Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 8: Chương 8
“Còn chuyện gì mà tôi không biết sao?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 8: Chương 8
Không nói đến chuyện chúng tôi đã sáu bảy năm không liên lạc, chỉ tính riêng thái độ của anh hồi nhỏ cũng đủ khiến tôi không muốn phát triển tình cảm rồi.
Có lần bạn bè trêu ghẹo, Giang Ký Bạch trừng tôi nói: “Tôi sau này nhất định không cưới cô! Cô đừng có mơ!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Họ bảo tôi một tháng này không được vào đoàn. Nói là để hai chúng ta… bồi dưỡng tình cảm vợ chồng.”
Tôi không kìm được mà bật khóc.
Dù không muốn thừa nhận, nhưng đúng là chuyện mà bố tôi làm ra thì không có gì là không thể.
Tôi nghi hoặc ngẩng đầu nhìn anh.
Dù sao mỗi ngày tôi cũng phải đi làm, thời gian ở cạnh Giang Ký Bạch cũng chẳng bao nhiêu. Đến lúc anh vào đoàn, thì dù không dọn đi, cũng chẳng khác gì sống một mình.
Mang tâm thế muốn làm bạn thân mà đến gần anh, ai ngờ lại bị anh quát vào mặt.
“À, suýt quên nói với em.”
Tôi biết ngay mà, tiền của ông già đó đâu dễ lấy. Thôi thì đành từ bỏ ý định dọn về.
Lúc đó tôi còn là cô bé nhõng nhẽo, chưa nhận ra anh tồi tệ đến mức nào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hồi nhỏ, cứ hễ gặp là cãi nhau. Vì có hôn ước từ nhỏ nên Giang Ký Bạch càng nhìn tôi không vừa mắt.
Giang Ký Bạch nhấn từng chữ cuối cùng, nghe mà tôi chỉ muốn trợn trắng mắt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cuối cùng anh bị người lớn phạt, đứng úp mặt ngoài hành lang.
Tôi đoán giờ trong nhà Giang Ký Bạch chắc cũng có người âm thầm quan sát rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.