Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 40: TÔI LÀ BẠN GÁI CỦA ANH ẤY

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 40: TÔI LÀ BẠN GÁI CỦA ANH ẤY


Chiếc mũ trùm đầu có chút nhỏ, làm đầu của anh có chút đau, nhưng cô thích nó, anh cũng không quan tâm mà đội nó lên.

Chỉ cần có thể ở bên cạnh cô, cái gì cũng được.

Hạ Chước chỉ có thể thấp giọng an ủi cô.

Hạ Chước ngón tay hơi dừng lại, “ Đội cái này? ” .

Anh không biết mình đang nghĩ gì vào lúc này, hoặc cũng có thể là anh không nghĩ gì cả.

Chuông reo, tàu lượn dần chậm lại.

Ánh mắt của chàng trai trẻ kia nhìn cô gái ấy tràn đầy sự dịu dàng như vậy.

Anh nắm chặt tay cô, tim như muốn vỡ tung.

“Vậy thì kế tiếp, chúng ta chơi mấy trò gì đó ít k1ch thích hơn, được không?”.

“ Cái kia . . . ”

Xung quanh ồn ào, náo động, nhưng trong lòng của Hạ Chước bỗng chốc trầm lại. Nắm, nắm tay?

Thiếu niênđẹp trai, lạnh lùng, đội mũ trùm đầu hình c·h·ó sói, lạnh lùng đứng giữa đám đông, đặc biệt bắt mắt.

Anh không nghĩ tới cô sẽ sợ hãi như vậy.

“ A ———— ”

Trong thế giới tươi sáng, sống động như vậy, mỗi người đều cười đùavui vẻ, dường như trút bỏhết thảy những áp lực.Trái tim của Hạ Chước lặng lẽ dịuxuống.“ Ừm. ”

Ánh mắt của anh hơi híp lại, cô gái nhỏ vừa chạy đi bỗng quay lại đứng đối diện với cô gái trước mặt, đáy mắt đen nhánh có chút ảm đạm, nhìn có vẻ có chút lạnh lùng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bước chân của anh dần chậm lại.

Cô nói tiếp : “Em thấy anh gần đây cóáp lực rất lớn, nghe người khác nói ngồi tàu lượn siêu tốc đặc biệt có thể giải tỏa áp lực .” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Quan Tinh Hòa phát hiện Hạ Chước gầy đi rất nhiều.

“ Bá ” một tiếng, trời đất điên đảo, toàn bộ ghế dựa bị treo ngược lại.

Cô bật cười, đáy mắt như là ẩn giấu ngôi sao .

Gió rít qua bên tai, nhưng anh vẫn mở mắt lặng lẽ quay đầu lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vừa rồi cô ấy đã phát hiện ra hành động của mình sao?

Hai người đứng chung ở một chỗ, chiếc bóng phía sau hai người dính chặt vào nhau.

Anh lặng lẽ nhận lấy, " Cảm ơn . "

Quan Tinh Hòa cảm thấy cô như là bị treo ở không trung, giọng nói đều run run lên.

“Có thể. ”

Quan Tinh Hòa nói mấy trò chơi ít k1ch thích hơn không phải là mấy trò đu quay mà chủ yếu là khu mua sắm trong công viên giải trí.

Trái tim cô gái kia khẽ rung động, " Chuyện là . . . điện thoại của em hết pi, emcó thể mượn điện thoại của anh gọi điện được không? " .

Dường như là đã hoàn thành một sự việc lớn trong cuộc đời mỗi người, khuôn mặt góc cạnh của anh càng thêm sắc bén, bộc lộ sự kiên trì của một người trưởng thành.

Hầu như tất cả mọi người đều mang đủ loại động vật trên đầu, như bước vào thế giới động vật.

Ánh sáng dịu dàng phản chiếu trong mắt của anh, anh trầm giọng nói : "Được."

ở trong lòng cô yên lặng cổ vũ cho chính mình.

“ Đừng sợ, kết thúc rồi .”

Giờ khắc này anh chợt nghĩ, nếu thời gian lúc này có thể ngừng trôi thì tốt biết bao?

Những tiếng ồn ầm ĩ xung quanh anh dường như anh cũng không nghe thấy.

Từ góc độ này nhìn ra có thể nhìn thấy toàn bộ công viên vào ban đêm.

Có cái gì sợ cơ chứ, coi như là rèn luyện một lần, khởi động gân cốt một chút thôi!

Tối nay gió thu cũng không lạnh lắm, cô ngước mắt, một đôi sáng ngời tràn đầy vui vẻ.

