Khải Giáp Chiến Binh
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 8: Trần Thiên Huyền
“Là người nào đội trưởng?”
Bắc Trường Thanh không nói gì thêm hắn tiến tới xách ba lô còn nằm dưới đất lên lục lọi một hồi rồi ném cho Giang Nam
“Kế hoạch của chúng ta cần phải mau chóng tiến hành nếu không hậu quả sẽ khó mà lường được”
“Đúng” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Không hứng thú”
“Cầm lấy”
“Nghiên Cứu Viện ngươi đừng xem thường những thứ quan trọng không hề đặt ở Chiến Binh Viện hay Hồn Thú Viện mà đặt ở Nghiên Cứu Viện”
“Ừ! Vừa mới hoàn thành ở trong Khải Giáp Học Viện ngươi cũng nên hạn chế sử dụng nó không sẽ bị những lão gia hỏa kia phát hiện thì phiền phức hơn”
“Đội trưởng anh không tham gia sao”
“Ta lại mơ thấy giấc mơ đó”
Giang Nam lại nhìn Bắc Trường Thanh nở một nụ cười gian xảo (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Đội trưởng ngươi làm ta cảm động quá, sau này ta sẽ vì đội trưởng như thiên lôi sai đâu đánh đó”
Giang Nam vô cùng thắc mắc hắn luôn đối thực lực của mình tự tin rằng khó có ai trong Khải Giáp Học Viện dù là Chiến Binh Viện hay Hồn Thú Viện hắn cũng không sợ bất cứ ai, duy chỉ có người trước mắt ở một độ cao mà hắn chưa chạm tới dù là mấy năm trước cũng vậy và bây giờ vẫn vậy.
“Đội trưởng ngươi đã hoàn thành thí nghiệm rồi sao?”
Giang Nam ho khan vài tiếng cười cười nói:
Theo phản xạ Giang Nam tự động chụp lấy thứ Bắc Trường Thanh vừa ném thì hắn thấy một Khải Giáp Thắt Lưng phiên bản thu nhỏ chỉ bằng to bằng một viên bi và một viên Ngọc Hồn Thú bên trong có hình một con cá voi màu trắng, hắn cười cười nhìn Bắc Trường Thanh:
Bắc Trường Thanh trầm mặc bởi hắn biết Giang Nam mơ thấy cái gì hắn tiến tới chỗ Giang Nam vỗ vai hắn
Giang Nam nghe một giọng nói rồi từ từ mở mắt ra và nhìn thấy Bắc Trường Thanh đang đứng khoanh tay trước mặt hắn, Bắc Trường Thanh nhìn hắn
“Ngươi lại mơ thấy đều gì mà cười trong biến thái thế kia?”
“Đùa với ngươi thật vô vị a”
Trong mơ màng Giang Nam thấy mình đang ở trong một bệnh viện bị các bác sĩ mặc áo trắng tiêm vào người một chất lỏng màu đỏ không chỉ như thế hắn còn b·ị b·ắt nằm trong một cổ máy dạng nằm hắn bị đặt nằm vào máy đó các bác sĩ ấy bắt đầu thả một khí màu trắng vào trong cổ máy hắn đang nằm, cơ thể hắn hoàn toàn không còn sức lực để phản ứng với những người này nữa, hắn muốn kết thúc cuộc sống đầy đau khổ này thì lúc này nắp của cổ máy mở ra một Chiến Binh màu tím đưa tay nắm lấy hắn lôi ra khỏi đó, hắn rốt cuộc cũng nhìn thấy ánh sáng, hắn mỉm cười trong mãn nguyện.
