Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 17: Lợi ích

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 17: Lợi ích


“Ngươi, cuối cùng đã tỉnh…

“Ta định làm thế nào?”

“Thứ hai: Liền cố gắng trổ hết tài hoa để lấy được càng nhiều tài nguyên nhanh chóng nâng cao thực lực

Đột nhiên linh quang của lão lóe lên đáng sợ suy nghĩ.

Tô trưởng lão đăm chiêu, đi qua đi lại, lâu lâu lại liếc mắt nhìn Thiên Khải một chút.

Hắn cũng không ngây thơ cho rằng mình có thể giấu đi, một mình độc hưởng Hư Thần Giới.

"Thôi, vẫn chờ một chút...”

Tô trưởng lão bị Thiên Khải hỏi câu này cho sửng sốt.

Đi đại gia ngươi làm sao a! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mà để làm được vấn đề này thì cần người khác trợ giúp, hắn muốn làm cũng không cách nào hoàn thành.

Còn không sợ Tô trưởng lão g·i·ế·t khẩu?! Haha, hắn một con kiến hôi, ăn miếng nhỏ, lại không có nguy hiểm gì hơn nữa còn có thể trong tình huống đặc biệt phát huy ra hiểu quả.

“Ai ôi, hại lão phu một trận khổ tâm.”

Phương pháp mới mở ra Linh Môn là cần phải có, hiện tại Tô trưởng lão liền nắm tiên cơ, trước hết đi tìm hiểu sau đó đem phương pháp này đến các thánh địa trao đổi tài nguyên, hoặc có thể lập đàn giảng pháp chiếu cáo thiên hạ, lúc này công đức sẽ vô lượng, danh vọng sẽ đến một độ cao khó mà tưởng tượng nổi.

Thiên Khải: …

Muốn lợi dụng Linh môn cùng Hư thần giới kiếm tài nguyên? Vậy phải có năng lực cùng gan lớn.

“Hơi thở đã ổn định chỉ là vẫn không có dấu hiệu của linh hồn.”

Phải. Không phải hắn muốn làm thế nào mà là Tô trưởng lão muốn làm thế nào.

Thiên Khải thở dài sớm đã đoán được tình huống này.

Hắn đương nhiên biết việc này ý nghĩa, hắn làm nhiều như vậy cũng chính vì khoảng khắc này a.

Hắn nếu c·h·ế·t đi thì thật dễ dàng, tìm phương pháp dựa trên Linh Thần Quyết ghi lại là được, tìm cách dưỡng Linh hồn khi còn là phàm nhân.

Có thể khống chế một giới, đây là nghĩ thế nào tự nhiên mọi người có thể hiểu.

G·i·ế·t hắn? Bị ngu mới làm vậy a.

Không phối hợp hắn sợ bị Tô trưởng lão xé mở thân mình ra tìm tòi nghiên cứu a, dù rằng phẩm tính lại tốt nhưng đứng trước to lớn tài nguyên cùng danh vọng, khó mà đảm bảo được.

Vì vậy trước tiên phải giúp Tiểu Hoàng mạnh lên.

Nếu như tất cả là thật vậy chỉ có một điểm giả duy nhất chính là tiểu tử này còn sống.

Thiên Khải cười một tiếng liền nhìn Tô trưởng lão hỏi: “Tô trưởng lão Linh Thần Quyết là thật, tiếp theo ngươi định làm thế nào?”

Hiện tại nếu hắn có thực lực có lẽ sẽ có nhiều cách để làm, ví dụ khống chế Hư Thần giới danh ngạch đem bán, đóng lại thông đạo để độc hưởng, các loại…

Hiện tại có thể cưỡng ép, cầu còn không được a.

Một khi nói ra vậy liền sẽ c·h·ế·t không thể nghi ngờ.

Cũng không thể để cho tất cả mọi người ở tu tiên giới giống hắn một dạng cưỡng ép mở ra được, nếu không e rằng 100 vị dùng thử thì cũng 100 vị bị ép c·h·ế·t.

Tô trưởng lão kích động.

Nhưng đối với Thiên Khải mà nói, đây là cực xấu tình huống.

Chương 17: Lợi ích

Nói đùa, nó đã bị phong ấn mười vạn năm, ngươi biết mới là điều quái lạ.

Bảo không lo lắng chút nào là không thể nào.