“ Có phải hay không cảm thấy rất vui vẻ, rất thư thái không?” .

Trong không khí bay tới một chút mùi hương của hoa sơn chi.

Khi Quan Tinh Hòa biết tin tức này, anh vẫn còn đang ở trong phòng xem sách.

Cậu không có mắt nhìnhay là mìnhkhông có mắt.

Hầu kết của anh hơi lên xuống, ngón tay anh cứng lại, đội mũ trùm đầu dưới ánh nhìn mong đợi của cô.

Nhưng trò chơi k1ch thích như vậy là phương pháp tốt nhất để giải tỏa áp lực.

“Anh có muốn ngồi tàu lượn siêu tốc không ? ” .

Cô nén cơn giận trong lòng, lạnh lùng nói : "Tôi là bạn gái của anh ấy. "

Ánh đèn phía xa chớp tắt chớp tắt, anh nhìn cô, trầm giọng nói : " Ừm. " Đúng là rất giải tỏa .

Chương 40: TÔI LÀ BẠN GÁI CỦA ANH ẤY

Anh tỉnh lại, nhẹ nhàng buông ra tay đang nắm lấy tay cô. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trong mắt cô hiện lên một tia mong đợi, "Vậy thì anh có cảm thấy giảm bớt một chút áp lực không? " .

Khóe mắt của cô hơi hơi cong, “ Em nghe nói anh đứng thứ nhất trong lần thi này? ” .

Anh nghĩ đến kế hoạch ôn tập lúc đầu của mình, dừng một chút, vẫn làm trái lương tâm mà đáp: “ Có. ”

Trò k1ch thích nhất, nhất định cũng có thể giải tỏa áp lực nhất.

Làm cho trái tim Hạ chước cũng khẽ nhảy lên, bóng lưng của cô lặng lẽ biến mất khỏi tầm mắt anh, anh bất lực cong khóe môi.

Cô khẽ mímmôi.

Cô đã đi dạo xung quanh, mua được vài con búp bê và một số đồđội đầu nhỏ .

Cô gái kia quay lại, nhìn cô bạn một cách nghiêm túc.

“ Anh không đội sao? ” .

Anh đi đến hàng cuối cùng xếp hàng , còn cô thì lặng lẽ đi theo phía sau anh.

Mọi thứ ở đây giống như một sự tồn tại hoàn toàn mới đối với anh.

“ Cái này cho anh. ” Cô sảng khoái dứt khoát đưa cho Hạ Chước một chiếc mũ đội đầu . . . (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Vậy anh cùng em tới đây đi . ”

Cho nên đêm nay, Quan Tinh Hòa mới lấy lý do chúc mừng anh đứng thứ nhất, miễn cưỡng kéo anh ra ngoài, hy vọng có thể giảm bớt một chút áp lực của anh.

Ngược lại, bản thân không có gì, có vẻ hơi lạc lõng.

“ Tạm ổn. ”

“Chúng ta ngồi tàu lượn siêu tốc đi, trò này rất k1ch thích. ”

Ánh mắt của anh lạnh lùngnhư tuyết tháng mười hai.

Quan Tinh Hòa hoàn toàn không biết sự ngọt ngào ẩn chứa trong trái tim của anh, cảm giác không trọng lượng mạnh mẽ khiến cô choáng váng không nói được lời nào.

Ngay lúc đó, anh đã quên mất thân phận của mình, quên đi sự nghèo khó và lời hứa năm 18 tuổi vô lý lại trẻ con đó.

Sự thờ ơ mà anh cố gắng ngụy trang ở trong đáy mắt dường như chỉ trong nháy mắt toàn bộ vỡ vụn, trong mắt tràn đầy ngọt ngào .

Mọi hành động của anh dường như đều là xuất phát từ bản năng.

Nghe vậy anh nói: “Anh đi xếp hàng . ”

Anh bắt đầu hiểu ra rằng, chính mình không xứng có được những thứ đó.

“Anh nhìn xem người bên cạnh, bọn họ đều mang. ” Cô chớp chớp mắt, “ Anh xem em cũng đội đấy, chúng ta cũng nhập gia tùy tục đi.”

Cô nhìn cô gái đội mũ trùm đầu hình con cừu trước mặt, sau đó lại nhìn chàng trai đội mũ trùm đầu con sói kia, cười cười nói, "Không cần , không cần."

Vài cô gái núp ở phía sau thoáng chốc xuất hiện, nhẹ nhàng đẩy ra, nói nhỏ: "Đi đi, khó khăn lắm mới gặp được người làm cậu rung động, mình vừa nghe cô gái kia gọi anh ấy là anh trai thôi. "

“ Tôi có thể cho chị mượncục sạc.”

