Khoảnh Khắc Anh Bắt Đầu Động Tâm - Đồ Dạng Tiên Sâm
Đồ Dạng Tiên Sâm
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 114: Hoàn
Sau này khi người đàn ông dần dần quên đi rất nhiều chuyện.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cô mím môi trộm nhìn ánh mắt Từ Nam Diệp.
Mèo Siberia được thả tự do, đi đến bên người Từ Nam Diệp cọ cọ chân anh.
“Đúng vậy, ngài không biết sao?”
Nữ phóng viên trẻ tuổi dừng một chút, trong lúc nhất thời bị sự ôn hoà và dịu Sư của anh làm cho không nói nên lời.
Từ Nam Diệp sờ sờ đầu cô nhóc: “Con cũng xem rồi à?”
C·h·ó Golden Retriever to lớn cùng mèo Siberia không nghe theo.
Phóng viên hỏi Từ Nam Diệp, anh đã xem qua video sao?
( hoàn)
Vợ chồng trung niên, nhưng cha và mẹ thật ra có thể nói là vợ chồng trung niên.
“Lúc trước Bộ Trưởng Bộ Ngoại giao Từ đã nói trong một cuộc phỏng vấn là anh ta không thích ăn đồ ngọt, cho nên món đồ ngọt tráng miệng này có lẽ vốn dĩ là thay thế phu nhân kẹp lấy.”
Vào một ngày mùa đông ấm áp, một gia đình sáu người chen chúc nhau ở trên ban công phơi nắng cùng nhau bổ sung chất canxi.
Năm tháng đã tô điểm thêm vài phần thành thục và nội liễm trên lông mày và đôi mắt của người đàn ông nhưng lại không có lấy đi nửa phần đẹp trai và cao ngạo của anh ta. Khi chất vẫn luôn trong sáng và ngọt ngào giống như rượu ngon ủ lâu năm trong ngõ sâu đã nhiều năm, tuổi càng cao càng khiến cho người say mê. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thậm chí rất nhiều năm sau, khi Từ Nam Diệp dần dần xuất hiện tóc bạc hai bên thái dương, hai đứa nhỏ thì ai đã đi đường nấy, c·h·ó mèo trong nhà thì bắt đầu trở nên trì độn và nhàn nhã.
“Tư Dương Tư Sơ, hai đứa lại đây khuyên can đi.”
Tại khúc này, nhà sản xuất video đã cố tình phóng to góc trái bên dưới, sau đó vẽ một vòng tròn và viết một loạt ghi chú.
Kể từ khi gặp em, mỗi một giây trong sinh mạng của anh đều trở thành kỳ tích.
Máy quay thật ra không có nhắm ngay hai người họ. Lúc đầu là đang phỏng vấn một vị quan chức khác.
“A a a a a a.”
“Có cha mẹ là thần tiên, cha la quan chức ngoại giao, mẹ là kỹ sư, tôi ghen tị quá.”
Trong mắt Từ Nam Diệp có ý cười: “Tôi thì chưa xem qua nhưng cô ấy thì tôi không biết, có lẽ đã xem qua rồi.”
Hai anh em nhấn vào video một cách ngẫu nhiên.
(*trong hồ lô bán thuốc gì? = trong đầu đang tính toán chuyện gì đây?)
Cũng hỏi cô thế nào cách phương cách đúng đắn về vấn đề dân sinh.
Khi Chử Dạng vừa nghe bài hát này liền cảm thấy không đúng, cũng đứng dậy rời đi.
“Có chuyện gì vậy?”
Sau đó không lâu lại lần nữa được phỏng vấn ở hậu trường.
Điều duy nhất ông không có quên chính là vào rất nhiều năm trước, khi xa quê hương ở nơi đất khách quê người, trong một ngôi nhà bỏ hoang.
So với khi anh ta mới vào làm cho Bộ Ngoại Gia, Từ Nam Diệp người đã gần năm mươi tuổi, sự thành thục và khí chất ổn trọng trên người anh càng thêm rõ ràng.
“Người giỏi nhất về ngoại giao Ngoại Trưởng Bộ Ngoại Giao Từ và phu nhân thật sự rất ngọt ngào”
Xác thật cô đã xem qua, xem đến nỗi bản thân cảm thấy có chút ngượng ngùng. Cho nên cho dù cô đã xem qua cũng không xem quá nhiều, càng đừng nói là đưa cho Từ Nam Diệp xem.
