Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 11 Thu hoạch phong phú.
“ Tiểu Hi… cái này, ta đây.. không phải là mơ chứ.”
Kiếm quang cực điểm rực rỡ, xán lạn như tinh hà, hoành quán trăm dặm!
“ AAAAA, A Nguyệt, ngươi làm gì vậy, ta đau c·hết mất” Đông Phương Huyền mặt nhăn nhó nhìn xem Đông Phương Nguyệt.
Nói xong ngươi kia biến mất không dấu vết. Nhìn xem biến mất Giám Thiên ti người, mọi người thở phào, bất chợt ba nhà Yến, Mặc, Trình đồng loạt nhìn về Đông Phương Hi, có hâm mộ, có ghen ghét, nhưng nhiều hơn cả vẫn là bất đắc dĩ.
Tam trọng kiếm thế vừa ra, xung quanh khu vực thay đổi, kiếm khí bàng bạc, tụ tập tại trên thân kiếm.
“ Mẹ nó, bây giờ ta đánh ngươi xem ngươi có đau không nhá.” Đông Phương Huyền khóe miệng co dật.
Ầm ầm!!
Trong đó Mặc Hàm thảm nhất, bị mất cánh tay phải thực lực đại giảm, càng là quỳ rạp trên đất, đã triệt để mất đi sức chống cự.
Đông Phương Hi tiến lại gần nhìn.
“Tốt”
Vừa đến nơi, Đông Phương Hi không nói một lời, rút kiếm chém vào hồ nước. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trước khi đôi mắt nhắm lại, Đông Phương Hi nhìn thấy Mục lão đang tới gần mình.
Khi nhìn thấy Đông phương hi một kiếm g·iết ba nhà thiên tài, Mục lão đã rất kinh ngạc đồng thời cũng cực kỳ vui mừng khi thấy tiểu bối cso chín lệnh bài. Điều này tương đương với chín thành tài nguyên, một con số khổng lồ.
Tam trọng kiếm thế ba động cường đại, bao phủ phương viên mấy ngàn mét!
Khi tỉnh lại, Đông Phương Hi nhìn thấy Mục lão và mọi người đều nhìn mình.
Loại tình huống này gọi là võ đạo áp chế.
Trường thi.
Lắc đầu, thở dài chỉ biết từ biệt nhau mà gia về, trước khi đi Yến Nam Thiên còn nhìn về phía Đông Phương Hi, trên mặt còn lộ rõ vẻ sợ hãi.
“ Tiểu Huyền, chúng ta có chín lệnh bài tương đương chín thành tài nguyên rồi không cần mạo hiểm đâu.” Đông Phương Vũ vừa nghe liền ngăn cản, hiển nhiên hắn biết mai lệnh bài cuối cùng ở đâu.
Kiếm quang lao xuống chém vào đỉnh đầu Huyền Quy, p·há h·oại xung quanh.
Một đạo rực rỡ chói mắt huyết dịch, tung tóe vẩy trường không!
Giải quyết xong ba người, Đông Phương Hi phất tay thu lại lệnh bài, quay đầu nhìn về phía Đông Phương Vũ nhóm người.
“ Chúc mừng túc chủ g·iết c·hết 2 tên Linh Hải cảnh nhị trọng, 1 Linh Hải tam trọng và 8 Linh Hải nhất trọng bạo kích trả về 70 lần”
Kiếm quang tán đi, khói bui mờ dần, trước mặt chỉ còn dư lại lệnh bài, Yến Nam Thiên ba người dĩ nhiên không còn thi cốt như chưa từng xuất hiện chỉ còn một vài vệt máu chứng minh bọn hắn từng tồn tại ở đây.
Ngay từ đầu, hắn biết mình không đủ sức g·iết c·hết con Huyền Quy này, nhưng khi Đại Hoang Kiếm Quyết viên mãn, Đông Phương Hi đã muốn thử, chỉ cần chém vào đàu con Huyền Quy đủ sâu, chỉ cần đợi Đại Hoang kiếm khí p·há h·oại não của nó là chiến thắng.
“ Đúng vậy, đệ làm ta sợ kh·iếp luôn, may quá tất cả không sao rồi”
“ Hài tử, bình tĩnh, chúng ta thắng rồi, đủ mười lệnh bài, vừa rồi ngươi g·iết con huyền quy đó cũng coi như lấy được lệnh bài” Mục lão vuốt râu, nói.
