Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 38: Mầm Hoạ Của Jarilo-VI
“Không, không phải vậy…”
Dan Heng lắc đầu ngán ngẩm, sau đó cũng bước nhanh ra cửa để đuổi theo bóng lưng của hai cô gái đang dần thu nhỏ trước mặt.
“Xem ra cô ấy thực sự rất bận rộn, có lẽ để lần sau vậy.”
“Không cần phải tỏ ra trang trọng như vậy, tôi cũng không cao quý hơn bất kỳ ai khác. Mọi người có thể gọi tôi là Bronya. Xin hãy đi theo tôi.”
Cocolia đau đớn đưa tay lên che mặt, mảnh tinh thể trên tay phải cô dần lan rộng, trong nháy mắt đã bao phủ toàn bộ căn phòng trong băng tuyết.
“Được rồi, mọi người tranh thủ nghỉ ngơi đi. Ngày mai có thể sẽ rất vất vả đấy.”
Ở bên ngoài Pháo Đài Qlipoth, Bronya hiện tại đang ngồi lặng im trên một băng ghế đá màu nâu xám.
March 7th cười tít mắt, vẫy vẫy tay với cậu rồi đáp lại:
Đột nhiên một giọng nói vang lên từ phía sau Bronya khiến cô giật mình quay đầu lại, và rồi bắt gặpt Stelle đang đứng chống tay hiếu kỳ nhìn mình.
“Đúng rồi, nếu là bọn họ… có lẽ mọi chuyện sẽ có thể thực hiện được.”
“Tôi và Stelle sẽ đi dạo phố đây, mọi người cứ việc về phòng trước đi nhé!”
“Cứ thư giãn đi! Đừng lo, chúng tôi sẽ không về quá muộn đâu!”
Cô ngừng lại một chút, ánh mắt sắc sảo lướt qua toàn bộ thành viên đội khai phá rồi nói tiếp:
Mái tóc màu vàng kim mềm mại như tơ lụa, những lọn tóc xoăn buông xuống chảy dài ngang eo, vừa toát lên vẻ quyền uy của một vị lãnh đạo, vừa mang khí chất ưu nhã của một tiểu thư khuê các.
Cocolia nhún vai, khoanh hai tay trước ngực hỏi:
“Chúng tôi đến đây để giải cứu thế giới.”
Dan Heng gật đầu, sau đó nhìn sang Randolph.
Bronya nhẹ nhàng đặt một tay lên ngực, lắc đầu mỉm cười đáp lại:
March 7th lập tức lúng túng xua tay:
Cocolia bật cười một tiếng, sau đó khoát tay nói: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cậu quay sang Cocolia cảm tạ:
Randolph nhíu mày, trong lòng dấy lên một chút cảm giác bất an trước sự cộng hưởng kỳ lạ này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Anh đi theo để trông chừng bọn họ đi. Tôi về phòng trước đây."
“Xin cảm ơn sự hào phóng của ngài. Chúng tôi có lẽ sẽ đi dạo quanh thành phố một vòng trước khi trở về khách sạn, hy vọng điều này không gây phiền toái cho ngài.”
'Hy vọng mọi chuyện đều ổn thỏa.'
Sau một khoảng thời gian im lặng, cô khẽ hít một hơi rồi nói:
Ánh mắt cả hai giao nhau trong vài giây ngắn ngủi, nhưng chừng ấy thời gian đã đủ để Randolph nhận ra điều gì đó bất thường từ Cocolia.
Cô ngẩng lên nhìn bầu trời ảm đạm trên đầu, vẻ suy tư trong đôi mắt vẫn còn nặng nề chưa vơi bớt.
Sau khi đội khai phá rời đi, căn phòng lúc này chỉ còn lại một mình Cocolia. Vẻ mặt hòa nhã ban nãy của cô đã biến mất, thay vào đó là sự lạnh lùng đến cực điểm.
“Cũng đừng tỏ ra kinh ngạc, 700 năm trôi qua, mặc dù các Đấng Kiến Tạo không nhận được bất kỳ thông tin nào về vũ trụ, nhưng ta vẫn biết đến sự tồn tại của các vị. Aeon đã kết nối hành tinh này với những thế giới khác, chúng ta có thể bị cô lập, nhưng không hề ngu ngốc.”
Randolph gật đầu nói:
“Ha ha… Không cần phải căng thẳng như vậy. Ta không nghi ngờ, đó là vì ta nhìn ra được các vị thực sự không phải người của thế giới này.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng trái ngược với kỳ vọng của Gepard, bầu không khí ở bên trong văn phòng của Đấng Bảo Vệ Tối Cao lại đang có đôi chút ngột ngạt.