Ngày thưởng Chử Dạng không phải lúc nào cũng cùng Từ Nam Diệp tham gia các sự kiện nên làm sao cô có thể kiểm soát được những gì Từ Nam Diệp nói với phóng viên.
“Ấy, vậy anh nói không phải là sự thật hay sao?”
Tất nhiên Từ Nam Diệp không có khả năng làm trò trước màn ảnh nói những câu nói buồn nôn, cô lại càng không có khả năng.
Từ Nam Diệp dở khóc dở cười: “Tao ôm mày không được.”
“A a a a a a vậy mà lại là được cả trai lẫn gái sao.”
Tính cách ngốc nghếch của c·h·ó Golden Retriever to lớn lại lộ ra ngoài, không những không chịu rời đi, ngược lại còn le lưỡi l**m đến.
Người đàn ông này giống như không có cảm xúc gì, ngay cả lỗ tai cũng không đỏ một tí nào.
Đôi mắt vừa đen lại sáng của một cô gái trẻ.
Hai anh em họ thật ra cũng rất muốn nói cho mọi người biết cha mẹ của mình là ai.
Chú c·h·ó Golden Retriever to lớn đi theo phía sau con mèo Siberia.
Tư Dương cùng Tư Sơ nhảy ra, một người ôm c·h·ó, một người ôm mèo, nhưng con c·h·ó Golden Retriever to lớn lại thật sự là quá nặng nên một mình Tư Dương ôm có chút khó khăn.
Cô nhóc giống cha, tính cách cũng trầm ổn hơn. Tuy rằng anh trai lớn hơn cô nhóc 3 tuổi nhưng thật ra có nhiều lúc vẫn là cô nhóc làm em gái lại hiểu chuyện hơn.
Ba không quan tâm, thấp giọng cười hai tiếng, mẹ thì kêu tên hai đứa nó, cảnh cáo chúng nó không được đánh nhau.
Mỗi cái nhìn như bình dị, đạm mạc và vô vị mỗi ngày đều là kỳ tích hiếm có của cuộc sống.
Loạt video này đã ra được hai tập, lượt xem và lượt thích cao ngất ngưởng nên nhà sản xuất video không ngừng cố gắng để cho ra đời tập thứ ba.
Trong nhà lại có nhiều thêm hai thành viên mới.
Bỗng nhiên trong phòng đọc sách tràn ngập tiếng hát. Bài hát này lấy từ một bộ phim thần tượng, tiết tấu nhẹ nhàng mà ngọt ngào.
Anh ta và Chử Dạng đều đã già thật rồi.
Tư Sơ ngẩn người, chớp chớp mắt, ngầm hiểu: “Vậy để con đi gọi mẹ lại đây.”
Từ Nam Diệp rũ mắt, bỗng dưng giọng nói trở nên nhu hòa: “Chắc là cô ấy mắc cỡ.”
Đến một điểm nhất định, trong video được cắt nối và biên tập lại còn sẽ cố ý truyền phát đoạn hội thoại khi hai người họ phỏng vấn.
Video mà Tư So mở ra chính là một loại video ngắn, giống như *MV, đã được cắt nối và biên tập lại. Toàn bộ video đều kèm theo bài tình ca ngọt ngào còn thêm vào filter nhìn trắng sáng dễ thương và sáng lấp lánh.
“Ô ô ô ô ô Vợ chồng Bộ trưởng Bộ Ngoại Giao đã có con rồi sao.”
“Nếu không phải phóng viên hỏi anh, anh cũng không biết,” Từ Nam Diệp nhẹ nhàng cười cười, đuôi lông mày ngả ngớn giương lên, “chúng ta ở trước mặt người khác lại ngọt ngào như vậy.”
Hai đứa trẻ biết không được làm phiền cha và mẹ lúc này nhưng hai con c·h·ó và mèo lại không biết.
“Hai cha con mấy người *trong hồ lô bán thuốc gì đây?”
Con c·h·ó Golden Retriever to lớn nhìn thấy mèo Siberia ở trong lòng ngực của chủ nhân, nó lập tức tránh thoát hai anh em, nhảy đến túm lấy chân chủ nhân, phe phẩy cái đuôi cũng muốn nằm trong lòng của chủ nhân.
Hoàn toàn được cắt nối và biên tập một cách quỷ quái.
