Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 87: Đại chiến với Chúa Tể Diệt Chủng, Phantylia (2)
Chờ đến khi khói tan đi hết, Caelus cứ tưởng March 7th đã xong rồi nhưng không. Anh mở to mắt kinh ngạc vì tại vị trí của các mảnh hoa hoàn toàn không có bóng dáng của March 7th.
Một chiếc hoa sen tím bên cạnh Phantylia rung động, lập tức nó mở cánh hoa ra và làm cho cả người Jing Yuan mất hết sức lực.
March 7th ngẩn người ra đôi chút, sau đó cô giật mình nhận ra tư thế mà Lâm đang bế mình vì vậy làm cho hai bên má cô không khỏi nổi lên một vệt ửng hồng.
Fu Xuan: "Lâm? Sao anh ta lại đến đây, không phải nên ở lại Sở Đan Đỉnh dưỡng thương sao?"
Lâm vỗ mạnh đôi cánh thêm, một đường bay về phía đầu rồng và chui vào ấn kí trên trán nó.
Trong đầu March 7th không tự chủ được mà liên tưởng tới tư thế bế công chúa trong mấy bộ phim tình cảm mà cô đã xem qua.
Nhìn March 7th đã uống viên đan mà mình đưa, Lâm an tâm mà bước tới đứng đối diện với Phantylia.
Nghe được giọng nói quen thuộc phát ra từ trên cao, Caelus cùng đồng đội không khỏi ngẩng đầu lên nhìn.
March 7th: "Vậy...vậy tôi cảm ơn"
Phantylia: "Mọi thứ trong vũ trụ đều sẽ kết thúc bằng Hủy Diệt, Trù Phú và Săn Bắn cũng không ngoại lệ..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chống ngọn thương của mình xuống, dù cho trên người đã chịu không ít thương tích nhưng Caelus vẫn cố gượng dậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lâm: "Sắp đến rồi...!"
Đứng trước lối ra vào của Lân Uyên Cảnh, các Vân Kỵ Quân đứng canh nghiêm ngặt. Còn về Fu Xuan, trong lòng cô tràn ngập nỗi lo lắng cho tướng quân cùng với những người đội tàu.
Đang mãi mê suy nghĩ, thì trên bầu trời có một ánh sáng lam bay xẹt qua. Fu Xuan nhíu mày, nghi hoặc nhìn lên thì thấy đạo lưu quang đó chính là Lâm.
Phantylia nhìn Jing Yuan và đám người đội tàu chậc vật như vậy thì phát ra một tiếng cười mỉa mai.
Lâm không yếu thế, cả người cậu bùng phát ra luồng sức mạnh Vận Mệnh của mình. Đôi cánh phía sau cậu dang rộng, dần dần phát ra một thứ ánh sáng màu lam rực rỡ như thể tượng trưng cho ý chí của cậu.
March 7th nhìn viên đan trong tay một rồi lại đưa mắt nhìn Lâm. Nhận ra cô có vẻ còn hơi do dự, cậu chỉ đành nói dối: "Yên tâm đi, thứ này tôi còn nhiều lắm"
...
Việc Phantylia có được hình dáng này là vì cô ta đã chiếm được sức mạnh của Cây Kiến Tạo để phục vụ cho mục đích của ả.
Là Lâm, cậu đã xuất hiện kịp thời mà cứu March 7th một mạng trong tình thế nguy cấp.
March 7th: "Đùa hả trời!"
Thấy Phantylia chẳng hề say sát gì mấy, Dan Heng thầm chậc miệng.
Caelus: "March!"
Dù đã được Lâm đặt xuống nhưng March 7th vẫn không hết xấu hổ, cô lắp bắp trả lời.
Khí thế mạnh mẽ từ Phantylia thổi lướt qua làm cho mái tóc và vành áo Lâm đung đưa phấp phới.
Lâm: "Đây là viên đan chữa trị, nó sẽ giúp các v·ết t·hương trên người cô hồi phục lại ngay"
Dan Heng với thân thủ nhanh nhẹn trong hình dạng long tôn thì không bị sao.
