Không Gặp Không Nên Duyên
Độc Độc
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 75
“Chắc chắn anh không được tính là một người đàn ông tốt, một người yêu tốt, điểm này thì không thể nghi ngờ.” Đoạn Mặc Ngôn nói đến đây rồi dừng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Thực ra em cảm thấy chúng ta cũng có thể tự nghĩ ra thêm một vài phương pháp trị liệu khác, cứ dựa vào em là…” Tiêu Tiêu nghiêng đầu suy nghĩ từ để nói, “chốt mở đặc biệt của anh.”
Tiêu Tiêu nhún vai, “Ít nhất tự mình biết tốt xấu cũng coi như là ưu điểm số một rồi.”
“Chắc chắn em sẽ khóc một chút, nhưng nếu đã chuẩn bị sẵn tâm lý rồi, thì hẳn là sẽ không khóc mãi……” Giọng nói của Tiêu Tiêu càng ngày càng thiếu tự tin.
Đoạn Mặc Ngôn vứt chiếc nĩa ăn trái cây đi, châm một điếu thuốc, cổ họng thoáng động đậy, nhưng cuối cùng vẫn là muốn nói lại thôi.
“Sao rồi?” Tiêu Tiêu không hiểu phản ứng của anh.
Đoạn Mặc Ngôn nhìn cô đầy ẩn ý, Tiêu Tiêu cũng nhìn anh chăm chú.
Tiêu Tiêu im lặng hết mấy giây, rồi lại nở một nụ cười tươi rói, “Anh thấy thế nào?”
“Anh chữa trị ở chỗ anh Hiếu Nhiên ấy, có cần phải uống thuốc không anh?”
Đoạn Mặc Ngôn không nói gì.
“Thứ hai, nếu như thật sự có một ngày như thế, em hi vọng anh cũng đừng giả vờ như vẫn còn yêu em, miễn cưỡng ở bên cạnh em.”
Đoạn Mặc Ngôn nhìn cô chằm chằm, trầm giọng lên tiếng, “Cho nên em dự định nếu như đến ngày đó, em nghe anh bình tĩnh, ôn hòa nói chia tay với em, rồi sau đó một mình trốn đi chỗ khác, không ngừng khóc, khóc, khóc…… Sau đó câu chuyện cứ thế mà kết thúc?”
Tạm thời hai người gạt mọi chuyện sang một bên, cùng chung sức làm một bữa ăn tối ngon lành, sau khi ăn xong, bọn họ ngồi trong vườn hoa nhỏ ở lầu hai, vừa thưởng thức cảnh đêm, vừa ăn trái cây.
Đoạn Mặc Ngôn nhíu mày, đôi chân dài vốn đang để lên chỗ gác chân chợt rút lại, đặt điếu thuốc lên gàn tàn thuốc, kéo bàn tay nhỏ nhắn của cô đặt bên miệng hôn một cái, “Bàn tay trắng nõn này, anh không nỡ.”
“Em nghĩ rằng, chúng ta có thể tạo ra hồi ức.” Hiển nhiên Tiêu Tiêu đã nghiêm túc suy nghĩ vấn đề này, “Chúng ta có thể làm rất nhiều, rất nhiều chuyện chỉ có hai chúng ta thôi, để cho những hồi ức đó lấp đầy ký ức của anh, lỡ như, em nói là lỡ như nhé, một ngày nào đó, tình cảm của anh biến mất, nhưng mọi thứ xung quanh anh đều liên quan đến em, nó sẽ không ngừng k*ch th*ch đại não của anh, cũng có thể sẽ mang tình cảm của anh trở lại.”
Đoạn Mặc Ngôn khẽ cười một tiếng, “Trị như thế nào đây?”
“Cô gái nào cũng thiếu cảm giác an toàn hết.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Lo lắng chuyện gì?” Tiêu Tiêu hỏi ngược lại.
“Phải, giống hình xăm này vậy, còn có lần chúng ta cùng hát bài Hai con hổ nè, video và tấm ảnh chúng ta cùng chơi máy bay ở trụ sở lúc trước nữa, những thứ này đều là hồi ức quý báu, tuy sau khi chia tay, em hận không thể quên chúng đi, nhưng em làm không được,” Tiêu Tiêu nói, “Hoặc là giống ba em vậy đó, tại sao chuyện đã qua bao nhiêu năm rồi, mà ông ấy vẫn yêu mẹ em mãi không quên, chính là vì trong nhà em chỗ nào cũng có ảnh của mẹ em hết, trong phòng của ông ấy còn có rất nhiều đồ vật của mẹ em nữa, đương nhiên, thứ quan trọng nhất trong hồi ức chính là em. Ông ấy vừa nhìn thấy em, thì sẽ nghĩ ngay đến mẹ em.”
“Anh đã hiểu được rất nhiều cảm xúc, đều nhờ em ban cho đấy, nhưng e là vẫn chưa bình thường đâu.”
“Vui vẻ đón nhận?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Nếu em đã đưa ra điều kiện của em, không bằng cũng nghe điều kiện của anh thử đi.”