“Đây hẳn là chắc kiếp trước phải cứu vớt vũ trụ mới có thể đầu thai vào nhà thành nhóc con của vợ chồng Bộ trưởng Bộ Ngoại Giao nha….”
Kiểu thời tiết này thật sự thích hợp nhất cho việc phơi nắng.
Giọng nói của người phóng viên có chút mong chờ: “Anh có cảm tưởng gì không?”
Bộ trưởng Bộ Ngoại Giao Từ dẫn theo phu nhân cùng nhau tham dự buổi tiệc rượu chiêu đãi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tuyết tan trong ánh mắt em, phong cảnh vùng quê đều không bằng nụ cười kiều diễm của em, khi hơi thở của em rơi vào làn gió, ngay cả làn gió đều trở nên thơm ngào ngạt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“A a a a a a a a a.”
Tư Sơ lén lút kéo cha qua một bên, nhỏ giọng nói “Cha có muốn xem video cắt ghét của cha và mẹ không?”
Lúc đó, Bộ trưởng Bộ Ngoại Giao Từ đang nằm phơi nắng trên ban công, đối với lời lên án của vợ, người đàn ông có chỉ số IQ vad EQ đều cao ngất ngưởng lại có thể giả vờ vô tội.
Hai người họ xuất hiện ở góc trái bên dưới màn hình.
“Ngài nghĩ sao về việc vợ chồng ngài bị cư dân mạng cắt thành nhiều video khác nhau và tung lên mạng?”
Sau đó, màn hình chiếu đến cảnh tiếp theo.
“A,” Từ Nam Diệp khẽ cười, “Đều cắt thành video sao?”
Nhưng cha dặn không được nói ra nếu không sẽ ảnh hưởng đến học tập và sinh hoạt của hai anh em họ ở trường học. Do vậy, hai em em đành phải điệu thấp.
Ba phút qua đi, Chử dạng đã cảm thấy rất ngượng ngùng.
“Con có cái video muốn cho mẹ với cha xem.”
“Là anh trai em gái sao?
Không chỉ riêng cô phóng viên này bị một kích đánh cho quên cả từ ngữ mà các bình luận cũng nháy mắt trở nên điên cuồng.
Thời điểm trong nhà quyết định nuôi dưỡng thú cưng, Từ Tư Dương cùng Từ Tư Sơ đôi anh em này lại xảy ra bất đồng, Tư Dương muốn một con c·h·ó còn Tư Sơ muốn nuôi một con mèo.
(*Leeuwenhoek = một từ thông dụng trên Internet. Những người nói "Bạn là Leeuwenhoek" ngày nay thường chế nhạo những người quan sát tỉ mỉ - thường phóng to bức tranh N lần và sau đó nghiên cứu các chi tiết nhỏ. Cô gái nhỏ là chỉ khả năng quan sát vượt trội của phụ nữ thể hiện ở mọi khía cạnh của cuộc sống, khi xem Khoảnh khắc hay Weibo, họ thích phóng to hình ảnh lên nhiều lần để nhìn rõ từng chi tiết, không để lại góc nào, vì vậy họ thường tìm thấy những thứ mà người bình thường không thể nhìn thấy bí mật.)
Hai đứa trẻ cũng thường xuyên lướt trên các trang web có các video bình luận cũng có video của cha mẹ.
Nhưng cô vẫn tỏ chút thái độ bất mãn với việc Từ Nam Diệp không lựa lời mà nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau khi ăn xong cơm chiều, Chử dạng vốn định xuống lầu đem con Golden Retriever ra ngoài đi tản bộ lại bỗng nhiên bị Tư Sơ kéo đến phòng đọc sách.
Mèo Siberia đánh nó, còn uy h**p kêu meow meow hai tiếng.
Chử Dạng có chút chột dạ.
“Xem đến đây tôi
Tư Sơ bỗng nhiên bĩu môi “Hình như là em cưng chiều anh tương đối nhiều nha.”
“Cha thì cưng chiều mẹ, anh trai thì cưng chiều em gái.”
“Gia đình thần tiên.”
Ngay cả gió cũng ngọt ngào.
Hay là chị gái em trai?
Đại lão à nói thêm cho em đây biết với.”
“Hai vợ chồng được quan tâm như vậy, chắc chắn phải bảo vệ tốt cho đứa con rồi. Hơn nữa họ không phải là người trong ngành giải trí nên việc bọn nhỏ bị quan tâm đối với họ không phải là chuyện tốt.”
