Khống Thú
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 185: Tự giải quyết
Hồng Thịnh Bảo cùng Độc Ánh Vân tiếp tục đuổi sát theo sau, Tam Nhãn Hỏa Kim Viên cũng đứng chặn lối thoát của Võ Huyền.
Tinh Linh Thất Sắc thuộc loại linh thú mang theo độc linh lực mà người trên đại lục vẫn chưa thừa nhận sự tồn tại của loại linh lực chẳng cũ cũng chẳng mới này.
Dưới sắp xếp phân phối bài bàn của Hồng Thịnh Bảo, năm nhà đều cảm thấy hợp lý.
Hồng Thịnh Kính vỗ đầu cười lớn. “Cách của Độc Ánh trưởng lão không tệ, lớp trẻ của chúng ta phải va đập nhiều với nhau mới được, ta thấy cứ theo thông lệ cũ, giảm cấp độ đến người thấp nhất, không được dùng bảo khí, không được dùng sát chiêu, dùng một sủng thú.”
Mộc đằng phóng tới vượt qua Hồng Thịnh Bảo phóng tới chỗ Võ Huyền cùng Điệp Điệp vừa đáp.
Loại linh thú này thuộc linh thú sử dụng mộc linh lực nhưng theo nghiên cứu của những người đi trước.
Còn Mộng Kỳ tham chiến bằng một con Bạch Lộc Xà, một loại linh thú trên đầu có sừng hươu làm người ta tưởng nó là rồng nhưng cuối cùng vẫn chỉ là xà giả rồng.
Một hồi suy nghĩ, hắn vẫn để Phong Mẫn Nghi phong ấn Điệp Điệp, bảo khí cửu cấp trung phẩm rất quan trọng, hắn không muốn thử mạo hiểm một cách không chắc chắn.
Chương 185: Tự giải quyết (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đặc biệt trên trán của nó có mọc ra một con mắt màu đỏ.
Võ Huyền trong lòng hơi do dự, hắn muốn để Kim Quang Thần Tượng ra chiến đấu với mình, vì hắn để ý mấy nhà khác đều dùng sủng thú có huyết mạch hoàng kim sắc.
Với các thứ dưới thất cấp có thể chia áng chừng được, nhưng một bảo khí cửu cấp trung phẩm lại khác, thứ này cần rõ ràng một chút.
Võ Huyền một lần nữa mang theo Điệp Điệp rời khỏi vị trí vừa đứng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Những băng ảnh lấp lánh liên tiếp xuất hiện trong đại điện.
Con mắt trên trán của nó mở ra, một luồng hỏa diễm lập tức bao phủ lấy cả nơi Võ Huyền đứng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Võ Huyền cảm thán, điều này hắn vẫn còn phải học Hồng Thịnh Bảo nhiều, sau này còn sắp xếp ổn thỏa cho người bên dưới.
Hồng Thịnh Bảo tuy lao đến nhưng lại vẫn luôn chờ đợi Võ Huyền sử dụng Băng Ảnh, thấy điểm Võ Huyền vừa dịch chuyển đến, hắn liền lao tới t·ấn c·ông.
Thiên Dương Ngân ngồi trên xe lăn, nàng dùng linh thú quen thuộc nhất của mình là Bạch Nguyệt Lang để chiến đấu.
Tam Nhãn Hỏa Kim Viên thân hình chỉ cao hơn người bình thường một chút, nó lợi dụng bản thân linh hoạt, chớp mắt đã xuất hiện trước người Võ Huyền.
Độc Ánh Ngân Nguyệt nhìn Võ Huyền nói. “Thấp nhất vẫn là thiếu chủ của chúng ta, vậy lấy người làm mốc đi, tam cấp trung kỳ.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hồng Thịnh Bảo dùng sủng thú là Tam Nhãn Hỏa Kim Viên, một con kim viên lớn có bộ lông màu vàng xen lẫn với đỏ, hai tay như bọc khôi giáp, đuôi của nó không giống với đuôi một con khỉ thông thường, thay vào đó là một ngọn lửa màu vàng rực cháy.
Chỉ cần nhìn qua cũng biết con linh thú này trên thân toàn là độc, người ta thường gọi là Tinh Linh Thất Sắc, đến gần bảy bước ắt phải nằm.
“Chấp thuận.”
Trong số bảo vật đều không có thứ nào giá trị dưới tứ cấp, thu hết bảo vật đến tay thì trên đất vẫn còn thừa một kiện bảo khí cửu cấp trung phẩm.
Năm người Võ Huyền, Hồng Thịnh Bảo, Độc Ánh Vân, Thiên Dương Ngân, Mộng Kỳ cùng sủng thú của mình đứng tạo thành hình tròn, những người không liên quan đều dần lùi về phía sau.
Tiếc là hỏa diễm phóng ra chưa tới Võ Huyền thì hắn đã dùng Băng Ảnh thoát đi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hồng Thịnh Bảo đưa mắt nhìn Độc Ánh Vân, nhìn ánh mắt Hồng Thịnh Bảo, Độc Ánh Vân và hắn liền chủ động cùng sủng thú của mình t·ấn c·ông về phía Võ Huyền.
Độc Ánh Vân cùng Tinh Linh Thất Sắc liền bá·m s·át đằng sau Võ Huyền, từ Tinh Linh Thất Sắc, hai sợi mộc đằng màu tím được phóng ra về chỗ Võ Huyền.
Dù Kim Quang Thần Tượng nổi tiếng là thiện chiến nhưng nếu không quen thuộc với phong cách chiến đấu của hắn thì rất khó để cả hai phối hợp.
Xong không thể xem thường, Bạch Lộc Xà nổi tiếng với thể lực chiến đấu dẻo dai.
Đến cả Võ Huyền giờ không dùng đến cũng muốn có, bên người hắn có Tuyết Điệp và Hạc Nhi tuy không thiếu bảo khí nhưng có thêm một kiện sẽ tăng thêm sức mạnh cho các nàng khi chiến đấu.
Nhưng với sự linh hoạt của Băng Ảnh, chỉ còn điểm trống, hắn liền có thể thoát khỏi.
“Mộng gia chấp nhận.”
Việc khó này tương đối khó giải quyết, trong lúc tất cả trầm tư, Độc Ánh Ngân Nguyệt ưu nhã bước ra, nàng nói. “Thế này đi, di tích lần này vốn là để người trẻ tự giải quyết với nhau, nhân cơ hội ở đây mấy người trẻ so tài một chút, người thắng lấy được bảo khí, mọi người thấy sao?”
Nếu để Điệp Điệp ra trận sẽ có thua thiệt lớn về huyết mạch nhưng so với Kim Quang Thần Tượng thì Điệp Điệp chiến đấu với hắn nhiều hơn và quen thuộc hơn.
Các nhà khác bắt đầu giúp thiếu niên và sủng thú nhà mình phong ấn tu vi xuống tam cấp trung kỳ.
Mấy nhà khác nhà nào cũng có mấy chục người cửu cấp, thêm một món bảo khí, nhiều lúc là bảo vệ được một mạng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.