Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 46: Đại chiến (3).
Cái này thật không đúng lúc tí nào...!
Lâm: "Ê, từ khi nào mà tôi trở thành bạn thân của anh thế hả? Giải thích đi, nếu mà không cho tôi một lời giải thích hợp lý thì anh chuẩn bị tinh thần đi..."
«Thông báo: Độ bền vũ khí Desert Eagle của ngài hiện tại còn khoảng 6% khuyến nghị nên mang đi sửa khẩn cấp»
Sau lưng Tiếng Vọng Cocolia, Caelus và Seele xuất hiện một gậy một liềm đánh tới. Hai vũ khí chưa chạm tới thì bỗng có một cơn ớn lạnh chạy dọc sóng lưng của hai người.
Nếu đổi lại là Stelle thì không sao, nhưng Caelus tên này là một thằng con trai đó, hãy ra dáng một chút đi chứ!!
March 7th xung phong định đi tới gần cái "hư ảnh" của Cocolia thì bị Lâm lên tiếng cản lại.
Caelus: "Hai cây đại thương của ngươi khổng lồ đó, ta sẽ đập nát chúng!"
Cậu xoa bóp các ngón tay, ánh mắt nham hiểm nhìn Caelus. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Seele: "Lại là dư ảnh của bà ta...lần này đã không có Bronya bên cạnh nữa"
Không nghĩ ngợi gì nhiều, Caelus và Seele nhanh chóng lui lại. Từ vị trí lúc nãy của hai người thì từ phía trên rơi xuống hai cây đại thương băng giá cắm xuống đất, gây ra chấn động cả khu vực đang đứng.
March 7th vội chạy đến bên cạnh Lâm mà hỏi thăm. Cậu chỉ mỉm cười, lắc đầu đáp: "Không sao, cảm ơn cô lúc nãy đã giúp tôi"
Tuy nhiều là thế nhưng dựa vào cai IQ âm số của đám đó thì chỉ cần cẩn thận đánh lừa và vượt qua mà để không cho đám đó biết thì không sao, Lâm cùng đồng bọn phải tránh đánh nhau không cần thiết để giữ sức lực cho trận chiến cuối mới được.
March 7th: "Lúc nãy nguy hiểm thật, anh không sao chứ Lâm?"
Lâm thở phào, thu hồi lại vũ khí.
Seele khoanh tay trước ngực, cười hai tiếng: "Tôi vốn muốn phát biểu vài câu phá đám, nhưng nghĩ kĩ thì thôi vậy. Cùng thám hiểm với mọi người, tôi có cảm giác như không có khó khăn nào chúng ta không thể vượt qua được"
Lâm: "Được rồi được rồi, đừng có mà dùng đôi mắt đó nhìn tôi nữa làm ơn. Tôi làm bạn thân của anh là được chứ gì"
March 7th: "Dù sao thì đây cũng chỉ là hư ảnh do Rãnh Nứt tạo ra mà thôi, chúng ta cùng nhau đến xem thử đi"
Seele: "Cầu thang kia...chỉ còn con đường này thôi nhỉ?"
Lâm: "Đúng là vậy thật, nhưng mà..."
Lâm: "..."
March 7th: "Lâm!"
Caelus: "Hừ, chỉ là một thứ giả mạo cũng dám tấn công bạn thân của ta sao?"
Dan Heng một bên nhìn thấy Lâm và March 7th cười nói vui vẻ như thế, anh vuốt cằm: "(Không hiểu sao...thấy hai con người này hợp với nhau đấy chứ)"
Lâm kinh ngạc, cơ thể theo phản xạ né sang một bên, vì thế nhát đâm từ một thương của Tiếng Vọng Cocolia bị hụt. Nhưng hàn khí từ cây thương toả ra không phải là thứ dễ chịu gì.
Giọng thông báo từ hệ thống vang lên trong Lâm, cậu thầm chậc miệng một cái. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Như đã ngộ ra, Caelus trở nên nghiêm túc nói: "...Đây đều là Tinh Thần Khai Phá!"
