha hắn trả lời ngay, đáp án là rất nhiều.

Còn ba sọt cuối, khi hắn chuẩn bị quay lại để kiểm tra đám dây dợ đã được mang lên xem có loại nào khả dĩ tạo được dây cung không.

Phân bổ hợp lí đồ ăn cũng là tiết kiệm thời gian cần thiết để kiếm ăn của bộ lạc.

Kiếp trước mà hắn có mấy cục vàng như này thì có phải đời sang trang rồi không.

Gần trưa, hắn bắt đầu chỉ đạo làm món măng xào.

Hai bô lão không thường xuyên có mặt cũng được bổ túc lại kiến thức. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Muối còn không có thì quá trình nấu ăn cũng chỉ có vậy.

Bữa trưa hãy ăn tạm món măng xào thịt không gia vị đã.

Không khi trong hang động lại trở lên hân hoan.

Hắn lập tức hô hào mọi người xách ba sọt còn lại lên trên bãi, sau đó sẽ từ từ tìm hiểu vẫn đề này.

Cả bộ lạc đang chờ 3 nhóm 9 người đi mở bản đồ trở về.

Ai có năng khiếu hắn cũng sẽ ghi lại để chuẩn bị một nhóm vũ trang có khả năng t·ấn c·ông tầm xa.

Hi vọng sau hai ngày làm nhiệm vụ này, nhóm người sẽ quen dần và có thể áng chừng thời điểm trở về hợp lí.

Dự tính, ngày mai là có thể bắt đầu dạy kèm các số đếm được rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mắt càng ngày càng phát sáng. Để tránh mừng hụt, hắn nhờ mấy người khéo tay bóc tách cái mạng nhện này ra.

Khi hắn xoắn mấy sợi lại với nhau thì chẳng phải vô địch rồi.

Chuẩn bị quay đi bàn công việc ngày mai thì hắn chú ý đến một cục gì đó nhỏ nhỏ bằng nắm đấm nằm dưới góc sọt.

Tóm lại ngoài thịt và mấy loại rau quả thường thấy.

Nên hi sinh đời bố, củng cố đời con là điều cần thiết.

Nhìn một bô lão cũng mới ăn xong đang đi đến, hắn nhờ cầm bó dây lên gần bếp, nơi có ánh sáng tốt hơn.

Giờ có bữa trưa ăn, ai nấy mắt đều sáng rực.

Hắn tin tưởng có thể nung chảy vàng để đúc các dụng cụ một cách dễ dàng.

Rất tiếc nó không đủ độ cứng để làm v·ũ k·hí được.

Tỉnh lại sau cơn sốc vàng, thấy mấy cục vàng trên tay đầy tiếc nuối.

Ai có thể tưởng tượng được, có lúc hắn có thể dùng vàng để đúc nồi.

Hắn vỗ đầu tự trách mình không để ý.

Nghe thấy không dùng để làm v·ũ k·hí được mọi người cũng bớt hào hứng hơn.

Nhìn đám nồi niêu xoong chảo bằng gốm đặt canh bếp một tia sáng lóe lên trong đầu hắn.

Thực ra, công việc cũng chẳng có gì, ngoài vị trí gác cửa khu trẻ sơ sinh thì mấy bô lão còn lại cũng chỉ kiêm chức thịt thỏ.

Đống lá lớn đang được đốt ở dưới kia, có lẽ đến tối là có thể làm nguội rồi cho vào thùng bằng ống tre.

Bất kể nam nữ già trẻ. Mỗi người đều phải dành một khoảng thời gian luyện tập mỗi ngày.

Vì lượng sắt hiện tại đã không còn nhiều.

Hơn nữa cũng không có bãi hoa quả nào, vậy nên trước giờ bộ lạc không đi về hướng này.

Mọi hôm, đến tầm này, dù có hơi đói mọi người cũng chẳng có cách nào.

Bất giác hắn đã xử lí bốn cặp càng lúc nào không hay.

Định khai thác rồi bán cho ai mà lại vui mừng như điên vậy.

Mẹ hắn cũng gần như không bao giờ vắng mặt trong các buổi dạy học nên buổi tối mỗi khi cho hắn tì tụp xong lại dậy kiêm chức hội trưởng phụ nữ.

Bộ lạc vẫn cần phải kiếm thức ăn, phải làm việc để phát triển các cơ sở hạ tầng.

Nói đến đây hắn cũng bắt đầu ngập ngừng.

Nhất là phần thịt trong chân càng. Vừa gặm vừa nhớ đến càng cua và thịt tôm.

Thịt thỏ được lấy xuống thái mỏng, rồi cho vào xào với măng và mỡ.

Sau một hồi cười to thoải mái, hắn chợt nhớ ra một vấn đề.

Nếu có tác dụng sẽ quay lại sau.

Nhưng rất tiếc cũng chỉ là đá thường, không có tác dụng gì cả.

Một lúc sau, 9 người cũng đã trở lại.

Vì hắn bảo bất cứ cái gì có sợi, hình sợi hay tương tự đều đem về cho hắn, nên người này thấy đám mạng nhện đã bị bỏ đi trong rừng liền vơ lại vo tròn rồi nhét vào gùi.