Kiếm quang chắt xuống chia đôi hồ nước làm hai, hiện lên một con huyền quy to lớn đang nhắm mắt.
Tâm thần một hồi sợ hãi.
“ Vẫn muốn ngoan cố chống cự sao” Đông Phương Hi nỉ non, chợt nâng kiếm.
Đông Phuong Hi ngồi xuống, thở hổn hển, mặt trắng bệt, con ngươi muốn nhắm chặt lại.
“ Tốt, đại ca với mọi người nhanh chóng dời khỏi đây.” Nói rồi Đông Phương Hi di chuyển đến cuối trường thi, nơi đó có một hồ nước rất lớn.
Tại bàng bạc kiếm thế áp bách phía dưới, Yến Nam Thiên vẫn cố đứng vững, khóe miệng bắt đầu tràn ra huyết vị.
“ Két”
Dù sao chính hắn đã đến chỗ đó nhưng thất bại trở về. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“ Khoảng hai canh giờ”
" Cũng may, khi con Huyền Quy ngã xuống, Mục lão ngay lập tức đến chỗ của đệ"
Đông Phương Hi không do dự chém xuống, Huyền Quy cũng khóng thủy cầu, cả hai v·a c·hạm, năng lượng tỏa ra tàn phá xung quanh. Đông Phương Vũ đang trở về cũng bị luồng ba động năng lượng này thu hút không khỏi tò mò quay đầu lại. Nhìn thấy nơi phát ra linh lực, Đông Phương Vũ biết đang xảy ra việc gì.
Nghe vậy, Đông Phương Hi thở phào, không uổng công hắn ra sức như vậy.
Vốn tưởng rằng lĩnh ngộ nhất trọng kiếm thế, nhẹ nhõm chiến thắng lần so tài này, bây giờ chưa lộ ra kiếm thế thì bị áp chế không có chỗ thể hiện.
Đông Phương Hi giơ cao thanh kiếm, liếc nhìn Huyền Quy, trong miệng nó hình thành một thủy cầu, ẩn chữa bàng bạc hãn hải như muốn nuốt chửng vạn vật.
Lúc này Đông Phương gia nhóm người tất cả đều ngây ra như phỗng, khuôn mặt đờ đẫn chưa hoàn hồn.
Đông Phương Hi nằm xuống, hắn đã làm được, nhưng bây giờ không thể cử động được nữa, con ngươi nhắm lại.
Mặc dù biết Đông Phương Hi rất mạnh nhưng mạnh đến cấp độ này thì cũng quá kinh khủng rồi, mà lại Đông Phương Gi cũng chưa đột phá Linh Hải cảnh, nếu đột phá không biết còn kinh khủng như nào.
“ Còn thiếu một cái” Đông Phương Hi trầm tư một lúc rồi nói.
Võ giả tìm hiểu ra tới võ đạo chi thế, khi quyết đấu mà chênh lệch quá cao sẽ sinh ra võ đạo áp chế.
“ Đại ca, ngươi cứ nói đi” Đông Phương Hi cười nhẹ.
Đông Phương Hi lấy ra 8 lệnh bài kết hợp với Đông Phương Huyền một mai lệnh bài tổng chín lệnh bài.
“ Tiểu Hi, thật không ngờ đệ lại mạnh như vậy, xem ra những năm qua đệ rất nỗ lực a.” Đông Phương Vũ cảm thán nói.
Hắn rất muốn phóng thích kiếm thế của mình nhưng bất thành.
Chỗ đó có một con Huyền Quy Linh Hải cảnh tứ trọng.
Phải biết chín thành tài nguyên rất lớn, mọi năm tài nguyên bị chai làm mươi hai thành mà năm nay chỉ chia làm mười thành bây giờ gia tộc còn sở hữu chín thành quả là rất nhiều rồi, Mục lão đã rất hài lòng với con số này nên khi thấy Đông phương Hi đi lấy lệnh bài cuối cùng Mục lão cũng rất bất ngờ, dù sao mình đã có 9 lệnh bài cái còn lại coi như chừa cho ba nhà.
Kèm theo kiếm quang xẹt qua.
Mục lão cũng cười khóe miệng đỡ Đông Phương Hi ngồi dậy.
