Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 67

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 67


Thiết bị tắm nhà Cố Ngộ khiến Thang Ninh có một nhận thức hoàn toàn mới,

Cô vốn tưởng rằng bản thân hiện tại đã mạnh mẽ hơn khi đó rất nhiều.

Tay Thang Ninh hơi run, răng đánh vào nhau lập cập.

Cô nhanh chóng nuốt hết thức ăn trong miệng và nói: "Vâng."

hợp tác.

đoán được phần nào nội dung cuộc trò chuyện sắp diễn ra.

Châu Vũ không đấu tranh với Mạnh Bồi.

cần bạn bè kiên định đứng về phía mình, khiến bản thân không còn cảm thấy cô

vì tôi không giao nhiều việc cho họ, mặt khác là vì ba mẹ họ đã nói với tôi,

Thang Ninh hít sâu một hơi, chợt cảm thấy Cố Lê đã mắng hộ cô tất cả những

"Nhưng cô có biết về lai lịch của Mạnh Chúc Vy và Đường Tân Châu không?

Chúc Vy."

Nhưng hôm nay, cô thực sự không thể kìm nén được nữa.

Cố Ngộ và Lăng Lệ đang ở quầy lễ tân của văn phòng luật HW.

Ông ấy dùng giọng điệu nửa an ủi nói với Thang Ninh: "Tiền ăn đó, tôi có thể

khách hàng này, cả tháng đó tôi sẽ không có một đồng lương nào, thậm chí cho

Khi Thang Ninh nghe những lời này, trong mắt cô không còn ánh sáng.

Thực ra khi nghe đến đây, Thang Ninh đã hiểu đại khái ý và lập trường của

Vừa nhìn thấy Cố Lê, Thang Ninh lập tức lao thẳng vào vòng tay cô như một

gì cô muốn mắng.

nước còn có thể điều chỉnh được.

Trưa thứ sáu, Thang Ninh ăn trưa ở căng tin công ty. Vừa ngồi xuống ăn miếng

Cô sẽ không bao giờ để mình rơi vào tình cảnh khó xử như vậy nữa.

người khác trong đội ngũ của tôi bận rộn hơn một chút, thay thế công việc trên

em không trả lời tin nhắn của tôi?"

Nói xong, Châu Vũ chỉ nhìn vào màn hình máy tính của mình.

Nhưng cô chợt nhận ra, tất cả đều chẳng thay đổi.

Cố Lê: [Chỗ như vậy không ở cũng được! Đi thì đi! Không sao hết, tớ sẽ nuôi

mặt mọi người như vậy.

Cô không muốn để Cố Lê phải chia sẻ nỗi đau của mình.

là gì.

ứng cánh bướm mà cô không thể tưởng tượng được."

lắm đó!"

dàng nhận được offer, sau khi đi làm họ cũng là những người về sớm nhất, bởi

thứ như thể diện, tôn nghiêm đó hoàn toàn không quan trọng."

Cô bình tĩnh kể lại toàn bộ sự việc từ đầu đến cuối một cách khách quan.

ng làm khổ đôi Dường như Mạnh Chúc Vy không ngờ Thang Ninh lại chống đối cô ta trước

đẹp quá".

âm thầm giúp cô hoàn lại, nhưng toàn bộ sự việc này, cô phải xin lỗi Mạnh

cậu đâu, tớ đến là để chống lưng cho cậu đấy!"

Đầy tuyệt vọng và căm ghét thế giới.

Nhưng ông ấy cũng biết, bắt Thang Ninh cúi đầu là không công bằng.

Hôm sau Cố Lê đến dưới tòa nhà công ty Thang Ninh đón cô tan làm.

Cô còn an ủi ngược lại Cố Lê: [Tớ ổn rồi, nói hết nỗi khổ với cậu xong là tớ

Cô sợ cảm xúc của mình sẽ ảnh hưởng đến Cố Lê vô tư vô lo đó.

ta nói chuyện tốt không ra khỏi cửa chuyện truyền xa vạn dặm, nếu tôi đắc tội

Cố Lê: [Cậu cứ tập trung đi, đừng nghĩ đến chuyện này nữa! Tối mai chúng ta

Đây là kết quả mà ông ấy muốn thấy nhất.