Tuy nhiên nó lại không đạt được hiệu quả như mong đợi, đặc biệt là trước ánh mắt bình thản của một vài thành viên trong đội khai phá.
Cocolia gật đầu đáp:
Nhìn thấy hai người họ đã rời khỏi khách sạn, Randolph vỗ vai Dan Heng vài cái rồi nói:
Tuy nhiên ánh mắt của cô không kìm được mà kín đáo liếc về phía Randolph. Một tia sáng lạnh lẽo chợt lóe lên trong đôi mắt Cocolia rồi nhanh chóng vụt tắt.
Bộ quân phục xanh đậm mà cô đang mặc càng làm nổi bật lên những tấm huy chương sáng lấp lánh cài trên ngực.
“Xin các vị cứ tự nhiên. Ta cũng cần chút thời gian để xem xét lại các ghi chép về Stellaron… Ta sẽ để cho Bronya dẫn đường, thứ lỗi vì không thể đưa tiễn.”
"Được rồi, ta đã hiểu. Ta tin tưởng lời nói của các vị."
“Đấng Bảo Vệ Tối Cao rất coi trọng mọi người, tôi đã nhận được lệnh không cần hạn chế hành động của mọi người nữa. Tuy nhiên tôi vẫn còn chút việc phải giải quyết ở Pháo Đài Qlipoth. Hy vọng mọi người sẽ tận hưởng khoảng thời gian ở Belobog.”
“Hai người còn chưa xong việc sao? Sáng mai còn có cuộc họp với Đấng Bảo Vệ đó, không có thời gian đâu để mà đi dạo phố.”
Sau một lúc giằng co ánh mắt với nhau, Stelle bất ngờ bước lên trước mở lời, phá tan đi bầu không khí căng thẳng trong căn phòng:
Mặc dù thời điểm hiện tại vẫn đang là ban ngày, nhưng khu vực nghỉ ngơi lúc nào cũng nhộn nhịp bởi những tốp hành khách liên tục tụ tập và trò chuyện rôm rả.
Những mô mạch màu xanh lá nhanh chóng chạy dọc đôi mắt Randolph, đồng thời mặt dây chuyền trên cổ cậu cũng bất ngờ rung nhẹ lên.
Cậu nheo mắt nhìn Cocolia, và đúng lúc ấy cô cũng đang quay sang nhìn cậu.
Thân là thống lĩnh của Thiết Vệ Bờm Bạc, cô biết mình không thể để cảm xúc làm trì hoãn những nhiệm vụ quan trọng còn dang dở trong ngày.
Cocolia nghiêng đầu sang nhìn Dan Heng, nhướn mày hỏi:
Nghe vậy March 7th lập tức chộp lấy cánh tay Stelle và kéo cô ấy lao nhanh về phía cửa khách sạn.
Đứng sau lưng Stelle, Randolph lặng lẽ ngẩng đầu quan sát người phụ nữ trước mặt.
“Vì sao phải nghi ngờ? Hay là các vị muốn ta nghi ngờ lắm sao? Không tự tin vào nhân phẩm của mình như thế à?”
Sau khi lắng nghe đội khai phá giải thích cặn kẽ về những sự việc đã xảy ra trên Jarilo-VI cùng mối liên hệ với Stellaron, Cocolia đưa tay lên chống cằm rồi rơi vào trầm tư.
"Thực hiện việc gì vậy?"
“Đấng Bảo Vệ Tối Cao chắc hẳn đã thông báo cho ngài. Chúng tôi rất mong ngài có thể dẫn đường cho chúng tôi đến khách sạn.”
March 7th có hơi bất ngờ thốt lên:
Thứ đầu tiên mà mọi người nhìn thấy khi bước vào khách sạn là một sảnh chờ rộng rãi, ngập tràn ánh sáng tự nhiên từ những khung cửa sổ lớn. Từ những khung cửa sổ này có thể ngắm nhìn gần như toàn bộ quang cảnh thành phố Belobog.
Cocolia đứng từ trên bục cao nhìn xuống, ánh mắt sắc bén cùng khí thế uy nghiêm tỏa ra như muốn áp đảo toàn bộ đội khai phá trước mặt.
“Chúng tôi đến đây vì một thứ gọi là 'Stellaron'. Nó là thứ vật chất đã đầu độc thế giới của ngài.”