Thấy mặt tên một tuổi này buồn tới mức sắp khóc, Lâm đỡ trán không biết dùng lời gì để diễn tả. Tại sao tính nết của cái tên này như một thiếu nữ vậy!
Mũi thương sắc nhọn bay với tốc độ xé gió, Dan Heng chắn trước March 7th vung cây Vân Kích đánh tan cây thương băng đó.
Caelus: "Không"
Seele nhíu mày: "Cũng tức là... Bronya, còn cả vận mệnh của khu tầng trên Thành Phố Ngầm, đều đang ở phía trước...và nằm trong tay của chúng ta"
Tiếng Vọng Cocolia hướng ánh mắt vô hồn lên trên người Lâm, hắn đưa lòng bàn tay phải ra trước thì một mũi châm băng được ngưng kết ra và bắn tới cậu.
Lâm nhận ra thứ đang bay tới mình là thứ gì, nếu mà dính đòn này thì chắc chắn cậu sẽ bị biến thành một tản băng hình người, cho dù trên người cậu hiện tại có lá chắn của March 7th đi chăng nữa thì vẫn bị biến như thường.
Lâm: "Cho dù là vậy đi nữa thì anh cũng phải hỏi ý kiến tôi chứ, khi không lại nói điều đó ra thì có hơi mất lịch sự đó Caelus à..."
Đòn đánh này của Caelus cũng ảnh hưởng không kém đến Tiếng Vọng Cocolia, hắn ta bị đẩy lùi lại ra sau cùng một cánh tay đã bị biến mất.
Lâm lấy ra cây s·ú·n·g và bắn một viên về phía thứ trước mắt nhưng lại bị chặn lại bởi một cây thương băng giá trên tay của hắn.
Caelus thì vẫn khuôn mặt ngây thơ đó, ngón trỏ đặt lên môi, nghiêng đầu nói: "Dù sao thì tuy chúng ta quen biết chưa lâu, nhưng cũng đã trải qua biết bao nhiêu khó khăn cùng nhau rồi mà. Không phải bạn thân thì là gì?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cả đám thận trọng di chuyển trên Hành Lang Âm Vang, dù sao thì nơi này càng đi vào sâu hơn thì càng có nhiều quái Rãnh Nứt xuất hiện hơn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiếp đó, một âm thanh vỡ vụn như tấm kính vang lên. Một đòn cắt xé nát thân thể của Tiếng Vọng Cocolia, chính thức đánh bại hắn.
Caelus không hiểu, hỏi March 7th: "Bộ con đường Khai Phá sẽ kết thúc như vậy sao...?"
Seele xuất hiện, tách Caelus ra khỏi Lâm. Được cứu, Lâm rất biết ơn Seele vô cùng, chừng nào xong việc thì cậu nhất định sẽ đãi cô nàng này một bữa mới được!
March 7th: "Tôi không muốn đến đích nhanh như vậy đâu...tôi muốn có chuyến hành trình vô tận cơ"
Caelus: "Vậy sao...nếu là vậy thì cho tôi xin lỗi nhé..."
Caelus: "Lâm, anh không sao là tốt rồi!"
March 7th lấy ra cây cung, bắn ra mũi tên Lục Diện Băng. Tiếng Vọng Cocolia bật người ra sau né tránh rồi tiếp đó hắn ném một cây thương đang cầm về phía March 7th.
March 7th trợn tròn mắt bất ngờ, khiếp hãi nói.
March 7th: "Đúng vậy! Chuyến thám hiểm tuyệt vời đều bất quy tắc như thế mà. Giúp đỡ những người cần giúp đỡ, kết giao với những người đáng tin cậy, tiện tay giải cứu vài thế giới luôn"
March 7th một bên che miệng cười cười.
March 7th: "Nói cách khác, chuyến Khai Phá đầu tiên của Caelus và Lâm rất tốt đẹp đó!"
Thôi thì làm bạn thân với tên Caelus này cũng không sao, cứ coi như sẽ từ nay sẽ là một người cha đang nuôi dạy đứa con trai to xác này qua từng ngày đi.
Lâm gãi đầu thở dài một hơi.