Châu Vũ.

có thể thấy rõ, hai người họ hầu như không cần bỏ ra nhiều công sức, đã dễ

Thực ra nhiều khi, khi nghe được lời động viên của bạn bè, tâm trạng của cô đã

Tần suất đó nghe có vẻ như đang đuổi khách một cách mất kiên nhẫn.

Thang Ninh: [Ok!]

Thang Ninh từ từ ngẩng đầu lên, như dự đoán, đối diện chính là Cố Ngộ.

Thang Ninh lắc đầu.

Mặt cô rất bình tĩnh, nhưng trong lòng như sóng biển đang gào thét.

Cô nghiêng đầu, hơi nhíu mày như đang suy nghĩ điều gì đó.

Thang Ninh chỉ dùng sự bướng bỉnh cuối cùng nói: "Vậy xin sếp cho tôi một lý

Có lúc không phải thực sự quan tâm đến đúng sai, đạo đức công bằng gì, chỉ

Lúc này.

Lúc đó không biết tại sao cô lại đi hỏi Cố Lê, rồi mải nói chuyện với Cố Lê mà

rất tự nhiên ngồi xuống đối diện cô và bắt đầu ăn, sau đó như vô tình hỏi: "Sao

không nhất định là sai.

không? Tôi đứng dưới mưa bão chờ khách hàng ba ngày, lần đầu tiên gặp ông

với tôi thì chuyện đó không có ảnh hưởng quá lớn."

Cố Lê: [Bộ cô ta là mùa Thu Cao hả? Tớ còn tức giùm cậu nữa ấy!]

Vừa bước vào, cô đã thấy Châu Vũ chỉ tay về phía cửa với vẻ mặt nghiêm

lỗi Chúc Vy, hai là thu dọn đồ đạc tháng sau rời đi, tôi không muốn vì những

Bất lực, vô vọng, yếu đuối.

đến bây giờ, dù tôi đã có địa vị nhất định, nhưng khi gặp một số khách hàng, tôi

nước hay không mà nước tắm ở nhà cô luôn rất nhỏ, lại còn lúc nóng lúc lạnh.

Nội tâm đã nhận được sự cứu rỗi to lớn.

Thang Ninh không hiểu ý của Cố Lê.

lần trước!"

tội.

đơn bất lực. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Châu Vũ thở dài nặng nề: "Thang Ninh này, cô còn nhớ vì sao trong tất cả các

"Tớ cũng vậy!!" Cố Lê ôm chặt Thang Ninh.

Quả nhiên đối phương lập tức nổi giận.

tham.

Thang Ninh lập tức cảm thấy tâm trạng tốt lên không ít.

"À... Chắc là sẽ đi." Thang Ninh hơi ngượng ngùng nói.

thực tập sinh tôi lại chọn giữ cô lại không?"

biệt đúng sai!]

Thậm chí bây giờ cô nghĩ xin lỗi cũng chẳng có gì to tát.

Thang Ninh chợt nhớ ra, cuộc trò chuyện cuối cùng của họ là Cố Ngộ bảo nếu

Ông ấy cũng đã do dự trong chốc lát.

Nhưng ông ấy vẫn cố gắng giành cho Thang Ninh một tia hy vọng.

ngày hôm sau tôi vẫn đi cầu xin ông ta, bởi vì tôi biết nếu tôi không giành được

Có khác gì với bị thẩm vấn đâu?

Ông ấy vốn tưởng Thang Ninh là người biết thức thời, nhưng bị Thang Ninh hỏi

Chưa kịp nói hết câu, Cố Lê đã đập bàn: "Cậu nghĩ sao vậy?!"

Thang Ninh thậm chí còn quên mất nội dung cuộc trò chuyện cuối cùng của họ

"Vậy cùng ăn nhé." Cố Ngộ không quan tâm đối phương có đồng ý hay không,

Mặc dù Cố Ngộ trông có vẻ rất lịch sự, nhưng giọng nói lại toát ra sát khí: "Xin

Thực ra bình thường Thang Ninh cũng ít khi chia sẻ những thứ quá tiêu cực như

Dù đã bấm đến mức đỏ tím, cô vẫn không thấy đau.

thế này với Cố Lê.

"Em tưởng... Anh biết rồi." Thang Ninh nghĩ bữa cơm này chắc không ăn nổi

Ba mẹ họ là khách hàng và cũng là bạn bè của tôi, thực ra từ lúc thực tập cô đã

Đối với một thương nhân như Châu Vũ, nếu phải đòi hỏi sự công bằng khách

Cô chợt nhớ lại rất lâu rất lâu về trước, cô cũng từng có cảm giác như thế này.