Mà hiện tại lại tốt, hắn còn sống vậy nên có thể chứng thực một điều đó là có thể cưỡng ép mở ra linh môn.

“Hư Thần Giới?”

“Ta ăn vào Uẩn Hồn Đan về sau liền triệt để mất đi ý thức, sau đó bị đưa về thế giới khác, sau đó bị một thanh cổ quái hoàng bia đập bất tỉnh liền trở về."

Muốn làm thế nào để kiếm tài nguyên?!

Mà đúng lúc này, Thiên Khải đang nằm bất động trên giường đột nhiên mở mắt, tràn đầy hoang mang nhìn lấy động phủ của mình.

Nghĩ nghĩ hắn vẫn thêm lần nữa dùng thần niệm liếc Thiên Khải một cái.

Haha, ngươi tin hay không vừa nói ra liền sẽ c·h·ế·t, hơn nữa cơ thể cũng biến thành người khác khối lôi? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tiểu Hoàng là cần sinh mệnh để mạnh lên, nó mạnh lên liền có thể nắm giữ tia đạo tắc kia, mà nó nắm giữ liền bằng nghĩa với việc mình nắm giữ.

“Phải, là Hư Thần giới, chuyên giúp tu tiên giả tu luyện thần hồn, là một giới kỳ lạ.”

Hại lão phu liền sắp phá sản!

Chỉ thấy một lão trung niên cười đến nỗi mặt đều đã nhăn hết lại lao về phía mình, đem tay hắn nắm xem như vật quý giá nhất mà cầm, miệng không ngừng thì thào, đều nhanh ra nước mắt.

Có hay không mở cơ thể hắn ra để xem chi tiết?

Tô lão đi qua đi lại, mắt vừa vui mừng vừa lo âu nhìn xem cỗ thân thể hoàn mỹ đang nằm.

"Linh Thể cảnh phàm nhân thai muốn nắm giữ linh hồn là muốn c·h·ế·t."

“Nhất định phải tỉnh lại!”

“Thứ ba: Cố gắng kinh doanh Hư thần giới đoạt lấy miếng đạo tắc kia.

Thiên Khải có thể khẳng định như vậy: “Còn vì sao ta có thể nắm giữ, hơn nữa còn mạnh khỏe sống, đây hẳn là do ta có đặc thù gì đó.”

Mạnh lên nhanh chóng vì hắn sợ một cảnh bàn tay lớn phá giới đem hắn không hay không biết đánh c·h·ế·t.

Nói lão lại đi qua đi lại, sốt ruột không thôi, y như con kiến bò trên đống lửa vậy.

Đây cũng là từ đâu đến cuối Tô lão nghi ngờ.

“Bị đưa đến một thế giới khác.”

Mở ra Linh Môn về sau liền đưa đến Hư Thần giới, sau đó chấp chưởng nơi đó?

Thiên Khải lắc cái đầu, tỏ vè không rõ lắm nói ra.

“Ta hiện tại phải làm chỉ có ba vấn đề,

Nếu có thể tìm kiếm phương pháp khác ngoài việc ăn Uẩn Hồn đan để mở Linh Môn vậy liền dễ làm.

Còn Tô trưởng lão muốn làm thế nào vậy thì tùy lão.

“Ngươi ăn Uẩn Hồn Đan về sau linh hồn liền bị ma diệt, vốn tưởng đã c·h·ế·t nhưng kỳ tích lại xuất hiện, cả người ngươi dù đã mất đi linh hồn nhưng sinh cơ bừng bừng.”

Đang lúc hắn đợi hoàn hồn thì liền bị thứ gì đó làm cho giật mình.

Hắn biết nếu lợi dụng tốt lần cơ hội này, Tô trưởng lão sẽ bay cao, sẽ càng ngày càng cường đại, tài nguyên cũng vô số kể. Hiện tại ở bên trợ giúp tương lai tất sẽ có hồi báo a.

“Thứ nhất: Phối hợp với bọn hắn tìm ra Linh Môn phương pháp mở

Hắn không ăn nổi miếng bánh này!

Vậy nên lựa chọn đầu tiên chính là Tô trưởng lão, dù sao lão cũng là người chứng kiến toàn bộ quá trình hắn khai mở Linh Môn.

Trước chưa nói đến có thể độc hưởng hay không, đơn giản là hắn cũng không muốn độc hưởng.

