Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 46: 5 Tháng
Quách Giản Nhi tức giận trừng mắt:”Hừ! Lão Hàn ngươi cái này người gan cũng quá nhỏ a! Không phải là chỉ suýt c·h·ế·t có vài lần thôi sao?”
Trương Hàn không trả lời nàng, Quách Giản Nhi theo 5 tháng ở chung hắn có thể xem như khá quen thuộc.
Chương 46: 5 Tháng
Bỗng dưng cả hai dừng lại, phân biệt công kích đối phương.
Trương Hàn nhớ tới bên trong nguy hiểm, bả vai không khỏi nhẹ run.
Hắn cũng vì đó mà bỏ đi Võ Kỹ này, sau này có cơ hội hắn sẽ chọn Thương Pháp mạnh hơn để bù vào.
Nếu nói thu hoạch lớn nhất thì phải kể về thủ đoạn! Võ Kỹ trong người hắn cũng tăng lên hai bộ!
Trương Hàn cũng hiểu rõ vì sao nàng lại bị Nguyễn Thiên, Dương Khánh cho chặn chốt đòi cướp.
Võ Kỹ này có hai thức, một thức tên Bàn Thạch Chưởng, một thức tên Phá Thạch Chưởng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trương Hàn trong lòng gào thét, tuy nhiên vẫn đứng dậy đi về.
Một lão già đi ra, chính là lúc trước xuất hiện quãng trưởng người!
Quách Giản Nhi là thỏa thỏa bạch phú mỹ, giảu đến chảy mỡ! Không chỉ bản đồ mà còn nhiều đủ thứ quý giá!
Làm ơn! Bắt hắn tiến vào trong? Đó là tìm c·h·ế·t được không?
Có thể là do hắn quá yếu, chưa đủ điều kiện.
Ban thưởng: Chỉ Dẫn phạm vi tăng 100m, Chỉ Dẫn Đại Cơ Duyên tăng lên 1 trượng!
Thế nhưng người dùng Chưởng thực lực vẫn cao hơn, chưa được mấy chiêu liền thắng lợi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hắn gan nhỏ, điên thì có thể điên nhưng tìm c·h·ế·t thì sẽ không!
Có một đáng tiếc trong 5 tháng này làm cho hắn cảm thấy buồn rầu, cái kia Lạc Tinh Tháp hắn mở không ra....
Đây là Huyết Ngọc Bội đưa cho Võ Kỹ, uy lực hiện tại chỉ xếp sau Phệ Huyết Kiếm.
“Bí Cảnh mở ra, khơi mào cho một lần huyết vũ tinh phong! Cũng là lúc tạo ra những thiên tài thực thụ cho Huyết Ma Điện ta!!”
Quách Giản Nhi thì bằng phương thức thần kỳ nào đó, thế nhưng nhảy lên Luyện Thể Bát Trọng Thiên Sơ Kỳ.
Nội dung: Tranh đoạt cơ duyên! Đặc biệt là phải lấy được Ma Tinh Quả mới xem là hoàn thành! Đồng thời phải g·i·ế·t trên 100 người!
Ban thưởng: Ngẫu nhiên quà tặng (Xem nhân phẩm cả thôi Ký Chủ à~)]
U Mê Bộ Pháp! Hoàng Giai Đỉnh Phong Võ Kỹ!
Trương Hàn trong lòng có chút đắng, người với người cách biệt là như vậy a! Một kẻ thì làm lụng vất vả, tranh đoạt các thứ gia tài cũng không có bao nhiêu! Một người thì sinh ra đã ở vạch đích!
Kia dùng Trảo người bị đánh bay, tiếp xuống đất dần hiện ra bóng người. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
U Mê Bộ Pháp là do Quách Giản Nhi dạy, ai bảo hắn ánh mắt thèm thuồng làm cho ai đó nổi da gà rồi phải nói ra chính mình ý muốn...
______________________________
Nói rõ thì thôi, lại tốn thêm bút mực, phiền phức nha~
Trong 5 tháng, Trương Hàn Tu Vi tiến bộ cũng không xem là vượt bậc, chỉ từ Luyện Thể Lục Trọng Thiên Đỉnh Phong nhảy lên Luyện Thể Bát Trọng Thiên Hậu Kỳ.