Gió lạnh thoảng qua bên tai, anh lặng nhìn cô, nhưng trong ánh mắt của anh như chứa đựng tràn ngập sự dịu dàng đối với cô.

Kỳ thật, cô có chút sợ hãi đối với những trò chơi mạo hiểm, k1ch thích như thế này.

Hạ Chước sững người tại chỗ, thế giới của anh như rung chuyển, ngưng lạitrong chốc lát.

Ngay cả khi anh xếp hạng thứ nhất, cũng không có thời gian thả lỏng cho chính mình .

Hạ Chước đi mua cho cô chai nước .

Lớp 12 áp lực rất lớn, từ đêm này qua đêm khác, ánh đèn ở trong phòng của anh luôn luôn sáng đến hừng đông, anh luôn im lặng, kiên nhẫn chịu đựng, chưa bao giờ than khổ, cũng không than mệt .

Nghĩ tới thời thơ ấu của mình, anh cũng từng có khát khao về thế giới này như vậy, nhưng theo thời gian lớn lên từng ngày, ảo tưởng của anh bị hiện thực vô tình, tàn nhẫn này từng chút một xóa đi.

Cảm giác không trọng lượng dữ dội khiến đầu óc của Hạ Chước trống rỗng, máu toàn thân lập tức dồn lên não.

Những tia hoàng hôn cuối cùng cũng biến mất.

Anh thở phào nhẹ nhõm, trái tim đang treo lơ lửng trên không trung lặng lẽ rơi xuống đất.

Cô đưa anh là một chiếc mũ đội đầu hoạt hình hình con sói nhỏ, bề ngoài trông khá sang trọng, màu xám trông rất dễ thương và mềm mại.

“ Anh, em sợ . ”

Giấc mơ xa vờinhư vậy, nhưng lại cũng thật gần

Hạ Chước rũ mắt xuống, “ Sao cũng được. ”

Tim của Hạ Chước như đập chậm một nhịp.

Khóe môi của cô khẽ cong lên, " Em nghe nói hình như kem ở đây rất ngon. "

Mấy cô gái phía sau không biết có phải không kiểu đối phó hay không, mà lắc mình tránh sang một bên nói: "Đây là em gái của anh à? " .

Cô mặc một chiếc váy nhỏ, trên đầu đội một chiếc mũ lông cừu xinh xắn, nhưng tấm lưng lại mảnh mai, nhẹ nhàng như một yêu tinh nhỏ đang khiêu vũ trong đêm.

“Em không thích. ” Cô bướng bỉnh mà nói : “Em với anh cùng nhau chờ. ”

“ Phanh” một tiếng, pháo hoa lộng lẫy bùng nổ trên bầu trời, trong nháy mắt, thắp sángtoàn bộ trời đêm.

“ Còn ổn. ” Anh đứng dưới ánh đèn mờ ảo, như đang cố che giấu những gì vừa cảm nhận được, ánh mắt lạnh lùng, trong trẻo.

“Anh, anh ở đây chờ em một chút nha, em lập tức quay lại.”

Cửa phòng đột nhiên bị gõ.

Đôi tay nhỏ bé của cô mềm mại, mang theo một chút hơi lạnh, áp vào mu bàn tay anh thật chặt .

Khóe môi cô hơi hơi nhếch lên, đáy mắt có chút giễu cợt .

Cô gái lạ mặt dừng lại một cách lúng túng.

Hạ Chước không ngờ, cô sẽ dẫn anh tới công viên trò chơi.

Cô đội mũ trùm đầu hình con cừu trắng như tuyết, đôi mắt hơi rũ xuống, mang theo chút đáng thương, thật giống một con cừu vô hại.

“Có chuyện gì vậy ?”

Công viên trò chơi về đêm rực rỡ lạ thường, những ánh đèn đủ màu sắc giao hòa chiếu sáng lẫn nhau, như là đi vào trong thế giới cổ tích.

Cũng dường như thắp sáng lên trái tim đen tối của anh.

Cô ngồi trên ghế dựa, tiếng chuông hơi hơi vang lên.

Anh cụp mắt xuống, trong mắt tràn đầy vẻ dung túng cưng chiều, " Được . "

Quan Tinh Hòa uống một ngụm nước, " Vừa rồi . . . "

Hạ Chước nhíu mày, “ Em qua chỗ kia ngồi chờ đi.”

