Ta Sáng Lập Thiên Cơ Lâu
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 5: Thiên cơ lâu, chưa từng nghe nói qua
"Bây giờ mới biết sợ, đã muộn, Thiên Cơ lâu chủ nhất định không tha cho ngươi."
Cơ duyên này tối đa tu luyện đến thần thông cảnh giới, vì nó mà thôi diễn thiên cơ, chấp nhận đối mặt thiên khiển, có là hắn cũng thấy không đáng, mà còn ngu ngốc.
Cảm nhận cảm áp lực trong phòng biến mất, Lưu Tam Bản từ đắc ý, thần sắc chuyển sang trắng bệch, hắn ngồi phịch xuống đất, hai bên tai ong ong có thể nghe rõ tiếng tim đập, bởi vì quá mức căng thẳng, không hề phát giác toàn thân ướt sũng mồ hôi.
Mắt thấy nam tử mặc hắc bào sắp động thủ, Lưu Tam Bản hít sâu một hơi, hắn nhớ lại lời Thiên Cơ lâu chủ căn dặn, sau đó lấy hết dũng khí ném hộp gỗ trong tay đi, trực tiếp nhằm vào phương hướng đối diện.
Lưu Tam Bản kinh ngạc, không dám tin vào mắt mình, hộp gỗ cứ như vậy bị vỡ rồi, hiệu quả tác dụng đâu.
Tiêu Hàn nhăn mặt, ngay tại hắn cho rằng thứ đồ kia không đáng nhắc đến, thế mà khí kình đánh xuyên hộp gỗ xong, tựa hồ gặp phải vật cản, ngạnh sinh đối chọi cứng rắn, nhất thời bị ngăn lại bên ngoài.
Bất giác năm ngón tay siết chặt lấy lệnh bài.
Tiêu Hàn cầm chắc Thiên Cơ lệnh bài, bằng vào tốc độ khủng kh·iếp, chẳng mấy chốc đã đi tới trung tâm Đại Hoang thành, ban đêm u tối, bốn phía tĩnh mịch đáng sợ.
Thiên Cơ lâu, cái này chính là ám chỉ thiên cơ, hơn nữa nhấc lên danh tự này, còn là đặt cho thế lực của mình.
Ánh mắt băng lãnh khóa chặt mục tiêu, hắn nhanh chóng di chuyển, khoảng cách còn mấy bước chân thì dừng lại.
Lời còn chưa dứt khỏi miệng, không chỉ hắn mà cả Lưu Tứ Văn cũng sửng sốt.
Trong đầu Tiêu Hàn đầy dấu hỏi, thứ đồ quỷ quái gì, Thiên Cơ lâu, chưa từng nghe nói qua, rất muốn vất đi lệnh bài trong tay, thế nhưng hắn vừa có loại dự định này, lập tức cơ thể không theo sai bảo truyền tới nguy cơ mãnh liệt.
"Thiên Cơ lâu?"
"Vậy mà biết được ta sẽ tới!"
Tố chất thân thể nguyên khí cảnh võ giả vượt xa người thường, hai mắt phát triển đến độ, bằng vào một tia ánh sáng thôi cũng đủ nhìn rõ cảnh vật. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Có quỷ mới biết Thiên Cơ lâu chủ lợi hại tới đâu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Ta nhất định phải tới Thiên Cơ lâu một lần."
Nên là.
Lưu Tam Bản cười nhạt, hắn giơ ngón tay chỉ thẳng.
Không còn vật chắn bao bọc, lệnh bài bằng gỗ bại lộ trong tầm mắt mấy người, ngắn ngủi mấy giây bộc phát ra cỗ kim quang sáng chói, trực tiếp nhằm vào người gần nhất.
Tiêu Hàn thu tay lại, cùng lúc tán lui âm sát độc, hắn mở miệng nói, thanh âm trầm thấp, bên trong ngữ khí không chút nào che giấu sát tâm:
Hiển nhiên có ánh trăng phía trên chiếu xuống, chẳng mấy chốc Tiêu Hàn tìm đúng vị trí. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thứ gì.
