Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 11: Vào Thành
Chỉ có duy nhất một nơi có thể thức tỉnh thiên phú
“ Lưu Đào, ngươi làm gì vậy hả, mau tới xếp hàng đi. Chương đại ca bọn họ đang ở phía trước rồi”
“Ai đáp lời thì chính là người đó”. Tôn Bằng vẻ mặt câng câng.
Dám nói xấu Uy chức trường, hắn là người đầu tiên không đồng ý. Hôm nay nhất định phải dạy cho tên Nghiêm Nhàn này một bài học.
“ Nghiêm Nhàn hôm nay không đúng lắm”. Nữ nhân duy nhất trong đám người vẻ mặt suy tư. “Bình thường mà nói, hắn không cùng ngươi đánh đến ngươi c·h·ế·t ta sống, cũng sẽ làm ầm ĩ tới lúc hộ vệ nhà hắn tìm tới mới chịu thôi”.
“Chuyện này còn phải tận mắt chứng kiến sao? Nhất định là tên Uy Mãnh đó. Hừ!!!”
Trong thành có trụ sở chính của bốn tông môn lớn. Ngày nay mặc dù mỗi tông môn sẽ đóng quân tại một trong bốn thành. Nhưng hễ tới Ngày Thức Tỉnh, toàn bộ sẽ lại tụ tập về nơi đây. Ngoài ra, Thức Tỉnh Thành còn là nơi cư trú của nhiều quý tộc, tu sĩ. Tu sĩ khắp nơi cũng đều mơ ước có thể ở lại đây định cư. Phàm nhân thì không được phép lập hộ trong thành.
“Thôi bỏ đi, đừng quên chúng ta còn có việc!”. Nghiêm Nhàn bị bạn hắn lôi tay lại. Hắn biết được hôm nay không phải thời cơ tốt. Đợi có cơ hội, nhất định phải xử đẹp tên họ Tôn.
Một khi ngươi thực sự thức tỉnh thiên phú, lập tức sẽ được các môn phái thu nhận nạp đồ. Thiên phú càng cao, cơ hội gia nhập tứ đại môn phái càng lớn. Kể từ đó thay đổi số phận, trở thành tu sĩ cao quý, gia đình hoặc gia tộc cũng nước lên thì thuyền lên, hưởng thụ tài nguyên vô số.
Chỉ thấy nơi đó hình dạng giống như một toà tháp bốn tầng. Bên trên toả ra những làn khói dày đặc mờ ảo như lạc vào chốn bồng lai tiên cảnh. Phía trong không ngừng chảy ra những dòng nước nhiều màu sắc, từ trên đỉnh đổ thẳng xuống như một thác nước khổng lồ.
Dù cho là người thường hay quý tộc, hễ cứ đến năm tuổi là có thể tiến về Thức Tỉnh Thành thực hiện nghi thức thức tỉnh. Dưới điều kiện không được nhận bất cứ sự trợ giúp nào của người khác, đứng ở trước Thức Tỉnh Hải, nỗ lực thức tỉnh thiên phú, tìm kiếm con đường tu tiên của mình.
Tại Tử Huyết Giới, trừ bỏ các thành, những nơi biên thuỳ hoặc trên vùng rừng núi cũng có người dân sinh sống, nhưng chỉ có tiến về Trung Tâm Thành mới có thể thức tỉnh thiên phú, bước lên con đường tu tiên.
Tôn Huyết Lệnh cạn lời. Tên này nổi điên cái gì vậy? Là ai không nhìn đường chứ hả? Hắn cũng có chút cáu, định phân bua cho ra nhẽ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thấy bọn hắn xám xịt rời đi, nhóm người đằng sau cười to hơn nữa.
Cách hắn năm mét một nhóm người gồm hai nam một nữ đi tới. Tên cầm đầu nách kẹp kiếm, hai tay khoác trước mặt nói với giọng đầy mỉa mai.
“ Tôn Bằng, ngươi nói ai thiểu năng?”. Gã da ngăm lập tức chỉ tay về phía hắn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“ Sao ngươi biết là do hắn làm? Nói miệng không có bằng chứng, đúng là đồ thiểu năng”.
“ Ngươi cũng không tận mắt chứng kiến, sao dám nói hắn bị ngộ hại? Ăn nói cho cẩn thận, kẻo rước hoạ vào thân”. Tiếp tục có âm thanh khuyên nhủ
À không! Chính xác hơn mà nói, nó trông giống như đài phun nước mà hắn thường thấy ở hiện đại, nhưng là một cấp độ hoàn hảo hơn, thật sự đẹp không sao tả xiết. Tưởng như chỉ có ở trong mơ mới bắt gặp được sự hoa lệ và ảo diệu này.
“Ngươi có dám đấu với ta một trận hay không?”. Nghiêm Nhàn hắn từ nhỏ đến lớn, có khi nào từng chịu thiệt thòi như vậy. đợi xem xem hắn phải xử đẹp tên c·h·ế·t tiệt này, lần nào gặp hắn cũng không có chuyện gì tốt. Nghiêm Nhàn tức xì khói.