Tô trưởng lão nói ra: “Vốn tưởng ngươi bị đoạt xá nhưng xem tình hình cũng không phải, ngươi cuổi cùng xảy ra chuyện gì?”

Trên Linh Thần Quyết ghi lại.

Nhìn trước mặt đang hoa lê vũ đái khóc ỉ ôi Tô trưởng lão, hắn không khỏi tự nhẩm: “Bệnh thần kinh!”

“Đưa về thế giới khác?!”

Thiên Khải sờ cái gáy của mình lắc lắc cái đầu, cảm thấy cơ thể mình có chút là lạ cũng không trả lời Tô trưởng lão vấn đề mà hỏi ra: “Tô trưởng lão vừa rồi ta bị làm sao?”

Dám có ý nghĩ nuốt riêng vậy liền phải c·h·ế·t.

Để làm vậy vậy cần truyền bá Linh Môn cùng với Hư Thần giới công năng.

Cũng không trách lão được, Thiên Khải hiện tại nhưng rất có thể nắm lấy tương lai của lão a.

Vì vậy Thiên Khải chính là nhiệt tình gợi ý cho Tô trưởng lão con đường phía trước: “Theo ta nghĩ trước hết ngài phải tìm kiếm phương pháp mới mở ra Linh Môn.”

Làm sao? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hư Thần giới là sẽ nói, Linh môn tác dụng cũng hẳn phải nói nhưng hắn chưởng khống phiến thiên địa kia tuyệt đối không thể nói.

Khác biệt là một trời một vực!

Đối với người khác mà nói tin tức này cực kỳ tốt, có bao nhiêu người đã thành tu tiên giả, có bao người đã vượt qua phạm trù phàm nhân?

Nói thế nào? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thiên Khải nói dối không chớp mắt.

Phải a! Ta là định làm thế nào?

Vậy phải xem Tô trưởng lão có thể lợi dụng vấn đề này như thế nào.

Hắn chắc chắn nhắc nhở.

Ngoại môn phong bên trong Thiên Khải động phủ.

Tô trưởng lão cũng nhận thấy tình hình không ổn, khụ ho khan một tiếng lại trở về phong khinh vân đậm dáng vẻ vốn có: “Ngươi đã ổn rồi chứ?!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tô trưởng lão cau mày, trong đầu đang tự hỏi có hay không cái thế giới này.

Muốn hắn nói sự thật?

“Đấy liền phải c·h·ế·t!”

Còn kinh doanh Hư Thần giới? Haha, qua kiếp này sau lại nói.

Đây là đạo tắc a, hắn cảm thấy đối với mình tương lai có trợ giúp cực lớn.

Đáp án vẫn chỉ có một: “Chưa nghe nói qua a!”

Có thể độc hưởng pháp môn cũng có thể truyền thụ, tùy vào Tô trưởng lão muốn gì.

“Vậy ngươi thế nào còn sống?!”

Lấy phàm thai chứa đựng đại đạo, dùng âm dương ngũ hành uẩn dưỡng linh hồn, linh môn hiện thập đạo hoàn mỹ, thân là phàm thể hồn tự có linh, sinh ra ý niệm.

Nên biết phong ấn Hư Thần giới đã bị phá hủy, chẳng sớm mà thôi sẽ có người phát hiện ra vấn đề, từ đó mày mò nghiên cứu ra phương pháp mới mở ra pháp môn.

Lúc này Thiên Khải bỗng một bên nhắc nhở: “Tô trưởng lão, Linh thần quyết là thật, Linh môn là thật, Hư thần giới là thật nhưng tuyệt không thể như ta cách làm.”

Thiên Khải nói ra.

Vậy nên Thiên Khải không dám độc chiếm.

Một cái là nuôi dưỡng, một cái là cưỡng ép.

Là tài nguyên hay danh vọng.

Một mặt ghét bỏ nghi bị lão già đầu này chiếm tiện nghi một dạng hỏi ra: “Tô trưởng lão ngươi làm gì?”

Mà lấy hắn thực lực bây giờ nếu dám làm vậy, vậy liền c·h·ế·t, c·h·ế·t rất khó coi… Tuyệt đối không thể để người khác biết mình có thể khống chế Hư Thần giới a.

Thiên Khải ta hai cái đều không có!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 17: Lợi ích