Cả ngày cô ta cũng không quay lại.

Cố Lê đi quán bar thì báo cho anh.

cô có biết ngày xưa vì muốn có khách hàng đầu tiên, tôi đã trải qua những gì (đọc tại Nhiều Truyện.com)

văn phòng của Châu Vũ.

tay cô, cho đến khi tìm được một nhân viên mới tương tự như cô, nói thật, đối

công việc thuộc phận sự của mình, cô chăm chỉ cầu tiến, và thực tế cũng chứng

cậu!!!]

Nhưng may mắn là hiện tại cô vẫn có điểm khác so với trước đây.

nhiệt độ nước từ lạnh đến nóng chỉ mất vỏn vẹn một hai giây, độ lớn của dòng

Châu Vũ lắc đầu, dường như hơi thất vọng về Thang Ninh mà nói: "Một là xin

nữa.

Hôm nay Thang Ninh chưa đến giờ đã đi, lần đầu tiên trong lịch sử trở thành

nếu Châu Vũ không sa thải Thang Ninh ngay lập tức thì sẽ chấm dứt quan hệ

bên.”

Chỉ là ở thời điểm hiện tại không thể vượt qua cái ngưỡng đó mà thôi.

Dù cả thế giới có chống lại cô, ít nhất bên cạnh cô vẫn còn có Cố Lê.

đừng giao cho họ khối lượng công việc quá lớn, quá bận rộn..." Châu Vũ nói

Cố Lê: [Từng người một thì có gì ghê gớm đâu, cho tụi nó chút mặt mũi là tụi

Vì giấc mơ chẳng đáng là gì của mình, cô chỉ có thể lựa chọn khuất phục.

quên mất anh.

Thang Ninh sợ Cố Lê lo lắng, nên cố tỏ ra nhẹ nhàng nói: "Thực ra tớ đã nghĩ

Lập tức cảm thấy tinh thần sảng khoái.

quan tuyệt đối, thì chắc chắn ông ấy sẽ không thể đạt được vị trí như hiện tại.

Xã hội này cũng vậy, bản thân cô cũng thế.

"Vậy sao không thông báo cho tôi?" Cố Ngộ nhướng mày, vẻ mặt như đang hỏi

Ít nhất cô có một người có thể chia sẻ.

Trong chốc lát, cảm xúc giận dữ và khó chịu bao trùm lấy cô ta.

Trong tiệm không đông người, chủ quán cũng khá quen, đồ ăn cũng sạch sẽ, hai

nó tưởng mình là ông trời hay gì?]

Cô ta giậm chân rồi quay người bỏ đi.

ngang qua đều không nhịn được nhìn thêm vài lần.

Vào buổi chiều tối, Thang Ninh được Châu Vũ gọi vào văn phòng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

thấy thoải mái ngay, hihi.]

đúng sai phải trái, nhưng trong xã hội này, đúng không nhất định là đúng, sai

ta, ông ta chê tôi quá ướt, cho tôi một cái nhìn khinh bỉ rồi bỏ đi, nhưng dù vậy,

Thang Ninh bình tĩnh lắng nghe Châu Vũ nói.

Cố Lê chống nạnh, khí thế hùng hổ nói: "Hôm nay tớ đến không phải để khuyên

người về sớm nhất trong văn phòng.

Lần đầu tiên Thang Ninh cảm thấy tắm sướng đến vậy.

Thực ra có lúc con người sống cũng chỉ là để tranh một hơi thở.

Thang Ninh: [Được!]

Thang Ninh ngơ ngác: "Hả?"

Chiều cao và khí chất của hai người quá mạnh mẽ, những người tan làm đi

Châu Vũ bị hỏi đến á khẩu.

giới, nhưng thực ra chúng tôi cũng phải dựa vào khách hàng để sống, như người

tình huống bất đắc dĩ, thật sự bị cuộc sống tàn nhẫn đánh gục, cô sẽ biết những

Thang Ninh sống ở tầng 5 của một chung cư cũ, không biết có phải do áp lực

một cách ân cần: "Mặc dù tôi là một luật sư đã có chút địa vị và tiếng tăm trong

Thang Ninh bị dáng vẻ của cô ấy chọc cười: "Cảm ơn cậu nhé! Tớ xúc động

Thực ra Thang Ninh đã đoán được Châu Vũ sẽ tìm cô để nói chuyện, và cũng

Có lẽ vài năm sau nhớ lại chuyện này, sẽ thấy nó đó chỉ là việc nhỏ nhoi, nhỏ

đang quan sát vẻ mặt và tâm trạng của cô.

như vậy khiến ông ấy hơi bực mình, giọng điệu không tốt nói: "Tôi thực sự

Con chuột phát ra âm thanh lạnh lùng.

không muốn sếp của tớ khó xử..."

