Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 1020: Liên minh - Ra tay

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 1020: Liên minh - Ra tay


Gặp riêng, còn gặp ở cái sân bóng đó của ông ấy.

Thấy anh rời đi, Thủ trưởng lại nhìn Tề Tiểu Tô.

Tề Tiểu Tô khẽ mỉm cười, đi vào theo ông ấy.

Vệ Thường Khuynh mím chặt đôi môi mỏng, xoay người: “Không cần thiết. Ngài cứ xem mà làm đi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhìn thấy bọn họ đi vào, bà ta ngước lên trợn mắt nhìn qua.

Hắn biết Brien rất kín miệng, nhưng nếu như không sớm cứu hắn ngoài, rơi vào trong tay Vệ Thường Khuynh thì sớm muộn cũng sẽ hỏng chuyện.

Nhưng, bây giờ Bành Khố Các cũng không quan tâm được nhiều như vậy.

Cô xinh đẹp đầy sức sống như vậy, càng làm cho bà ta thảm bại không chịu nổi.

Mặc dù quân hàm của Vệ Thường Khuynh vẫn chưa được trao lại, nhưng anh ta biết, đây chỉ là vấn đề sớm muộn thôi.

Hắn đã đến bước đường này rồi, làm nhiều chuyện như vậy rồi, nhưng ngài A vẫn cứ đề phòng hắn. Cho tới bây giờ, hắn vẫn không biết ngài A là ai, rốt cuộc ông ta muốn làm cái gì.

Bởi vì thấy bà ta lao qua với sức lực không nhỏ, ông ấy dùng sức cũng không nhẹ, bà Vệ bị ông ấy đẩy một cái như vậy, lui về phía sau mấy bước, cẳng chân đụng phải mép giường, lại ngã xuống đất.

Bà ta còn chưa dứt lời, Tề Tiểu Tô đã giơ tay lên, không chút lưu tình hung hăng tát cho bà ta một cái, trực tiếp tát cho bà ta ngã lăn xuống đất.

Nhìn thấy Vệ Thường Khuynh, anh ta dừng một chút, kêu lên: “Vệ Thiếu soái, cô Tề.”

“Được. Cô đi phía sau tôi.” Thủ trưởng lo lắng bà Vệ mất khống chế làm tổn thương cô.

“Phương Tấn, ông lại dám ra tay với tôi? Ông lại vì con khốn không biết chui ra từ chỗ nào này mà ra tay với tôi à?”

Suy cho cùng, Thủ trưởng chỉ cần lấy bà ta thì chắc chắn sẽ không chạy đi với người phụ nữ nào cả. Bà ta tin tưởng điểm này, ông ấy không làm theo ý mình giống người đàn ông Vệ Kiêu kia.

Đối với Thủ trưởng, tình cảm của bà Vệ tương đối phức tạp.

Lúc hắn đang nghĩ cách đi cứu Brien, Thủ trưởng lại gặp Vệ Thường Khuynh và Tề Tiểu Tô lần nữa.

Nhiệt độ trong phòng điều chỉnh vừa đủ độ, trên bệ cửa sổ còn có mấy chậu hoa đang nở rộ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mấy người đều có võ nghệ không tệ, lập tức tránh ra. Thứ kia bốp một tiếng rơi trên mặt đất, lại là một cái điều khiển từ xa.

Bà Vệ ngồi ở trên giường, hai tay cầm một cái gối, nhìn bộ dạng của bà ta như muốn xé nát cái gối ra, xương ngón tay nhô lên, mu bàn tay nổi đầy gân xanh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Tôi thành như vậy, đều là do các người làm hại, các người ai cũng phải chịu trách nhiệm hết!” Bà Vệ che mặt, bò dậy, định lao về phía Tề Tiểu Tô.

Cho nên, bây giờ tình cảm của bà ta đối với Thủ trưởng vô cùng phức tạp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ngay sau đó, giọng nói hổn hển của bà Vệ truyền ra, mang theo chút yếu ớt. Hai ngày trước bà ta đều bị tiêm thuốc, luôn ngủ mê man, mặc dù bổ sung đầy đủ dinh dưỡng, nhưng dù sao cũng không thực sự ăn gì cả, cũng ngủ nhiều rồi cho nên tay chân hơi nhũn ra, bây giờ muốn lao ra cũng không có sức.

Căn phòng này không lớn, trừ giường, bàn, một cái sô pha nhỏ, một cái bàn trang điểm ra thì không còn gì nữa.

Nhìn thấy Tề Tiểu Tô, bà ta vô cùng thống hận.

“Tôi đi vào xem cùng ngài.” Tề Tiểu Tô nói.

“Con Tề Vân Diên khốn nạn này, tối hôm qua mày lại quấn lấy Thường Khuynh nhà chúng tao không thả đúng không? Bị con trai tao tưới nước trên giường như vậy, còn muốn đến quyến rũ Phương Tấn à? Cái loại đê tiện như mày, trừ có thể dùng bản lĩnh trên giường quấn chặt lấy đàn ông ra, còn có thể làm gì hả? Nếu không phải là mày, Thường Khuynh nhà chúng tao làm sao có thể không cần Mạt Na như vậy...”

Ông ấy xem mà làm, là muốn thả người ra ngoài, hay là cứ tiếp tục giam bà ta lại trước, đều là chuyện của ông ấy.