Khí thế quanh người Phantylia tỏa ra mạnh mẽ và dày đặc, khiến cho cả vùng không gian xung quanh phải rung chuyển.
Trước khi cùng với người của đội tàu đi vào trong di tích, Jing Yuan đã nhường lại các Vân Kỵ Quân về dưới trướng Fu Xuan nhằm đề phòng cho việc nếu nước biển khôi phục lại trạng thái ban đầu thì phải lập tức rời khỏi và phong toả Động Tiên lại.
Thấy Lâm xuất hiện tại nơi này, Phantylia có chút kinh ngạc nhưng sau đó khẽ cười, trong mắt loé lên một tia thích thú: "Dù không bị phế nhưng ngươi lại không nghỉ ngơi mà tới đây, ngươi thật khiến ta có chút ngoài ý muốn đó"
Phantylia chú ý được tình cảnh hiện giờ mà March 7th đối diện, cô ta nhếch mép cười rồi điều khiển các mảnh hoa còn lại ngừng t·ấn c·ông những người khác mà chỉ tập trung hết vào trên người March 7th.
Lâm: "Phù...may mà tới kịp"
Dù chỉ có một viên đan duy nhất nhưng nhìn thấy dáng vẻ tàn tạ của March 7th như này, một cảm giác khó chịu nảy sinh bên trong Lâm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trước mắt cậu là một cái rễ lớn mang hình dáng đầu của một con rồng. Tại sao gốc rễ Cây Kiến Tạo lại mang hình dáng này thì là do bị sức mạnh của rồng kiềm chế đã khiến cho gốc rễ cuộn thành búi mà biến thành.
Không chỉ riêng gì Caelus, mà những người khác đều b·ị t·hương cả. Tuy bên bọn họ có số lượng nhiều hơn, nhưng chỉ như vậy thôi thì chưa đủ, Phantylia quá mạnh.
Một tay chống đỡ bên má, âm thanh nhẹ nhàng nhưng lại làm cho người ta cảm thấy được áp lực đang đè nén lên vai.
Dan Heng thi triển Vân Ngâm Ngộ Tiếu, tức khắc con rồng nước sau lưng Dan Heng gầm lên một tiếng chói tai rồi lao tới t·ấn c·ông Phantylia.
Caelus nhanh chóng chạy tới bên Jing Yuan, sử dụng Chiến Kĩ mà đỡ. March 7th cũng vậy, cô sử dụng Chiến Kĩ để cản đòn cho bản thân và cho Welt.
Caelus tràn đầy lo lắng mà hét lên tên của cô. Nhưng trái ngước với biểu cảm của Caelus, Phantylia cảm thấy có gì đó không đúng cho lắm.
Tiếp đó Phantylia phất nhẹ cái quạt, một sức gió mạnh thổi đến làm cho Jing Yuan cùng nhóm người Caelus chật vật chống đỡ lại để không bị thổi bay.
Lời vừa dứt, vô số dòng nước xuất hiện, bay lên và kết hợp với nhau tạo ra một con rồng. Dan Heng trong hình dạng long tôn lơ lửng trước con rồng, đôi mắt lãnh đạm nhìn Phantylia.
Phantylia hướng cặp mắt bất thiện nhìn Dan Heng, các mảnh hoa xuất hiện từ phía sau cô ta và bay tứ lung tung.
Nói xong, Lâm lấy ra viên đan màu trắng mà Bailu đã đưa đặt vào lòng bàn tay của March 7th.
Và rồi một t·iếng n·ổ vang lên, khói bay mù mịt.
Càng nghĩ March 7th cảm thấy vô cùng xấu hổ đến mức đầu xì khói như một máy hơi nước.
Phantylia không dừng lại ở đó, cô ta liền tục tạo ra 3-5 bồng hoa sen, triệt tiêu đi hết màn chắn bảo vệ của bọn họ.
Phantylia: "Tướng quân của Xianzhou, sức mạnh nhỏ bé của ngươi liệu có đủ để chống chọi với đại hoạ này không?"
Phantylia: "Hậu duệ của Long - Vĩnh Cửu à?"