Bắc Trường Thanh quả quyết trả lời, Giang Nam cũng không để ý vì hắn đã quen với cách nói chuyện của Bắc Trường Thanh đôi mắt hắn nhìn về hướng Học Viện Khải Giáp con mắt bổng nổi lên một hàn quang
Giang Nam vừa nói vừa làm một bộ dạng lăm li bi đát như vô cùng tiếc hận, Bắc Trường Thanh thật không muốn nói với tên này nữa vì nếu nói nữa hắn sợ không kìm chế được mà đ·ánh c·hết tên này, hắn nhìn híp mắt nhìn Giang Nam miệng nở một nụ cười tà dị:
“Ngươi còn nói nữa thì đừng trách ta ra tay độc ác”
“Đội trưởng với thực lực của ngươi tại sao ngươi lại vào Nghiên Cứu Viện”
“Đội trưởng ta sẽ không làm anh thất vọng”
“Bạch Kình ngươi ngủ đủ rồi đó”
Giang Nam đột nhiên bừng tỉnh ngộ nhìn Bắc Trường Thanh
“Ngươi câm miệng đi”
“A đội trưởng lại muốn chiêu mộ tên này a, xem ra tên này cũng có chút bản lĩnh mới có thể lọt vào mắt xanh của đội trưởng đây”
“Đội trưởng yên tâm ta đã chuẩn bị đối sách rồi đội trưởng không cần phải lo”
“Chuyện cũng đã qua ngươi phải tiếp tục cố gắng mà chiến đấu”
Chương 8: Trần Thiên Huyền
“Hiện tại muốn thực hiện kế hoạch của chúng ta với sức mạnh của ba người chúng ta là không đủ chúng ta cần tìm thêm đồng minh vừa hay ta lại phát hiện Trần Thiên Huyền tên này lại phù hợp với chúng ta, nếu có hắn giúp một tay kế hoạch của chúng ta có thể nhẹ nhõm hơn một chút” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Hắn tên Trần Thiên Huyền”
“Như vậy là được rồi ngươi có thể trở về dự tiệc chiêu đãi của Học Viện đi”
“Haha đội trưởng ta đùa thôi, con người ta sao lại có thể buồn vì một chuyện trong quá khứ chứ”
Giang Nam bắt đầu nhìn Bắc Trường Thanh với ánh mắt cổ quái nhìn khắp người Bắc Trường Thanh, đều này làm Bắc Trường Thanh có một cổ xúc động muốn lao vào tẩn tên này một trận. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Đội trưởng ấn tượng của ta trong kí ức của ngươi tệ như vậy a”
Bắc Trường Thanh dứt lời cũng đeo lên ba lô bước đi dần dần thân ảnh biến mất khỏi tầm nhìn của Giang Nam, Giang Nam nhìn Ngọc Hồn Thú có hình con cá voi trắng này cười cười nói: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giang Nam vừa cười vừa nói vừa chạy câu cổ Bắc Trường Thanh, Bắc Trường Thanh cũng không né tránh hắn cứ để cho hắn muốn làm gì thì làm, sau một thời gian thì Bắc Trường Thanh lên tiếng nói:
Lần này tới lượt Giang Nam khóe miệng giật giật hắn nhìn Bắc Trường Thanh trước mặt
“Đội trưởng yêu c·hết ngươi na”
“Không hổ là đội trưởng nha có thể tính trước mọi thứ, Bạch Kình vô cùng bái phục”
Giang Nam vừa nói vừa vỗ ngực như kiểu cứ giao cho ta, ta sẽ không làm ngươi thất vọng. Bắc Trường Thanh gật đầu chuẩn bị ly khai thì Giang Nam lại hỏi:
“Đủ rồi vào chính sự đi, thực lực của ngươi ở trong tất cả các học viên Khải Giáp Học Viện cũng xem như đỉnh cấp rồi kẻ có thể đánh bại ngươi nhưng ngươi tạm thời cần phải điệu thấp một chút, ta cần ngươi tìm thông tin của một người”
“Ngọc Hồn Thú Bạch Kình chào mừng ngươi quay lại với ta”
“Khụ khụ đùa thôi mà đội trưởng ngươi có cần phải nghiêm túc thế không?”
“Đội trưởng ta hiểu được, không ngờ ngươi dáng dấp anh tuấn thế này mặc dù không bằng ta nhưng ngươi lại thích nam nhân a, hèn gì mãi ngươi chưa từng có bạn gái, thật bi đát cho những cô nương vì nhan trị của ngươi mà thích ngươi, ta còn cảm thấy tiếc”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.