Nghỉ ngơi trong chốc lát, cô hít sâu một hơi, ngước mắt lên hỏi : " Anh thấy thế nào? "

Ngoài trời đã chạng vạng xế chiều, ánh hoàng hôn buổichiều tà dừng ở trên người của cô, khuôn mặt thanh túcủa cô hiện ra một chút kiều diễm nhàn nhạt.

Xung quanh anh có một loạt tiếng la hét, đột nhiên một bàn tay của anh bị nắm lấy một cách thô bạo.

Những màu sắc tươi sáng như vậy cùng thế giới của anh không hợp nhau, cho nên anh cũng bắt đầu học cáchngừng lại suy nghĩ ảo tưởng của chính mình.

Cô nhìn khuôn mặt gầy lại sắc bén góc cạnh của anh, trong lòng hơi hơi nhói đau .

Chỉ cần chỗ nào có cô, trái tim của anh vẫn sẽkhông chịu sự khống chế của chính bản thân mình nữa. Cô nở một nụ cười nhè nhẹ, trái tim anh tựa như đang bay lên vậy.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“ Em muốn đi xuống. ”

Ánh sáng trong đôi mắt của cô khiến cổ họng anh khơi thắt chặt, Hạ Chước hơi ho nhẹ một chút,“ Ừ . ”

Đáy lòng anh như treo ngượclên .

Anh không biết cảm giác đi tàu lượn siêu tốc, cũng như tương lai sẽ phải đối mặt với điều gì,nhưng âm thanh run rẩy của cô khiến trái tim của anh run lên.

Anh đang muốn nói chuyện, lại bị Quan Tinh Hòa ngắt lời.

Là một cô gái xa lạ, trang điểm thật sự bắt mắt, ở phía sau củacô gái kia có mấy cô gái giơ tay lên làm tư thế ‘cố lên’ cổ vũ cô .

“ Đúng rồi. ” Quan Tinh Hòa đột nhiên bất ngờ nói, “ Em đã quên mất còn phải mua đồ cho Thời Tuế nữa, lúc trước cô ấy nói với em rằng cô ấy rất muốn con búp bê StellaLou kia, em phải quay lại mua cho cô ấy.”

“ Không phải. ”

Ánh sáng nhàn nhạt trong mắt của anh, cũng trở nên ôn nhu .Trái tim của Hạ Chước không thể kiềm chế mà dịuxuống.

Tại sao cô lại có thể tốt như vậy? Trong thế giới đơn độc và không thú vị này, cô là mảng màu tươi sáng duy nhất, làm anh phá bỏ hết những quy tắc mà anh đặt ra từ lần này đến lần khác, mọi sự kiềm chế, thờ ơ trong anh đều trở nên vô cùng mong manh.

Hạ Chước nhìn nhìn xung quanh .

“Đừng sợ. ”

Anh đặt cuốn sách xuống, mở cửa.

“ Sao anh không nói gì? ”. Vẻ mặt của cô lộ ra vẻ hưng phấn, “ Em cảm thấy chúng ta nên chúc mừng một chút, anh bây giờ có rảnhkhông? ”.

" Anh ơi, em có thể nắm tay anh được không? " .

Tàu lượn siêu tốc này, là chạy ngược.

Bả vai anh đột nhiên bị vỗ, Hạ Chước quay đầu lại .

Khi còn nhỏ, cô đã từng bị Quan Dập kéo lên chơi một lần, sợ tới mức khó chịu một lúc lâu, từ đó về sau cô cũng không dám ngồi chơi nữa.

Năm lớp 12, tất cả mọi học sinh đều như điên lao về phía trước .

Sau kì thi, Hạ Chước vẫn đứng ở vị trí thứ nhất như cũ.

Mùa thu yên lặng không một tiếng động mà tới.

Tai của anh hơi đỏ lên, còn chưa kịp phản ứng thì bên tai đã vang lên tiếng ầm ầm.

“ ừa rồi anh không thấy sợ sao ? Em thấy anh im lặng chẳng kêu tiếng nào.”

Đoàn người xếp hàng đợi mua kem rất dài, lại chậm rãi từng người từng người một.

Hạ Chước cụp mắt xuống, nụ cười trên môi dần tắt.

Tiếng Anh vẫn luôn là môn mà Hạ Chước yếu nhất, kiến thức nền cơ bản của anh tương đối yếu, nên anh luôn phải nỗ lực hơn so vớinhững người khác.

Anh trở tay, siết chặt bàn tay của cô ở trong lòng bàn tay của mình.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 40: TÔI LÀ BẠN GÁI CỦA ANH ẤY