Thiên Cơ lâu chủ đừng có lừa ta.
Tiêu Hàn hoài nghi đối phương đang nói láo, muốn thôi động chân nguyên, nửa đường liền ngưng lại, cẩn thận suy nghĩ cũng không phải không có khả năng này.
"Gần như vậy." Tiêu Hàn có chút kinh ngạc, sau đó ánh mắt hướng về phương xa, thoáng cái thân hình biến mất tại chỗ.
Hắn mơ hồ phát hiện bản thân dính phải thứ phiền phức, chế tạo được lệnh bài quỷ dị như vậy, lại tác động tới tinh thần tu đạo giả, kẻ đứng sau này chí ít cũng phải có bản sự thông thiên.
"Quá quỷ dị!"
Tiêu Hàn hít sâu một hơi, ánh mắt lạnh lùng khoá chặt Lưu Tam Bản, tám chín phần mười thiên cơ lâu chủ có liên quan tới đối phương.
Biết tương lai, suy tính đưa đồ vật này cho hắn, phải có thủ đoạn nghịch thiên tới đâu mới làm được.
Biết tương lai, rõ quá khứ, thậm chí còn thay đổi được thiên cơ, đây là cuồng ngôn cỡ nào, đến Tinh Thần các cũng chưa dám nói như vậy.
"Muốn gặp Thiên Cơ lâu chủ, cho là ngươi thức thời, ngay tại phía Bắc, ở trung tâm Đại Hoang thành, chính là nơi toạ lạc cùa Thiên Cơ lâu."
Tầm mắt bị cái biển đặt trước cửa hấp dẫn, Tiêu Hàn kinh ngạc, đọc qua một lượt, nội tâm chấn động vô cùng.
Chương 5: Thiên cơ lâu, chưa từng nghe nói qua
"Thiên Cơ lâu ở chỗ nào?"
"Phụ thân, Thiên Cơ lâu chủ thật sự muốn gặp hắn ta."
Bất luận thế nào, mặc kệ trong câu nói của Lưu Tam Bản xuất hiện lỗ hổng, hắn cũng phải gặp vị Thiên Cơ lâu chủ một lần.
Không đúng.
Rắc rắc.
"Thiên Cơ lâu chủ?" Tiêu Hàn nhíu mày, hắn lục lại trí nhớ cũ, cái tên này rất xa lạ, hẳn chưa nghe bao giờ.
Chỉ thấy Lưu Tam Bản khoát tay, gương mặt vẫn chưa thôi hoảng hốt, cuối cùng miễn cưỡng mở miệng nói:
"Cho các ngươi một có hội giải thích thứ đồ này là gì, nếu ta phát hiện nửa điểm nói láo, cũng không ngại huyết tẩy nơi này."
Đi rồi... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiêu Hàn thoáng giật mình, hắn cảm giác nếu như mình dám làm như vậy, chắc chắn sẽ đối mặt thảm trạng khốc liệt, chỉ là hắn không rõ ràng tại sao lại có dự cảm này.
Đương nhiên Tiêu Hàn tiếp xúc đầu tiên, hắn còn chưa kịp phản ứng lại, trong đầu xuất hiện một loại lực lượng thần bí thúc ép, bất tri bất giác hắn vươn tay bắt được lệnh bài, hồ nghi mà nhìn thật kĩ.
Toàn cảnh mới diễn ra mấy giây ngắn ngủi, có lẽ do nội tâm quá gấp gáp, Lưu Tam Bản tức giận chửi thầm.
Cảm thấy khí thế mạnh mẽ rút lui, Lưu gia hai người hô hấp dễ chịu, trong đó, Lưu Tứ Văn muốn nói cái gì liền bị Lưu Tam Bản ngăn lại, hắn đứng ra trước một bước, thần sắc khinh thường:
Vậy là Lưu Tam Bản không có lừa hắn, nơi này thực sự tồn tại Thiên Cơ lâu.