“Tình yêu của vợ chồng trung niên sao có thể ngọt ngào như vậy chứ!”
“Thật là cưng chiều nha….”
Tư Dương va Tư Sơ nấp phía sau cánh cửa kéo trộm cười.
Tư Sơ đem đoạn video lưu lại dự định sẽ cho cha xem khi cha về nhà.
Tư Dương biết đoạn video này, nhưng khi bé xem video cha mẹ thể hiện tình cảm, bé luôn cảm thấy có chút ngượng ngùng.
Tư Dương nhìn em gái cầm di động cười ngây ngô nên tò mò dời đầu qua: “Em đang xem cái gì đó?”
Chương 114: Hoàn
Bộ trưởng Bộ Ngoại Giao Từ cười cười nói: “Đã xem qua.”
Chẳng hạn như vào lúc này, ở hậu trường của cuộc họp báo, anh ta bị phóng viên ngăn lại.
C·h·ó Golden Retriever to lớn nức nở một tiếng, không còn lựa chọn nào khác đành phải rút lui và nằm xuống bên cạnh chân của chủ nhân.
Người đàn ông nhướng mày, giọng điệu bình thản “Quả nhiên là em đã xem qua rồi.”
Người phóng viên rõ ràng là hỏi Bộ trưởng Bộ Ngoạo Giao Từ rằng anh cảm thấy thế nào về những hành động chính trị và ngoại giao gần đây.
“Vô nghĩa, khẳng định có nha, chỉ là không công khai mà hôi.”
Video bắt đầu phát trên màn hình máy tính.
Chử Dạng không rõ nguyên nhân là gì vẫn ngồi xuống bàn làm việc, cô nghiên đầu liếc nhìn Từ Nam Diệp đang uống trà.
Bộ trưởng Bộ Ngoại Giao Từ đang cầm một chiếc đĩa sứ nhỏ và đang kẹp đồ ngọt tráng miệng. Tốc độ khung hình của video không cao nhưng có thể miễn cưỡng nhìn ra đó là một chiếc bánh kem nhỏ hoặc tương tự từ hình dáng.
Khi một người đàn ông trở nên vô cùng dịu dàng thì không ai có thể cưỡng lại được.
“Kỹ thuật cắt nối và biên tập không tốt, vợ chồng Bộ trưởng Bộ Ngoại Giao trong đời sống hiện thực so với trong video còn ngọt hơn gấp trăm lần.”
Mùa đông là mùa tốt nhất để các loài động vật mọc lông. C·h·ó và méo trong nhà giống như là hai cái bánh bao, một lớn một nhỏ, đi đến đâu cũng đều mang theo một cơn gió lông xù.
Nhưng video được cắt nối và biên tập lại lại có loại bản lĩnh này, buộc phải cắt ghép ra đoạn đối thoại ngọt ngào của nam chủ nữ chủ như trong phim thần tượng.
Tư Sơ đành phải buông mèo Siberia ra, đi qua giúp anh trai ôm c·h·ó lên.
Từ Nam Diệp và Chử Dạng không thiên vị đứa nào, dứt khoát đều nuôi cả c·h·ó và mèo.
Chử Dạng ngồi xởm xuống, vuốt lông của c·h·ó Golden Retriever to lớn.
“Con xem rồi, siêu ngọt,” Tư Sơ có chút ngượng ngùng “Cha có muốn xem không?”
“Hàm lượng đường quá cao.”
Tư Sơ di chuyển con chuột máy tính, màn hình máy tính trước bàn sáng lên.
Ngay sau khi phần phỏng vấn này vừa phát ra, video về vợ chồng Bộ trưởng Bộ Ngoại giao xuất hiện như măng mọc sau mưa, bắn phá và tàn sát khắp nơi.
“Vợ chồng thần tiên…Bộ trưởng Bộ Ngoại Giao Từ và phu nhân.”
“Ô ô ô ô ô ô ô ô ô ngọt quá!”
Mẹ luôn không thể nói lại cha, cho dù là lúc còn trẻ hay là ở hiện tại.
Kẹp của anh ta được lấp đầy, sau đó liền bị phu nhân Bộ Trưởng Bộ Ngoại Giao một phen đoạt lấy.
