Kết Hôn Với Anh Trai Của Chồng Hụt
Chư Cát Cẩm
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 87
Anh nhớ, cô sinh viên này hình như là thành viên trong câu lạc bộ của Tô Thanh Nhiễm, anh không nhớ tên cô là gì.
Cả đoàn người cùng nhau đi về phía hội trường. Cùng lúc đó, một chiếc taxi dừng lại ở cổng trường.
Cô gái thấy Giang Thần Lẫm hẳn là đã hiểu, đỏ mặt rời đi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giang Thần Lẫm đến thẳng từ sân bay, tay còn kéo vali, mặc một bộ đồ thể thao, đi thẳng về phía ký túc xá nam. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Anh thường ngày rất ít khi ở ký túc xá, sau khi cất đồ đạc xong, anh đi tắm rửa thay quần áo rồi đi về phía hội trường.
“Có phải đi hưởng tuần trăng mật với bạn gái rồi không? Mấy ngày nay tôi cũng không thấy Tô Thanh Nhiễm của cậu đâu.”
Anh tưởng Tô Thanh Nhiễm sẽ nghỉ ngơi một thời gian, không quay lại trường.
Anh đã nghĩ đến việc sẽ gặp Tô Thanh Nhiễm, nhưng hoàn toàn không ngờ rằng lại đột ngột như vậy.
Anh không khỏi cau mày, trao đổi ánh mắt ăn ý với Tô Chấn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khi chuẩn bị đi vào, có một sinh viên gọi anh lại: “Đàn anh Giang.”
Cô gái chỉ vào bên trong, do dự một lúc rồi mới nói: “Anh trai anh đang ở bên trong, đàn chị Thanh Nhiễm đang làm nhiếp ảnh gia.”
Giọng nói trầm thấp, lạnh lùng, nhưng vì chủ đề là về tài chính nên Giang Thần Lẫm phát hiện ra mình không biết từ lúc nào đã bị cuốn hút.
Hai người đàn ông gần như đồng thời lên tiếng: “Đoạn ở cửa đã quay rồi, không cần phải ghi hình toàn bộ quá trình, vào trong hội trường trước đi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giang Thần Lẫm gật đầu: “Ừm?”
Hơi thở trở nên nóng rực, kéo theo trái tim trống rỗng suốt một tuần qua cũng bất giác bắt đầu ấm lên.
Bước chân của Giang Thần Lẫm đột ngột dừng lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Anh bạn, không phải mấy ngày trước cậu nói muốn đính hôn sao? Đi đính hôn rồi à? Chúc mừng nhé!”
Chương 87
Bùi Cảnh Ngạn mới nói với Tô Chấn hai câu, ánh mắt lại lần nữa rơi vào người Tô Thanh Nhiễm, anh thấy tay Tô Thanh Nhiễm không đeo găng tay, mới ra ngoài một lúc mà các khớp ngón tay đã hơi đỏ lên.
Tâm hồn treo ngược cành cây.
Liên tục có các sinh viên tụ tập đứng ở cửa nhìn vào trong, rõ ràng là ghế ngồi bên trong đã kín chỗ.
Giáo viên trong khoa gật đầu với Tô Thanh Nhiễm.
Có một giọng nói quen thuộc truyền ra từ hội trường, Giang Thần Lẫm nghe thấy, đó là giọng của Bùi Cảnh Ngạn.
Các sinh viên đi ngang qua nhiệt tình chào hỏi anh: “Ôi, lâu rồi không gặp, cậu đi đâu chơi vậy?”
Trong lòng dâng lên vài phần không cam tâm.
Tô Thanh Nhiễm đóng nắp ống kính máy ảnh, treo dây đeo lên vai, sau khi đôi tay được giải phóng, cô vội vàng đút vào túi áo ấm áp.
Tô Thanh Nhiễm hoàn toàn không biết gì về điều này, cô giữ khoảng cách hai mét với họ, vừa đi vừa lùi lại, lặng lẽ chụp ảnh.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.