Tiêu Tiêu cúi đầu cắn một miếng táo, nói không rõ ràng: “Anh không lo thì em cũng không lo.”
Nụ cười của Tiêu Tiêu từ từ khuếch rộng ra, giơ hai tay lên cao vòng qua cổ anh, nhón chân lên thơm anh một cái, dịu dàng nói: “Anh nói được như vậy, thì đã làm cho em cực kỳ, cực kỳ vui rồi.”
Anh cắn tay cô một cái, “Tống Hiếu Nhiên nói em thiếu cảm giác an toàn.”
Tiêu Tiêu chớp chớp mắt, hoàn toàn không ngờ anh sẽ nói như vậy.
Tiêu Tiêu hít thở nhẹ nhàng, như sợ rằng hơi thở của cô sẽ làm cô nghe không rõ lời anh nói vậy. Hồi lâu sau, cô yếu ớt lên tiếng, “Vậy thì đừng buông tay.” Cô dừng lại một chút, “Đây là lựa chọn của bản thân em, sau này có ra sao thì em đều có thể chấp nhận. Nói khoa trương một tí, dù cho chỉ có một giây thôi, em cũng vui vẻ đón nhận.”
“Em sẽ ở bên cạnh anh.” Tiêu Tiêu vươn tay nắm lấy tay anh.
Đoạn Mặc Ngôn nhìn vào mắt cô. “Bây giờ càng cần thiết hơn trước kia nữa.”
“Lo lắng không?” Đoạn Mặc Ngôn hỏi.
“Ngày mai anh cũng vẽ hình mặt cười cho em nhé, chúng ta làm hình xăm tình nhân có được không?” Tiêu Tiêu chỉ vào cùng một vị trí với hình xăm của anh trên lòng bàn tay mình.
Chương 75
Tiêu Tiêu nhẹ nhàng dịch người ra xa anh một chút, nhìn thẳng vào mắt anh, chậm rãi nói: “Thứ nhất, nếu như tình cảm của anh biến mất không còn nữa, xin anh đừng đối xử với em vô tình như thế, đừng đột nhiên mất tích không thấy đâu nữa, đừng để ngay cả điện thoại cũng không gọi được. Anh bình tĩnh ôn hòa nói với em, em sẽ chấp nhận.”
“Anh thấy bây giờ bệnh của anh đã đỡ hơn chưa?”
Cô nói xong, vẻ mặt vốn có chút phấn khởi dần dần yên lặng lại.
Lồng ngực chợt nóng lên, Đoạn Mặc Ngôn ôm cô thật chặt, vùi đầu vào cổ cô, thở dài một hơi. Nếu cuối cùng có một ngày, tình cảm đong đầy của anh lúc này bỗng dưng biến mất, thì anh sẽ có cảm giác gì đây?
Đoạn Mặc Ngôn lắc đầu.
“…… Điều kiện của anh không cao thượng như em, nếu thực sự có một ngày như thế, anh hi vọng em đừng bỏ cuộc ngay lập tức, hãy cố gắng hết sức làm cho anh yêu em một lần nữa.”
Anh cười khẽ, vẫn nắm lấy tay cô v**t v* tới lui, một lúc lâu cũng không nói gì.
Tiêu Tiêu nhìn anh chằm chằm, mỉm cười, “Vậy sau này anh còn trị tiếp nữa không?”
“Anh từng đọc rất nhiều sách về phương diện này, nhưng cơ bản đều là một đống rác rưởi, đại não và tình cảm của con người chính là một vũ trụ, cực kỳ phức tạp, sâu không lường được, hoàn toàn không thể giải thích theo căn cứ khoa học, ít nhất là vào giai đoạn hiện nay thì không thể giải thích được. Anh không biết rốt cuộc anh đã thiếu đi cái gì, anh chỉ biết bây giờ anh rất thoải mái, anh không muốn trở về trạng thái như trước kia. Những niềm vui mà anh có được từ những cô gái khác, giống như phím đàn được nhấn xuống một cái vậy, dao động, phát ra âm thanh, âm thanh kết thúc, rồi không còn gì nữa. Niềm vui ngắn ngủi này khiến anh muốn rồi lại muốn, càng khỏi phải nói tới hiện tại, thứ tình cảm lớn hơn niềm vui kia nhiều thật nhiều lại sâu sắc như thế này,” Đoạn Mặc Ngôn dừng một chút, “Nói thật, anh không nghĩ rằng còn có ai có thể cho anh cảm giác này giống như em vậy. Thế nên, đừng buông bỏ anh, hãy làm cho anh yêu em một lần nữa nhé.”
Cô cười khanh khách, “Em không có ngốc như anh đâu, em muốn chích thuốc tê.”