Bên ngoài trường thi, năm người vẫn đang chăm chú nhìn vào quan thiên kính, không dám chớp mắt, sợ bỏ lỡ thứu gì, Mục lão thì càng khẩn trường nhìn trong kình Đông Phương Hi.
Bên trong trường thi.
Đông Phương Hi nhìn vào thân con Huyền Quy thấy vết kiếm chém vào thân thể nó không còn gì, trên thân thể cũng không còn dấu vết kiếm quang như thể chưa từng chém vào.
Bây giờ lại đến một tên khác, lại còn là Thông Mach cảnh, quá tam ba bận, giờ khắc này Huyền Quy quyết định dùng đại chiêu kết liễu tên sâu kiến này.
Lâu sau, khi thấy Đông Phương Hi nhìn lại mới lấy lại tinh thần, tất cả đều hiện lên trên mặt rung động thần sắc, Đông Phương Vũ càng không thể tin được, hỏi:
Thủy cầu ngày càng nhiều vết nứt lớn nhỏ hiện ra, cuối cùng không chịu đựng được mà vỡ ra, Đông Phương Hi theo lực kiếm chém xuống. Huyền Quy thì đang ngơ ngác trước thủy cầu của mình có thể gây tổn thương Linh hải ngũ trọng mà bị một tên Thông Mạch cảnh phá vỡ.
“ Đại ca yên tâm, ta chỉ thử một chút, không được ta sẽ lui” Đông Phương Hi đặt tay lên vai Đông phương Vũ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đông Phương Hi cũng cảm thán tiếng thét của con Huyền Quy này, lúc này Huyền Quy cũng nhìn chằm chằm vào Đông Phương Hi, trước đây có một tên Linh Hải cảnh nhân tộc đến quấy rầy giấc ngủ của nó, mà những tận hai lần, tên nhân loại đó mặc dù chỉ Linh Hải nhị trọng nhưng thủ đoạn rất nhiều lên không thể g·iết được.
Yến Nam Thiên ba người đứng trước kiếm quang, thân thể run rẩy, mí mắt cuồng loạn.
Cả hai không chần chừ ngồi xuống vận cong, hai người thể lực cũng nhanh suy hao linh lực cũng không còn bao nhiêu.
Huyền Quy cảm nhận hồ nước tách đôi, nó hé mắt nhìn lên thấy một tên nhân loại đang chĩa kiếm về phía nó. Huyền Quy nổi giận, nó bị mấy tên cường giả kia chộp tới đây thì cũng thôi, nó có thể nhịn nhưng tên sâu kiến Thông Mạch cũng dám chĩa kiếm vào mặt nó. Huyền Quy lập tức gầm thét, tiếng thét kéo dài vang vọng khắp nơi, tựa như đang nói lên sự tức giận của nó.
Đông Phương Hi lĩnh ngộ tam trọng kiếm thế vượt qua 2 thành so với nhất trọng kiếm thế của Yến Nam Thiên.
Đại lượng cảm ngộ chảy vào trong não Đông Phương Hi, kiếm thế tăng lên một ít, [Đại Hoang Kiếm Quyết] đạt đến viên mãn.
“ Chúng ta biết rõ.” Bốn nhà trưởng lão đều nâng tay ôm quyền.
“ Tốt, vừa đúng ý ta, một chiêu kết thúc”
“ Đúng rồi, trận đấu, trưởng lão, ta..”
Xùy!
Nhìn thấy kiếm quang ngày càng gần Yến Nam Thiên tâm tình tuyệt vọng, không cam lòng.
Đông Phương Hi cố mở mắt nhìn về Huyền Quy, tự dưng Huyền quy chậm lại rồi dừng bước, nó từ từ ngã xuống. Nhìn thấy vậy, Đông Phương HI thở phào, hắn đánh cược đúng, Đại Hoang kiếm khí p·há h·oại bên trong đầu Huyền Quy.
“ Được rồi, so tài kết thúc, kết quả như sau, Trình gia, Mặc gia, Yến gia không lệnh bài, Đông Phương gia 10 mai.” Giám Thiên ti người lên tiếng: “ Như vậy kết quả sau cùng Đông Phương gia chiến thắng, hơn nữa sở hữu đủ 10 phần tài nguyên. Kết quả đã định, nếu có ai vi phạm sẽ bị Giám Thiên ti tài quyết, tuyệt không dung tha”
“ Ta đây là ngủ bao lâu rồi” Đông Phương Hi cảm thấy cơ thể tràn trề sinh lực, tinh lực dồi dào.