Dù vậy, tới khi cô chú ý đến hai cánh tay đang băng bó của Lâm, cô hoàn hồn lại vội nói: "Sao anh không nghỉ ngơi đi, sao lại đến đây làm gì vậy?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trong nước, có thể thấy rõ một cái bóng dài của một con rồng bơi qua.
Lâm: "Là tôi đây"
Màn chắn bị phá vỡ, cả bọn nhanh chóng mỗi người một ngã mà né tránh các mảnh hoa. Dù vậy, March 7th vẫn bị xước vài đường ở cánh tay và trên đùi trong lúc né.
Nếu đổi lại là bản thể thật của Phantylia thì chắc chắn Lâm sẽ không dám nói những lời hùng hổ này, nhưng kẻ trước mắt cậu thì khác, cậu hoàn toàn không có lý gì phải sợ hãi cả.
Phantylia: "Ồ, thật bất ngờ đó..."
Chương 87: Đại chiến với Chúa Tể Diệt Chủng, Phantylia (2)
Lâm: "Ta muốn xem xem sức mạnh của Lệnh Sứ Hủy Diệt là như thế nào, vì vậy hiệp này sẽ có thêm ta vào!"
Hình ảnh trước mắt cô là mặt biển được tách làm đôi để lộ ra một di tích cổ rộng lớn cùng với những san hô, ngọc trai có kích thước to hơn bình thường. Đây chính là nơi sinh sống của tộc Vidyadhara, nhưng giờ đây chẳng có lấy một bóng dáng nào.
Ngoại hình của cô ta đã có sự thay đổi, không còn là một ngọn lửa kim sắc lúc trước. Phantylia mang hình dáng của một người phụ nữ trưởng thành, to lớn chỉ lộ ra nửa thân trên, làn da tím nhạt (Phase 2) cùng với một cái quạt trên tay.
Có thể nhận ra, Phantylia đang trở nên phấn khích.
Ở phía xa xa, Lâm cảm nhận được có các nguồn sức mạnh khác đang đối kháng với nhau. Không một chút do dự, cậu nhanh chóng phóng thẳng đến đó.
Với việc không thể nào di chuyển để tránh, thì Phantylia lãnh trọn đòn đó, hai bồng hoa bên cạnh cũng theo đó bị vỡ nát.
Nhìn mấy mảnh hoa đổi hướng t·ấn c·ông một mình mình, March 7th hoảng hốt không biết tránh như nào.
Nhìn những vết xước trên bả vai và đùi của March 7th, Lâm khe khẽ thở dài: "Cô b·ị t·hương như này mà nói không sao, chịu cô luôn"
March 7th: "Sao ả ta mạnh quá vậy nè...!"
March 7th: "Cảm ơn anh, tôi...tôi không sao..."
Jing Yuan cố chống đỡ để bản thân không gục, mệt nhọc nói: "Dan Heng...từ bây giờ giao cho anh rồi..."
Lâm đáp xuống rồi nhẹ nhàng đặt March 7th xuống, tiếp đó giọng cậu ân cần hỏi han: "Cô không sao chứ, March?"
Lâm mỉm cười, nhìn March 7th trên tay mình.
Dan Heng: "Ngươi nghĩ mình đã nắm chắc phần thắng rồi sao, Phantylia?"
Do Phantylia chuyển hướng t·ấn c·ông quá đột ngột nên Caelus, Welt hay Dan Heng đều không phản ứng lại kịp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khổ sở né tránh, March 7th bất mãn thốt lên. Cô rất muốn tạo ra màn chắn nữa để bảo vệ bản thân nhưng Chiến Kĩ của cô lại đang trong thời gian hồi.
Lập tức, khung cảnh quanh Lâm đã thay đổi. Tại đây không có đất liền, không có nước mà chỉ có một vùng biển mây trắng xoá bao la bát ngát.
March 7th dường như không tin vào mắt mình, cô dịu dịu liên tục và xác định được cô không có hoa mắt.
Lâm cũng chú ý tới Fu Xuan, nhưng do thời gian gấp gáp nên không thể chào hỏi được, đành phải hẹn cô ở lần khác.
March 7th: "Lâm...?"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.