đầu tiên, cô đã nghe thấy một giọng nói quen thuộc từ phía trên truyền xuống:

được chữa lành một nửa rồi.

mà!"

Cố Ngộ tốt bụng nhắc nhở: "Hôm nay em và Cố Lê có đến quán bar không?"

Vừa gặp mặt, Cố Lê đã nhìn Thang Ninh với vẻ mặt nghiêm trọng, dường như

Suốt quá trình Thang Ninh đều dùng móng tay bấm mạnh vào thịt mình.

Thang Ninh chịu thỏa hiệp xin lỗi, vấn đề này sẽ được giải quyết. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

chuyện này mà đau đầu nữa, tôi còn rất nhiều việc cần làm."

đến mức không thể coi là một thất bại.

Đối với ông ấy, vì một Thang Ninh mà làm thế thì không đáng.

người rất thích đến đó.

Thật ra Châu Vũ nói ra những lời này cũng rất khó khăn, đôi khi ông ấy biết

miệng đều bị nghẹn lại.

Cô lễ tân liếc nhìn hai người, ngẩng đầu lên đã nhận ra Cố Ngộ: "Anh là người

"Tớ không đùa với cậu đâu!" Cố Lê chỉ vào mình nói: "Cậu yên tâm, tớ, còn có

chào, chúng tôi có hẹn với luật sư Châu Vũ, có việc cần... Nói với ông ta.”

"Ngồi một mình à?"

Cố Lê an ủi cô thêm vài câu rồi nói: [Tối mai tan làm tớ mời cậu đi ăn ngon!]

thông suốt rồi, sau này phải gặp nhau hằng ngày, chỉ là xin lỗi thôi mà, tớ cũng

do, tại sao tôi phải xin lỗi?"

Thang Ninh biết mình nói gì thêm cũng vô ích, c*n m** d*** rồi bước ra khỏi (đọc tại Nhiều Truyện.com)

chăm chỉ có rất nhiều, nếu hôm nay không có cô, tôi chẳng qua chỉ cần để vài

trọng: "Đóng cửa lại, tôi có chuyện muốn nói với cô."

"Bởi vì tôi cảm thấy cô là một người đáng tin cậy, cô sẽ hoàn thành tốt mọi

Trong mắt thương nhân, sự phán xét về đạo đức luôn không bằng lợi ích và lòng

vẫn chỉ có thể cười nịnh hót một cách thấp hèn, khi cô thật sự trải qua những

Tông giọng không có chút cảm xúc nào, cứ như đang nói "Hôm nay thời tiết

nhíu chặt mày, nói chậm lại: "Nhưng cô phải biết rằng, trong xã hội này, người

với họ, không đơn giản chỉ là mất một khách hàng, mà rất có thể sẽ gây ra hiệu

Hai người đến một tiệm mì mà họ thường hay đến.

anh trai tớ, bọn tớ sẽ luôn ở bên cậu! À còn nữa, còn có người làm chủ cho cậu

Chương 67

minh tôi đã không nhìn nhầm người, nhưng mà..." Nói đến đây, Châu Vũ bỗng

Cô cảm thấy cổ họng khô khốc, muốn nói gì đó, nhưng mấy lần lời nói đến

không hiểu các người trẻ tuổi các cô cậu lấy đâu ra nhiều lòng tự trọng như vậy,

Cố Lê: [Còn sếp của cậu nữa, sao không phân biệt phải trái như vậy, là khách

hàng thì sao, khách hàng ghê gớm lắm à, vì mấy đồng bạc đó mà không phân

Thực ra hôm nay khi Mạnh Bồi gọi điện thoại đến mắng mỏ Châu Vũ, nói rằng

gặp nhau rồi nói tiếp!]

đứa trẻ: "Vợ ơi! Tớ nhớ cậu quá đi!!!"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 67