Tôn Bằng nghe vậy cũng cảm thấy kỳ lạ. Tên này chẳng nhẽ đổi tính? Không thể nào? với cái đầu ngu ngốc đó làm sao đơn giản vậy được, chắc chắn có cổ quái!
“ Đúng là tên phế vật. Phi”. Gã bên cạnh Tôn Bằng nhổ một ngụm nước miếng chửi rủa. Tôn Bằng mắt lạnh căm liếc qua, hắn lập tức run như cầy sấy, không dám mở miệng nữa.
Chính giữa Thức Tỉnh Thành, chính là thánh địa của Tử Huyết Giới - Thức Tỉnh Hải. Bao vây Thức Tỉnh Thành là tám bức tường cao, nhìn từ trên cao xuống giống như trận đồ hình bát quái. Giữa tám bức tường là tám nhánh sống xen kẽ, được nối liền với Thức Tỉnh Hải. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 11: Vào Thành
Hắn nhìn về phía nhóm người Nghiêm Nhàn đã đi xa, nhanh chân đuổi theo. Lúc đi qua chỗ Tôn Huyết Lệnh, không may hắn cũng định tiến lên phía trước, hai người va vào nhau.
—————
Nghiêm Nhàn mặt mũi đỏ bừng, nhưng không thể phản bác. Cả Trung Tâm Thành này ai cũng biết, Nghiêm gia tới thế hệ này, chỉ còn hắn là con trai độc nhất. Cha mẹ hắn mỗi lần ra khỏi cửa đều phái một tá hộ vệ đi theo canh giữ. Hắn vừa nãy khó khăn lắm mới cắt đuôi được bọn họ, nếu bây giờ đánh nhau làm rùm beng lên, kiểu gì cũng sẽ bị phát hiện.
Thức Tỉnh Thành còn được biết với cái tên Trung Tâm Thành, do vị trí nằm ở trung tâm, giữa bốn thành còn lại. Đây được coi là vùng đồng bằng rộng lớn nhất. Không giống những khu vực khác, nơi đây chỉ còn sót lại một ngọn núi lửa duy nhất. Nằm ở phía Bắc Trung Tâm Thành.
Mỗi năm có vô vàn trẻ em, thanh thiếu niên tiến về Thức Tỉnh Thành. Thậm chí có những gia đình không tiếc lặn lội đường xa, vượt qua núi đao biển lửa, hộ tống lớp trẻ trong nhà chỉ để đi cầu một cơ hội đổi đời như thế.
Có thể nói, hàng năm mỗi bước vào dịp đầu xuân, cũng là bắt đầu lần di chuyển đồ sộ và thần thánh nhất tại Tử Huyết Giới. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nghe thấy tiếng gọi của A Tam, hắn lập tức chạy qua. Thôi bỏ đi, chỉ là lũ con nít thôi, hắn là người lớn, không thèm chấp nhặt làm gì.
“ Không có mắt à? “ Tôn Bằng ôm cánh tay có chút đau điếng, ánh mắt sắc lẹm nhìn Tôn Huyết Lệnh, nói xong cũng không thèm đợi hắn trả lời, lập tức rời đi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“ Ai yô yô! Hôm nay vậy mà có can đảm khiêu chiến ta cơ đấy! Một mình ngươi nhắm có đánh nổi không? Đừng lát nữa đánh không được lại chạy về cầu viện lũ rác rưởi nhà họ Nghiêm các ngươi tới cứu trận đó nhé!”. Nói xong cả lũ cười phá lên.
Phần đa những gia đình sống ở phía ngoài Trung Tâm Thành, nếu không có điều kiện, đều sẽ đợi con cái đủ mười lăm tuổi mới xuất phát tiến về nơi đây. Những kẻ có một chút điều kiện và thực lực, về cơ bản đã sẵn sàng cho con em tham gia Ngày Thức Tỉnh khi vừa đủ tuổi.
Ở Tử Huyết Giới.
Cổng thành mà Tôn Huyết Lệnh đi qua thuộc về cổng Nam Dương, ngoài ra còn có một cổng gọi là Nam Âm ngay phía bức tường bên trái. Nhưng do tường quá cao quá dài, lúc hắn nhìn thấy cũng chỉ có một cổng thành mà thôi. Những cổng thành này đều hướng về bốn thành lớn còn lại. Tỉ như Cổng Nam hướng về Nam Thành, cổng Đông hướng về Đông Thành,…
“Đi theo xem sao”.
Vì vị trí địa lý hình thành như vậy. Thức Tỉnh Thành cũng theo đó phân chia thành bốn khu vực. Mỗi khu vực gồm hai bức tường và hai nhánh sông do một trong bốn đại tông môn cai quản. Ở vị trí chính giữa mỗi bức tường cũng sẽ có một cổng thành tương ứng.
Đó chính là Thức Tỉnh Thành.
Tôn Huyết Lệnh đứng trên những phiến đá lót đường đỏ rực, ngẩng đầu nhìn về phía Thức Tỉnh Hải sừng sững lơ lửng giữa trời cao.
Giao một viên hạ phẩm nguyên thạch, đoàn người bước qua cổng thành tiến vào phía trong.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.