Trước ống kính, Bộ trưởng Bộ Ngoại Giao Từ luôn giữ được bộ dáng bình tĩnh, bình thản, ung dung và co giãn vừa phải.
“Đôi vợ chồng này cũng quá ngọt ngào nha.”
Từ Nam Diệp thuận thế bế con mèo lên đặt ở trên ngực của mình, giọng nói dịu dàng hỏi: “Mày cũng muốn phơi nắng?”
Cho Golden Retriever lớn vui vẻ cực kỳ, l**m l**m mặt của Chử Dạng.
Nhưng nếu em gái đưa, bé liền thuận thế xem hết.
Mèo Siberia meow một tiếng
Anh ta cũng không già đi nhanh chóng, tóc vẫn đen nhánh như xưa, được chải gọn gàng vuốt ra sau đầu, chỉ có điều vẫn không thể tránh khỏi nhiều nếp nhăn nơi khoé mắt.
Nghe thấy lão chồng lên tiếng, Chử Dạng ghét bỏ bĩu môi.
Vào buổi tối, cha đã trở về.
Mỗi người chế tác video sẽ thêm vào tình hình cụ thể và tỉ mỉ hơn nữa.
Sau khi xem xong video, phía bên dưới còn rất nhiều video có nội dung tương tự.
Tư Dương và Tư Sơ đột nhiêm cảm thấy mình sống không bằng thú cưng vì thế cũng đi lên, nghiêng người ngồi bên người cha và mẹ.
Khoảnh khắc khi anh bắt đầu động tâm, từ khi sinh ra đến lúc c·h·ế·t đi, đều là kỳ tích.
Cha và mẹ đang phơi nắng trên ban công nhìn thấy được.
“Anh trai em gái, anh trai em gái nghe liền thấy yêu quá.”
(*thức ăn cho c·h·ó = dùng để chỉ việc thể hiện tình cảm giữa bạn nam và bạn nữ trước những người không có bạn nam hay bạn nữ.)
Trong video, người đàn ông mặc vest và đi giày da vẫn đẹp trai như xưa nhưng đã không còn trẻ.
Chỉ cần tuỳ tiện nhấp vào một video, tiêu đề rất rõ ràng và đơn giản.
Chính là video phỏng vấn ngài và phu nhân trong cùng một khung hình, các cư dân mạng đều nói rằng hai người đặc biệt ngọt ngào.”
“Cô gái nhỏ Leeuwenhoek”
Tư Sơ nhướng mày: “Anh rõ ràng là cưng chiều con gái của chú Sùng tương đối nhiều.”
Phóng viên lại hỏi: “Vậy ngài và phu nhân chưa xem qua sao?”
Loại trải nghiệm ngồi với lão chồng để cùng nhau xem các đoạn video ngọt ngào được cắt nối và biên tập bởi cư dân mạng thật làm cho lòng người cảm thấy phức tạp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Tôi nguyện ý c·h·ế·t chìm trong ánh mắt của các bạn…..cặp vợ chồng Bộ trưởng Bộ Ngoại Giao thân yêu.”
Tư Dương bỗng nhiên ngậm miệng, nói không ra lời.
Một chú c·h·ó Golden Retriever to lớn với bộ não đơn giản và một con mèo rừng Siberia cao ngạo và ưu nhã.
“Làm tôi ăn một ngụm *thức ăn cho c·h·ó!”
“Tôi c·h·ế·t với giọng điệu này mất thôi.”
Cũng xuất hiện trong điện thoại di động.
Con c·h·ó Golden Retriever to lớn lại dựa gần con mèo Siberia nằm xuống.
Hai đứa trẻ hoàn toàn không cần lo lắng việc không nhìn thấy được cha mẹ bởi vì cha mẹ bọn họ thường xuyên xuất hiện trên TV.
Từ Nam Diệp không lên mạng nên anh khá ngạc nhiên khi phóng viên hỏi về việc này.
Quả nhiên đàn ông và phụ nữ thật không giống nhau, Chữ Dạng bĩu môi nghĩ.
Mẹ thì không giống vậy, dù đã ngoài bốn mươi nhưng cũng vẫn cho mình vẫn còn là cô gái trẻ.
Thay vì nói tuổi trẻ và tuổi già khác nhau ở khuôn mặt, thì sẽ càng rõ ràng hơn một chút, nếu nói là sự thay đổi trong khí chất.
“Vậy tại sao phu nhân không chia sẻ cùng ngài?”