Chả có cái gì kì lạ, điều này làm con tim hắn hụt hẵng hoàn toàn dập tắt trong tim ngọn lửa!
“Bành! Bành!...” Chưởng cùng Trảo đối chọi, phát ra những tiếng động như sắt thép làm người kinh ngạc.
Bảng Hệ Thống nổi lên: [Nhiệm Vụ: Tranh! Tranh!! Tranh!!!
Trương Hàn Phệ Huyết Kiếm lại thuế biến thêm một lần, thăng lên Hoàng Giai Cao Cấp Võ Kỹ.
Quách Giản Nhi bĩu môi, sau đó hứng thú vuốt vuốt cằm nói:”Ngươi thật sự không có ý định đi vào Bí Cảnh?”
Vốn dĩ lúc đó tính lại xem Tần Tiễn Quân bảo 3 tháng trở lại sẽ có việc gì, cứ tưởng kịch hay ai ngỡ bom xịt!
Trương Hàn: Đ*t mẹ cuộc sống!
Trương Hàn cũng không còn cách, Khinh Vân Thương Pháp thứ này uy lực không mạnh lắm chỉ có Hoàng Giai Sơ Cấp Võ Kỹ, ưu thế duy nhất là tốc độ nhưng lại bị U Mê Bộ Pháp cho giành lấy.
Được rồi, thực ra 3 tháng trước hắn cũng có tìm lại một lần!
Trương Hàn đương nhiên không biết vì Thời Đại Mạt Pháp, Linh Khí không chỉ khô kiệt mà hấp thu quá trình cũng có chút khó khăn, điều này là do Linh Khí ở Thời Đại này tạp chất rất nhiều! Gọi là Linh Khí bị ô nhiểm cũng không quá!
Rõ ràng ý định dụ hắn đi vào chung để làm tay sai! Ngươi a!!
Trương Hàn:”......”
Phan Giang Hà bước vào trong căn phòng tối, liền quỳ một chân cung kính nói:”Phùng Trưởng Lão! Thí luyện càng ngày càng loạn, chúng ta thật sự không can thiệp vào?”
Cái gì? Ngươi nói dùng Thiên Phú cho bù vào? Haha! Ta cái này có thử, nhưng hơn 5 tháng Tu Vi của nàng đều muốn đuổi kịp ta, bù kiểu gì?!
Bây giờ hắn chỉ tệ mỗi Khinh Vân Thương Pháp, dù gì trong người nhiều Võ Kỹ hơn, uy lực cũng mạnh hơn, điều này làm Khinh Vân Thương Pháp hoàn toàn lép vế.
Dưới những tán rừng hai bóng đen liên tục loạn động, nơi đi qua tàn ảnh không phai, tạo thành những bóng người mơ hồ.
Chính là Quách Giản Nhi, nàng trừng mắt nhìn Trương Hàn:”Ngươi cái đại nam nhân, nhường một chút không được?”
Phùng Văn Kiên rốt cuộc nở nụ cười:”Haha! Phan Giang Hà a, ngươi suy nghĩ này vẫn còn thiếu sót! Kẻ đã c·h·ế·t rồi thì sao gọi là thiên tài? Làm sao gọi hạt giống tốt?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Còn lí do bên trong không ai rõ, ít nhất là bây giờ.
Song song với đó, các loại Võ Kỹ do dần dần thuần thục cũng thăng lên Đại Thành!
Trương Hàn ngồi xuống dưới gốc cây, dựa lưng vào chững chạc thân cây to nhắm mắt dưỡng thần, đạm mạc nói:”Sẽ không?”
Nàng ta không riếng là tấm chiếu mới mà còn một thân phận khác!
Dẫu sao Hệ Thống cũng nói là cần thực lực nhất định mới mở ra được.
Chưởng ảnh như bàn thạch, cứng rắn lại tràn đầy lực lượng.
Nói không lên lời, thực sự rất loạn! Trương Hàn nhớ lại còn thấy kinh, người đông như kiến, đủ loại thân phận bên trong, chém g·i·ế·t mỗi giây phút để tranh giành!
Phá Thạch Chưởng! Hoàng Giai Cao Cấp Võ Kỹ!