Thừa cơ hội, Seele liền sử dụng Tuyệt Kĩ [Loạn Điệp]. Cô chỉa lưỡi hái về phía Tiếng Vọng Cocolia rồi phóng tới, cô di chuyển nhanh tới mức chỉ để lại rất nhiều hư ảnh của chính mình quanh Tiếng Vọng Cocolia.
Đúng lúc Lâm đang nói chuyện với March 7th, Caelus xuất hiện ra và thân thiết khoát lên vai cậu.
Cậu sử dụng Tuyệt Kĩ [Cuốn Trôi] bắn ra một viên đ·ạ·n được tụ lực. Hai đòn tấn công va chạm tạo ra một nổ Phong và Băng xen lẫn vào nhau.
March 7th khẽ cười đáp: "Không hẳn, đôi khi kết thúc cũng vui lắm"
March 7th nghe vậy, liền cười cười: "Không có gì đâu!"
Nghe lời này của Caelus, đầu Lâm hiện đầy dấu chấm hỏi, từ khi nào mà cậu trở thành bạn thân với anh thế hả?
Tiếng Vọng Cocolia cất lên giọng nó đầy sự lạnh lẽo không chứa một tia cảm xúc nào, với hai cây thương băng giá trên tay Tiếng Vọng Cocolia lập tức xuất hiện tới trước mặt của kẻ lúc nãy đã tấn công hắn.
Caelus hai mắt sáng rực, long lanh nhìn Lâm rồi ôm chầm lấy cậu: "Cảm ơn anh...à không, phải xưng hô cậu tớ mới đúng chứ. Cảm ơn cậu nhé, Lâm!"
Tiếng Vọng Cocolia: "Kẻ xâm nhập...đừng có mà tiếp cận...Stellaron!"
Seele: "Được rồi đó hai cái tên này, quay lại với chuyện trước mắt giùm cái đi"
Thấy Lâm né được thì Tiếng Vọng Cocolia lại vung cây thương trên tay còn lại tấn công cậu nhưng bị một lá chắn bao bọc quanh cậu chặn lại.
Tuy vẻ bề ngoài mờ mờ ảo ảo giống hư ảnh là thế, nhưng thứ trước mắt đây không phải là hư ảnh Cocolia mà nó thực chất là Tiếng Vọng Cocolia.
March 7th: "Hư Ảnh biết cử động kìa!"
Caelus nở lên một nụ cười tự tin rồi anh sử dụng Tuyệt Kĩ [Át Chủ Bài Ma Thuật] của mình. Cây gậy bóng chày trên tay phát sáng lên một thứ ánh sáng xanh cùng những tia sét lấp loé.
"Chúng ta luôn né tránh vòng xoáy sinh tử của thế giới...nhưng cũng có lúc sẽ thân bất do kỷ" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Qua được Hành Lang Âm Vang, cả bọn đã tới được một khu vực rộng rãi và trống trải khác. Ở giữa khu vực là hư ảnh của Cocolia, nhưng khác ở chỗ là không còn hư ảnh của Bronya đâu nữa cả.
Lâm nhìn là biết lá chắn này là do March 7th buff rồi.
Lâm: "Ờ ờ... nhưng nói chuyện với nhau đừng có ôm được không?"
Caelus dậm mạnh chân xuống đất và lao tơi, anh vung cây gậy bóng chày ra hai đường, đòn đánh uy lực tới nổi làm cho hai cây đại thương kia không chịu được mà tan tành.
Chương 46: Đại chiến (3).
Hư ảnh của Cocolia cứ đứng yên đó hướng bóng lưng về phía cả bọn
Seele nhìn về phía của bậc thang cao trước mắt. Dan Heng nhìn theo và nói: "Cho dù nó thông đi đâu thì đó cũng có thể là điểm cuối của chuyến hành trình này rồi"
Dan Heng: "Đoàn tàu sẽ đi qua rất nhiều thế giới, chúng ta chỉ là hành khách, chẳng qua chỉ chứng kiến một đoạn ngắn của câu chuyện mà thôi"
Lâm: "Không, đừng đến gần thứ đó March"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.