Đúng là niềm vui ngắn chẳng tày gang. Suy đi nghĩ lại hắn cũng đành thở dài đầy tiếc nuối.

Số thời gian thừa ra có thể dùng để huấn luyện kĩ năng, thao tác với v·ũ k·hí, xây dựng, đục đẽo vân vân.

Nên cũng không cần phải phân công lại.

Nếu hôm nay may mắn, hắn sẽ có nước muối tự chế từ tro than sau khi đốt lá cây.

Mấy sọt kế tiếp cũng là các loại dây, có nhiều loại lặp lại. Nhưng cũng không sao cả.

Nhóm này phát hiện loại đá này dưới chân một thác nước nhỏ.

Những kim loại khác đã sớm bị ô xi hóa. Chỉ một vài loại có tính trơ cao mới không dễ bị han ghỉ.

Vài ba phụ nữ mới sinh, đang trông con cũng thò đầu lên hóng hớt, miệng lẩm bẩm gì đó.

Hắn bắt đầu nghĩ xem có thể làm cái gì được bằng vàng.

Sọt đầu tiên, các loại cây leo, cỏ, rễ nhỏ được thu thập thành một bó lớn hiện ra trước mắt hắn.

Còn hiện tại, ngoài kính nể cũng chỉ có càng kính nể mới thể hiện được suy nghĩ của hắn.

Một lúc sau thấy hắn cầm một cục đá rồi thừ người ra, cả đám bắt đầu thấy không hiểu thấu.

Hiện giờ chưa có công nghệ nào giúp hắn nung chảy mấy loại quặng sắt này.

Cầm lên thấy rất nhẹ, hắn quay lại hỏi xem đây là cái gì?

Sau một hồi họp bàn, cả nhóm thống nhất là đội rèn sắt sẽ chịu trách nhiệm đục đá mở hang.

Tóm lại là vẫn cần tiết kiệm.

Hắn đỏ mặt chắp tay rời đi, còn âm thầm ợ một hơi thỏa mãn.

Khi một đầu sợi được kéo ra ngoài. Hắn vội vã tiến lên kéo thử. Co dãn nhưng không đứt.

Những ai không muốn tụt hậu thì phải học lớp ban đêm thôi.

Ngày trước khi hắn nghe đến kích cỡ khổng lồ của đám nhện cũng nên nghĩ đến tơ của chúng cũng phải đồng bộ mà tăng lên tương tự chứ.

Thông thường mạng nhện này chỉ có thể săn mồi ban đêm hoặc những loài biết bay không để ý.

Khi mặt trời đã khuất hẳn, cả bộ lạc đã có mặt sẵn sàng chờ đợi phân phát đồ ăn.

Mọi người bắt đầu hân hoan hưởng dụng bữa tối như đang ăn một bữa tiệc thịnh soạn nào đó.

Có sân bãi rồi, môn ném lao sẽ được đưa vào luyện tập.

Dĩ nhiên, lúc luyện tập thì dùng cây lao vót nhọn là được rồi.

Người lớn đã rời hang, tiếp tục mở rộng tầm nhìn khu vực trước cửa.

Dù là người phân phát thức ăn, nhưng chính các bô lão lại là nhóm được ăn cuối cùng.

Dây cung có rồi.

Ha ha ha, hắn phá lên cười khiến mọi người bắt đầu cũng chú ý và xúm lại.

Buổi tối sẽ là thiên đường của đám rắn rết nhện chuột, khi thiên địch gà ác đã đi ngủ.

Một người trẻ tuổi trả lời hắn. "Đây là mạng nhện"

Xào được, mọi người bóc phần thịt cho vào xào, bỏ phần vỏ ra là được.

Có điều bền hơn mà thôi. Những người trái đất mà thấy sự so sánh này chắc phải thổ huyết.

Có điều, nếu muộn hơn một chút nữa, ở trong rừng sẽ trở nên cực kì nguy hiểm.

Nặng một tí đâu có sao, với sức khỏe của người trong bộ lạc thì vẫn có thể chấp nhận được.

Làm đồ ăn phân chia thức ăn mỗi bữa.

Cũng may, các bô lão có thể chịu trách nhiệm được việc này.

Bữa trưa diễn ra một cách chóng vánh. Lượng đồ ăn được làm cũng không nhiều.

Đám trẻ cũng không làm hắn thất vọng. Rất thuộc bài, từ mới cũng được tiếp thu nhanh chóng.

Nhóm thợ mộc vẫn đang kì cạch đục đẽo trong vòm cầu.

Nhóm săn còn có thể chia chác ít máu con mồi khi chiều tối.

Nặng hơn cả cục sắt trong bộ lạc. Nhóm 3 người quyết định nhặt mấy cục nhỏ về cho hắn xem trước.

Không có khoảng thời gian và quãng đường quen thuộc nên việc lệch lạc là chuyện hết sức bình thường.

Ngoài vàng thì cũng có thêm vài cục đá vô dụng khác.