Tạm thời cứ để bọn chúng sống thêm ít lâu nữa, chờ điều tra cho rõ ràng, sau đó chính là trút cơn giận này.
Nếu bây giờ bỏ mặc không quan tâm, chưa biết chừng rơi khỏi nơi này chính là nghênh đón kết cục đáng sợ.
Theo hắn được biết, Tinh Thần các nổi danh ở Huyền Thiên đại lục, là thế lực số một số hai, bọn họ rất giỏi về thôi diễn thiên cơ, tuy không tới mức nói quá như tấm biển trên nhưng rất đáng tin cậy, rất nhiều vị thánh chủ đứng đầu một phương từng nhờ giúp đỡ qua.
"Thiên Cơ lâu đáng..."
Ngay từ đầu nghe đến Thiên Cơ lâu, Tiêu Hàn còn tưởng hai bên có liên hệ, hắn mới lo lắng đến tức tốc đi kiểm chứng, hiện tại xem ra chỉ là đám bàng môn tà đạo, lấy được pháp bảo ở đâu loè người mà thôi.
Càng nghĩ, Tiêu Hàn càng thấy sống lưng lạnh toát, chẳng lẽ ngay từ đầu bản thân nhằm vào Lưu Tứ Văn cũng bị tính tới, có lẽ nào là nhìn trúng cơ duyên của hắn.
"Là ta lừa hắn, nhưng mà Thiên Cơ lâu chủ thần bí như vậy, một mực giấu kín đồ vật trong hộp gỗ, không biết chừng Thiên Cơ lâu chủ sớm đã có ý định này." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trông thấy Tiêu Hàn tỏ ra do dự, Lưu Tam Bản đắc ý nói tiếp:
Thậm chí còn tính toán được hắn sẽ nói những gì, đương nhiên lời sau đều bị Lưu Tam Bản giữ lại.
Lưu Tam Bản mặc niệm trong lòng, thân hình to béo vội vàng lùi về phía sau mấy bước, giơ lên tay chân thủ thế.
Nhất là dám tiết lộ thiên cơ, không sợ thiên đạo trừng phạt sao.
Lưu Tứ Văn hít sâu một hơi, hắn đã quyết định trong lòng, ánh mắt phức tạp nhìn ra bên ngoài đại môn.
Lúc này.
Tiêu Hàn ngẩng đầu lên nhìn, trong miệng lẩm bẩm ba chữ, Thiên Cơ lâu.
Kiểu dáng tầm thường, thấy thế nào cũng là chất liệu kém cỏi, thế nhưng nhìn thật kĩ lại cho cảm giác thần bí khó tả, hơn nữa mặt trước có khắc ba chữ lớn, Thiên Cơ lâu, phá lệ chói mắt.
"Cho ngươi biết một thông tin, Thiên Cơ lâu chủ sớm đã biết được đêm nay ngươi sẽ tới, còn đặc biệt căn dặn ta đưa thứ kia cho ngươi, cảm thấy đồ vậy bên trong bất phàm đúng không, bị Thiên Cơ lâu chủ nhằm vào, khó thoát khỏi c·ái c·hết."
May mắn Lưu Tứ Văn tỉnh táo hơn, tố chất tu đạo giả để hắn lấy lại bình tĩnh, nhanh chóng đỡ phụ thân mình lên, giọng nói khó có thể tin được:
Chỉ thấy hộp gỗ bay trên không trung tạo thành một đường thẳng, tốc độ rất nhanh, đáng tiếc Tiêu Hàn sớm đã nhận ra, thân là nguyên khí cảnh cường giả biểu lộ khinh thường, hắn nhìn cũng không nhìn, tùy ý bộc phát khí kình bá đạo, trong chớp mắt muốn chấn toái đồ vật.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.