Huyền Quy gào thét muốn xông lên g·iết c·hết tên này, nó dậm chân bước năng nề về phía Đông Phương Hi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 11 Thu hoạch phong phú.
Lướt qua Yến Nam Thiên ba người, dư uy kiếm quang vẫn còn tiếp tục tồi sơn liệt địa thẳng đến chém đôi hồ nước phương xa.
…….
Đột nhiên, thủy cầu nứt ra một vết nhỏ rồi lan dần ra.
“ Tiểu hài tử, lần này thật sự có ngươi, thay mặt gia tộc cảm tạ ngươi, yên tâm, lần này tranh tài ngươi công lao lớn nhất, gia tộc sẽ lấy một phần cho ngươi.”
Đợi khói bụi tan đi, Huyền Quy vẫn đứng vững, trên đỉnh đầu một vệt dài v·ết t·hương, máu đỏ chảy nhuốm hồ, con huyên Quy tức giận gào thét, nó không thể tin mình sẽ b·ị t·hương bởi tên trước mắt.
“ Tốt, không còn gì nữa, ta đi đây.” Giám thiên nhân quay đầu sang nhìn Đông Phương Hi “ Ngươi, rất không tệ”.
“ Ngươi thấy đau, vậy chứng tỏ đây là hiện thực rồi, vậy vừa rồi, cũng là thật” Đông Phương Nguyệt xkhông thể tin vào mắt nhìn về Đông Phương Hi.
Đông Phương hi dù biết thân thể con Huyền Quy này rất cứng nhưng không nó lại cứng đến mức này. Tuy rằng vừa rồi chưa dùng đến kiếm thế nhưng cũng là đòn mạnh nhất của Đông phương Hi.
“ Kéttttt”
“ Đoàng”
Cho dù là Yến Nam Thiên, lúc này cũng cảm thấy một cỗ cường đại áp lực, thân thể có chút run rẩy.
Đông Phương Hi đến chỗ Đông Phương Huyền hai người nhìn thấy Đông Phương Huyền cũng đang hồi phục.
“ Đại ca, Tuyết tỷ, hai người vận công chữa thương ta tới hộ pháp.”
“Trảm!”
Bị kiếm thế bao phủ 3 nhà thiên kiêu, từng cái nghiến răng nghiến lợi, thân thể run rẩy, toàn thân bị ướt đẫm mồ hôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đông Phương Vũ gặp không khuyên được biểu đệ cũng chỉ đành thở dài.
Đông Phương Hi dồn toàn lực vào trên kiếm, thôi động hết số linh lực còn lại.
“ Xem ra Huyền ca đã không còn nguy hiểm gì nữa rồi”
“ Tiểu hài tử, khổ cực cho ngươi rồi.”
Huyền Quy lập tức mở miệng tụ linh khí, thấy Huyền Quy phóng đại chiêu Đông Phương Hi cũng tụ lực.
“ Mọi người đi trước đi, ta sẽ tìm nốt lệnh bài cuối cùng”
Kiếm thế cửa hắn giống như gặp được thiên địch đồng dạng, bị áp chế không dám xao động.
Cứ nghĩ lần này ba nhà liên hợp sẽ diệt trừ Đông Phương gia nhưng vận mệnh trêu ngươi, xuất hiện k·ẻ b·iến t·hái Đông Phương Hi khiến ba nhà mất cả chì lẫn chài. Không một phần tài nguyên, c·ướp càng không thể c·ướp, Giám Thiên ti lời còn vang vảng nơi tai, cũng không ai muốn tìm đường c·hết cả, không biết khi trở về, gia chủ sẽ có cảm xúc gì nữa.
“ A, ngươi rất đau.” Đông Phương Nguyệt lơ mơ, hỏi.
Đông phương hi vẫn đang ra sức ý định chém đôi thủy cầu nhưng bất thành, Đại Hoang Kiếm Quyết viên mãn với tam trọng kiếm ý vẫn quá miễn cưỡng.
Tại tam trọng kiếm thế gia trì, kiếm quang càng rực rõ, cường đại đến cực điểm.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.