Trừng phạt: Vốn dĩ trừng phạt khi không hoàn thành cũng không quá nặng, bất quá xét thấy Ký Chủ ý chí lung lay nên đã đổi thành mạt sát!
Cho dù trong lòng gào thét bao nhiêu, cái này Hệ Thống vẫn ác ôn mà ban phát nhiệm vụ:”Keng! Bí Cảnh mở ra sao lại có thể không tranh? Hãy vì chính minh đánh ra một con đường máu tranh đoạt bên trong cơ duyên!”
Đại ca! Ngươi cho ta nghỉ ngơi được không?!
Trương Hàn cứ lặng im mà nằm dưới gốc cây, ngắm nhìn bầu trời mà cảm thán:”Nếu cứ như vậy liền tốt rồi, đánh đánh g·i·ế·t g·i·ế·t cái gì! Điềm đạm sống qua ngày không thơm sao?”
Phùng Văn Kiên vuốt vuốt râu, sắc mặt lạnh nhạt nói:”Bọn chúng không phải đều là Luyện Thể Cảnh sao? Miễn đừng tự ý g·i·ế·t những tên tham gia Thí Luyện là được rồi...”
Quay trở lại, Quách Giản Nhi thấy Trương Hàn không trả lời, mũi thở phì phò cất bước liền quay về.
Nhưng Hệ Thống có vẻ thích đánh tan giấc mơ của hắn:”Keng!”
Trảo ảnh quỷ dị, không nơi không có khiến người khác mơ hồ.
Khôn vặt, hám tài, tuy thông minh nhưng gan quá to nên làm hỏng nhiều việc.....
Thời gian thấm thoát trôi qua, 5 tháng thời gian như trống rỗng liền vượt qua, Hạ đi Thu lại, lá cây đã chuyển sang màu vàng ươm, cơn nóng mùa Hạ đã phai chỉ còn gió mát của mùa Thu.
Về còn nghỉ ngơi, ngày mai lại phải lên đường...
Phùng Văn Kiên phủi tay một cái:”Tự nhiên mà nói ra chính mình ý kiến!”
Bất quá đối với độ thuần thục thứ này Trương Hàn cũng không quá để ý, theo hắn thì đây chỉ là thuận tay, cố gắng bỏ đi những động tác thừa để tối đa hóa chiêu thức.
Phan Giang Hà cắn răng:”Bẩm trưởng lão! Đệ Tử Luyện Thể Cảnh của Huyết Ma Điện ta đi vào tuy cùng cảnh giới nhưng thủ đoạn cũng kinh nghiệm thực chiến đều hơn xa những người tham gia Thí luyện! Cứ như vậy sẽ c·h·ế·t rất nhiều hạt giống tốt!”
Hắn cũng không rõ Thiên Phú như này là mạnh hay yếu, chứ riêng hắn thì thấy khá chậm.
Bàn Thạch Chưởng chủ phòng, Phá Thạch Chưởng chủ công!
Ban thưởng: Hệ Thống cửa hàng mở ra bán hàng chức năng! (Ký chủ có thể bán đồ vật của mình để đổi lấy Tích Phân) (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Keng! Xét thấy Ký Chủ chí quyết tiến chở nên mông lung, có chí hướng trở thành cá mặn! Điều này làm Bổn Hệ Thống cảm thấy rất đau CPU, thề không thể để cho Ký Chủ cứ như vậy mà bị chôn vùi trong an nhàn! Bổn Hệ Thống ban phát nhiệm vụ! Run sợ đi!!”
Bất quá tràng cảnh lúc đó.....Uhm.....
Phan Giang Hà ấp a ấp úng:”Nhưng......”
Điều này làm cho hắn có chút bất ngờ, trong lòng luôn có một câu hỏi: Ngươi có chơi đồ không mà Tu Vi tăng nhanh thế?
Nghe cái âm thanh quen thuộc, Trương Hàn cảm thấy cả người vô lực muốn ngất đi cho xong.
“Thế gian này không có công bằng! Cứ xem những Đệ Tử đó là vật thử thách cho thí luyện! Tin ta! Lần này sẽ c·h·ế·t không ít người!!”
Nói ba hoa nãy giờ thực chất vẫn là sợ.....
Trương Hàn nhún vai nói:”Thua là thua, đánh là đánh! Tại sao lại có việc nhường nhịn?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.