Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 12
Vậy thì, đêm qua trong giấc mộng, y gọi “Lan Nhi” là như thế nào đây?
Cả đêm ta có làm cách nào cũng không ngủ được.
Còn có dáng đứng bước đi, động tác khoác y bào, tư thái khi đề bút, đều khiến cho ta cảm nhận được một cảm giác vô cùng quen thuộc.
Nhịp tim đập càng lúc càng nhanh, ta như bị chôn chân ngay tại chỗ đỡ lấy thành cửa, ngay cả quản gia đến cũng không hay biết.
Lão đưa sổ sách với bản hoa danh, thái độ cung kính vạn phần, cất lời: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Vâng, thưa phu nhân.” Rồi quản gia đưa mắt nhìn xung quanh, nhỏ giọng nói: “Khuê danh của đại phu nhân, là Trần Thi Đình.”
Y không phải là y của lúc trước, mà giống như một người khác hoàn toàn.
Trần Thi Đình? Làm gì có chữ “Lan” nào chứ?
Y rất thích ăn gà sốt dầu hành, biết lựa cánh gà ra gắp cho ta.
Rất nhiều người trong phủ đều bàn tán, tính tình của thủ phụ đại nhân dạo gần đây đã thay đổi rất nhiều.
“Khi đại nhân vui thì gọi là「phu nhân」, không vui thì gọi người là「Trần thị」, hiếm khi đại nhân gọi khuê danh của phu nhân lắm ạ... Người, người làm sao thế?”
Đến khi trời hừng sáng, Tiêu Ngọc Minh như thường lệ đi tảo triều, ta càng đợi chờ không kịp thức dậy theo.
Ta liền xua tay, cho quản gia ra ngoài và đóng cửa lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Từ khi bước chân vào Tiêu phủ, Tiêu Ngọc Minh mà ta nhìn thấy, cùng với Tiêu Ngọc Minh trước đó ta nghe được, hoàn toàn không giống nhau.
Nếu như những thứ đó đều là trùng hợp thì còn có thể lý giải.
Ta tiếp lấy đống sổ sách, ra vẻ lật vài trang, giả vờ vô ý nhắc đến:
“Ta là thiếp thất, xưng hô「phu nhân」không thích hợp.”
“Trước đó đại nhân xưng hô với phu nhân như thế nào?”
Giống hệt như hắn.
Quản gia phát giác ra ánh mắt của ta có gì đó khác lạ, bèn cẩn trọng đáp lời: “Đại nhân đối với người mới là tình thâm sâu đậm đó ạ, trước đó đại nhân chớ hề...”
Ta nhìn lấy bóng lưng y rời đi, đó chính là tư thái của thủ phụ đương triều, nhưng cũng... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Quản gia bị ta dọa cho giật mình, ngẫm nghĩ một lúc bèn đáp:
Chương 12
Y thích cắn nhẹ lên vành tai, y biết rõ vùng eo của ta chỗ nào sợ nhột, cố ý trêu chọc ta đến mức vừa tức lại vừa buồn cười. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Tuy phu nhân đã quá cố nhiều năm, nhưng đại nhân đối với người vẫn tình thâm sâu đậm...”
“Đại nhân đã nói, sau này quyền quản gia trong phủ đều trao lại cho thập bát phu nhân, về sau vẫn mong phu nhân chiếu cố nhiều hơn.”
“Ta đến phủ cũng đã được một khoảng thời gian, vẫn không biết tên húy của đại phu nhân quá cố, sợ sau này sẽ có xung đột trong lời nói, vẫn mong quản gia nói cho ta hay.”
Mà y lại ngủ ngoan lắm, trong cơn mơ màng vẫn không quên giữ chặt lấy tay ta, như sợ ta bỏ trốn vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.