“Mẹ kiếp mẹ kiếp mẹ kiếp mẹ kiếp quá soái.”
“Xem,” Từ Nam Diệp rũ mắt nhìn cô nhóc cười, “Nhưng cha muốn cùng xem với mẹ.”
Bộ Trưởng Bộ Ngoại Giao không có tức giận, anh chỉ duỗi tay chọc chọc cái trán của cô ấy.
Anh yêu em, như cá kình hướng ra biển, như chim tá túc rừng, như sao bao quanh trăng, như gió gặp ánh sáng.
Cha thì còn tốt, tuổi tác đối với cha ngược lại còn là một phần thưởng. Các cô gái trẻ đổ xô theo họ, càng già càng có hương vị.
*chuyện gì đang xảy ra*”
“Video gì?”
Anh ta bỗng nhiên ôn hoà và dịu dàng là do phóng viên đã hỏi đến vợ của anh ta.
Anh ta vẫn nho nhã như xưa, lúc trước thì bộc lộ hết khí chất và tài năng, lúc này lại trở nên nội liễm, ngẫu nhiên còn có thể nói đùa.
Hai anh em nhìn nhau cười.
Những bình luận nhiệt tình phía dưới làm hai em ngất ngây.
Nhưng bọn trẻ lại không nghĩ như vậy.
“……”
Tư Sơ nhanh chóng chuồn ra ngoài.
Thời gian lặng lẽ trôi qua.
“Video của cha và mẹ,” Tư Sơ đưa điện thoại di động cho anh trai “Xem không?”
Tư Dương cãi lại: “Không có đâu, rõ ràng là anh cưng chiều em tương đối nhiều.”
“Đó là con trai hay con gái vậy?”
Bình luận đứng đầu lại có liên quan đến hai anh em.
“Phim thần tượng ngoài thực tế ô ô ô ô.”
Tư Sơ nhịn không được mà mỉm cười khi nhìn thấy điều này.
Bàn tay của cô đang dựa gần Từ Nam Diệp lại bỗng nhiên bị giữ chặt.
Hai người họ vẫn thích ngồi phơi nắng trên ban công như ngày xưa
“Cắt ghép rất tốt,” Bộ trưởng Bộ Ngoại Giao Từ đầu tiên là khen các cư dân mạng giỏi giang, sau đó lại bỏ thêm một câu, “Nhưng tôi cảm thấy, khi tôi cùng phu nhân bên nhau, thật ra so với trong video càng ngọt ngào hơn.”
(*MV = music video = clip âm nhạc = để chỉ một dạng phim ngắn hợp nhất bài hát và hình ảnh)
Hai vợ chồng thường không có mặt ở nhà nên nuôi thú cưng để chơi cùng con nhỏ.
“Vợ chồng Bộ trưởng Bộ Ngoại Giao rất đẹp nên đứa con sinh ra cũng là thần tiên a a a a a a a a.”
“Vừa nghe liền cảm thấy thật hạnh phúc nhé, một gia đình bốn người.”
“Vậy cùng nhau phơi nắng đi,” Từ Nam Diệp nhắm mắt, “Phơi nắng nhiều để bổ sung chất canxi”
Hai anh em vẫn đang còn trong giai đoạn phát triển. Dáng người của cha và mẹ đều cao cho nên có kỳ vọng rất lớn đối với chiều cao của hai anh em.
“Không, tôi ít lên mạng lắm,” giọng nói Từ Nam Diệp ôn hoà, “Nếu điều đó có thể làm cho mọi người vui vẻ thì mọi người cứ tuỳ ý.”
“Trái tim thiếu nữ của tôi!”
Con mèo Siberia cảm thấy con c·h·ó Golden Retriever to lớn đang quá gần và thân cận nó, nên một móng vuốt ấn trên đầu c·h·ó Golden Retriever to lớn cảnh cáo nó lăn xa một chút.
Từ Nam Diệp gật gật đầu: “Phơi nắng nhiều, bổ sung chất canxi, sẽ cao lớn hơn.”
Con mèo Siberia đi vào ban công, thoải mái mà tìm vị trí nằm xuống.
“Tôi biết một số chuyện nhưng không thể nói nhiều hơn được. Dù sao cũng là chuyện bí mật. Vợ chồng Bộ trưởng Bộ Ngoại Giao sinh hai đứa nhóc, một nam một nữ.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.