Huyền Thiên Vũ Tôn
Tây Quan Lạc Thủy
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 466: Nhân Ma Đại Chiến
Xì xì xì...
Theo đợt trọng pháo đầu tiên phát ra t·iếng n·ổ vang.
Ngoài thành.
Mặt đất rung chuyển.
Hơn ngàn vạn nhân loại cùng Đạo Sinh Ma chủng, bắt đầu cuộc chém g·iết thảm thiết nhất.
Xèo xèo xèo ------
Khương Lạc cố nén xúc động cùng không nỡ, kéo ra suối xanh trong ngực.
Sàn sạt...
Phía nam của Nam Hồ Quan.
Trên đầu thành Nam Hồ quan.
Vừa rồi chỉ nhẹ nhàng vuốt ve hai cái.
Hai đầu xích sắt nối liền.
Trên đầu thành, một đám võ tướng Đại Hạ không khỏi thoáng thở phào nhẹ nhõm.
Một cảm giác trơn trượt truyền đến, Khương Lạc không nhịn được nhẹ nhàng bóp một cái.
Quan quân Đại Hạ rống giận.
Trong tiếng hiệu lệnh.
Trận Nhân Ma đại chiến này, chỉ cần có thể đóng đinh đại quân thi khôi ở dưới quan, trong thời gian ngắn, liền không có khả năng phân ra thắng bại.
Nếu cũng xuất hiện ma vật như vậy với Kỳ Quan.
Mèo Nhà Meo: Cầu Đánh Giá, Cầu Đề Cử, Cầu Xe Hơi Nhà Lầu Gạch Đá Mua Pa Tê.
Xì!
Ừm!
Hiện tại.
Còn truyền đến tiếng kêu.
Hắn đã quên mất.
Đoản kiếm trong tay Khương Lạc không ngừng lột quần áo trên người Lục Khê.
Thống nhất hết thảy...
Tư thế của hai người cực kỳ mập mờ.
Chiến phủ trong tay lôi ra ngân mang, cắt về phía thi khôi đang dữ tợn rơi xuống trên không trung.
Một lát sau.
Trong đội ngũ thi khôi giống như một cơn sóng màu nâu, đ·ạ·n pháo nện xuống, xuất hiện từng mảnh trống rỗng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khương Lạc đẩy cửa đi ra, đứng dưới mái hiên.
Lúc này.
Thi khôi rốt cuộc bước lên đầu tường.
Khương Lạc do dự một chút.
Những viên đ·ạ·n pháo vô lương tâm này nổ tung ầm ầm.
Khác với viên đ·ạ·n pháo hạng nặng.
Mắt thường cũng có thể thấy được.
Oanh Oanh Oanh
Nhưng mà.
Khói đặc cuồn cuộn.
Sau khi trả giá mấy vạn pháo hôi, đại quân thi khôi cuối cùng cũng vọt tới dưới thành Nam Hồ Quan.
Một lát sau.
Tháng tám!
Đại quân thi khôi sau khi trả giá mấy vạn pháo hôi, rốt cuộc cũng xông vào phạm vi hai trăm mét dưới thành Nam Hồ quan.
Trên đỉnh đầu.
Rống!
Bùn đất, đá vụn, thịt nát bay đầy trời.
Trên lưng trắng nõn của Lục Khê là một mảng xanh đen.
Trong tiếng rống rung trời.
Khi thẻ ròng rọc bị cắt ra, cột sắt đặc ruột lướt qua tường thành như sao băng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Những thi khôi bình thường nhất này ở dưới xích pháo, trong nháy mắt bị xé nứt.
Điều duy nhất khiến Khương Lạc lo lắng.
Rầm rầm...
Trên đầu thành, vô số quân sĩ đồng loạt phát lực.
Khương Lạc mới phản ứng lại, vội vàng buông đuôi cáo trên tay ra.
Từng viên đ·ạ·n to bằng cái thớt bay lên, xẹt qua đường cong, vừa vặn rơi ở dưới chân đại quân tiên phong của thi khôi.
"Đáng c·hết, quả nhiên là hồ ly tinh!"
Thấy một màn như vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Rất nhanh.
Lịch Đại Hạ.
"Phóng!"
Gào gào...
Tư thế và bầu không khí kiều diễm này,
Thiết Trụ lại bị kéo lên một lần nữa, trở lại vị trí cũ, rơi xuống, lại kéo lên...
Ít nhất.
Mấy ngàn trọng pháo bắn một lượt, liền mang đi mấy vạn thi khôi.
Toàn bộ dưới thành ngoài Nam Hồ quan nằm đầy thi khôi bị nện đến vỡ vụn xương thịt.
Chương 466: Nhân Ma Đại Chiến
Lục Khê là tộc nhân Xích Linh Hồ, cái đuôi này hẳn là chỗ mẫn cảm nhất của tộc nhân các nàng.
Mọi người ngẩng đầu.
Nam Hồ quan tụ tập mấy trăm vạn đại quân.