Chỉ có vàng mới tồn tại dưới dạng kim loại ở trong tự nhiên được.

Nhìn thấy loại đá này cũng lấp lóe nên mấy người định nhặt hết đem về.

Sắp tới, nhóm thợ rèn sẽ rảnh tay, mà tiện nữa là khả năng quai búa sau hơn tuần làm việc với lò rèn đã được cải thiện đáng kể.

Còn các loài thú thông thường chẳng con nào ngu hồ hồ lao vào cái mạng nhện rõ rành rành ấy cả.

Đây là loại tơ nhện cũ,khi khả năng dính con mồi của tơ nhện giảm đi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tiếp tục kiểm tra hai sọt còn lại, đại khái các loại dây leo cũng tương tự.

Hắn muốn dự trữ để đề phòng trường hợp nghĩ ra công cụ cần thiết mới.

Đây là loại dây siêu bền chắc, tốt hơn tất cả những loại dây rừng làm từ cây cối đấy.

Mấy đầu bếp cũng tưởng hắn đang thử một cách nghiêm túc nên đang đứng chờ kết luận của hắn.

Hắn bắt đầu trầm tư suy nghĩ.

Thời gian họp bàn kết thúc, hắn lại chuẩn bị quay lại với bầu sữa và mơ về tiếng lách cách của cái bàn phím cơ kiếp trước.

Nếu chỉ dùng để làm bát với nồi thì cũng không khác nhiều so với đất sét.

Đây là khu vực săn mồi thường xuyên của một đàn gà ác và mấy loại ăn thịt.

Vội vã hỏi loại tơ nhện này trong rừng có nhiều hay không?

Nhưng đến hiện tại vẫn chỉ có thân cung nằm chỏng gọng ở góc hang.

Chương 31: Dây cung không ngờ tới

Hắn cần xác nhận xem loại nào có khả năng làm dây cung.

Đây không phải cái hắn đang tìm hay sao? Một sợi tơ nhỏ như cái đầu tăm nhỏ mà đã bền như vậy.

Tức là ở đây còn rất nhiều vàng lộ thiên.

Còn những người còn lại hầu như đều nhịn đói cả ngày.

Đi nhanh thì có thể đi về trong một buổi sáng.

Nhìn mọi người bắt đầu chuyển trạng thái, hắn bắt đầu lên tiếng trấn an.

Đáng thương lũ trẻ con ở xa nhìn lại nước bọt chảy mất kiểm soát.

Bộ lạc khi thấy hắn vui vẻ vì phát hiện được cục đá có ánh sáng lấp lóe, ai cũng tỏ vẻ vui mừng.

Bên dưới còn có một số loại đá có màu sắc bất thường.

Những người này đã không được ăn bữa trưa ở bộ lạc mà chỉ được cầm theo một khúc cá.

Sau khi thử hết một đống càng, hắn gật gù xác nhận.

Cay là cái gì? không ai hiểu. Thơm là cái gì, cũng không ai biết luôn.

Trên tay ai cũng có một cái bát sứ lớn. Nhưng chưa ai tiến lên nhận phần đồ ăn cả.

Nhường lại phần còn lại cho mẹ hắn, sau đó bắt đầu đi về phía mấy gùi chiến lợi phẩm ngày hôm nay.

Khi nhìn thấy cái đang nằm ở đáy sọt hắn cũng phải há hốc mồm.

Hắn hí hửng đi ngủ quên luôn cả vụ họp bàn công việc.

Nước suối rút đi nên trơ ra một bãi đá dưới chân thác.

Đống tro than cũng chưa nguội để dùng được. Nhắc mọi người đắp đất ủ lại.

Với nhiệt độ nóng chảy thấp hơn nhiều so với thép.

Đúng rồi, dùng vàng để đúc mới nồi chảo.

Đúng là có khả năng có mỏ vàng thật.

Đám trẻ con cũng đâu vào đấy ôn luyện dưới sự chỉ đạo của cả 5 bô lão.

Hắn cũng thử hỏi một vài loại gia vị, nhưng không ai có thể đưa ra câu trả lời cho hắn.

Trời ơi tin được không??? Giàu to rồi, nếu hắn không hoa mắt thì giàu to rồi.

Dĩ nhiên là sau khi hoàn thành cái cưa còn đang dang dở.

Vậy nên, buổi tối họ sẽ là những người được ưu tiên ăn trước.

Tránh để qua đêm cháy lan vào rừng. Vậy là dự án muối cũng chưa có kết quả.

Ai cũng rất tình nguyện đổi đất sét lấy vàng đấy. Đáng tiếc là chỉ có thể suy nghĩ trong vô vọng.

Nên việc đem nấu rồi đúc lại là không khả thi.

Trong đầu hắn cũng chưa nghĩ ra hắn có thể làm gì với cái đồ chơi này.

Sau khi thử bê một cục lớn như cục sắt phía ngoài kia thì phát hiện nó quá nặng.

Đến nỗi trong bộ lạc cũng quên mất hắn định làm gì với nó luôn rồi.

Vàng chính là một ví dụ điển hình.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 31: Dây cung không ngờ tới