Chương 1020: Liên minh - Ra tay

“Bà Vệ hôm nay sau khi tỉnh lại vẫn đang nổi giận, ném hết đồ có thể ném xuống đất, cũng không đồng ý ăn cơm...” Trợ lý Triệu có chút khó xử nói.

Thủ trưởng cũng giận đến mức siết chặt nắm tay, khẽ phát run.

Cửa vừa mở ra, một món đồ đã lao về phía bọn họ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Rõ.”

Bà Vệ cũng bị nhốt ở chỗ này.

“Cẩm Địch, sao bây giờ bà lại biến thành cái bộ dạng này hả?”

Bà ta luôn cảm thấy, là bởi vì ở bên Tề Tiểu Tô cho nên Vệ Thường Khuynh mới hoàn toàn xa rời bà ta, càng lạnh lùng hơn trước đây.

“Cậu muốn vào xem một chút không?” Thủ trưởng nhìn Vệ Thường Khuynh.

Cô rất mừng vì Vệ Thường Khuynh đã loại bỏ người phụ nữ này ra khỏi trái tim, nếu không, người phụ nữ này thật sự có thể làm anh tổn thương.

Lúc này Bành Khố Các vẫn không biết Vệ Thường Khuynh và Tề Tiểu Tô bọn họ đã giả mạo thành thân tín của hắn, lôi ra được những chuyện kia từ chỗ Brien rồi.

Lúc bọn họ đến, trợ lý Triệu đang xoắn xuýt đứng ở ngoài cửa, nhìn thấy bọn họ đến, anh ta thở phào nhẹ nhõm.

Vệ Kiêu bỏ bà ta lại, khiến cho bà ta vì yêu mà sinh hận. Bà ta lại cảm thấy, nếu như không phải là năm đó Thủ trưởng khiến cho bà ta lựa chọn như vậy, bây giờ bà ta đã là phu nhân của Thủ trưởng, sống cuộc sống mỹ mãn mà hạnh phúc, ở trên một đám phu nhân của thủ đô Liên minh rồi.

Nhưng có một điểm vẫn không thay đổi, bà ta cảm thấy Thủ trưởng mắc nợ bà ta, có lỗi với bà ta.

Nhìn thấy động tác của bà ta, Thủ trưởng vốn dĩ không muốn ra tay bỗng giật mình, chỉ sợ Tề Tiểu Tô bị thương, ông ấy không hề suy nghĩ theo bản năng giơ tay đẩy bà ta ra.

Người này là mối tình đầu của bà ta, là người đàn ông đầu tiên bà ta yêu.

“Các người muốn nhốt tôi ở đây đến c·h·ế·t à? Phương Tấn! Tên đàn ông không có lương tâm ác độc này! Trước kia ông làm nhiều chuyện có lỗi với tôi như vậy, bây giờ còn dám đối xử với tôi thế này à, tôi có c·h·ế·t cũng sẽ không bỏ qua cho ông đâu!”

Bành Khố Các tức giận cầm một cái bình hoa đập lên tường.

Đã từng tưởng là bà ta có thể làm bất cứ chuyện gì vì ông ấy, nhưng sau đó, bà ta gả cho Vệ Kiêu, sớm chiều sống chung với nhau lại yêu Vệ Kiêu rồi.

“Sao rồi?”

Bà ta gặp Thủ trưởng nhiều rồi, ông ấy luôn là bộ dạng như vậy, nhưng so với trước kia, bây giờ rõ ràng ông ấy đã ung dung hơn rất nhiều, giữa trán không còn loại u sầu trước kia, nhìn càng quân tử như ngọc. Tuổi đã trung niên rồi, ngược lại càng thu hút người khác.

Cho nên bà ta gần như không hề nghĩ ngợi nhìn Tề Tiểu Tô rồi mắng.

Tề Tiểu Tô hôm nay so với lần trước bà ta nhìn thấy càng xinh đẹp hơn.

Rõ ràng ghét Vệ Thường Khuynh như thế, còn muốn đứa con của anh làm gì?

Ác độc như vậy, kinh khủng như vậy.

Thủ trưởng thật sự không hề khắt khe với bà Vệ.

Trong phòng truyền đến tiếng kêu cuồng loạn của bà Vệ.

“Là chúng mày có lỗi với tao! Là chúng mày ức h**p tao!”

Cô muốn thay Vệ Thường Khuynh đi xem xem người phụ nữ này còn có thể nói ra cái gì nữa. Còn nữa, nếu như có thể, cô ngược lại muốn hỏi xem, tại sao bà ta lại cố chấp muốn Mạt Na có thai đứa con của Vệ Thường Khuynh như vậy.

“Thủ trưởng.”

Bởi vì chuyện của Thiếu soái gần như đã xử lý xong cả rồi, cả người cô càng thoải mái hơn, trong con ngươi xinh đẹp như có ánh sáng, môi đỏ mọng, răng trắng, đẹp như một đóa hoa nở rộ trong mùa xuân.

Brien bị bắt rồi, ngài A nói không sai, lúc này hắn phải cẩn thận là hơn.

“Mở cửa đi.” Thủ trưởng nói.

“Nếu như bà cảm thấy không cần cái miệng này nữa, tôi có thể huỷ nó thay bà.” Tề Tiểu Tô lạnh giọng nói.

Đẹp như vậy, chói mắt bà Vệ.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 1020: Liên minh - Ra tay