Ôm lấy Lục Khê đặt ở trên đùi mình, cố nén một tia xúc động nổi lên, hai tay dán ở trước ngực sau lưng nàng.
Đại Hạ tạm thời bù đắp số lượng chênh lệch.
Phốc phốc phốc...
"Ha ha ha!"
Một giây sau.
Một thân thể trắng nõn thon dài, cao ngất xuất hiện.
Thi khôi leo men theo tường thành bị cột sắt rơi xuống đập cho đổ nhào, rơi xuống như mưa.
Sương khói thoáng tán đi.
Thu hồi ánh mắt từ cái đuôi xù của Lục Khê.
Khiến cho tiểu Khương Lạc không nhịn được mà tức giận đến mức ngẩng đầu.
Trước ngực to lớn mềm mại không ngừng đè ép Khương Lạc.
Từng viên đ·ạ·n pháo lưu lại trên không trung, bắn thẳng tắp về phía đại quân thi khôi đang lao tới.
Mấy trăm con thi khôi vừa mới thò đầu ra đã bị võ giả chờ sẵn đồng loạt chém bay th·ành h·ạ.
Dựa vào Hùng Quan của Nam Hồ và cơn giận của thiên thần.
Một chùm ánh lửa và khói đặc trong nháy mắt che mất thi khôi.
Chính là thi khôi t·ruy s·át Lục Khê.
Móng vuốt sắc bén móc trên cột sắt hoặc xích sắt, bị mang lên đầu tường.
Truyện Được Đăng Bởi Mèo Nhà Meo.
Lúc này.
Gương mặt xinh đẹp của Lục Khê ửng hồng, môi đỏ khẽ nhếch, vậy mà trực tiếp tìm tới, chặn miệng Khương Lạc.
Hắn phải biết cái [Kê] mà Lục Khê nói trước khi hôn mê rốt cuộc là cái gì.
Đuôi hồ ly màu đỏ hơi đong đưa, vô ý thức quấn lên cánh tay Khương Lạc.
Trước Nam Hồ quan.
Sau một chung trà. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lúc này, âm thanh đặc biệt của pháo vô lương tâm vang lên.
Tình hình chiến đấu nơi đó, tất nhiên thảm thiết hơn Nam Hồ quan mấy lần.
"Hắn sắp c·hết rồi!"
Phủ thành chủ Nam Hồ Quan.
Âm thanh khủng bố móng vuốt sắc bén đâm thủng tường thành không ngừng vang lên.
Một đôi vòng tay trắng nõn hữu lực ôm lấy cổ Khương Lạc.
Trọng pháo, đ·ạ·n pháo vô lương tâm từng đợt bay về phía đại quân thi khôi ở quan ngoại.
Nhất thời.
Đại quân thi khôi không biết sống c·hết, không biết sợ hãi, đạp trên hài cốt đồng nghiệp, từng đợt lao về phía Nam Hồ quan.
Cũng có rất nhiều thi khôi phản ứng nhanh nhạy.
Trong lúc hôn mê, cổ họng Lục Khê phát ra tiếng than nhẹ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thật ra.
Vừa mới vào tay.
Lúc này.
Treo một cây trụ sắt thô kệch đường kính hơn hai mét dài hơn mười mét.
Một tiếng khàn khàn phát ra từ trong miệng Lục Khê.
Lục Khê dựa vào chính mình cũng có thể khôi phục lại, chỉ bất quá, thời gian khẩn cấp, Khương Lạc chờ không nổi.
Liền khơi dậy d·ụ·c vọng bản năng của thân thể đối phương.
Cạc cạc cạc...
Mũi kiếm đâm rách da, một dòng máu đen bắn ra sau lưng Lục Khê.
"Trảm!"
Một cái lưỡi mềm mại mang theo mùi thơm ngát đang lăn lộn, răng môi lưu hương.
Trên đầu thành.
Tiếng g·iết vang lên từng đợt.
Nếu đổi một hoàn cảnh khác, nói không chừng sẽ xử lý hồ ly tinh mê người trước mắt này.
Lão Tiền quơ lấy chiến phủ bên cạnh, cười lớn rót xuống một ngụm rượu mạnh, giữ lại mặt nạ trọng giáp, "Đến lượt chúng ta ra sân rồi!"
"Lên!"
Lục Khê t·rần t·ruồng bị Khương Lạc ôm ấp mặt đối mặt.
Lão Tiền gầm lên giận dữ.
Trận chiến ở Nam Hồ quan cuối cùng cũng khai hỏa.
Vài tiếng gào thét truyền đến.
Xì!
Khương Lạc âm thầm chửi bậy một câu, đưa tay bắt lấy đuôi cáo, muốn tách nó ra.
Ừm!
Khương Lạc hít sâu một hơi.
Bên tai.
Một cỗ kình lực chậm rãi vận chuyển, làm chậm lại máu tụ trong cơ thể đối phương.
Nhìn ra xa phương hướng đầu tường Nam Hồ quan.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.