Đoạn Mặc Ngôn im lặng một lúc, khẽ thở dài một tiếng, “Nếu là những người phụ nữ trước kia, anh tổn thương thì cũng đã tổn thương rồi, anh không thấy áy náy gì cả, nhưng với em…… Khi anh nghĩ đến cuối cùng rồi sẽ có một ngày em bị anh làm tổn thương, thì ở đây khó chịu lắm.” Anh dùng ngón cái chỉ vào lồng ngực mình với vẻ mặt phức tạp, “Lần đầu tiên anh không biết nên làm thế nào, anh tham lam, nhớ nhung cảm giác mà em mang đến cho anh, lại lo lắng anh làm hại em, anh muốn buông tay, lại không thể nào buông được.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Nghe được những lời nói ngọt ngào như vậy mà không muốn cười mới là ngốc đó.”
“Chuyện gì?”
Tiêu Tiêu dựa vào ngực anh, ngậm miếng táo, cười hì hì.
“Giống cái này à?” Đoạn Mặc Ngôn chỉ vào vết xăm trên tay.
“Ừm, anh thông minh hơn.” Tiêu Tiêu nhìn chằm chằm gương mặt tươi cười của anh, say mê mà trưng ra lúm đồng tiền của mình rồi ngồi vào lòng anh trở lại, vòng qua cổ anh thật chặt.
“Nếu như chúng ta đã có chung nhận thức, vậy chúng ta nên bàn bạc một chút về vấn đề cần phải được giải quyết nào.” Tiêu Tiêu mỉm cười nháy mắt, “Nhưng phải cho em ăn cơm trước đã, em đói muốn c·h·ế·t luôn rồi nè!”
Đoạn Mặc Ngôn ôm eo cô, tỉ mỉ nhìn cô chăm chú, trong đôi mắt có rất nhiều cảm xúc lắng đọng.
“Em không biết, có hả?”
“Đúng, vui vẻ đón nhận.” Tiêu Tiêu không cảm thấy mình nói như thế có gì không đúng, “Trên thế giới này có đôi tình nhân nào mà không phải gánh chịu sóng gió chứ? Có biết bao nhiêu người bình thường thề rằng sẽ đầu bạc răng long với người yêu mà làm không được? Có biết bao nhiêu cặp tình nhân và vợ chồng bằng mặt không bằng lòng, họ đâu biết rằng đối phương là thật lòng hay giả dối, thậm chí có thể ngay cả chính bản thân họ cũng không biết rốt cuộc mình yêu ai. Mà chỉ cần em vẫn biết, trong một giây này, anh yêu em, vậy là đủ rồi.”
“Nếu như, nếu như có một ngày như thế, em muốn anh hứa với em hai chuyện.”
Tiêu Tiêu sửng sốt một lúc lâu, bỗng nhảy xuống đùi anh, vui vẻ vỗ tay một cái, “Phải ha, sao em không nghĩ ra vậy chứ! Cứ coi như là anh mất trí nhớ đi, làm cho anh nhớ lại em một lần nữa là được rồi! Nếu như là lỗi của em, em sửa là xong thôi!” Sao cô lại ngốc như vậy chứ!
Hai người nồng nàn, ngọt ngào ôm nhau một lúc, anh siết lấy eo cô, “Tiếu Tiếu, bây giờ, so với chuyện sợ anh quên mất yêu em thế nào, anh càng sợ em không chịu yêu anh nữa. Anh sẽ cố gắng hết sức mình, em đừng lo, nhé?”
Khóe mắt của Tiêu Tiêu chợt ẩm ướt, cô gật đầu thật mạnh. “Ừm,” Cô dừng lại một chút, “Ừm!”
“Lo lắng về mỗi một ngày trong tương lai của em.”
Đoạn Mặc Ngôn thấy thế, đầu tiên là ngẩn ra, sau đó từ từ lộ ra nụ cười cưng chiều lại vui vẻ, thậm chí trong mắt anh còn có ánh sáng lóe lên, “Ngốc nghếch.”
Hai lúm đồng tiền xinh xắn treo trên gương mặt mịn màng của cô, Tiêu Tiêu giơ ra thế tay thành chữ V ngược đáng yêu, Đoạn Mặc Ngôn khẽ cười ra tiếng.
“…… Đây là phương pháp tốt nhất.” Đoạn Mặc Ngôn nhìn cô, “Bác sĩ tốt nhất của anh, không thể nghi ngờ, chính là em.”
Anh cúi đầu nhìn cô một cái, vừa vặn đối diện với ánh mắt sáng long lanh của cô, anh khẽ v**t v* cô, nói: “Lúc này mà cười cái gì hả, Tiếu Tiếu ngốc……”
Tiêu Tiêu nhìn vào mắt anh, “Ý gì thế?”
“Vậy em hẳn là đặc biệt thiếu cảm giác an toàn?”
Tiêu Tiêu hơi ngạc nhiên.
Đoạn Mặc Ngôn ngước lên nhìn cô, “Tiếu Tiếu, anh có thể rất nghiêm túc, nhưng anh hi vọng em đến đâu thì hay đến đó thôi.”
Đoạn Mặc Ngôn dùng sức siết chặt tay cô, không nói gì. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.