“Trời cũng không còn sớm, các vị hẳn là đã mệt rồi. Ta sẽ sắp xếp để các vị nghỉ ngơi tại khách sạn thoải mái nhất trong thành phố. Phí ăn ở và đi lại đều sẽ do Pháo Đài Qlipoth chi trả.”
Dan Heng ho khan một tiếng để nhắc nhở Stelle, sau đó cậu nghiêng đầu sang Bronya và điềm đạm nói:
Cocolia lẩm bẩm, giọng nói trầm đục như thể đang cố kìm nén cơn tức giận:
Khoé miệng của Cocolia khẽ nhếch lên thành một nụ cười, cô buông tay cậu ra rồi vỗ nhẹ hai bàn tay vào nhau một cái và nói:
Sau vài phút đi đường, đội khai phá bước theo cô tiến vào một tòa kiến trúc tráng lệ mang tên Khách Sạn Goethe, một trong những khách sạn tốt nhất ở Belobog.
Dù lòng vẫn còn trĩu nặng ưu phiền nhưng Bronya vẫn buộc mình phải đứng dậy.
. . .
Không gian xung quanh yên ắng đến kỳ lạ, và rồi Cocolia nhanh chóng chuyển ánh mắt sang người khác.
Chương 38: Mầm Hoạ Của Jarilo-VI
Bất giác Bronya nhớ đến nhóm người lạ mặt tự xưng là khách đến từ vũ trụ kia, cô cau mày khẽ lẩm bẩm:
“…Ta đã biết. Ta… Chúng ta… đều đã nhìn thấy rồi.”
Khi đã hoàn tất thủ tục đăng ký cho đội khai phá, Bronya nhanh chóng đứng dậy, dường như không muốn trì hoãn thêm nữa. Dù cho March 7th tỏ ý muốn cùng cô đi dạo phố để tìm hiểu thêm về Belobog, Bronya chỉ khẽ lắc đầu rồi từ chối với một nụ cười lịch sự.
Nhận được tín hiệu từ Dan Heng, Randolph bước tới rồi đưa cho Cocolia xem những tấm ảnh chụp vẻ ngoài của Jarilo-VI và Stellaron.
Dan Heng gật nhẹ đầu rồi tiến lên:
Randolph bắt lấy tay cô, nhẹ nhàng đáp lại:
Khi đã đến phía trước cánh cửa ra vào khách sạn, cô mới ngoái đầu nói vọng lại:
Cocolia đưa tay tới trước mặt Randolph, ánh mắt nhìn thẳng vào cậu rồi nói với một thái độ rất chân thành: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nói xong, Bronya xoay người rời đi, March 7th đứng nhìn theo cô một lát, sau đó nhún vai rồi quay người lại nói:
March 7th ngay lập tức vỗ trán ho khan, cô khẽ vỗ vào lưng Stelle rồi liếc nhìn Dan Heng, ra hiệu cho cậu lên tiếng.
“Ngài không nghi ngờ thân phận của chúng tôi sao?”
Tuy nhiên, điều khiến cậu bận tâm không phải là vẻ đẹp của Cocolia, mà là một mảnh tinh thể băng màu xanh lam bao phủ một phần bàn tay phải của cô.
“Stellaron?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
March 7th định lên tiếng nói thêm gì đó nhưng Dan Heng đã khẽ lắc đầu ngăn cô lại và liếc mắt ra hiệu cho March 7th không nên nói gì nữa.
Gepard lúc này đã bước ra khỏi Pháo Đài Qlipoth, anh ngẩng đầu lên và hít một hơi thật sâu, tận hưởng từng chút một bầu không khí ấm áp ở bên trong Belobog.
“…Rốt cuộc... mẹ đang suy nghĩ điều gì vậy?”
Đây là một người phụ nữ trưởng thành với dáng người rất quyến rũ, được tô điểm thêm bởi những đường cong hoàn mỹ mà bất kỳ ai cũng đều ao ước.
Dan Heng mệt mỏi thở dài nói với theo:
“Các vị đã phân tích rất rõ ràng về tình hình hiện tại của Belobog. Giờ ta đã hiểu rõ hơn mối nguy mà hành tinh này đang đối mặt. Các vị chắc hẳn là hy vọng mà Belobog chờ đợi suốt 700 năm qua. Ta sẵn sàng cung cấp mọi sự hỗ trợ để có thể giúp các vị tìm ra thứ gọi là Stellaron.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.